hai mươi;
***
"Nhớ Nanon quá bây ơi." Gun mặt buồn bã úp mặt xuống mặt bàn.
"Hơn 2 tuần rồi mà Nanon chưa tỉnh luôn hả trời ơi." Nani mặt cũng buồn bã chả khác gì Gun.
Cả đám cũng muốn đến thăm Nanon lắm, mà nghe Ohm nếu về chế độ cách ly phòng bệnh như thế thì cả đám liền buồn rầu hơn nữa, muốn đi thăm bệnh mà khó khăn quáaaaaaa.
"Tay mày ổn chưa Ohm?" Earth nheo mắt nhìn Ohm.
"Tầm tuần sau đi tháo bột là lành hẳn rồi." Ohm liếc nhìn cổ tay trái bó bột của mình.
Hôm đó tưởng chừ là gãy mạnh, sẽ lành lâu nhưng may là xương chưa gãy hoàn toàn chỉ bị nứt nhẹ nên thời gian lành cũng khá nhanh chóng, Ohm ghét cổ tay bó bột thế này, vướng víu vô cùng.
"Thằng chó Ohm! Con bé kia tìm mày nữa kìa." View nhăn mặt nhìn ra hướng cửa lớp.
Cả lớp nghe tiếng View liền nhìn ra cửa, thấy hình bóng ai kia đứng trước cửa liền đồng loạt nhăn mặt.
Lin 10A4.
Thấy Ohm nhìn ra Lin liền cười vui vẻ: "P'Ohm!"
Ohm nhìn xong cứ thế ngồi yên một chỗ, để mặc cho Lin đứng ngoài cửa lớp đợi mình.
"Không ra à?" Joong nhìn Ohm đang ngồi bấm điện thoại.
"Phải ra hả?" Ohm thản nhiên hỏi lại.
Joong nhìn Ohm mà cạn lời, đúng là ngoài Nanon ra thì chẳng ai thấy nổi dáng vẻ năng động và nụ cười ngọt ngào của Ohm cả.
Đang nói chuyện với Joong thì đột nhiên thấy mặt Joong nhăn lại, Ohm quay mặt nhìn theo hướng Joong đang nhìn là ở kế bên tay phải Ohm, nhìn qua thì thấy Lin đang đứng, Ohm khó chịu nhìn lấy.
"P'Ohm, em có làm bánh cho anh này, anh nhận nha?" Lin đưa đôi mắt mong chờ nhìn Ohm.
"Không, đem về đi." Ohm mặt thờ ơ chẳng thèm nhìn Lin nữa.
"Lần nào anh cũng từ chối không nhận bánh em làm..." Lin làm gương mặt đáng thương nhìn Ohm.
Cả lớp thấy thế liền đồng loạt rùng mình.
Mẹ ơi tởm thế.
"Tôi nói rõ rồi nhưng là đàn em đây tự mình làm, tôi không hề ép?" Ohm nhướng mày nhìn Lin.
"Em..." Lin tính nói thêm gì đó liền bị người khác ngắt lời.
Jane nãy giờ nhìn một màn này mà khó chịu: "Em gái, em về lớp em đi được không? Chứ nãy giờ tụi chị khó chịu lắm rồi đấy."
Lớp này ship OhmNanon, ai không phận sự miễn xen vào.
"P'Ohm, chị ấy nói thế là sao? Em đâu làm gì mọi người khó chịu đâu?" Lin cứ suốt buổi là kêu Ohm, gương mặt thì cứ làm vẻ mặt vô tội.
"Tôi thấy nói đâu có sai." Ohm phán một câu khiến cả lớp bịt miệng cười thầm.
"Mời đàn em về cho, lớp tôi không chứa người lạ." Ohm nói xong liền đứng dậy đi đến chỗ cửa sổ của mình ngồi, bây giờ Ohm chỉ muốn tránh xa cô bé kia càng xa càng tốt.
Lin nhìn Ohm lạnh lùng thế liền bất lực rời đi. Thấy Lin đã rời đi thì cả lớp liền kéo đến chỗ Ohm hỏi cho rõ.
"Mày quen nó hả?" Louis ngồi trên bàn đang nghịch tóc Neo ngồi dưới ghế liền hỏi Ohm.
"Không có." Ohm lắc đầu.
"Au? Thế sao nó theo mày mãi thế, hơn hai tuần luôn ấy." Tay ngồi đếm lại ngày Lin đi theo Ohm.
"Sao tao biết được." Ohm cũng bất lực chả kém, tự nhiên lại từ đâu mọc ra thêm một cái đuôi phiền phức.
"Mà để ý hình như từ ngày Nanon bị tai nạn xong là tầm hai hôm sau nó liền theo mày." Film ngồi suy nghĩ sau đó liền nói.
Nghe Film nói thế thì Ohm suy nghĩ lại thấy đúng thật, mà trước đó Ohm đâu có biết con bé đó là ai.
"Tao biết vì sao nó theo thằng Ohm rồi nè." Off ngồi ăn bánh tráng với Gun nghe xong liền nói.
"Vì sao?" Cả lớp đồng thanh nhìn Off, riêng Ohm thì chỉ nhướng mày ra hiệu cho Off trả lời.
"Mày không nhớ thiệt luôn?" Off đưa mắt nhìn Ohm bất lực. Thấy gương mặt hoang mang của Ohm thì thôi Off tự hiểu rồi.
"Hai ngày sau khi nó với Nanon bị tai nạn, hôm đó tao với nó rảnh quá đi bộ tới trường, đi tới thấy có con bé nào đó chạy tính qua đường mà không nhìn, xém chút nữa bị xe tông, Ohm nó nắm cặp con bé kia kéo lại, cứu nó một mạng đó." Off đưa tay lau miệng cho Gun, giọng cứ vang lên đều đều.
Cả lớp nghe xong liền quay sang nhìn Ohm, thấy mặt Ohm như đang nhớ lại gì đó.
"Tao nhớ đúng là có cứu con bé nào đó, mà tao không có ấn tượng gì cho lắm." Ohm lắc đầu nhìn cả lớp.
"Mày nhớ mới hay, trong đầu mày toàn Nanon chứ nhớ mẹ gì đâu." Neo ngả ngớn nhìn Ohm.
Ohm nghe thế thì chỉ biết cười vui vẻ, Neo nói đúng mà, Ohm thật sự chỉ quan tâm một mình Nanon và ngoài Nanon thì A3 và gia đình chính là nơi khiến Ohm thoải mái là bản thân nhất.
"Tao thấy con bé đó có vẻ thích mày nhiều à nha." Sing nói đùa vui vẻ.
"Thấy đi theo mày quài, như cái đuôi vậy á." Jan gật đầu phụ hoạ.
Từ ngày Ohm cứu Lin thì Lin bám theo Ohm hầu như mọi lúc, ra về thì đi theo sau, ăn ở căn tin cũng tìm chỗ ngồi gần, Ohm ở trong lớp thì con bé lên tìm tận nơi, cả bọn thấy thế liền vô cùng khó chịu.
"Tính ra thằng Ohm cũng phũ vãi." Perth vỗ mạnh vào vai Ohm.
"Má nó đau tao." Ohm vỗ lại vào đầu Perth.
"Con bé theo mày quài vậy mà không có tí cảm tình nào à?" New nhướng mày nhìn xem Ohm trả lời như thế nào.
"Thấy phiền." Ohm xoa đầu bất lực.
"Tuyệt vời." Mix vỗ tay sau khi nghe câu trả lời mà mình mong muốn nhất.
Cả lớp cũng hưởng ứng nhiệt tình, gì cứ nghe Ohm nói vậy không vui mới lạ ấy, lớp này ship OhmNanon thôi nhá, đứa nào chen vào là phải diệt trừ tận gốc. Nanon nằm viện thì không có nghĩa là có nhỏ nào dám bén mảng lại gần Ohm, Ohm tự biết mình rồi thì ngoài ra còn có một dàn A3 simp Nanon ở phía sau bảo vệ =))
"Tưởng mày có gì với nhỏ đó thì tao đem Nanon về nhà, không gả nữa." Dunk khoanh tay mặt đanh đá gì Ohm.
Ohm cười ngả ngớn nhìn Dunk: "Không bao giờ có chuyện đó."
Ohm một lòng với Nanon hơn mười năm, dù trước kia hay bây giờ hoặc là sau này thì không bao giờ có chuyện tình cảm Ohm dành cho Nanon là thay đổi.
"Có chết tao cũng không hết thích Nanon." Ohm chắc chắn nói với mọi người.
"Vậy thì tốt." Dew đưa ngón cái với Ohm.
"Tao muốn Nanon quay lại lớp huhu." Love buồn rầu nhìn ra cửa sổ.
Hai tuần rồi mà Nanon vẫn chưa chịu tỉnh lại, cả lớp nhớ Nanon muốn chết đến nơi rồi, thiếu Nanon lớp cứ vắng vắng sao ấy.
"Thiếu Nanon đi hái xoài không vui gì hết trơn." Chimon bày tỏ sự buồn chán.
"Đúng đó." Cả lớp gật đầu tán thành.
Nanon ơi, nhanh tỉnh lại đi mà!
***
written by me.
choco.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia