ZingTruyen.Asia

(TREASURE) (Chuyển ver) Câu chuyện tình yêu của bọn học sinh chuyên

~~~Tập 64~~~ Vật Lý là gì??

Sooyeonkim2802

Cuộc đời So Junghwan là những chuỗi câu chuyện đầy bi tráng và hào hùng. Nội lọt được vào cái động hề hước "Tư rê chờ" này và làm quen được với mười một ông anh đẹp trai mà bị khùng thì ngoài ra còn chẳng còn gì nữa cả.

Và mọi chuyện sẽ càng ly kì hơn khi bộ môn Vật Lý xuất hiện trong đời cậu như một minh chứng sống cho câu nói: "Mình bước qua đời nhau để làm nhau đau ứ ứ ứ ứ!"

Lên lớp mới rồi, lượng kiến thức cũng từ đó mà tăng lên nốt. Mới ngày đầu bước vào năm học Junghwan bị môn Lý dập cho tơi tả lên bờ xuống ruộng không ngóc cái đầu lên được. Mấy đứa khác trong lớp thì đưa tay lên giải bài tập ồ ạt thì cậu ngồi cắn móng tay lọ mọ đi tìm công thức cho bài đầu tiên. Huhu~ Nghe mà thương tâm.

Còn nữa! có hôm Junghwan siêng năng xách bài tập Lý qua hỏi anh Asahi thân thương nhưng kết quả cậu nhận về là một câu nói chan hòa thánh thiện của anh, và câu nói đó như một cái tát nước vào mặt cậu.

"Áp.Dụng.Công.Thức.Là.Ra!!!"

Khỏi phải nói sau khi nghe xong câu nói đó của Asahi, mặt Junghwan kiểu -.- " "Thôi dẹp mẹ luôn đi hỏi hang gì cũng như không!! Có anh cho lắm cũng chả giúp ích được tích sự gì hết trơn" 

Kể từ giây phút đó So Junghwan chính thức từ bỏ môn Vật Lý, từ bỏ hỏi bài Hamada Asahi. Ban đầu tưởng đâu là cậu từ bỏ luôn môn này rồi, nhưng không hiểu sao có thế lực nào đó cứ bắt cậu phải học cái môn khỉ gió chết tiệt này, mặc dù cậu đã lấy giấy bút làm đi làm lại cái bài hơn chục lần nhưng rồi nhưng kết quả là cậu vẫn không hiểu. Cậu quyết tâm rồi!!! mặc dù đíu hiểu cái quần què gì hết nhưng cậu cũng không thể nào để cái môn chết tiệt này làm mình bị liệt được, ít nhất cũng phải được 5 chấm để qua môn. Nhất định phải như vậy!!!

Thế là cậu lại xách đít đi hỏi các anh trong nhóm, hỏi hết người này rồi đến người kia, anh Hyunsuk, anh Jihoon, kết quả vẫn vậy, hỏi sang anh người yêu a.k.a Kim Doyoung cũng vậy nốt

" Huhu em hỏng biết làm, hỏng biết làm" Cu cậu chán nản nằm vật xuống bàn mà khóc lóc mè nheo ăn vạ, nước mắt nước mũi chảy tèm lem đầy mặt

" Không sao mà, không sao mà bé đừng khóc nữa anh sót đó. Ngoan nè! Không khóc nữa nha, bữa nay mình dừng lại ở đây ha, bữa sau mình làm tiếp, chịu không?? 

Doyoung ngồi bên cạnh kéo bé người yêu to bự của mình vào lòng mà dỗ dành, nói thật thì anh cũng bất lực không kém gì cậu nhưng biết sao giờ, dù gì đi nữa Junghwan cũng là người anh yêu, anh không thể trơ mắt nhìn bé iu của mình bị cái môn quỷ quái đó đè bẹp được.

" Anh ơi~ Cứ thế này chắc chắn em sẽ bị liệt mất" 

" Không đâu, anh tin bé con của anh sẽ vượt qua môn học này mà, bé hãy tự tin lên, chắc chắn bé sẽ đánh bại được cái môn này"

" Em cảm ơn anh! Em cảm thấy cuộc đời mình thật may mắn khi có được một chiếc bạn trai như anh vậy đó Doyoung à. Với lại em cũng xin lỗi vì đã làm khó anh" 

" Bé nói như vậy mà nghe được à! Được giúp đỡ bé là trách nhiệm cao cả nhất của cuộc đời anh mà! Anh nguyện giúp bé cả đời này cũng được nữa"

" Thôi đi! Anh dẻo miệng quá hà làm người ta ngại muốn chết rồi đây nè" 

Đôi má của Junghwan đã ửng hồng lên từ bao giờ, cậu mỉm cười nhẹ đưa mắt nhìn anh người yêu sến sẩm này của mình. Đột nhiên Doyoung cúi người áp đôi môi mình lên đôi môi của cậu, làm cậu có chút giật mình

" Doyoung! Anh làm cái gì vậy?? Lỡ anh Hyunsuk hay anh Jihoon đi ngang qua thấy rồi sao??"

" Kệ anh không quan tâm, ai biểu em đáng iu quá làm gì nè?" Vừa dứt câu Doyoung lại tiếp tục cúi xuống hôn cái chóc vào môi câu thêm một cái nữa

" Haizz cái anh này"

Doyoung vẫn tiếp tục cúi xuống hôn cậu mặc cho cậu giãy giụa trong lòng anh

" Thôi nha Doyoung! Em nói thôi đi đó nha. Á! Nhột em, Kim Doyoung" 

Hai người cứ thế mà vờn qua vờn lại mặc cho bên ngoài cửa phòng vẫn mở tan hoang và cả hai cũng không biết được rằng Hyunsuk đã chứng kiến toàn bộ sự việc từ nãy cho tới giờ và anh đã nở một nụ cười vô dùng dè bỉu với đôi chim sẻ kia.


.

.

.

Cũng là vấn đề môn Vật Lú, à nhầm Vật Lý thì có một lần Kim Junkyu đang yên đang lành nằm sấp trên giường lướt điện thoại thì đột nhiên bị Mashiho từ đằng sau cầm quyển sách tán vào đầu anh cái "Bốp" rõ đau làm anh đau điếng ôm đầu ngồi bật dậy quát

" Đĩ mẹ đứa nào dám đánh vào đầu t..... Ủa Ma...Mashi, em...em sao em lại đánh anh dạ??"

" Thích!! Được không?? Rồi sao??? Sao anh không chửi nữa đi mà im ru vậy hả anh iu???" - Mashiho trừng mắt lườm Junkyu một phát cực bén

" À...Anh ..anh không có, em đánh anh bao nhiêu cái cũng được nè... Anh... xin lỗi bé mà, bé đừng giận anh nha. Mà bé vô kiếm anh có chuyện gì không??"

" Có! Chỉ giùm em bài tập Lý này đi, bài này em không biết làm"

" Đâu bài nào?? Để anh xem" 

 Junkyu đưa tay nhận lấy quyển bài tập từ tay Mashiho rồi nhìn vào câu bài tập mà cậu chỉ vào, lướt mắt qua một hồi anh bỗng nhếch mép cười nhẹ, tự tin ngước mắt lên nhìn Mashiho nói với cậu một giọng chắc nịt

" Cái này dễ ẹc! Em chỉ cần áp dụng công thức là ra á mà"

" ... Ờ!! Dễ quá hơ???" - Mashiho cười một cách vô cùng thân thiện với anh

" Ừm! Dễ mà" - Junkyu nhe răng nhìn Mashiho mà cười tươi như chưa từng được tưới

...

Không biết chuyện gì xảy ra sau đó mà chỉ ta chỉ biết được rằng một lát sau Mashiho bước ra khỏi căn phòng đó đóng cửa cái ầm, gương mặt thì hầm hầm, cuốn sách cậu cầm trên tay bị bay mất tờ bìa kèm theo đó là cái gáy sách bị móp xọp lại và cùng với chiếc bút bị gãy làm đôi. 

Kim Junkyu nằm trong phòng ôm một bên mặt sưng húp, đầu tóc thì rối ren bù xù, khóe môi thì bị tứa máu khóc huhu oán trách

" Mình đã làm gì sai mà em ấy lại nỡ ra tay với mình mạnh tới như vậy chứ huhu. Còn gì là gương mặt đẹp trai của mình nữa huhu. Á!!

.

.

.

Sinh Học và Vật Lý có thể gọi tắt là Sinh Lý  - một cặp đôi chả liên quan gì đến nhau mà khiến các bạn học sinh bên khối Khoa học Xã hội yếu nhất và sợ nhất. Và hay bị gọi là bọn yếu "sinh lý" nhưng cũng có vài trường hợp đặc biệt. Với lại trong các khối thi Khoa học Tự nhiên thì chả có cáu tổ hợp nào có cả Sinh và Lý. Vì thế học sinh thường có xu hướng chọn một trong hai môn và anh trai họ Yoon của chúng ta cũng vậy, cuộc đời anh đã đi theo Sinh nên giờ mà bắt anh học Lý thì cứ như là cực hình vậy.

" Má ơi! Tao xỉu! Xỉu up xỉu down xỉu ngang xỉu dọc xỉu xiên xỉu chéo xỉu thành sóng hình sin" - Câu than ngắn thở dài lần thứ n+1 của anh họ Yoon trong giờ học Lý, kèm theo là cái động tác lắc qua lắc lại rệu rạ, giọng nói thì nhão nhẹt rỗng tuếch.

Ngồi kế bên Yoon Jaehyuk là Mashiho với khuôn mặt đằng đằng sát khí. Thằng này loi choi nãy giờ, đã thế còn rên la mấy câu vô nghĩa ồn ào và mất trật tự.

" Mày ngồi im!! Có tin tao nhét cuốn sách này dô họng mày không thằng kia??" - Mashiho buông lời đe dọa, một tay cậu giữ lấy đầu Jaehyuk, tay còn lại cầm nguyên cuốn sách Vật Lý dày cộm giơ trước mặt thằng bạn. Nhìn Mashiho bây giờ như dung ma ma đang đè đầu cưỡi cổ cách cách vậy.

" HU HU HU HU!!! Mày nộ tao. Mày nạt tao. Hiu híu! Kim Junkyu!! Ông coi thằng bồ của ông làm gì tui kia. Asahi ơi cứu anh, thằng Mashi nó bắt nạt anh kìa huhuhu"

" Mày nín họng mày liền, không ai ở đây giúp mày được đâu"

Asahi ngồi bên cạnh thấy cảnh tượng như vậy chỉ có thể mà ngồi thở dài. Mashiho thì ghì chặt tay Jaehyuk ở trên bàn mặc cho Jaehyuk kêu gào thảm thiết. Còn Junkyu thì vẫn ôm mặt than đau vì hôm qua mới bị Mashi tẩn cho một trận, đã vậy còn bị ngứa ngứa cái tai

" Đứa nào nói xấu tao vậy ta? Sao mà cái tai nó cứ ngứa ngứa" - Junkyu đưa tay lên gãi gãi cái tai của mình nhưng xui rủi sao lại quẹt vô vết thương ngay má làm anh nhăn cả mặt lại mà la toáng lên "Shizzz ui da đau quá huhu"

~~~Hết tập 64~~~

Huhu tui mới vừa thi học kỳ 1 xong luôn, lên 12 tưởng đâu liệt Lý tới nơi kiểm tra toàn 3 với 4 không sợ liệt muốn chết nào ngờ đâu thi cuối kỳ vừa rồi được những 7.5 ạ, không tin được luôn á chèn

Mà mọi người thi xong hết chưa? Và cái Tết sắp tới liệu ăn có ngon không nhỉ???



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia