ZingTruyen.Top

[ TR / AllTake / ABO ] Kẻ Săn Mồi

Chap 7

RoxanaStephens62

" Bé yêu à.! Anh sao vậy.?? Lại nhớ em sao.? "

Em ôm gã trai đó vào lòng mà âu yếm.

" Takemichi em đâu rồi.!! "

Gã gọi tên em trong cơn say bí tỉ, mùi rượu  hòa với mùi Pheromones của thật khiến em chóng mặt.

" Em ở đây, ngoan nào.! Nói xem mấy con điếm đó đã làm phật lòng anh sao.? "

Em xoa xoa mái tóc gã. Miệng thì giỗ ngọt.

" Bọn điếm rất đáng chết đúng không chủ nhân!? "

Đôi mắt gã đờ lờ mở ra ánh mắt mờ đục nhìn vào gương mặt em.

" Đúng!! Chúng rất đáng chết. Nói xem quân hầu của em, khi nào anh sẽ giết sạch chúng. "

Em đáp lại gã với giọng dịu dàng. Bàn tay không kìm nổi mà khẽ chạm lên hai vết sẹo trên mặt gã một cách đầy thích thú. Thứ đặc biệt này đã làm em chú ý tới gã ngay từ lần đầu gặp mặt, nó không làm giảm đi vẻ điển trai trên gương mặt gã mà thậm chí còn làm gương mặt này trở nên thật cuốn hút trong mắt em.

" Bất cứ khi nào em muốn thưa chủ nhân đáng kính của tôi. "

Gã nắm lấy bàn tay em, đặt lên mu bàn tay một nụ hôn nhẹ.

" Rất tốt, đúng là quân hầu của em. Vậy nói xem, quân hầu à thời gian qua rốt cuộc ngươi đã đi đâu. "

Em nghi hoặc hỏi gã, rồi cũng từ từ thả gã ra khỏi lòng.

" Tôi đã giai nhập vào Liên Bang....!Cô Bella à, tôi cần một không gian riêng. "

Gã hụt hẫn ngồi bật dậy, đôi đồng tử màu xanh ngọc ấy liếc nhìn về phía cánh cửa vẫn đang mở toang kia mà khó chịu.

" Được thôi, con yêu ta giao lại cho con nhé.!"

Bella nhún vai, khép cửa lại một cách nhanh chóng. Không nghĩ ngợi gì nhiều mà rời đi trong chốc lát.

" Liên Bang.?? Để làm gì.! "

Đôi mày cau lại tỏ vẻ khó chịu. Em thuận tay đẩy hắn ngã xuống chiếc giường mà biết bao tên từng thèm khác được leo lên. Từ từ di chuyển lên thân người rắn chắc của gã, đây thật sự là một chổ ngồi lí tưởng chỉ dành cho riêng em thôi mà.

" Để chuộc em về biến em thành của riêng mình tôi thưa chủ nhân. Nhưng...đã quá trễ. "

Mặt gã tối sầm lại cánh tay bất giác xoa lên gương mặt xinh đẹp của em. Cảm giác hơi men mang lại thật mờ ảo, cộng thêm trước mắt gã lại chính là thứ cực phẩm mà ai cũng muốn ném lên giường mà thao cho chết đi sống lại. Cảnh tượng này thật khiến gã có một thứ cảm giác gì đó bức rức đến lạ thường.

" Sao vậy quân hầu..! Em được một thành viên cốt cán của Liên Bang chuộc về đó anh biết điều đó không.? "

Em đáp lại gã một cách đầy ẩn ý, em nắm lấy tay gã mà xoa xoa lòng bàn tay. Bàn tay hằng lên những vết chai sạn do việc đánh nhau từ thời trai trẻ. Và giờ là còn cả việc phải thường xuyên cầm vũ khí để giết người, đôi tay này đã thấm đẫm biết bao nhiêu là máu vậy mà giờ đây lại có thể dịu dàng nâng niu em như một đóa hoa.

"......"

Gã không nói gì chỉ quay mặt sang hướng khác như muốn lãng tránh câu hỏi từ em.

" Sanzu Haruchiyo, anh đang cố lãng tránh em sao.? "

Em nghiên đầu hỏi gã.

" Không đâu chủ nhân của tôi.! Tôi chỉ cảm thấy mình đúng là một kẻ thất bại thôi. "

Gã lật người em lại, thân hình to lớn đè lên người em. Có lẽ hơi men đã làm gã dần mất đi kiểm soát, nhào đến chiếm lấy đôi môi em một cách vội vàng. Đôi đồng tử em mở to hiện rõ sự bất ngờ với hành động của Sanzu, nhưng chả hiểu tại sao em lại bị cuốn vào nhịp độ mà gã mang lại. Hai chiếc lưỡi cứ quấn quýt với nhau, tiếng chóp chép phát ra thật khiến người khác phải đỏ cả mặt. Đã khá lâu từ lúc bắt đầu, em khẽ đánh vào lưng gã như nói rằng dưỡng khí sắp hết.

" Um..! Ahh.. "

Em cố gắng hô hấp bù lại chỗ dưỡng khí mất đi, dùng hết sức đẩy Sanzu ra khỏi người mình, cơ thể em lúc này như mềm nhũn ra chả còn đủ sức nữa rồi. Mùi Pheromones của gã đang đưa em ra khỏi vùng an toàn, nó đang kích thích đến nổi ham muốn nhục dục nằm tận sâu trong tâm hồn em, đánh thức thứ em luôn chôn vùi, càng sâu càng tốt.

" Chủ nhân à...tôi không thể chịu đựng được nữa.! "

Như con hổ đói, Sanzu xé toạc đi những thứ đang vứa víu trên người em. Cảnh xuân cứ thế hiện ra trước mắt gã, thân hình em cứ như cành đào mảnh mai đến lạ. Nước da trắng hồng, mịn màn thật mê người, đang định hành sự thì.....

" Haru à..! Đừng lại mau, không phải hôm nay thu Pheromones của anh lại đi. "

Em lạnh nhạt đáp lại gã. Bàn tay khẽ chạm lên gương mặt điển trai đó một cách ân cần để trấn tỉnh lại con người đang mất kiểm soát trước mắt.

" Tôi xin lỗi. "

Sanzu vội vàng thu hết Pheromones lại, bước xuống khỏi người em rồi quay mặt sau hướng khác. Có lẽ...gã sợ nếu em cứ thế này thì mệnh lệnh đối với hắn cũng chỉ là một câu nói vô dụng. Ai lại có thể cưỡng lại một món mồi ngon như em chứ.!

" Không sao đâu.!! Hiện tại chưa phải lúc để làm điều này. "

Em ôm hắn từ phía sau với thân hình vẫn trần như nhộng. Nhũ hoa cứ liên tục chà xát lên tấm lưng trần của Sanzu. Hành động này của em rốt cuộc có ý gì? Đang khiêu kích sự kiên nhẫn của gã sao.!?

" Chờ đợi là một điều hạnh phúc đó quân hầu của em. "

Em cười khúc khích, đôi tay ranh ma mò mẫn xuống cự vật đã cương cứng làm đũng quần nhô lên như một túp lều nhỏ.

" Em làm gì vậy? Chủ Nhân. "

Đôi mày gã cau lại, có vẻ giới hạn đã đến tận cùng rồi, gã thật đã sắp chịu hết nổi rồi thằng em bên dưới đã cương mà giờ lại thêm hành động của người chủ đáng kính này thật khiến Sanzu muốn phát điên lên mà.

" Em đang xem.....anh có bao nhiêu bản lãnh và sẽ chịu đựng đến bao giờ! "

Em đáp lại với giọng bình thản, tay vẫn tiếp tục mân mê cái thứ khủng bố đang bành trướng sau hai lớp vải kia. Còn cố ý thả Pheromones của mình ra để thách thức gã.

" Aishhh...Đừng lạ—i."

Sanzu như chìm trong sự đê mê em mang lại mà thốt lên. Thứ Pheromones mà gã đang hít vào chả khác nào một liều kích dục làm cho tâm hồn lâng lâng khó tả, phải nói thứ thuốc gã chơi thường ngày cũng chả thể làm gã nghiện như thứ Pheromones của em.

" Quân hầu thân yêu..Anh đang ra lệnh cho tôi đấy sao.? "

Em hỏi ngược lại Sanzu một cách nhạt nhẽo. Rồi em buông gã ra trong tíc tắc, bước xuống khỏi giường. Vẫn thân hình mảnh mai ấy vẫn trong tình trạng thỏa thân bất chấp, em tiến lại chiếc tủ quần áo thứ duy nhất chưa bị gã đập nát trong cơn say. Lấy một chiếc áo mặc tạm vào để thân thể giảm đi sự khiêu gợi mà chính cơ thể này mang lại, tay em cứ mò mẫn tìm thứ gì đó.

" Nó đây rồi, thật may khi nó vẫn không bị sao. "

Ánh mắt em sáng lên khi thấy thứ mình cần tìm. Trên tay bê một chiếc hộp có kích thước trung bình từ từ tiến về phía của Sanzu.

" Có chuyện sao em? Thứ đó...là gì.? "

Đôi mắt Sanzu đâm chiêu nhìn vào chiếc hộp trên tay em mà thắc mắc.

" Chúng ta sẽ có những thứ khó quên đấy."

Em khẽ cười, đôi tạo nên một đường cung đẹp đẽ.

Bỏ chiếc hộp trên tay xuống nền gạch lạnh, đâu đó còn lát đát vài mảnh quần áo của mình, em bỏ vào miệng hai viên con nhộng rồi nhào tới cưỡng hôn đôi môi gã một cách nồng nhiệt. Chiếc lưỡi tinh nghịch đảo một vòng khoang miệng gã, đẩy hết tất cả những gì bên trong sang cho Sanzu, bắt gã phải nuốt hết rồi em mới luyến tiếc rời môi.

" Em cho tôi uống cái gì vậy.?? "

Sanzu nhìn em với đầy sự nghi hoặc, đôi mắt cứ lờ đờ như sắp nhắm tịt lại. Một Omega đã chọn cách dùng thuốc cho việc khống chế kì phát tình vào mỗi tháng như em, luôn đẩy tình dục vào sâu trong đáy lòng không bao giờ mảy may để ý nó.!

Vậy mà giờ lại đang cố nhấn gã lún sâu vào sắc dục rốt cuộc có ý gì.!

" Cún con à~ Đến giờ chơi rồi..! "

Em thích thú khi thấy đôi mắt gã đã đóng sầm lại, đôi đồng tử xanh lam cứ chăm chú nhìn vào gương mặt mĩ miều của gã.

" Thật tiếc, khi sinh ra mình là một Omega mà không phải là một Alpha..Với nhan sắc này nếu anh là một Omega thì nó có thể sẽ nở rộ hơn bao giờ hết đấy Haru-chan. "

Dòng suy nghĩ ấy thoáng bay ngang trong đầu em, không biết từ khi nào mà...có lẽ em đã quá mê muội cái nhan sắc của gã rồi, nhưng suy cho cùng thì vẫn còn vài thứ khiến em mê muội không kém gì vẻ ngoài của Sanzu.

" Ngủ sâu rồi à.!? Đợi nhé, em sẽ khiến hôm nay thật khó quên đối với anh. "

Em thích thú vuốt nhẹ gương mặt gã rồi tiến hành việc cần làm. Trong đầu em hình như lại bắt đầu nhảy số.

__________________________________

* Tui biết các người đang nghĩ gì=)). Đừng có mơ nhé;-; *

* Muahahhahahhahahah=)) *

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top