ZingTruyen.Asia

[Tokyo Revengers] Nuôi Tốn Cơm

#49: Gỡ bỏ khúc mắc

Mitsumoto_Kitsume




Thì chuyện là tôi mới đi cắt lại kính. Cận lòi mắt ra mà, lại còn hay thức đêm hoặc overnight để cày phim thì thế cũng phải. Cặp kính trước đấy của tôi - như bao người lần đầu đeo kính khác - là một thảm hoạ của nghành thời trang với gọng chữ nhật hồng và trang trí hình hello kitty, dù vậy thì giá nó chát khinh khủng nên bố mẹ không cho tôi làm lại cuộc đời, thế là tôi phải vác cái bộ dạng phèn thối đó đi học trong tiếng cười của lũ bạn vì trông tôi chẳng khác nào con mọt sách với tâm hồn mộng mơ của đứa trẻ mẫu giáo.

Nhưng giờ thì khác rồi. Do cặp kính đó lệch độ so với mắt nên hôm nọ tôi đã đi cắt cái khác. Là một cô gái đã qua 18 nồi bánh chưng và trong bao năm qua luôn tìm hiểu về những kiểu dáng kính đẹp, tôi chọn ngay loại phù hợp với mặt mình nhất và giá còn chẳng bằng cái trước, vô cùng đắc ý đẩy gọng kính cười ha hả trong khi đứng trong bếp nấu đồ ăn cho Manjirou.

"Chị làm gì vậy? Bánh mì cháy bây giờ."

Tôi hừ lạnh với thằng nhóc đang khoanh chân ngồi trên sopha xem TV kia, sau đó lấy 2 miếng bánh mì vừa được làm nóng trên chảo xuống đĩa, một miếng phết mứt dâu, miếng còn lại đặt trứng ốp la nóng hổi lên, thế là xong bữa sáng đơn giản.

"Chiên cả hai mặt cho tôi đi."

"Khồng, có làm thì mới có ăn nhá."

Tôi ngồi xuống ghế, giật lấy điều khiển TV mở bộ phim mình thích trong khi thằng nhóc kia vùng vằng đòi trứng chín hẳn. Tay làm hàm nhai thôi, không thì có cái nịt nhá.

Bỗng, nó nhảy lên, phùng mang trợn mắt và chỉ vào đĩa bánh mì với thái độ không thể hậm hực hơn làm tôi giật mình. Ủa, sao tự dưng căng vậy em?

"Cờ!! Tại sao nó không có cờ!? Chị cắm cờ cho tôi đi!!"

"Không, mới sáng ra người ta chưa mở hàng đâu, với lại ăn bánh mì ai lại cắm cờ, nhóc ăn tạm một bữa--"

"Phải có cờ, tôi muốn có cờ, CỜ!!!"

Và đấy là lí do bây giờ tôi đang lết xác đến cửa hàng tạp hoá để mua cờ cắm lên đồ ăn cho thằng anh thứ trẻ con nhà Sano.

Đứng trước quầy cờ cho trẻ em, tôi trầm cảm ôm mặt, thề là bây giờ có cái hố hay gì đó ở đây là tôi chui vào thật đấy. Ai cũng nhìn người chị đáng thương bằng ánh mắt hơi chút kì thị, có mấy đứa nhóc còn nói lớn "Chị này lớn rồi mà còn mua cờ con nít" rồi phá lên cười như được mùa, làm cho tôi càng quê hơn.

Nhục quá người lạ ơi.

Nhục thế này phải về đấm thằng nhóc kia mới được.

"Ồ, chị mới đổi kính à?"

Nghe thấy chất giọng quen thuộc, tôi quay sang, a lên một tiếng. Là Baji và Chifuyu, chắc là đi mua đồ ăn sáng vì tôi thấy trên tay Baji là hộp peyoung và tờ hoá đơn vừa được in xong.

"Đúng thật này. Kính này của chị đẹp hơn đấy, hồi trước nhìn như anh Baji lúc học luôn." Chifuyu nhìn tôi, sau đó cảm thán một câu.

Double kill.

"Ý mày là tao phèn như bả á?" Baji cục cằn cốc đầu cậu phó phiên đội 1.

Tripple kill.

"Không hề không hề, anh Baji tất nhiên phải đẹp hơn chứ!" Trai họ Matsuno luống cuống giải thích.

Quadra kill.

Các em ơi, chị vẫn còn ở đây đấy nhé?

Tôi lặng lẽ cầm cái cờ rồi chuồn, vậy mà dường như hai ông tướng kia chưa nhận ra vì còn mải cãi nhau. Người chị này đã quá tổn thương rồi, cần về nhà đấm Manjirou nạp năng lương gấp!

.

.

Khi có kính mới, chúng ta sẽ trở nên tri thức hơn. Mà trở nên tri thức hơn thì chúng ta sẽ làm gì?

Câu trả lời là chúng ta sẽ đi thư viện.

Ngồi trong thư phòng rộng lớn, tôi lật từng trang giấy vàng vàng của cuốn tiểu thuyết yêu thích mà mãi vẫn chưa có thời gian để đọc tiếp. May mắn thế nào tôi lại chọn được chỗ gần cửa sổ, từng cơn gió nhè nhẹ thổi qua và ánh sáng chiếu vừa đủ để đọc sách, quá chill, 10 điểm.

Đang cất cuốn sách lên kệ thì có ai đó kéo tay tôi, nép vào một góc khuất giữa hai giá sách chẳng mấy khi được lau dọn, làm cho bụi bẩn dính đầy lên cái áo mới mua vài hôm trước. Tôi giật mình, định đẩy mạnh người kia ra thì kẻ đó đưa tay ra giấu im lặng, mắt cứ liếc ra bên ngoài.

Đến giờ tôi mới hoàn hồn. Chẳng ai khác ngoài Akane - cô chị cả nhà Inui kiêm bạn thân lâu rồi mới gặp của tôi.

"Bà làm gì vậy? Sao tự dưng kéo tui vô đây?" Tôi nói thầm, len lén nhìn ra bên ngoài.

"Suỵt, yên lặng nào!"

Akane che miệng tôi, cùng lúc đó, Kokonoi cũng bước vào. Cậu thiên tài kiếm tiền tìm trên giá sách gần chúng tôi một lúc làm cho cả tôi và Akane đều phải nín thở, không dám phát ra tiếng động gì, đến khi cậu ta lấy ra cuốn "Phương pháp làm giàu" và ngồi xuống ngay chỗ tôi vừa ngồi, mày mò mãi, bọn tôi mới thả lỏng hơn đôi chút.

"Seishuu sắp đến rồi."

Akane nhỏ giọng, dòm ra phía của chính rồi lại nhìn đồng hồ.

Tôi khó hiểu, bởi vì theo thông tin tôi biết được thì Kokonoi thích Akane, và hiện tại Akane vẫn còn sống nên sẽ không có chuyện cậu ta coi Seishuu là thế thân, vậy thì đứa em trai nhà Inui có liên quan gì ở đây?

"Này, ý bà là sao?"

"Hả? Tui tưởng bà biết rồi. Chính bà là người lôi kéo tui vào con đường này mà."

Akane nheo mắt nhìn tôi, sau đó lại sát sao quan sát bên ngoài. Tôi ngơ ngác hồi lâu, là một con dân gương mẫu của nhà KokoInui, trước đây tôi cũng chỉ vã OTP một tí, đẩy thuyền một tí, xong đôi khi cũng mất liêm sỉ để đu chiến hạm một tí, ai mà ngờ kéo được cả cô bạn thân vào đâu?

Đã thế còn không hiểu kiểu gì mà uốn được được trai thẳng Kokonoi nữa thành hình cầu vòng nữa. Đúng là vạn vật đều sẽ cong dần theo thời gian mà.

Tôi cười cười, hé mắt nhìn ra. Vừa đúng lúc Inui bước vào, vẫn khoác trên mình bộ bang phục Hắc Long và quả đầu vuốt keo trông như Shinichirou hồi trước vậy. Cậu chàng hỏi han Kokonoi một câu, sau đó ngồi xuống bên cạnh và bắt đầu đọc vài cuốn sách mà tôi cũng không rõ là thể loại gì.

"Hồi trước Koko bảo thích tui, nhưng mấy hôm vừa qua hình như đã được khai sang về xu hướng tính dục nên bẻ lái sang mê thằng em tui rồi. Lòng người đúng là không ai lường trước được điều gì mà..." Akane nói trong khi vẫn chăm chú nhìn Kokonoi khẽ đưa mắt sang phía Inui, sau đó đồng tử xanh ngọc lại cong thành hình bán nguyệt khi thấy cả hai cậu chàng giật thót trong một khoảnh khắc lỡ chạm mắt nhau. "...Nhưng mà thay đổi này tui khoái nha."

Tôi bật ngón cái, nhìn cảnh tượng trước mắt muốn lấy điện thoại ra chụp lại nhưng vì giữ quyền riêng tư cho hai em nên không làm. Dường như quá chán nản việc ngồi ở chỗ ngồi của một người bình thường, Inui leo lên cửa sổ, dựa lưng vào tường và tiếp tục đọc sách, chỉ là mới vài phút sau đã thiếp đi mất rồi.

Sắp rồi, sắp rồi...

Đương nhiên, Kokonoi cũng nhận ra rằng thằng "bạn" mình đã bất tỉnh nhân sự. Gió nhẹ nhàng thổi qua cửa sổ làm khuyên tai bạc của Kokonoi khẽ đung đưa, đồng thời khiến mái tóc màu nắng của Inui mất keo, rối tung lên. Nếu phải miêu tả thì chính xác là giống cảnh tượng hoàng từ đang đến gần công chúa ngủ trong rừng vậy, đẹp xuất sắc!

Tôi cảm nhận được Akane đang nắm chặt lấy tay áo tôi, trong đôi con ngươi màu biếc ấy hiện lên tia phấn khích khi Kokonoi từ từ đến gần, trầm ngâm nhìn ngắm Inuipe một hồi lâu, sau đó dần thu hẹp khoảng cách và đặt lên môi cậu ấy một nụ hôn nhẹ.

Tôi thậm chí phải che miệng để không hét lên, và Akane suýt chút nữa đã lao ra ngoài đòi gả em trai rồi.

Kokonoi ngồi xụp xuống, gò má ửng hồng khi lần đầu môi chạm môi với người mình thương, sau đó vội chạy lại ngồi vào vị trí cũ trước khi cậu em nhà Inui thức giấc, còn tằng hắng vài để che đi sự ngượng ngùng của bản thân.

Ặc, dù là thiên tài kiếm tiền, nhưng chung quy lại va phải conditinhyeu thì ai cũng phải bối rối thôi.

Nhưng không sao em yêu ạ, đã có hai chị gái sẵn sàng tư vấn cho em ở đây rồi.

Kế hoạch "Thăng cấp mối quan hệ giữa thiên tài kiếm tiền và mĩ thiếu niên", bắt đầu!!

_______________________________________

Mọi người có thấy khó hiểu về tên chương không? Tại vì hồi trước toii có để nguyên hint của KokoAka trong khi đây là KokoInui nên sợ mọi người bảo toii treo đầu dê bán thịt chó, thế cho nên mới có chương này.

Fact: Nếu phải miêu tả mối quan hệ của Kitsume và Mikey bằng bài hát thì đó chính xác là bài "Mama boy" của Amee :)))

Và giao diện của Kitsume thì thế này nha. Mẻ không xinh nhưng cũng không có xấu lắm đâu, nếu đã sống đến 2 kiếp mà vẫn không tìm được phương pháp làm đẹp phù hợp với mình thì làm ơn ngừng than thở về việc bản thân mãi không khá hơn đi, chỉ là trình vẽ của toii gà quá nên miễn cưỡng nhìn ra hình người thoi nha ;-;

Tại sao không có màu? Đơn giản là vì toii tô hỏng rồi :)))

Ref đây nha.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia