ZingTruyen.biz

[X][HP/SH] Phiên Ngoại - Hạnh Phúc Mong Đợi

Chương 290: PN02.44: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 44

Nguyethacphongcao

Chương 290: PN02.44: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 44

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Ăn điểm tâm xong, Harry hủy phong thư, nhìn nội dung ở giữa một chút. Như Harry đoán, cũng không phải cái thông tin đặc thù gì. Báo cho Harry biết buổi chiều tham gia lấy lời khai, ngữ điệu cung kính đến không thể cung kính hơn, lộ ra nụ cười ý tứ hàm xúc tính toán mười phần. Điều này làm cho Apollo cùng Artemis cùng nhau liếc mắt ——

Xem ra có người muốn xui xẻo.

"Ba? Làm sao vậy?" Apollo hỏi.

"A, không có gì." Harry không muốn để cho bọn nhỏ quá mức giao thiệp với những thứ này, cho dù biết bọn họ có năng lực hiểu rõ, đồng thời cũng biết những thứ này, "Chỉ là báo cho ba biết phải dự họp lấy lời khai cùng các trưởng lão."

Apollo cùng Artemis thấy mình vừa hỏi, ba liền qua loa cho xong, vì vậy cũng không hỏi nữa, chỉ là dùng ánh mắt hồ nghi nhìn ba.

"Nga, thân ái, chớ nhìn ba như vậy." Harry phải lại một lần nữa thừa nhận hai đứa bé không hổ là kết tinh của mình và chồng, nhìn một cái cảm giác này, thế nào lại có chút giống có hai Severus đang hoài nghi nhìn mình? "Đây thật chỉ là một thông tri mà thôi, chỉ bất quá giọng điệu đáng giá nghiền ngẫm."

"Quá cung kính?" Artemis lấy giấy viết thư trên tay Harry đọc hai câu, liền lập tức kịp phản ứng. Cô bé và anh trai cũng không phải cái gì cũng không biết, cho dù ba không thể nào nói, nhưng cha sẽ không giấu bọn họ. Dù sao, cho dù Harry rất ít cùng người mạo hiểm trở mặt cũng khó có mấy người kẻ thù, chỉ là do thực lực của Harry quá mức quá mức cường hãn, không người nào dám khiêu khích, bất quá, những người đó cũng rất khó nói lúc nào sẽ đầu óc động kinh, hướng người nhà của anh trả thù. Cho nên, Severus đối với hai đứa nhỏ đã mười lăm này không có giấu diếm, bởi vì nếu có một ngày thực sự xảy ra chuyện gì, cuối cùng vẫn cần nhờ bọn nhỏ tự giải thoát. Không biết chuyện sẽ rất khó liên lạc với ai, cũng rất khó tự giải thoát hiệu một cách hiệu quả.

"Được rồi, Sev hẳn là cùng các con nói. Trước đó người của hội trưởng lão an bài ở trong đoàn phán quyết hai người ngu xuẩn?" Harry đưa tay đem thư từ trên tay con gái lớn rút ra, thuận tay ở trên lỗ mũi đứa nhỏ quẹt một cái.

"Đúng vậy, thế nhưng, một người trong đó không phải là đã bị ba chụp tội danh sao?" Apollo hỏi, "Nghe cha nói, người phụ nữ kia có ý đồ câu dẫn ba?"

Nghe xong lời này, Harry bất đắc dĩ: "Sev thật đúng là cái gì cũng dám nói cho các con a... được rồi, cho nên ba cho cô ta một tội danh gián điệp của Tà Khí, người trưởng lão đề cử cô ta cùng Prujeff có chút đối nghịch. Mà người phụ nữ kia cũng là một người, nếu như an phận một chút ba có lẽ sẽ đối với chuyện cô ta cùng những người đó làm sau lưng ba mắt nhắm mắt mở coi như không biết, nhưng cô ta hết lần này tới lần khác tự cho mình là quá cao." Harry châm chọc nói, "Ai cũng biết cô ta không thể nào là gián điệp của Tà Khí, nhưng như vậy thì thế nào? Ba và Sev chính là muốn cho cô ta chịu cái tội danh đó. Những lão gia hỏa kia đều là người thông minh, trải qua những thứ này, vẫn không rõ tài năng của ba và Sev, vậy thì lớn tuổi như vậy mà còn là người vô tích sự. Cho nên, bọn họ bây giờ đối với ba tự nhiên sẽ tỏ thái độ như vậy, mà ba cũng tiết kiệm được không ít phiền phức."

"Nga, như vậy... còn một người nữa đâu?" Artemis thích nghe chuyện như vậy nhất như vậy a, "Có phải hắn có dấu hiệu muốn rời đi hay không?" Cô bé biết ba cùng cha là tuyệt đối sẽ không làm không công cho người khác, người mà mình hao tốn số lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng ra được, tự nhiên là nên vì mình sử dụng, nếu không còn không bằng đem người trả về.

Người có thể được các trưởng lão giới thiệu tiến nhập vào đoàn phán quyết đều có bối cảnh nhất định ở giới mạo hiểm là đời hai hoặc là đời ba, người như vậy, Severus cho Harry ý kiến là tuyệt không thể xếp vào hàng trọng điểm bồi dưỡng, mà bản thân Harry lại càng có khuynh hướng chế tạo hiện tượng giả tạo bỏ mình ngoài ý muốn. Cho nên, nếu như đối phương có thể tự biết khó mà lui là tốt nhất.

"Xem xét một chút, Thảo Hoa nói, cái người gọi Băng Tinh kia đã an phận rất nhiều." Harry nói, mặc dù là nói với đứa nhỏ như thế này, nhưng trong lòng có một phen dự định khác, "Là chính hắn đi, hay là ba động thủ rõ ràng, phỏng chừng ngày hôm nay sẽ có kết luận."

Harry cất xong phong thư, nhìn thời gian một chút, rồi tiến vào phòng ngủ đánh thức Ares, để cho Ares tự mình đi rửa mặt, sau đó ngồi ở bên giường đợi. Severus mở mắt, Harry nhìn ánh mắt y có chút tức giận, lập tức ở khóe miệng y hôn hai cái, tỏ vẻ trấn an. Không thể nói tâm tình của Severus kém, dù sao một người thức đêm buổi sáng bị đánh thức hai lần, vô luận như thế nào tâm tình cũng sẽ không quá tốt —— không dám, làm cho chính mình ngủ một buổi sáng...

"Are ngủ lâu lắm không tốt." Harry nói, "Được rồi, nếu như vậy, anh cũng không muốn ngủ nữa đi? Không bằng đứng lên, tiễn em đi? Thỉnh thoảng uống một lọ dược nâng cao tinh thần hẳn không có vấn đề."

"Băng Tinh rút khỏi, em luôn luôn nói đối với đoàn phán quyết cần phải bổ sung người, đây cũng là cơ hội tốt đem Phố Lang chiêu mộ tiến vào đoàn phán quyết? Hoặc là, em có thể lựa chọn lại bồi dưỡng một người mới?" Severus vốn là cũng không muốn ở trên giường, chỉ là bởi vì Harry không cho y uống dược nâng cao tinh thần, cho nên mới lựa chọn ngủ.

"Phố Lang là nhất định phải chiêu mộ, chúng ta còn thiếu một luyện kim sư, tuy rằng em có thể kiêm nhiệm, nhưng vẫn là quên đi. Em cũng không có thời gian rỗi đi hầu hạ người khác." Harry mở tủ quần áo, tìm một bộ quần áo độ dày vừa phải và đồ dùng hàng ngày, lúc xoay người lại Severus đã từ trên giường dậy rồi. Anh liền cầm quần áo và đồ dùng hàng ngày từng món một thay cho Severus, Ares từ trong phòng rửa mặt lúc đi ra có chút líu lưỡi không nói nên lời mà thấy ba bé đang mặc áo cho cha bé ——

"Đưa tay, ừ, được rồi —— bên này, đưa tay... tốt lắm —— ừ, ngoan, tay giơ lên một chút, em sửa sang một chút tay áo cho anh..." Harry vừa ra lệnh cho Severus, vừa nói đùa giống như hầu hạ đứa nhỏ, "Bên này, ách, ngoan, tay cao hơn nữa một chút. Được rồi, chúng ta cài nút áo." Harry quay đầu, thấy Ares vẻ mặt nghi ngờ nhìn hành động kỳ quái của ba cha, phân phó nói, "Ares, tự mình mặc quần áo, con đã 5 tuổi."

Ares cũng không ầm ĩ, tự mình cầm quần áo rất nhanh mặc xong, sau đó liền thật nhanh thoát đi khỏi cái phòng ngủ này, lúc đi còn tìm cho mình cái cớ ——

"Cha, ba, Are đói bụng, trước tiên đi ra bên ngoài chờ hai người."

Severus thấy Ares bị đối đãi phân biệt của Harry "hù chạy", có chút buồn cười, cúi đầu hôn đỉnh đầu của Harry một cái, nói: "Em thế nào còn có thể đùa như thế?"

"Ngẩng đầu. Sev, em chỉ là nói cho con biết, nó vô luận như thế nào cũng sẽ lớn lên, một khi nó lớn lên, em liền sẽ buông tay. Mà anh không giống như vậy, vô luận anh bao nhiêu tuổi, em đều có thể cưng chiều." Harry cười cài hai nút áo trên cùng cho Severus.

"Hừm, lời này ta thích." Severus nói.

Đối với lời có thể khiến cho bạn đời nhà mình vui vẻ, tâm tình Harry cũng là rất tốt. Cả đời này chỉ có người này là mình nguyện ý cố sức đi lấy lòng, có một người như vậy đối với Harry mà nói giống như là một loại cứu rỗi. Con người a, địa vị càng cao, thực lực càng mạnh, thì càng cô đơn, tịch mịch, Harry nếm qua cô tịch như vậy. Mặc dù có những người bạn kia, nhưng những ngày mất đi Severus đó khổ cỡ nào anh không bao giờ muốn nếm qua nữa. Anh không thể mất đi y, bởi vì đây là tấm gỗ nổi duy nhất của anh.

"Harry, ta sẽ không rời đi." Severus lập tức nhận thấy được Harry nhớ lại quá khứ không vui, lập tức ôm lấy anh.

"Em không sao. Chỉ là nhắc nhở mình anh quan trọng đến mức nào." Harry hít một hơi ngửi thấy mùi dược trên người Severus, lạnh nhạt nói.

"Tầm quan trọng của ta, cũng không có nghĩa là cần em buông tha quan hệ cùng nữ sĩ 'Vạn sự thông'." Severus nói.

"Đương nhiên, anh là duy nhất." Harry đối với Hermione im lặng không nói chuyện, "Được rồi, chúng ta đi ăn."

"Hiện tại đều đã mấy giờ rồi? Prujeff hẳn là đến rồi, em..." Severus nắm tay của Harry đi ra phòng ngủ, vừa mới nhắc tới ông lão kia, nút áo thứ ba của áo choàng Severus lóe sáng lên.

"Em đi nhà bếp." Harry liếc mắt, lập tức đi nhà bếp lấy đồ ăn cho Severus cùng Ares.

Severus tùy ý cái nút kia lóe sáng, trước tiên cùng đứa nhỏ nhà mình nói chào buổi sáng, sau đó lại đùa hai người con gái nhỏ một hồi, rồi mới từ trong không gian của nút áo lấy ra gương hai mặt.

"Đến rồi? Prujeff?" Severus mặt không thay đổi nhìn vẻ mặt lấm tấm của người bàn bạc.

"Dược Sư, cái kia, Góa Phụ tỉnh chưa? Thấy thư tín của hội trưởng lão sao? Có thể xuất phát sao?" Prujeff biểu thị trên tay mình chỉ có hai người người mạo hiểm, thế nhưng đều không phải là đèn dầu cạn*.

*người bình thường

"Well, Prujeff, ta tựa hồ hẳn là trước tiên quan tâm một chút hiệu quả dược của ta, ông bây giờ cảm giác thế nào?" Severus cố ý không đề cập tới Harry, chỉ là hỏi.

Vấn đề này, tựa hồ làm cho người bên cạnh Prujeff cũng bắt đầu cười trêu chọc. Severus nghe ra là mấy người bọn Ngân Hồ, mà Prujeff bất đắc dĩ nói: "Linh hồn đã không có vấn đề, rất cảm ơn dược của ngươi, chỉ là, những thứ lấm tấm này là chuyện gì xảy ra?"

"Dù sao cũng không ảnh hưởng toàn cục, phí tài liệu dược của ông là 4900 đồng vàng Galleon. Thu Diệp là 3900 đồng vàng Galleon, để cho hắn chuẩn bị tốt." Severus nói.

"Chờ một chút, vì sao ta là 4900 đồng vàng Galleon, Thu Diệp là 3900 đồng vàng Galleon? Dược không phải là giống nhau sao?" Prujeff không hiểu hỏi.

"Cái này sao?" Severus mặt không thay đổi nói, "Bởi vì, ngày đó Are chạy vào phòng thí nghiệm của ta, đem một gốc cây trường thọ bỏ vào vạc nấu. Prujeff, phần dược của ông ít nhất có thể làm cho tuổi thọ của ông kéo dài 10 năm."

"Cho nên, những thứ này là tác dụng phụ?" Prujeff hơi vui vẻ, 1000 đồng vàng Galleon đổi lấy 10 năm tuổi thọ, vẫn là rất có lời.

"Không những là như thế này, phỏng chừng ông hai ngày sau sẽ bị vây trong trạng thái khô kiệt ma lực." Severus rất tận tâm mà nói, "Đồng thời trong tương lai 5 năm, mỗi tuần cũng sẽ có 2 tiếng đồng hồ không cảm giác được ma lực."

Nga, Merlin, thời gian tác dụng phụ dài như vậy?!

"Nga, Dược Sư..." nghe xong cái tác dụng phụ này, Prujeff vô lực a, không phải là cho Góa Phụ nhà ngươi xử lý mấy tù nhân sao? Phải dùng tới trừng mắt tất báo như thế sao?

"Không nên quá cảm ơn Sev, đây vốn là dược bẩn* phải xử lý, ông nguyện ý giúp anh ấy thực nghiệm thực sự là không thể tốt hơn a." Harry đoạt lấy gương hai mặt, để cho Severus ăn.

*dược bị nấu sai không hiểu rõ tác dụng/ tác dụng phụ hoặc lả dược nấu hỏng không đúng công thức đã định

"Ách..." Prujeff cảm thấy thế giới này làm cho hắn cảm thấy đen tối như vậy, còn có thể tốt đẹp hay không?

"Mau ăn cơm, Are, Al, chú ý em trai con một chút. Sev, đừng vừa ăn cơm vừa đùa Aster." Harry giương mắt nói, sau đó tiếp tục đối với Prujeff trong gương hai mặt nói, "Ông bây giờ ở nơi nào? Cùng đoàn phán quyết cùng một chỗ sao?"

"Chúng ta ở lễ đường Hogwarts, đoàn phán quyết ngoại trừ Dược Sư đều ở đây, hai người các cậu tốt nhất nhanh lên một chút đến." Prujeff nói.

"Đem gương hai mặt cho Thảo Hoa một chút." Harry nói.

"Chuyện gì, Góa Phụ?" Thảo Hoa rất nhanh thì xuất hiện ở trong gương hai mặt.

"Danh sách mang theo sao?" Harry hỏi.

"Đương nhiên mang theo." Thảo Hoa nói.

"Ừ. Ta để cho Sev ăn no liền đi qua." Harry tuyệt không cấm kỵ ở trước mặt thuộc hạ tú ân ái.

"Ngươi lại làm đồ ăn ngon cho Dược Sư a?" Thảo Hoa cười hỏi.

"Cô gái nhỏ à, dạy ngươi một chiêu, sau này có người yêu có thể dùng." Harry khẽ cười cùng thuộc hạ nói chuyện phiếm, "Nhất định phải học được chí ít một món ăn có thể để cho người yêu của ngươi khen không dứt miệng, làm cho dạ dày của hắn ỷ lại vào ngươi."

"Ha hả, thụ giáo. Dạ dày của Dược Sư thật đúng là vận khí tốt..." Thảo Hoa lĩnh giáo qua tài nấu nướng của Góa Phụ, lúc cùng đoàn phán quyết đi ra ngoài làm nhiệm vụ, hiện tại Góa Phụ đã ít động thủ nấu ăn. Nhưng lúc tháng 7 năm nay, Góa Phụ mang theo Dược Sư ở trong rừng rậm mạo hiểm của Atlantis gặp Thảo Hoa, đồng thời ba người cùng nhau vượt qua ba ngày. Cô tự mình nếm qua tay nghề của Góa Phụ, thật sự là quá mức mỹ vị.

"Sai, là dạ dày của ta vận khí so với Sev tốt hơn." Harry ý cười.

Thảo Hoa bất đắc dĩ, Góa Phụ cái người cuồng khoe chồng này, lúc nào đều có thể tú ân ái.

Được rồi, trên cơ bản người cùng Góa Phụ thân cận, đều biết cái người mạo hiểm truyền kỳ này chính là một tên thích chồng nhà mình, thích đến không có nguyên tắc.

Ở sau khi Severus ăn điểm tâm xong, uống mấy bình dược đã chuẩn bị trước đó, Harry liền cùng với bọn chào tạm biệt, tuy rằng anh chậm nhất là buổi sáng ngày kia là có thể trở về, thế nhưng, anh vẫn còn có chút luyến tiếc không rời.

Sau đó, hai người rời khỏi hầm. Bây giờ là thời gian lên lớp, chỉ có số ít bọn học sinh không có lớp ở trên hành lang đi bộ. Thấy Harry cùng Severus đều là xa xa mà tránh ra.

(Em thực sự phải làm như vậy?) Severus dắt Harry mặt vô biểu tình.

(Anh cảm thấy em hôm nay không thể làm như vậy?) Harry hỏi ngược lại, (em phải để cho cô ấy biết, em bây giờ rốt cuộc là dạng gì. Bất quá, anh nếu theo tới, em đây phỏng chừng cũng không quá có khả năng làm cho cô ấy thấy một mặt xấu nhất của em a.)

(Nữ sĩ Granger có lẽ càng thích hợp vào Ravenclaw hơn, thích rúc vào sâu trong sừng trâu làm ổ. Vô luận là đối với em hay đối với chồng trước của cô ta, đều là như vậy. Em nếu như đã có chủ ý, ta cũng không ngăn cản, không cần phải vì người khác làm cho em đối với ta có khoảng cách. Ta sẽ ở bên cạnh em, yên tâm đi. Cho dù bị chỉ trích, chúng ta cũng sẽ cùng nhau, mỗi người một nửa.) Severus tỏ thái độ, y là thật nguyện ý cùng Harry đối mặt hết thảy, đồng thời coi đây là quang vinh. Bất quá, cho dù như vậy, hai người bọn họ trong lòng đều biết rõ, có Severus ở đây, Harry tuyệt đối sẽ không xuất ra một mặt lạnh nhất, vô tình nhất.

(Em biết.) Ngón tay của Harry ở trong lòng bàn tay của bạn đời nhéo một cái.

Hai người rất nhanh liền đi tới lễ đường.

Trong lễ đường người vẫn còn rất nhiều, bởi vì học sinh mấy trường học khác không có lớp, đi tới nơi này, mỗi trường học của bọn họ cũng là có cho bọn họ phúc lợi, học sinh tới tham gia năm nay toàn bộ môn đều đạt tiêu chuẩn, trường học pháp thuật Akzant của Nước Mỹ thậm chí còn có điều khoản phụ —— nếu là học sinh năm năm, có thể có một phần công việc do trường học đứng ra giới thiệu. Cho nên, lúc đoàn phán quyết của Harry sáng sớm tụ tập ở chỗ này, rất nhiều học sinh đều là vô cùng tò mò nhìn bọn họ, các giáo sư cùng mấy quan viên của Bộ Pháp thuật lại kinh ngạc hoặc là nghi ngờ, nhóm Auror lại bày ra thái độ vô cùng khẩn trương. Toàn bộ phù thủy thành niên cũng nhìn ra được, những người này không có một người dễ trêu. Thậm chí Hermione còn nỗ lực hướng về phía Prujeff cùng Ngân Hồ đã gặp ở Amborisa trước đó làm rõ ràng ý đồ bọn họ đến, thế nhưng Prujeff chỉ nói là chờ người, về phần Ngân Hồ ngay cả một câu nói cũng lười trả lời cô.

Đoàn phán quyết Harry xây dựng, mỗi người đều là cao thủ, ngay trong bọn họ ngoại trừ Băng Tinh theo Harry ít nhất cũng có 3 năm, Harry cung cấp điều kiện rất tốt, săn sóc ân cần cho bọn họ dược thích hợp nhất mà rất ít xuất hiện bên ngoài, đem trang bị cường lực nhất đến nuôi bọn họ, đồng thời tự mình từ các phương diện huấn luyện bọn họ. 3 năm cũng đủ làm cho bọn họ trở nên cường đại hơn, ngay trong bọn họ hôm nay tùy tiện một người đi ra ngoài có thể cùng Dạ Thần, Mộng Ảo Yêu Cơ thậm chí Kim Sắc, Tử Tinh bất phân thắng bại, nếu như là hai đánh một, càng là hoàn toàn có thể dễ dàng chế phục.

Harry tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng đối với bọn hắn mà nói là thầy tốt bạn hiền, vừa là cấp trên cùng người cung cấp nuôi dưỡng, tự nhiên bất đồng.

Lúc Harry vừa mới lôi kéo Severus đi tới cửa, các cường giả mà người bình thường xem ra không chọc nổi này "phần phật" thoáng cái đứng lên. Ở ánh mắt cảnh giác của nhóm Auror và vẻ mặt kinh ngạc của những người khác đi tới trước mặt Harry, ngoại trừ Prujeff ra, thoáng cái toàn bộ quì một gối, đều nhịp nhàng mà ngay ngắn làm lễ thuần phục. Prujeff lại cung kính thân thể đối với Harry hành lễ, ông biết lúc này, Góa Phụ đại biểu chính là người thẩm lí và phán quyết, cũng là vua Atlantis.

"Đều tới?" Khóe môi của Harry mỉm cười, không có né tránh, lúc này, anh chính là vua của những người này.

Điều này làm cho quan viên Bộ Pháp thuật chung quanh cùng những khách nhân của những trường học khác đều mở to hai mắt, đây là Harry mà bọn họ chưa từng thấy qua. Cao quý ngạo mạn, ánh mắt đung đưa lưu chuyển giữa mọi người là một loại liếc nhìn cao cao tại thượng, làm cho người ta không khống chế được mình mà muốn thần phục.

"Dạ, điện hạ." Thân là người thẩm lí và phán quyết đồng thời vừa là người mạo hiểm truyền kỳ phù thủy bảy hồn, sớm đã có tư cách làm cho người cấp dưới thẩm lí và phán quyết thậm chí trưởng lão của hội trưởng lão xưng một tiếng "Điện hạ". Trên thực tế, từ sau Amborisa, ngoại trừ bằng hữu cùng Harry vô cùng quen thuộc, ở trong người mạo hiểm, người ngoài đa số đối với Góa Phụ đều dùng cách gọi khác chính là "Vị điện hạ kia".

"Đều đứng lên đi." Harry lạnh nhạt nói, "Nhiệm vụ lớn lần này, chúng ta bởi vì mật báo của Mân Côi mà có tổn thất, không phải là lỗi của các ngươi, chỉ có thể trách hội trưởng lão nhận thức người không rõ. Vì thế, ta chủ trì cách lựa chọn nhân viên của đoàn phán quyết từ nay về sau đối với hội trưởng lão đóng lại. Ta ở trên hội lấy lời khai xế chiều hôm nay nói ra, các vị nghĩ như thế nào?"

"Chuyện của điện hạ, chỉ cần cùng Dược Sư thương nghị xong, chúng ta không có dị nghị. Chúng ta tự mình cảm thấy, hội trưởng lão đề cử người là tốt xấu lẫn lộn." Ngân Hồ tự nhiên là hướng về Góa Phụ, những người khác cũng gật đầu.

Đúng lúc này, Severus lên tiếng: "Như vậy... lão tiên sinh, ông là một thành viên của hội trưởng lão, ông nghĩ như thế nào?"

Lời này làm cho thành viên của đoàn phán quyết đều lấy một loại ánh mắt không thân thiện nhìn về phía Prujeff, Prujeff giật mình trong lòng —— nếu như mình có một chút sai, mấy tên tiểu quỷ điên khùng này tuyệt đối sẽ làm cho mình đẹp mặt. Severus a, ta bất quá là sai lầm nho nhỏ, không nên như vậy làm khó dễ ta chứ?!

"Nếu như ta là Thủ tịch trưởng lão, liền tuyệt sẽ không đề cử người tiến vào đoàn phán quyết." Prujeff lập tức tỏ thái độ.

"Lão tiên sinh thực sự là cực khổ, vậy phiền phức ngài đi thuyết phục." Harry bất động thanh sắc đáp lại người bàn bạc nhiều năm hợp tác với mình.

"Thảo Hoa, đây là dược ổn định đặc biệt cho các ngươi, Sev tốn không ít thời gian chế biến. Là khen thưởng nhiệm vụ lớn lần này ta cho mọi người." Harry từ trên tay Severus tiếp nhận một cái hộp, giao cho Thảo Hoa.

Các thành viên cũ của Đoàn phán quyết đều là mắt tỏa ánh sáng, điều này đại biểu bọn họ lại có thể nâng cao thực lực hoặc là ôn dưỡng thân thể. Thế hệ đoàn phán quyết này có hai người đại sư Độc dược, hơn nữa một trong số đó còn dược sư là linh hồn, có thể nói là bọn họ được hưởng đãi ngộ tốt nhất các thời kỳ.

"Cảm tạ điện hạ cùng Dược Sư, Dược Sư khổ cực." Một người trẻ tuổi cười hì hì nói.

"Ta có thu khen thưởng của đoàn, Harry cũng có lén đền bù." Severus không lộ vẻ gì, nhưng mọi người cũng nhìn ra được, Severus đối với "lén đền bù" của Harry so với "khen thưởng" của đoàn phán quyết đoàn phán quyết càng thoả mãn.

Được rồi, bọn họ thừa nhận mình lại bị chọc mù.

"Thảo Hoa, tờ khai." Harry trực tiếp đòi.

Thảo Hoa lập tức lấy ra danh sách, cung kính đưa cho Harry.

"Sev, những thứ này là dược liệu trong chiến lợi phẩm, đều là trân phẩm, anh nếu thích cái gì cứ lưu lại, nếu là đều thích liền đều lưu lại, tin tưởng đám trưởng lão không có dị nghị gì." Dù sao cũng là vật dùng đúng chỗ mà.

"Tấm tắc, lúc này đây thật đúng là... làm kẻ khác thán phục. Tà Khí kinh doanh lâu như vậy, nhưng thật ra tiện nghi ta." Severus mở ra nhìn lướt qua.

"Anh nha, cùng quá khứ một dạng, thấy dược liệu liền mê." Harry cười nói, "Được rồi, em phải đi, em sẽ nhớ anh." Harry tiếp cận đi tới hôn môi của Severus một chút.

"Harry, cái này cho em. Có phiền toái có thể dùng." Severus xuất ra một bình Độc dược.

Điều này làm cho Everton bên cạnh ngạc nhiên, làm đại sư Độc dược, hắn lại không quá minh bạch đó là cái gì sao a —— túi tơ tằm, thế lực chân chínhthuộc về Độc dược sư. Có một ít Độc dược có thể ở dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, khống chế người uống qua dược hắn chế luyện. Loại kỹ thuật này là nguyên nhân Dược Sư ở thời đại trung cổ vô cùng có quyền thế, thế nhưng loại kỹ thuật này đã thất truyền thật lâu. Hôm nay lại đang ở trên tay Severus thấy, thật là làm cho người ta sợ hãi...

"Không cần của anh, của chính em liền đủ a." Harry mình cũng có một.

"Cầm, em phải để cho ta yên tâm." Severus nói.

"Được rồi." Harry cười tiếp nhận, coi trọng vật báu mà đùa một hồi, "Trở về trả lại anh."

Xoay người nhìn thành viên của đoàn phán quyết, lạnh lùng nói: "Xuất phát."

Harry ưu nhã xoay người, ở vòng vây của một đám cao thủ đi nhanh rời khỏi Hogwarts. Anh biết có người đang dùng ánh mắt kinh hoàng nhìn mình —— nữ sĩ Granger, bây giờ ta từ lâu thân nhuộm u tối, ngươi lại vẫn như cũ chờ đợi thuần trắng.

Số phận có thể tuần hoàn, nhưng có chút trạng thái một đi không trở lại.

←Chương trước: Chương 289: PN02.43←

→Chương sau: Chương 291: PN02.45→

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz