ZingTruyen.Top

[Trans][ZSWW] HƯỚNG VỀ MẶT TRỜI MỌC

Chương 25. Vẫn kịp thời dừng lại tổn thương

Windy_Hill

Tiêu Chiến ở Cục Cảnh sát bận rộn vụ án, Vương Nhất Bác đã trở về nhà Tiêu Chiến, cậu vẫn mặc bộ âu phục kia, cảm thấy tay phải có chút đau.

Ngồi trên ghế sô pha, Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm TV trước mặt, trên màn hình có một chương trình tạp kỹ, nhưng đầu óc Vương Nhất Bác không ở trên TV.

Khi Thư ký Ngô đưa cậu về nhà, cậu do dự hồi lâu, nhưng cuối cùng vẫn chọn quay lại nhà của Tiêu Chiến, bởi vì cậu cảm thấy không chào mà tự ý rời đi, thật bất lịch sự, hoặc là nói cậu rất lưu luyến ấm áp và quan tâm của Tiêu Chiến, nhưng lại sợ hãi bản thân sa vào đó, hiện tại cậu rơi vào mâu thuẫn cực độ.

“Tiêu Chiến, tôi phải làm gì với anh?” Vương Nhất Bác khẽ thì thào, đối với tình cảm, đã vượt ra ngoài giới hạn khả năng của cậu, tiếp tục làm bạn với Tiêu Chiến? Hay là hai người ghét nhau như khi còn nhỏ? Vẫn sẽ phát triển thêm một bước nữa, chẳng hạn như người yêu?

Vương Nhất Bác bị suy nghĩ của mình làm cho kinh hãi, người yêu? Cậu và Tiêu Chiến sao? Cậu nghĩ mình và Tiêu Chiến bất luận có quan hệ gì, duy chỉ không nghĩ qua quan hệ tình yêu, cậu thích Tiêu Chiến sao? Tiêu Chiến có thích cậu không? Vương Nhất Bác không biết, cậu cũng không muốn trả lời, bởi vì cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc mang bất kỳ tình cảm nào vào cuộc sống của mình.

Vương Nhất Bác suy nghĩ hồi lâu, nhưng cậu nghĩ mãi vẫn không hiểu, cậu thay xong đồ ngủ, định ngủ một giấc, nói không chừng sau khi tỉnh dậy cậu sẽ biết đáp án.

Tiêu Chiến thức cả đêm, thông tin Triệu Minh Minh khai báo quá lớn, khiến cho toàn bộ Cục Cảnh thành phố phải thức đêm tra manh mối, thậm chí Tô Cố cũng bị lôi kéo cùng thức đêm.

“Lão đại, cuối cùng đã tra ra rồi.” Triệu Tuyết hai mắt thâm quầng, đưa tư liệu trong tay cho Tiêu Chiến, bây giờ đã là chín giờ sáng hôm sau, cuối cùng cũng xác minh xong từng người Triệu Minh Minh nói.

“Lão đại, những người mà Triệu Minh Minh nhắc tới, gần như không phù hợp điều kiện.” Người bọn họ muốn tìm, đầu tiên là phụ nữ, mái tóc đen dài gợn sóng lớn, đã từng gặp Triệu Minh Minh, thậm chí có đụng chạm, phải có chút kiến thức hiểu biết về thuốc nổ, xuất hiện tại khách sạn Quân Hào vào ngày sinh nhật của hắn, những điều kiện này rất rõ ràng, nhưng rất sâu khắc, bọn họ điều tra cả đêm, thẩm vấn cả đêm, sửng sốt không tìm ra người như vậy.

“Đội trưởng Tiêu, phán đoán của cậu sai rồi, còn mang theo toàn bộ đội Hình sự phạm sai lầm với cậu!” Tô Cố hả hê nói, đội Hình sự bận rộn cả đêm, bây giờ lại nói không thu hoạch được gì, đây là cơ hội rất tốt để mạt xát nhuệ khí của Tiêu Chiến, Tô Cố đương nhiên sẽ không bỏ qua.

“Tổ trưởng Tô, anh là Tổ trưởng tổ trọng án, nếu vụ án này không phá được, anh nghĩ đến lúc đó Trương cục sẽ tìm anh hay tìm tôi?” Vốn dĩ Tiêu Chiến đang buồn bực vì mất công bận rộn, Tô Cố còn kiếm chuyện, Tiêu Chiến không đáp trả hắn, Tiêu Chiến không mang họ Tiêu.

"Nếu Tổ trưởng Tô còn có cao kiến ​​gì, cũng có thể nói ra một chút, chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp, nếu Tổ trưởng Tô không có gì muốn nói, xin mời Tổ trưởng Tô rời khỏi phòng làm việc của tôi, đội Hình sự của chúng tôi không nuôi người rảnh rỗi." Tiêu Chiến mặt không biểu tình nhìn chằm chằm Tô Cố, trong lúc mấu chốt này, Tô Cố tìm  hắn gây phiền phức, quả thực vội vàng tìm cấp trên mắng.

“Tiêu Chiến, cậu nói ai rảnh rỗi!” Tô Cố tức giận trừng mắt nhìn hắn.

“Ngô Hải Lâm, Tôn Hầu!” Tiêu Chiến đứng dậy, lườm Tô Cố, hướng cửa ra vào hô lớn một tiếng, “Hai người các cậu đến mời Tổ trưởng Tô ra ngoài, nhớ rõ là mời.” Tiêu Chiến cười xấu nói, còn đặc biệt nhấn mạnh "mời đi ra ngoài".

“Đắc tội, Tổ trưởng Tô.” Ngô Hải Lâm và Tôn Hầu tiến đến, mỗi người một bên, mang Tô Cố ra ngoài, Ngô Hải Lâm còn đặc biệt thân thiết bịt miệng Tô Cố.

“Cuối cùng cũng yên tĩnh.” Tiêu Chiến ngồi xuống, vặn vẹo cái cổ đau nhức, hắn đã thức cả đêm, hiện tại râu cũng đã mọc ra.

"Lão đại, vừa rồi tôi bị Tô Cố chen ngang, trong số những người Triệu Minh Minh cung cấp, khi tôi hỏi một người mẫu, cô ấy tiết lộ, Triệu Minh Minh đã từng đặc biệt thích một cô gái, cho dù ở cùng người mẫu này, cũng thường xuyên nhắc tới.” Triệu Tuyết đột nhiên nói.

“Một cô gái?” Tiêu Chiến lật lại biên bản thẩm vấn của Triệu Minh Minh.

"Nhưng bản thân Triệu Minh Minh không đề cập đến, người mẫu nói, cô gái này là nhân viên của Tập đoàn Triệu thị, những chuyện khác cô ta  không rõ. Sau đó tôi lại hỏi những người khác, nhưng bọn họ tỏ vẻ chưa từng nghe qua cô gái kia.” Triệu Tuyết đem đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa cô và người mẫu kia cho Tiêu Chiến nghe.

Tiêu Chiến nghe đoạn ghi âm, nhìn vào biên bản thẩm vấn, đúng là Triệu Minh Minh không nhắc đến cô gái này, trong số những người Triệu Minh Minh cung cấp không có ai làm việc ở Tập đoàn Triệu thị.

Trong đoạn ghi âm, người mẫu tiết lộ, cô ta đã ở cùng Triệu Minh Minh vào tháng ba năm ngoái, bên nhau được một tháng, Triệu Minh Minh cho cô ta một khoản tiền, đuổi cô ta đi.

Nhưng trong một tháng ở bên nhau, có một lần Triệu Minh Minh uống quá nhiều, nói với cô ta, hắn có một chú cừu non rất ngoan, lúc đầu người mẫu còn tưởng Triệu Minh Minh nuôi dưỡng thú cưng, càng về sau càng nghe Triệu Minh Minh nói nhiều hơn, mới biết là một cô gái, nhân viên của Tập đoàn Triệu thị, nói hai người bọn họ ở cùng nhau một năm trước, nhưng sau đó lại nói chú cừu nhỏ này không ngoan, nói xong Triệu Minh Minh cũng ngủ mất. Ngày hôm sau Triệu Minh Minh tỉnh dậy, hoàn toàn không nhớ rõ hắn đã nói gì.

"Cô đi điều tra nhân viên của Tập đoàn Triệu thị một chút, đúng rồi, tìm ra người đưa bức thư đe dọa vào phòng làm việc của Triệu Minh Minh chưa?" Tiêu Chiến như có điều suy nghĩ, là Triệu Minh Minh cố ý không nhắc tới cô gái này, hay là quên nói?

"Không có, quá nhiều người ra vào phòng làm việc của Triệu Minh Minh, phòng làm việc của hắn giống như chợ bán thức ăn, hơn nữa bình thường hắn không có trong phòng làm việc, vừa đến công ty, hoặc là đến phòng hút thuốc, hoặc đi quấy rối nhân viên nữ, ai cũng có thể thừa dịp hắn không có trong phòng làm việc mà đi vào." Triệu Tuyết bất đắc dĩ nói, Triệu Minh Minh này làm thay đổi hoàn toàn nhận thức của cô với phú nhị đại, đúng là toàn phá gia chi tử, không làm việc đàng hoàng.

“Không sao, cô điều tra thêm về cô gái này trước.” Tiêu Chiến cười với Triệu Tuyết, lần này hắn thật sự khiến đội viên tốn công vô ích, nhưng ít nhất bọn họ vẫn có chút manh mối hữu ích.

Triệu Tuyết rời đi, Tiêu Chiến lấy điện thoại di động ra, bật giao diện Wechat của Vương Nhất Bác, ngày hôm qua tách ra ở khách sạn Quân Hào, hắn và Vương Nhất Bác không có liên lạc.

Tiêu Chiến suy nghĩ hồi lâu, muốn nhắn tin cho Vương Nhất Bác mới phát hiện không có tâm trí như vậy, cuối cùng hắn cũng chỉ nhắn một câu "Cậu đang làm gì ở đó nha?"

Năm phút sau Vương Nhất Bác mới phản hồi, nói cậu đến thăm Lâm nữ sĩ, nhân tiện tặng món quà sinh nhật cho Lâm nữ sĩ.

Bởi vì tay Vương Nhất Bác bị thương, hơn nữa xảy ra vụ án đánh bom, sinh nhật Lâm nữ sĩ, cả Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đều không trở về Hoa Đức Uyển ăn cơm, Lâm nữ sĩ bày tỏ thông cảm.

Trò chuyện vài câu, Tiêu Chiến lại bận rộn, hơn nữa không biết tại sao, Tiêu Chiến luôn cảm thấy hôm nay Vương Nhất Bác miễn cưỡng nói chuyện với hắn.

Ngồi trên xe, Vương Nhất Bác thành thành thật thật băng bó tay phải. Thư ký Ngô ở phía trước lái xe, dù sao mình có tài xế riêng ngu gì không dùng, bản thân Vương Nhất Bác cũng không muốn bắt taxi.

Cậu không đi dự sinh nhật Lâm nữ sĩ, nhưng quà sinh nhật vẫn phải bù, chính là vòng tay phỉ thúy kia, mấy ngày trước cậu nhờ người ta chuyển từ tỉnh khác đến, hôm nay mới tới nơi. Hôm qua Tiêu thúc thúc lại đi công tác, trong nhà chỉ có một mình Lâm nữ sĩ, đúng lúc hôm nay có thể ở cùng Lâm nữ sĩ một chút.

Lâm nữ sĩ vẫn nhiệt tình với cậu như vậy, nấu rất nhiều món cậu yêu thích, còn đặc biệt hầm canh sườn, nói là hầm sáu tiếng, cho Nhất Bác bồi bổ. Lâm nữ sĩ cũng rất thích vòng tay phỉ thúy của Vương Nhất Bác, lập tức mang vào, còn đăng trên vòng bạn bè, nội dung: lễ vật của con trai nhỏ tặng~

Trên bàn ăn, Lâm nữ sĩ liên tục gắp đồ ăn cho Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác cảm thấy chén của mình không vơi được.

"Tiểu Nhất Bác! Nếu Chiến Chiến có một nửa như con nghĩ đến ta, thật tốt biết bao!" Lâm nữ sĩ trìu mến nhìn Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cái gì cũng tốt, chỉ không lưu luyến gia đình, cho dù ở cùng một thành phố, một năm cũng không về nhà vài lần, lần nào cũng nói mình bận.

“Công việc của Chiến ca có chút bận, nhưng trong lòng anh ấy vẫn rất nhớ dì.” Vương Nhất Bác ngoan ngoãn nói, nhưng cậu cũng không nói dối, Tiêu Chiến thật sự rất bận, bận rộn không có ngày đêm.

“Đúng vậy, nhưng đợi Chiến Chiến có gia đình riêng, nó sẽ yêu thương gia đình nhiều hơn.” Lâm nữ sĩ dí dỏm cười. Sau sinh nhật năm nay Tiêu Chiến đã hai mươi tám tuổi, cùng tuổi với Lý Thịnh, Lâm nữ sĩ đã từng gặp mặt, là bạn tốt của Tiêu Chiến ở đại học, người ta đã là cha của đứa trẻ một tuổi, Tiêu Chiến cho Lâm nữ sĩ xem ảnh chụp con trai Lý Thịnh, Lâm nữ sĩ rất ghen tị.

Vương Nhất Bác không lên tiếng, chỉ im lặng ăn cơm, sau đó nhìn Lâm nữ sĩ ngoan ngoãn mỉm cười. Về vấn đề gia đình, Vương Nhất Bác chưa từng nghĩ tới, một là bởi vì cậu còn nhỏ tuổi, hai là cha mẹ không quan tâm đến chuyện chung thân đại sự của cậu. Quan trọng nhất là chữ gia đình này, từ nhỏ đến bây giờ Vương Nhất Bác thiếu nhất, chưa bao giờ trải qua không khí gia đình bình thường, Vương Nhất Bác thấy độc lai độc vãng cũng rất tốt.

“Chiến Chiến sắp hai mươi tám, cũng nên tìm đối tượng rồi!” Lâm nữ sĩ bất đắc dĩ nói, bọn họ đã mua xong phòng cưới cho Tiêu Chiến, không biết tại sao Tiêu Chiến luôn nói bận rộn công việc, không có thời gian yêu đương, mấy năm trước còn nhỏ không vội, bây giờ sắp ba mươi rồi, những người cùng tuổi Tiêu Chiến hoặc là đã kết hôn, hoặc là chuẩn bị kết hôn, chỉ còn lại một mình Tiêu Chiến cô gia quả nhân, Tiêu Chiến không vội, nhưng Lâm nữ sĩ thực sự rất vội.

"Con cũng đừng học theo Chiến Chiến, trưởng thành còn độc thân, có thể tìm phải mau chóng tìm!" Lâm nữ sĩ sờ đầu Vương Nhất Bác, hiện tại bà hối hận lúc trước không thúc giục con trai tìm bạn gái, con trai nhỏ của bà cũng không thể như vậy. "Nhưng bây giờ con vẫn còn trẻ, không cần vội, hiện tại con chưa tới hai mươi hai, giấy đăng ký kết hôn cũng không làm được. Nhưng nhất định phải để tâm chuyện này!"

Lâm nữ sĩ cố tình giả bộ nghiêm túc, nghĩ xem phải là người tốt như thế nào mới xứng với con trai nhỏ của bà.

Vương Nhất Bác mỉm cười gật đầu, lần đầu tiên cậu bị trưởng bối thúc giục kết hôn, thật sự không quen.

"Ta nghĩ qua mấy ngày nữa sắp xếp một buổi hẹn hò cho Chiến Chiến. Con gái nhà dì Trần của nó vừa mới trở về nước, đúng lúc sắp xếp để hai đứa gặp mặt, ta mong chờ được bế cháu trai lắm rồi!" Lâm nữ sĩ cười hai mắt híp lại.

Vương Nhất Bác ăn cơm tay dừng lại một chút, cậu len lén nhìn Lâm nữ sĩ, nhìn Lâm nữ sĩ rất vui vẻ, chắc hẳn Lâm nữ sĩ rất hài lòng với con gái của dì Trần, Vương Nhất Bác cúi đầu, ánh mắt tối sầm, nụ cười trên khuôn mặt đã biến mất.

“Đến lúc đó con có thể khuyên bảo Chiến Chiến một chút, dù sao cũng là chị dâu tương lai của con!” Lâm nữ sĩ vẫn đang đắm chìm trong tưởng tượng của chính mình, không để ý đến sắc mặt Vương Nhất Bác thay đổi.

“Được, nhất định!” Vương Nhất Bác điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó cười ngọt ngào nhìn Lâm nữ sĩ, nhưng trong mắt không hề có độ ấm.

Sau khi rời khỏi nhà Lâm nữ sĩ, Vương Nhất Bác cảm thấy tâm trạng rất áp lực, không nói được nặng nề, cho nên cậu để thư ký Ngô rời đi trước, một mình đi dạo trên phố.

Vương Nhất Bác bước đi không có mục đích, rất nhiều người đi ngang qua Vương Nhất Bác, sẽ quay lại nhìn cậu, bởi vì hiện tại khuôn mặt Vương Nhất Bác vô cảm, quá mức lạnh lùng, không ai dám đến gần hỏi phương thức liên lạc.

Sau khi nghe tin Lâm nữ sĩ sắp xếp một buổi hẹn hò cho Tiêu Chiến, trong lòng Vương Nhất Bác có chút loạn, nếu Tiêu Chiến thực sự có bạn gái, cậu nên cảm thấy vui mừng mới phải... nhưng vừa nghĩ đứng bên cạnh Tiêu Chiến là một người con gái khác, dắt tay đứa con của bọn họ, khiến trái tim Vương Nhất Bác nhói lên.

Lúc này, Vương Nhất Bác nghe giọng trẻ con trong trẻo, cậu bất tri bất giác bước đến cửa kính của một quán trà sữa, bên trong, một cậu bé đang cầm máy bay đồ chơi, chơi đùa với một người đàn ông, người đàn ông cũng rất hợp tác, còn cầm một chiếc máy bay khác, giả vờ làm máy bay bay trên bầu trời với cậu bé, đối diện họ là một người phụ nữ, nhìn hai cha con cười đùa vui vẻ, rất hạnh phúc.

Vương Nhất Bác dừng lại, nhìn một nhà ba người, cậu chưa bao giờ trải qua ấm áp như vậy, trong nhà cậu chỉ trống trải lạnh lẽo, có thể nói là điểm dừng chân tạm thời, hoàn toàn không phải là nhà.

Hóa ra nhà là như vậy, ấm áp đến thế, dù là người ngoài như cậu nhìn thấy hình ảnh ấm áp như vậy, trong lòng cũng không nhịn được xúc động, người ở trong đó phải có bao nhiêu hạnh phúc... Chẳng trách tất cả mọi người đều nói nhà là trói buộc cả đời của họ, bây giờ Vương Nhất Bác dường như đã hiểu được ý nghĩa của câu này.

Vương Nhất Bác nghĩ, Lâm nữ sĩ muốn Tiêu Chiến kết hôn là đúng, tìm một người phù hợp, xây dựng mái ấm gia đình, quả thực là một điều đáng trân trọng.

Nghĩ vậy, Vương Nhất Bác dường như đã hạ quyết tâm. Khi cậu đang định rời đi, chợt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở trong góc quán trà sữa.

Ngày sinh nhật của Triệu Minh Minh, nhân viên nhìn thấy ở khách sạn Quân Hào, một trong bốn nhân viên không có chứng cứ ngoại phạm, là người đàn ông trung niên, ông ta ngồi phía sau một nhà ba người, cầm ly trên tay, ngón út nhếch lên, rất ưu nhã, khuôn mặt vui vẻ nhìn một nhà ba người chơi đùa.

Vương Nhất Bác nhìn thoáng qua người đàn ông, quay người rời đi, hóa ra cậu không phải là người duy nhất cảm động trước hình ảnh này. Vương Nhất Bác không biết Tiêu Chiến có tâm tư gì với mình, nhưng có thể chắc chắn là những hành động trước đây của Tiêu Chiến đối với cậu, đã vượt quá phạm vi huynh đệ bình thường.

Vương Nhất Bác gọi điện cho Thư ký Ngô đưa cậu đến Cục Cảnh sát thành phố Z. Buổi sáng Tiêu Chiến nhắn tin cho cậu, nói đã phát hiện manh mối mới, cũng đại khái nói sáng hôm nay bọn họ tìm được cô gái mà Triệu Minh Minh không nhắc tới, hy vọng cậu đến nhìn xem.

Vương Nhất Bác nhìn khung cảnh ngược chiều ngoài cửa sổ, cậu và Tiêu Chiến, vẫn là kịp thời dừng lại tổn thương.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top