ZingTruyen.biz

Xuyen Khong Sang Di Gioi Nhung Toi Khong Phai Nhan Vat Chinh

Tình thế này thật là... Căng thẳng.

Anh ta đang ngồi trên thềm bậc thang thứ nhất và chị Sora đứng ngay kế bên tại bậc thứ hai.

Yujin đang ngồi trên nền đất gần anh ta và Yuri đang chữa trị cho cậu ấy.

Tôi... Đang quỳ ở giữa... Đây là hình phạt cho tôi theo lời anh ta nói.

"Tôi tin là cậu đang tìm tôi chàng trai!"

"... Người là Black?"

Nét mặt của Yujin co lại, cậu ấy trông rất hung hăng dù... Ở chiếu dưới.

"Mọi chuyện gọi tôi là vậy, cậu cũng có thể gọi tôi như vậy. Thế, cậu là ai hả anh hùng-Sama"

"Yujin, Yujin Himika, tôi là anh hùng"

"Yujin Himika, HimHimika-chan, đã rõ"

Rồi khuôn mặt hướng sang Yuri.

"Thế còn em cô gái? Tên em là gì?"

"... Yuri, Yuri Asamaru, anh có thể gọi tôi là Yuri như Maria"

"Yuri-Chan, đã rõ, tôi sẽ nhớ cái tên này"

Hưm... Yuri có vẻ đang tỏ ra thân thiết quá với anh ta và anh ta thì đang dễ tính quá với Yuri... Sự mập mờ gì đây?

Hai người này là lần đầu tiên gặp nhau nhỉ?

"Kết thúc phần giới thiệu, quay trở lại với chủ đề chính, lí do đưa câu đến đây hả?

Himika-San!"

Ánh mắt Yujin co lại như để biểu lộ sự tức giận, bàn tay cậu ấy bóp lại như để biểu lộ sự phẫn nộ, miệng cậu ấy co lại rồi nói:

"Hai năm trước ở một thị trấn nhỏ nằm ở dát trên của Đế Quốc Lasei, có một ngôi nhà. Họ có năm người bao gồm ba nữ hai nam.

Một người mẹ và ba đứa con đã bị giết hại dã man, người là hung thủ sa--"

"Ừ"

Và bằng một câu trả lời này đã khiến cho Yujin như một con sư tử hung hãn nhìn thấy con mồi béo bở mà muốn phi tới cắn xé anh ta nhưng nhận về một cú đá trời giáng thẳng vào ngực.

*Bộp*

Cậu ấy bay thẳng về phía sau ngã lăn ra đất. Dù vậy Yujin vẫn cố gượng dậy hét lên:

"V-VÌ SAO LẠI GIẾT HỌ!!"

"..."

Đáp lại là không gì cả, anh ta còn chả thèm cử động.

"... T-Tên khốn!! Trả lời t--"

*Xoạt*

"Câm mồm"

Một con dao lướt qua cắt một đường nhẹ trên má Yujin khiến cậu ấy ngơ ngác.

"Hét cái gì chứ? Từ từ để tôi suy nghĩ, cái chuyện mà cậu nói là hai năm trước đó"

"... Suy nghĩ? Ngươi thừa nhận giết họ và giờ ngươi lại suy nghĩ xem mình có làm nó hay không! Ngươi đang đùa giỡn ta à tên khốn!"

"... Tôi không đùa giỡn cậu chàng trai. Tôi nói có vì đó là câu trả lời gọn nhất và đỡ tốn thời gian nhất.

Tôi đã sống ở đây được năm năm và cậu không phải là kẻ duy nhất đến đây buộc tội tôi vì giết ai đó. Có vài chục người đã làm vậy.

Một số đúng, một số không, một số thì chỉ bịa đặt nhằm gây sự với tôi.

Điểm mấu chốt là dù tôi có nói không thì chẳng số nào trong vài chục người đó tin vào lời nói của tôi. Chúng sẽ vẫn gây sự.

Tôi nói có, chúng tiếp tục gây sự.

Vấn đề là dù là không hay có thì đó chỉ là nói mồm và nói mồm thì khó xác định sự đúng sai.

...

Tao phải tốn thời gian để giải thích một sự thật vốn đã chẳng rõ ràng. Họ yêu cầu tôi bằng chứng để chứng minh bản thân vô tội thay vì vài lời nói qua loa qua mồm và chúng ngu đần tới mức không nhận ra bản thân cũng buộc tội tôi mà không đưa ra được bằng chứng nào.

Sau đó họ cứng đầu và rồi bạo lực lại là lựa chọn. Thật lãng phí thời gian.

Vì vậy cứ nói có rồi khơi mào cuộc chiến lẹ rồi đợi ngươi đủ quyền lực đến làm là được. Ít ra lũ đó còn biết phân biệt đúng sai.

...

Chàng trai, cậu là anh hùng nên tôi đang cực kỳ nhẫn nhịn rồi đó. Nếu là kẻ khác.

Chúng không thể lành lặn như cậu bây giờ đâu, tôi có giới hạn của mình.

Tôi mong là cậu im mồm trong vài phút ngắn ngủi mà chữa trị đi, tôi cần lục lọi trí nhớ mình một chút"

"..."

Yujin có vẻ muốn nói gì đó nhưng cậu đã lựa chọn im lặng vì khác với ban đâu, tôi có thấy bầu không khí chết chóc từ anh ta như để chứng minh những lời trên hoàn toàn không phải để đùa.

...

Giá mà Ai không rời đi ngay sau khi theo tôi đến đây, chị ấy ở đây thì chúng tôi ít nhất sẽ có một lực chiến tốt để đối chói với anh ta dù chị ấy có vẻ không mạnh hơn chị Sora.

Chân tôi bắt đầu tê rồi.

"Sora"

"Vâng chủ nhân!"

Anh ta hướng đầu sang phía chị Sora.

"Ta từng đến một thị trấn nhỏ nào nằm ở dát trên của Đế Quốc Lasei chưa?

Ta nhớ là mình có vài lần di chuyển cơ mà xa đến đó thì... Hình như năm năm đổ lại đây ta chưa từng phải"

"Vâng, quả thật là ngài chưa từng đến đó và bổ sung thêm, ngài chưa bao giờ tiến tới hoặc đi lên phía trên Đế Quốc Lasei nên việc thằng nhóc kia nói là vô lý.

Theo như trí nhớ của tôi, ngài chỉ thực hiện nhiệm vụ ở gần Thị trấn này hoặc các thị trấn gần biên giới, ngài chưa bao giờ tiến vào những thị trấn lân cận Đế Quốc Lasei hay biên giới của nó"

"Ừ, vậy là không rồi... Cậu nghe chưa hả chàng trai?"

"..."

"Không chứ gì, nhìn vẻ mặt của cậu là tôi hiểu là cậu không tin"

Rõ ràng là Yujin không tin và có sự khó chịu vì cậu ấy hiểu rõ là nhưng suy nghĩ của mình đúng như anh ta đã miêu tả ở trên. Khó chịu gấp đôi rồi.

Giờ thì tôi tự hỏi liệu... Yujin sẽ làm gì.

"Chứng minh đi!"

"..."

""!!!""

Thật bất ngờ, người tưởng chừng sẽ chỉ quan sát câu chuyện lại lên tiếng, Yuri.

"Nếu là anh nói mình không làm thì hãy chứng minh đi, chỉ cần anh chứng minh được thì chúng tôi sẽ xin lỗi vì và không làm phiền anh.

Anh nói tất cả những kẻ đó đều không tin vào lời anh nói có thể là vì anh đã không đưa ra bằng chứng đủ lớn để tin tưởng.

Nếu anh có thể đưa ra một thứ như vậy thì chúng tôi sẽ tin lời anh cũng như đưa ra lời xin lỗi chân thành"

"... Y-Yuri!"

"Tin mình Yujin, hãy để mình giải quyết chuyện này"

"... Ừm"

Có vẻ Yujin đuối rồi và thật bất ngờ. Yuri lại chủ động tham gia vào cuộc chiến này và đặc biệt là cậu ấy nói chuyện rất khoa học.

Yuri không phải là ngốc nhưng rất vụng về và gặp vấn đề giao tiếp với người lạ và đó là lí do cậu ấy rất ít khi tham gia vào cuộc nói chuyện với người khác.

Nhưng ngay lúc này, cậu ấy chủ động và còn đưa ra một giải pháp khá là thực tế cũng như phần nào bác bỏ quan điểm của anh ta.

...

Yuri này lạ quá, nhìn không quen.

...

Tính ra câu này đã đảo ngược tình thế và ép anh ta vào thế phải là người sai nè.

Nếu không chứng minh được thì rõ ràng là mọi hành động lời nói của anh ta là vô nghĩa, nó không chứng minh là anh ta có tội nhưng sẽ giúp cho quan điểm Yujin rõ ràng là không sai.

Nước đi hay đấy.

"Mọi mạo hiểm giả đều có một chiếc thẻ, nó là thứ nói lên bạn đến từ đâu, bạn có mức rank gì... Điểm quan trọng là nó sẽ ghi lại cũng như đánh dấu mọi địa điểm mà mạo hiểm giả đó từng đặt chân.

Nếu được cầm bởi kẻ khác ngoài chủ nhân của chiếc thẻ, nó sẽ tự bị phá hủy"

Anh ta đưa tay ra sau cổ cởi chiếc dây chuyền có thẻ Guild ở trên ra.

"Thông thường tôi chẳng cần chứng minh hay lắng nghe những lời xàm xí thế này.

Cơ mà mấy người là anh hùng, sau lưng còn có Đế Quốc Lasei, nói chung là phiền phức"

Anh ta ném sợi dây chuyền về phía Yuri và cậu ấy ngay lập tức đưa tay ra bắt lấy nó.

"Đến Guild, tìm Guild Master, ông ta sẽ làm chứng cho tôi"

"... Được, chúng tôi sẽ quay lại vào ngày hôm sau"

Yuri quay lưng và cậu ấy nói nhỏ gì đó với Yujin. Nó khiến Yujin nhăn mặt đầy uất ức nhưng rồi cậu gật đầu và đứng dậy quay người rời đi.

Yuri quay sang nhìn tôi rồi nhìn anh ta nói:

"Nếu anh nói thật, chúng tôi sẽ xin lỗi vì đã buộc tội anh nhưng nếu không thì tôi mong anh sẽ chịu trách nhiệm cho hành động của mình"

"... Có hay là không thì đâu chứng minh là tôi đã làm điều đó hay là không"

"..."

Yuri quay sang nhìn tôi nói:

"Cậu đi hay không Maria?"

"..."

Tôi liếc sang và ánh mắt đầy cử chỉ của Chị Sora đáp lại tôi.

Rõ ràng là

"Có, tớ sẽ đi"

Dù sao tôi cũng không thể ở lại đây.

........................................................................
(Pov thoại không)

"Ngài có vẻ dễ tính... So với mọi khi"

"... Em có thấy cô bé kia dễ thương không Sora?"

"... Ngài thật can đảm thưa chủ nhân của em, một phép thử à? R--"

"Không, ta không thử hay gì cả, ta thật sự thấy cô bé đó dễ thương Sora, ngay từ lúc nó xuất hiện trong tầm mắt ta. Trái tim ta đã đập loạn xạ, một cảm giác... Yêu bông trào rất mãnh liệt"

"... Ý ngài là sao chủ nhân của em? Ngài đang ám chỉ điều gì vậy? Vì em thực sự tức giận rồi đó!!"

"... Cô bé có gì đó rất... Lạ. Ta không nghĩ là con bé đẹp hay quyến rũ... Chỉ là... Dễ thương tới mức ta không thể có ác ý với con bé được.

Ta chưa từng có cảm giác như vậy với bất cứ cô gái nào ngoài trừ em Sora.

Không như những cô gái khác, em là tồn tại đặc biệt duy nhất tôi cho phép nhưng con bé đó có thể bước vào ranh giới mà chỉ em mới có thể đứng một cách không khó, rất dễ dàng như hít thở vậy"

"... Ngài có phải đang nghĩ quá nhiều không chủ nhân của em. Có thể gu của ngài là những cô gái dễ thương thì sao?"

"... Không, gu của ta phải là những cô gái quyến rũ và cân đối.

Ta ghét kiểu dễ thương"

"... Nhưng ngài vừa bùng lên cảm giác yêu thương cô gái kia?"

"Đó là lí do ta cảm thấy lạ Sora, con bé này đang che giấu gì đó"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz