ZingTruyen.Top

[Zosan] Có hẹn lúc bình minh

Chap 1

tuyetle133

Bất kỳ ai lênh đênh trên biển đều biết rằng hành trình nguy hiểm tại Tân Thế Giới luôn chứa đầy những cạm bẫy bất ngờ. Cạm bẫy ấy có thể là những hiện tượng tự nhiên, những sinh vật nguy hiểm chưa từng biết tới hay những cuộc đụng độ bất ngờ với kẻ thù.

Cơn bão kéo đến mà không hề báo trước và lớn đến mức có thể nghiền nát con tàu thành từng mảnh trong chớp mắt nếu không nhờ cô nàng hoa tiêu xuất chúng của băng Mũ Rơm. Phải mất vài ngày họ mới ra khỏi được vùng biển dữ. Cả băng đã thoát được cơn khủng hoảng và đang nằm ướt sũng trên boong tàu, mệt mỏi cả về thể xác lẫn tâm trí.

Zoro và Sanji là những người đầu tiên phát hiện một cái bóng đang ập tới.

"Mẹ nó, mò đến vào đúng lúc này...!"

"Mọi người mau tập hợp! Có kẻ thù đang đến!"

Con tàu ngầm khổng lồ trồi lên khỏi mặt nước, tạo ra con sóng lớn. Cùng lúc đó, một vài tên đã nhảy lên boong tàu.

Robin vừa tấn công kẻ thù với năng lực trái Hana Hana vừa nói lớn với Luffy ở mũi tàu: "Lá cờ hải tặc đó...! Coi chừng đấy! Đó là tên tân binh với tiền truy nã hàng triệu Berry, kẻ gần đây đã tự làm nên danh tiếng ở những vùng biển lân cận".

Một gã cao lớn đội mũ hải tặc nhảy lên đứng trước mặt Luffy. Vũ khí khổng lồ trông như cái búa của hắn ít nhất phải to gấp đôi Luffy.

Luffy bình thường sẽ nhảy sang bên để tránh ngay lập tức nhưng lúc này lại đứng bất động. Cậu đứng im như thể đang nhìn xa xăm và mặt xanh xao khủng khiếp. Cậu bị choáng và đang lẩm bẩm tên của anh trai mình.

"Chết rồi, năng lực Trái Ác Quỷ...!" Robin nghĩ hắn ta có năng lực thao túng suy nghĩ, ký ức và sự tổn thương của người khác.

Nami hét lên khi thấy Robin bỗng dưng khuỵu gối xuống và tay ôm đầu. Nhìn vào khoảng không trống rỗng, mắt cô hiện lên màu sắc của sự sợ hãi và lo lắng.

Không thể nào, ngay cả Robin cũng...!

Ôi không, không ổn rồi!

Cảnh tượng kỳ lạ của thuyền trưởng và Robin lan truyền cảm giác bất an cho cả băng. Sự mất bình tĩnh nhất thời có thể là lỗ hổng chết người trong một trận chiến.

"Này, đầu bếp!"

"Khỏi cần nói, ta biết rồi, đầu tảo!"

Zoro chém kẻ thù đứng trước mặt Luffy, cùng lúc đó Sanji đá một cú trời giáng vào tên tấn công Robin. Sự giận dữ ánh lên trong mắt của đôi cánh Vua Hải Tặc tương lai khi kẻ thù làm tổn thương truyền thưởng và thành viên trong băng.

Mặc dù băng Mũ Rơm bị mất cảnh giác và tạm thời rối tung lên nhưng trận chiến cũng chẳng kéo dài bao lâu. Tên tân binh vừa mới tấn công Luffy đã ngã gục dưới chân Zoro chỉ sau vài phút đánh trả và phòng vệ. Một vài kẻ thù khác dường như cũng có năng lực nguy hiểm nhưng lúc Zoro quay đầu lại thì chúng đều đã bị ném xuống biển.

Liếc mắt sang bên, Zoro thấy Chopper đang chạy về phía Luffy và Robin. Zoro bước qua và chĩa mũi kiếm vào cổ kẻ thù. "Này, mày đã làm gì với băng của tao thế?"

Zoro thấp giọng và trừng mắt nhìn tên hải tặc. Tham vọng không thể kiểm soát của hắn đáng sợ đến mức ngay cả bạn bè cũng cảm thấy khó thở. Kẻ thù đáng lẽ ra phải rơi vào trạng thái tuyệt vọng thì lại cười toe toét.

"Đúng là băng của một trong những Tứ Hoàng có khác. Ngay cả khi chúng ta áp chế tên thuyền trưởng một cách bất ngờ thì cũng không thể dễ dàng lấy đầu của hắn..."

Bất ngờ, Luffy dường như đã lấy lại sức sống: "Oa!"

Trong một giây Zoro bị mất tập trung vì tình trạng của đồng đội, kẻ thù đã chộp lấy không khí bằng bàn tay đẫm máu của hắn và thực hiện động tác nghiền nát.

"Mẹ kiếp!"

Linh cảm có điều không lành, Zoro lùi lại nửa bước nhưng không kịp nữa rồi. Một cảm giác ớn lạnh ập đến như thể có bàn tay lạnh lẽo của người chết đang vuốt ve tận sâu bên trong trái tim Zoro.

Có thứ gì đó đã bị lấy đi mất.

Zoro cố gắng cắt thứ gì đó trước mặt mình nhưng lưỡi kiếm chỉ chém vào khoảng không trống rỗng một cách vô ích. Kẻ thù cười lớn ngay cả khi hắn đã nôn ra máu.

"Tao đã nguyền rủa mày, thợ săn hải tặc Roronoa Zoro! Tao đã lấy đi những tình cảm mà mày trân quý nhất!"

Bất ngờ, mắt kẻ thù trở nên trắng dã, hắn co giật và bắt đầu sùi bọt mép. Trước cảnh tượng kỳ lạ ấy, Zoro sẵn sàng vung kiếm lên lần nữa.

"Mẹ nó!"

"Có độc trong miệng...! Zoro, chúng đã làm gì với anh rồi! Nhanh lên, hãy để tôi giải phóng năng lực!"

Nami hét lên và Zoro bất ngờ đâm lưỡi kiếm vào cổ họng của kẻ thù. Tuy nhiên, ánh sáng đã gần như biến mất trong mắt của kẻ đó.

Một tiếng cười khô khan vọng lại bên tai hắn. "Đau khổ nhiều vào nhé, thợ săn hải tặc."

***

"Đó là trái Dream Dream... Nó có năng lực hình dung suy nghĩ và ký ức của một người để tăng cường hoặc lấy đi chúng bằng cách chạm vào chúng. Đây vẫn là một trong những loại Trái Ác Quỷ bí ẩn nhất".

Kẻ thù dường như đã chết nhưng sau đó lại biến mất không một dấu vết. Đó là năng lực của chính hắn hay do chúng ta không nhìn thấy hắn? Sự thật thế nào thì vẫn còn là dấu chấm hỏi to đùng.

Robin - người dường như đã đánh mất bản thân trong một lúc - nhanh chóng tỉnh lại sau khi kẻ thù bị hạ gục. Qua kiểm tra, Chopper không phát hiện được điều gì bất thường.

Sanji mang trà nóng cho cả băng đang tụ tập trong phòng bếp. "Phù...", mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Robin nhắm mắt lại và đặt tay lên ngực. "Cảm xúc của tôi vào thời điểm Ohara gặp rắc rối đã bị khuếch đại ngoài ý muốn và tôi không thể đứng dậy vì tuyệt vọng. Nhưng sau khi tên hải tặc ngã gục, tôi đã trở lại bình thường ngay lập tức. Thế nên giờ tôi ổn rồi", cô cười với cậu bác sĩ nhưng Chopper vẫn nhắc nhở nghiêm khắc. "Nhưng cô cần nghỉ ngơi một thời gian".

"Giờ tôi ổn rồi mà!"

Luffy cũng bị nhắc nhở phải nghỉ ngơi nhưng đã lập tức bồn chồn, ngọ ngoạy như thể không ngồi yên một chỗ. Cứ đà này thì sẽ chẳng bao lâu nữa, cậu ta sẽ chạy quanh tàu và không nghe theo hướng dẫn của bác sĩ mất.

Nami thở dài và chỉ vào Zoro: "Zoro, hắn ta cũng chạm vào anh đúng không? Anh vẫn ổn chứ?"

"Ừ, hắn đã lấy đi tình cảm mà tôi trân trọng nhất", hắn nói.

"Ồ, chẳng phải như thế rất tệ sao? Sao anh không nói với em?" Chopper lập tức chạy đến chỗ của Zoro.

Zoro khoanh tay và rên rỉ khi Chopper tiếp tục chạm vào mình. Đúng là vào lúc đó, hắn cảm thấy có thứ gì đó quan trọng bị lấy đi khỏi trái tim mình. Tuy nhiên, hắn không biết thứ đó là gì. Nếu thứ đó đã bị lấy đi thì có lẽ hắn cũng chẳng thể nghĩ về nó nữa.

"Có gì thay đổi không?", Luffy kéo giãn cổ và nhìn chằm chằm vào mặt Zoro nhưng hắn đã đẩy cậu ta ra.

Usopp đứng bên cạnh hắn và bắt đầu đếm bằng đầu ngón tay. "Chà, những cảm xúc mạnh mẽ của Zoro à... như là kiểu không muốn trở thành kiếm sĩ mạnh nhất nữa hoặc không nhớ vì sao lại muốn trở thành kiếm sĩ chăng?"

"Không, không phải đâu", Zoro phủ nhận ngay lập tức.

Với Zoro, điều đầu tiên mà hắn nghĩ tới khi kẻ thù nhắc đến "mong muốn quan trọng nhất" của mình chính là lời thề trở thành thiên hạ đệ nhất kiếm sĩ. Tuy nhiên, hắn cảm thấy quyết tâm đó vẫn không có gì thay đổi. Hắn vẫn nhớ rõ người bạn thuở thơ ấu của mình, trận thách đấu với Mihawk và những lời mà hắn đã thề với thuyền trưởng.

Zoro cho rằng thứ bị lấy mất có thể là niềm tin, một kiểu tham vọng, có phần khác biệt với sự ấm áp của "cảm xúc".

"Hay là rượu?"

"Hoặc là về quê nhà của cậu chăng?"

"Cậu vẫn nhớ cả băng chứ?"

Mỗi người đều thử đưa ra một gợi ý nhưng chẳng cái nào có vẻ đúng. Usopp rên rỉ: "Không cái nào đúng cả! Thứ gì đó liên quan đến kiếm, sức mạnh hay rượu! Tôi chẳng nghĩ ra được cái gì ngoài mấy thứ đó hết. Để xem nào, nói về Zoro thì..."

"À phải rồi, lạc đường!"

"Mất phương hướng!"

"Đầu tảo."

"Này, suy nghĩ nghiêm túc một tí đi!"

Zoro hét lên theo bản năng và một cuộc chiến sắp bắt đầu, nhưng Nami đã khiến hắn im lặng bằng một cú đấm rồi nói: "Ồn ào quá đi!!"

Trong lúc đó, hội "người lớn" đang ngồi ở quầy bếp, vừa nói chuyện vừa ăn bánh quy mà Sanji nướng. "Hay là? Ngay từ đầu, chẳng phải năng lực của Trái Ác Quỷ sẽ bị giải trừ khi người sở hữu năng lực chết đi hay sao? Luffy và Robin dường như không có vấn đề gì cả".

"Có thể hắn chỉ đang chế nhạo bản thân vì ghét cảm giác thua cuộc... Có vẻ như hắn đã chết nhưng mà cũng chẳng thể biết chắc được".

Những lời của Jinbe và Franky đã tự nhiên thu hút cô nàng hiểu biết Robin. Cô có vẻ trầm ngâm một lúc, nhưng rồi lắc đầu. "Có nhiều khía cạnh về năng lực của Trái Ác Quỷ vẫn chưa được biết đến. Có những trái mà người ta nói rằng năng lực của chúng chỉ hoàn thiện sau khi kẻ thù đã chết".

"Điều đó đúng với trái Yomi Yomi của tôi. Tên thuyền trưởng với tiền truy nã hàng trăm triệu thì cũng không thể loại trừ khả năng Trái Ác Quỷ đã thức tỉnh".

Căn bếp lại chìm trong im lặng. Chopper lẩm bẩm một mình. "Đầu tiên, 'cảm xúc' là thứ rất mơ hồ. Tôi tự hỏi liệu có phải tất cả cảm xúc đối với thứ gì đó, những ký ức dựa trên cảm xúc, đều đã biến mất không. Anh nghĩ sao, Zoro?"

Ánh mắt của những người đồng đội đổ dồn vào hắn nhưng Zoro không biết chuyện gì đang diễn ra nên chẳng thể làm gì hơn.

Cuối cùng, họ cũng không tìm ra manh mối nào nên cuộc họp kết thúc với quyết định rằng họ sẽ báo cáo lại ngay lập tức nếu cảm thấy có điều gì bất thường.

***

Do chưa được ngủ trọn vẹn trong vài ngày nên Zoro nằm xuống boong tàu và chỉ tỉnh dậy khi đêm đã xuống. Zoro ngồi dậy và duỗi chân duỗi tay.

Có lẽ các đồng đội lo lắng cho Zoro, người đã không được ngủ mấy vì có nhiệm vụ gác đêm ngay cả trước khi cơn bão kéo đến, nên đã không đánh thức hắn dậy.

Hắn đã lỡ mất bữa tối nhưng nếu hắn đến chỗ Sanji thì sẽ có bữa khuya. Sau khi ăn, hắn định sẽ tập luyện như thường lệ.

Zoro đứng dậy và mở cửa bếp. Sanji dường như đang sắp xếp các nguyên liệu trên bàn và ngẩng đầu nhìn lên. Khi nhìn thấy người bước vào là Zoro, cậu cười toe toét.

"Chào buổi sáng, đầu tảo. Ngươi không chỉ lạc đường mà còn mất luôn cả cảm giác về thời gian nữa à?"

"Ừ, đã lâu rồi ta chưa ngủ. Cho ta chút đồ ăn đi".

Sanji có vẻ ngạc nhiên trong giây lát trước sự hờ hững của Zoro với câu bông đùa, nhưng cậu chắc hẳn đã nghĩ rằng hắn ta vừa mới ngủ dậy và còn chưa tỉnh táo. Sanji đứng dậy với một tiếng thở dài và đưa đĩa cơm nắm onigiri mà cậu có lẽ đã chuẩn bị sẵn cho hắn.

"Ngươi có muốn cả đồ ăn nhẹ không? Ta đang định hỏi ngươi muốn ăn gì?"

"Ngươi làm gì cũng được. Cho ta cả rượu nữa nhé."

"Một ít thôi nhé. Dạo này ta khá bận bịu vì cơn bão và cuộc tấn công của kẻ thù nên đây là phần thưởng của ta nhé".

Sanji trông rất hạnh phúc khi nấu ăn cho bạn bè, ngay cả cho Zoro. Trước đây, cậu chỉ công khai thể hiện với phụ nữ nhưng sau khi trở về từ chỗ của Big Mom, cậu không còn giấu diếm thái độ đó với tất cả mọi người trong băng.

Zoro vừa nghĩ về điều đó vừa nhìn chằm chằm vào Sanji khiến anh chàng đầu bếp trông có vẻ không thoải mái và đột ngột quay đi. "Ta sẽ lên tháp canh sau, đợi ta chút nhé".

Nghe thấy vậy, Zoro ngừng lấy cơm nắm và nhìn Sanji qua quầy bếp.

"Ta tưởng đêm nay đến lượt Usopp canh gác chứ".

Sở dĩ giọng điệu của hắn có chút thăm dò vì hắn không thể nghĩ ra bất kỳ lý do nào để Sanji phải cất công lên tháp canh. Ngay cả khi hắn cầm đĩa đồ ăn nhẹ lên tháp canh thì hắn cũng thường tự mình mang trả lại vào bếp.

Sanji đột nhiên ngừng tay. Đồ ăn trong chảo rán phát ra tiếng xèo xèo.

"Này, có chuyện gì thế?"

Sanji dường như chết đứng và không hề cử động. Khi hắn gọi, cậu ta bắt đầu dịch chuyển cái chảo như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

"Đúng rồi, là do ta nhầm", cậu nói.

Cậu quay đầu lại và trên mặt dường như xuất hiện sự cau có thường thấy, cả người toát ra bầu không khí có phần cô đơn.

"Ngươi..."

"Nhìn này, đây là con cá mà ta đã bắt được hôm nay, và một ít khoai mài với nước dùng kiểu Nhật. Ăn đi rồi đi tập hay làm gì thì làm đi".

Mùi hương của nước dùng thoang thoảng bốc lên từ chiếc đĩa khiến đầu óc hắn quên đi chuyện ban nãy. Mặc dù cả hai lúc nào cũng cãi nhau nhưng Sanji là người biết rõ hắn thích gì nhất.

Hắn nhận lấy cái đĩa với khuôn mặt giãn ra thành một nụ cười.

Lúc rời khỏi phòng bếp, hắn đã quên mất cảm giác khó chịu trước đó.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top