ZingTruyen.Asia

[Transfic | Dramione] Căn hộ số 23 và 24

Nhiệm vụ

Ngnnh03

Trụ sở thần sáng nồng nặc mùi cà phê và mồ hôi. Hermione nhận thấy điều đó khi cô đi làm vào một buổi sáng thứ Tư nhiều mây. Cô mệt mỏi và thiếu ngủ, sáng nay cô đã thức dậy vì nghe thấy âm thanh của Luna đang cố gắng đóng giả một cuộc gọi giao phối tự kỷ.  Nó nghe như tiếng một con gà sắp chết vậy.

"Bồ đã sẵn sàng cho nhiệm vụ chưa?"  Harry hỏi một cách tình cờ khi cậu đang nhâm nhi ly cà phê sáng.

Hermione thực sự sợ hãi khi phải thực hiện nhiệm vụ này.  Ý nghĩ về căn cứ cũ của Voldemort khiến cô thức trắng đêm. Nó thậm chí còn làm cho những cơn ác mộng khủng khiếp của cô trở nên sống động hơn. "Ừm, mình đã sẵn sàng rồi, như mọi khi." 

"Mình ghét phải thừa nhận nhưng nhiệm vụ này khiến mình gặp khó khăn. Tối qua mình đã thử mặc đồ ngủ của Ginny. Ginny bước vào và mình đã cố để lột nó ra ...  sau đó nó...Chà.Cô ấy thật sự nghĩ rằng mình bị điên. "  Harry thừa nhận với một nụ cười bẽn lẽn.

"Bồ không phải là người duy nhất."  Hermione nói khi cô ngước lên nhìn người bạn thân nhất của mình.

"Mọi người mau qua đây."  Alice nói.

Harry, Hermione và tất cả những thần sáng khác trong đội của họ bước đến chỗ Alice. Alice để hai chìa khóa cổng xuống và nói lại với đồng nghiệp của cô  những gì họ đã bàn. "Trong 5 phút nữa, một nửa trong chúng ta sẽ lấy một chìa khóa cổng và nửa còn lại sẽ lấy chìa khóa còn lại. Chúng ta sẽ tiếp cận căn cứ từ hai phía khác nhau. Công việc của mọi người là: vào bên trong và đánh cắp càng nhiều đồ vật hắc ám càng tốt.  Nếu tình cờ gặp bất kỳ tử thần thực tử nào, hãy hạ gục chúng và gửi chúng đến Azkaban để tra khảo.Mọi người còn câu hỏi nào không? "

Một chàng trai cao gầy ở phía sau tên là Ryan Parish giơ tay, "Tôi có được tăng lương không?"

Alice nhìn vào mắt Ryan và nói, "Không. Đây là lần thứ ba trong ngày anh hỏi tôi về việc này. Nếu anh hỏi lại lần nữa, tôi sẽ sa thải và thay thế anh trong vòng 30 phút. Đừng.Có.Thử.Tôi." 

"Vâng thưa bà" Ryan trả lời.

Sau khi hết 5 phút, một nửa thần sáng đứng trước một phím cổng trong khi nửa còn lại đứng trước phím cổng thứ hai. Hermione ở cùng nhóm với Harry, Ryan, Noah và Ivy.  Cả 5 người đều đặt tay lên khóa cảng và được đưa đến một khu vực nhiều cây cối rậm rạp. 

"Ew, ở đây có mùi giống như tự nhiên vậy."  Ryan nhận xét. 

Hermione nhìn xung quanh, "Căn cứ ở hướng này." 

Tất cả mọi người đều đi theo sau Hermione ngoại trừ Harry, cậu đi ngay bên cạnh cô.

"Làm sao bồ xử lý được nó?"  Harry hỏi.  Hermione biết cậu đang ám chỉ đến những chuyện đã xảy ra giữa cô và Ron. 

"Khá tốt ... Luna đã chuyển đến căn hộ mới cùng mình."  Hermione đáp lại, khi cô đang tìm kiếm những cái bẫy và những kẻ tử thần thực tử ở xung quanh. 

"Tốt và nó thế nào rồi?" 

Hermione hít một hơi thật sâu, "Nó cũng không tệ,mình đoán vậy." 

"Chết tiệt! Mình vừa dẫm vào cứt hươu."  Ryan phàn nàn.

"Đừng phàn nàn nữa ngài Giáo xứ."  Harry cáu kỉnh. 

Không ai thích Ryan cả, lý do duy nhất mà các thần sáng giữ anh ta ở lại là vì họ không có thời gian để đào tạo ai đó thay thế anh ta. 

"Vậy, có chuyện gì khác xảy ra không?"  Harry hỏi.

Hermione cân nhắc việc nói với Harry rằng có một đội quân nhỏ của Slytherin sống đối diện với cô nhưng cô quyết định bỏ qua.  Cô sẽ để nó cho một ngày khác. 

"Không." 

Vài phút sau họ tình cờ phát hiện ra bên ngoài căn cứ. Harry bước tới tòa nhà và lướt ngón tay mình qua mặt ngoài được làm bằng đá.  Cuối cùng cậu tìm thấy một cửa sổ, Harry dùng đũa phép của mình làm vỡ cửa kính.

Hermione nhận ra cửa sổ cách mặt đất khoảng 4 feet. Cô nhìn Harry leo vào tòa nhà và cô bắt đầu leo vào sau cậu cùng với Ryan, Noah và Ivy.

"Nơi này thật âm u." Noah nhận xét.

Mọi người nhìn quanh căn phòng mà họ đang ở, nó chứa đầy tủ đựng hồ sơ.  Ivy cố gắng mở một trong những chiếc tủ nhưng nó đã bị khóa. Cô sử dụng một câu thần chú im lặng để mở nó. Tuy Ivy là một người phụ nữ kiệm lời nhưng cô cũng là một phù thủy rất mạnh mẽ,cô ấy có thể thực hiện mọi phép thuật một cách thầm lặng kể cả những điều không thể tha thứ.  Ivy bắt đầu kéo các tập tin sang trái và phải.

Tất cả những người khác, ngoại trừ Hermione,họ đến gần tủ đựng hồ sơ và bắt đầu làm điều tương tự.

"Tôi sẽ đi xem xét các phòng khác."  Hermione nói khi cô đi về phía cửa.

"Mình sẽ đi cùng bồ."  Harry nói, cậu bỏ tủ đựng hồ sơ đang xem và đi theo cô.

Hành lang chật hẹp bên ngoài căn phòng, cũng thiếu ánh sáng.Hermione và Harry phải sử dụng đũa phép như một nguồn sáng.  Harry đã thử mở một trong những cánh cửa dọc theo bức tường hành lang nhưng nó đã bị khóa.

"Alohomora."  Harry lẩm bẩm.  Cửa vẫn không mở. 

"Để mình thử."  Hermione nói,cô bước về phía cánh cửa.

Hermione đã sử dụng một số bùa chú cao cấp. Harry đứng sau lưng cô và nghĩ về việc cô thực sự là phù thủy thông minh nhất trong thế hệ của họ.  Cánh cửa bật mở, Hermione nhìn Harry và ra hiệu cho cậu đi sau cô.

Khi họ bước vào căn phòng, họ ngay lập tức nhìn thấy những chiếc kệ lót trên tường, chứa đầy những đồ vật tối màu.  Harry và Hermione bắt đầu lấp đầy túi của mình với tất cả các đồ vật tối xung quanh.

Ở phía bên kia của căn phòng có một cánh cửa hòa vào bức tường.  Hermione thoáng nhìn thấy nó qua khóe mắt và nghĩ rằng nó có vẻ khác thường.  Cô từ từ đi về phía ngưỡng cửa và kiểm tra nó. Cô gái tóc nâu thận trọng lướt ngón tay qua khung cửa. Nó không hề có tay nắm.

"Alohomora." 

Nó không mở ra.

"Bồ đang làm gì đấy?"  Harry hỏi khi đến gần người bạn của mình.

"Suỵt mình đang nghĩ."  Hermione lẩm bẩm.  Hermione nghĩ cách để cô có thể mở cánh cửa. Sau một lúc, cô kéo tay áo sơ mi của mình lên. Cô liên tưởng đến một con dao từ dây buộc tóc của mình và bắt đầu cắt lòng bàn tay.

"Hermione! Bồ đang làm gì vậy?! Mình phải đưa bồ ra khỏi đây." Harry vừa nói vừa hoảng hốt nhìn quanh. 

"Harry, bình tĩnh đi. Cậu phải suy yếu bản thân mới có thể vào được."  Hermione nhận xét khi cô xoa máu của mình lên cánh cửa.

"Ồ" Harry nhớ lại lần cậu cùng với Giáo sư Dumbledore đến hang động bên đại dương vào những năm trước.  Cụ Dumbledore đã tự cắt cổ tay mình để có thể vào được. Nếu có thứ gì đó trong đó Hermione cũng phải uống như cụ Dumbledore. Harry quyết tâm phải đảm bảo rằng bạn mình sẽ sống sót thoát ra khỏi đây.

Cánh cửa từ từ mở ra, Hermione và Harry bước vào một căn phòng tối. Ở phía bên kia của căn phòng có một ngọn đèn treo trên một chiếc bàn nhỏ.  Hermione ngập ngừng bước tới cái bàn và nhặt một viên đá nhỏ lên. 

"Harry ... Đây là viên đá phục sinh." Cô nhanh chóng quay lại chỉ cho Harry thứ cô tìm thấy được nhưng cô không nhìn thấy Harry. Thay vào đó, cô đối mặt với Gregory Goyle.

Hắn bắn một câu thần chú vào cô và trước khi cô kịp phản ứng,Hermione ngã xuống đất bất tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia