ZingTruyen.biz

(Tổng mạn) Kí chủ ta là người bệnh tâm thần

Đảo lộn

KusanagiAyumi739

Trong căn phòng tràn đầy ánh nến và trên mặt sàn vẽ những kí hiệu kì lạ màu trắng, trung tâm của mọi thứ là một thiếu nữ nhắm mắt nằm trên giường và một người đàn ông đứng bên cạnh.

Ở đây giống như là hiện trường của một nghi thức nào đó. Và đúng thế, người kia đang tìm lại bảo vật mà mình đã đánh mất.

Hắn cúi đầu, mắt vàng nhìn chuyên chú vào gương mặt đang ngủ say của thiếu nữ. Đầu ngón tay lạnh đụng chạm tới làn da ấm áp sau đấy chậm rãi vuốt ve.

Đúng lúc này, những kí hiệu trên sàn sáng dần lên và hắn cười, ngay cả trong giọng nói cũng lộ ra sự vui sướng của hắn.

- Tìm thấy rồi, tân nương của ta.

Ngón tay cô gái hơi động, lông mi hơi run lên có dấu hiệu sắp tỉnh. Chợt có thứ gì đó lại xảy ra cắt ngang quá trình này, kí hiệu tối sầm xuống, cô gái cũng liền lâm vào mộng đẹp.

Hắn rút tay về, mắt vàng lạnh lẽo nhìn xuống thiếu nữ tựa như thái độ dịu dàng vừa nãy toàn là giả dối. Hắn khẽ than nhẹ một tiếng.

- Coi thường thứ kia rồi.

Người đàn ông còn không thèm nhìn thiếu nữ nằm trên giường kia lần nữa, không chút do dự quay đầu rời đi. Chỉ để lại hai từ bị hắn nói rất nhỏ mang theo quyến luyến, không biết sao lại khiến người ta rùng mình.

- Hoạ...Y.

______________

Hoạ Y còn chưa kịp nhìn rõ mình đang ở đâu thì đột ngột má phải nhận một cái tát mạnh, lực độ và bất ngờ làm cô ngã xuống sàn.

Cô cụp mắt, tay chạm vào chỗ đau rát trên mặt.

Lần đầu tiên bị đánh.

Một tay còn lại cô chống lên sàn bằng gỗ, trang trí căn phòng này cũng có giá trị nhưng vẫn là kiểu Nhật thời xưa. Nơi này hẳn là một gia đình thuộc trung lưu, không phải là quý tộc, chỉ thuộc diện giàu có.

Trên tay cũng không có vết chai của việc bắn cung, hai bàn tay mềm, không chút vết sẹo, trong thời đại này mà có được bàn tay như vậy chứng tỏ được nuông chiều từ bé.

Thân thể là tiểu thư của nhà này, mà người có thể tát cô thì hiển nhiên thân phận phải lớn hơn.

Trên đỉnh đầu vang lên một tiếng hừ lạnh, cô ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của một người trung niên. Hoạ Y chú ý tới ánh mắt khác lạ của ông ta nhìn về má phải của cô, đấy là ánh mắt tiếc nuối khi thấy một vật phẩm quý báu bị hư hao.

- Đừng có chống đối vô ích nữa, Yuki. Ta nuôi con lớn đến như này, giờ là lúc con phải trả ơn. Gả cho ngài Akiyama là tốt cho con và cả gia tộc ta. Hana, đưa tiểu thư về phòng, chữa trị vết thương trên mặt của tiểu thư cho tốt. Ba ngày sau đừng để khiến ngài Akiyama bất mãn.

Hoạ Y hiểu được tình hình qua nội dung trong lời nói của ông ta. Lúc này một cô gái đẩy cửa phòng tiến vào, đi đến cẩn thận nâng cô đứng lên.

Cả một hành trình đi về phòng, Hoạ Y đều không nói câu nào làm cho cô gái gọi là Hana bất an. Cô nhẹ giọng hỏi.

- Tiểu thư, ngài không sao chứ?

Hoạ Y nghiêng đầu nhìn về phía cô, Hana không hiểu sao theo bản năng rụt cổ.

Dáng vẻ bình tĩnh đến khác thường bây giờ của tiểu thư gây sợ hãi cho cô.

Vài giây thì Hoạ Y rời đi tầm mắt, trả lời.

- Không có việc gì.

Không thể gọi được hệ thống, trên người chẳng có linh lực, không có kí ức của chủ nhân thân thể, bị ép gả cho kẻ xa lạ, tình huống hiện giờ đối với cô quả thật tệ.

Dựa theo lời của ông ta thì có thể biết được rằng ba ngày sau, cô sẽ gả cho Akiyama gì đấy.

Nhưng Hoạ Y không lo sợ, thậm chí trong ngày tiếp theo cô còn có tâm trạng ăn bánh, đào sâu thêm thông tin từ người hầu.

Nơi này vẫn là Chiến quốc, yêu quái hoành hành, có truyền thuyết Ngọc tứ hồn, cô vẫn ở thế giới Inuyasha. Vấn đề là thời gian cô đang ở là vài năm trước.

Thân thể này tên Yamamoto Yuki, được xưng là mỹ nhân, lời đồn còn truyền xa. Có thể tưởng được có bao nhiêu người đến cửa cầu hôn, không ngoài lệ đều bị phụ thân cô từ chối hết. Cho đến khi một vị quý tộc nghe nói về nhan sắc của cô, đồng thời còn thấy được bức hoạ của Yuki dẫn tới quyết tâm muốn cưới cô.

Vị quý tộc đó sáu mươi tuổi, phu nhân sớm đã chết, cô sẽ thành phu nhân thứ hai.

Đó là nguyên nhân Yamamoto Yuki không muốn gả, thậm chí cãi lại phụ thân?

Cũng không phải.

Nguyên nhân là có một lời đồn, quý tộc kia rất tàn ác, thích hành hạ người, vị phu nhân đầu cũng bị hắn tra tấn cho tới chết.

Đối diện tương lai u ám kia, Hoạ Y vẫn có tâm trạng phơi nắng, cô thay đổi một tư thế ngồi sao cho càng thoải mái, ngẩng đầu thưởng thức hoa anh đào rơi.

Khung cảnh tốt đẹp bị phá vỡ khi bên ngoài có tiếng huyên náo, có tiếng kêu thảm thiết và khóc than, Hana hoảng hốt chạy vào trong bộ dạng khắp người là máu.

- Tiểu thư, chạy mau! Bọn cướp tiến tới làng rồi!

Hana vươn tay muốn kéo lấy Hoạ Y nhưng cô né tránh, cô nhìn ánh mắt kinh ngạc của người hầu, lạnh nhạt trần thuật một điều.

- Chạy không được.

Hana mím môi, nghe được cô nói vậy liền thấy tuyệt vọng, nước mắt đảo quanh hốc mắt, giọng run lên.

- Vậy phải làm sao bây giờ...Tiểu thư, gia chủ đã chạy trước, mọi...mọi người cũng chết hết, giờ hai ta phải...làm gì...

Hana mới mười năm tuổi, chính cô chưa muốn chết và cô từng nghe rằng phụ nữ và con gái rơi vào tay bọn cướp thì đều sẽ có cái kết bi thảm.

Đặc biệt tiểu thư còn rất xinh đẹp.

- Còn làm gì nữa, đương nhiên là tiểu thư nhà các ngươi sẽ phải gả cho ta!

Một giọng nói nam xen vào, giọng điệu ngạo mạn và đắc ý.

Nghe được tiếng nói đó, cả người Hana mềm nhũn ngã ra đất, cô hoảng sợ quay đầu nhìn, nháy mắt ngây ngẩn.

Người kia là một người đàn ông trẻ, vẻ ngoài hắn khác xa so với vẻ dữ tợn của đám cướp bên ngoài. Hắn rất đẹp, mang vẻ hoang dã và ngông cuồng. Tóc đen xoăn giống rong biển, mắt đen lộ rõ xâm lược nhìn về Hoạ Y với cái nhếch mép đầy kiêu ngạo.

Trong mắt hắn chỉ có người con gái ngồi dưới gốc cây hoa anh đào, bỏ qua Hana đang ngồi một bên, hắn dẫm lên những cánh hoa tiến về phía cô, cánh hoa màu hồng trên đất bị máu trên người hắn nhuộm đỏ tươi, còn thú hoang đang đến gần con mồi.

Càng nhìn Hoạ Y, đôi mắt hắn ta càng hiện rõ thích thú và muốn chiếm lấy.

- Quả nhiên đúng như mong đợi, "đệ nhất mỹ nhân", đẹp hơn những cô ả ta từng gặp qua.

Đứng trước mặt thiếu nữ, hắn cúi đầu, đồng thời Hoạ Y cũng ngẩng đầu. Cả hai nhìn nhau, hắn bất ngờ phát hiện ở cô không có sợ hãi hay tuyệt vọng, là bình tĩnh tựa như kẻ đứng trước cô không phải tên cướp hoành hành ngang ngược, giết hại nhiều người. Phát hiện điểm này, gã đàn ông cười phá lên, không sợ càng tốt, như vậy càng thú vị.

Nhìn vào đôi mắt đẹp kia, hắn nói, giọng điệu bá đạo tuyên bố.

- Yamamoto Yuki, từ giờ cô là của ta, của Onigumo này.

.
.
.
.
.
.
.
.
Lời tác giả:

Bất ngờ chưa =)))

Onigumo = Nhện quỷ.

Không có thông tin gì về ngoại hình Nhện quỷ trước khi bị bỏng nên tôi viết theo suy nghĩ của mình, có phần dựa theo dáng vẻ lúc hắn thành Naraku.

Là sự kết hợp của :

Naraku

+

Muso - hoá thân thứ sáu của Naraku.

=

Onigumo trong truyện này=))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz