ZingTruyen.Top

[ Thi Tình Hoạ dịch] Vương Phu Nhân ( COVER)

Chương 25

Qiuen08328

Cốc cốc.
- Mời vào!
Cạch. Châu Thi Vũ len lén nhìn Vương Dịch một cái rồi bước vào, quan sát xung quanh. Ừm, không có gì thay đổi hết. Cũng đã 2 tháng nàng không vào phòng làm việc của Vương Dịch rồi còn gì, kể từ khi xảy ra sự việc đó. Không hiểu sao nàng cứ muốn lên đây xem thế nào, chắc là đang nhớ chỗ này đây mà.

Vương Dịch không nghe thấy động tĩnh gì ngoài tiếng mở cửa thì khẽ nhíu mày, nghi ngờ ngước mắt lên nhìn thì thấy Châu Thi Vũ đang đứng đó cắn răng nhìn mình. Cô bỏ viết xuống, ngả người dựa vào ghế.
- Bảo Bảo, qua đây.
- A?

Châu Thi Vũ nghe Vương Dịch gọi thì giật mình, thấy động tác tay của cô thì chầm chậm bước lại đứng cạnh Vương Dịch. Vương Dịch nhíu mày tỏ ý không hài lòng, cô vỗ lên đùi mình bảo Châu Thi Vũ ngồi lên.

Châu Thi Vũ suy nghĩ một chút rồi thẹn thùng nhích người ngồi lên, nhưng nàng không dám ngồi sát vào người Vương Dịch, cố tình chừa ra một khoảng trống. Vương Dịch làm sao không hiểu ý tứ của nàng chứ, cô xấu xa dùng tay kéo người nàng dán sát vào người mình.

- Như này...gần quá. - Nàng xấu hổ đỏ mặt nhìn Vương Dịch. Tay hơi đẩy nhẹ vai Vương Dịch ra.

- Chị lên đây có việc gì? Không hiểu quy định của công ty là trong giờ làm việc ngoại trừ những lúc cấp trên có việc giao phó thì không được đi lung tung làm việc riêng hay không? - Vương Dịch nhướn mày.

- Yah Vương Dịch, không phải chính em cũng phá luật trước hay sao? Có tư cách gì mắng chị chứ?!

Châu Thi Vũ chu môi phồng má nhìn Vương Dịch, không phải lúc trước ngày nào cũng gọi nàng lên để làm việc riêng hay sao? Bây giờ nàng chủ động lên đây tìm cô thì lại giở chứng.

Vương Dịch nhìn chằm chằm vào môi Châu Thi Vũ, đầy đặn, đỏ mọng, mềm mại, khiêu khích là những từ để diễn tả nó. Vương Dịch dùng tay giữ gáy Châu Thi Vũ kéo xuống, áp môi mình lên môi Châu Thi Vũ mở to mắt ngạc nhiên rồi cũng từ từ nhắm mắt tận hưởng nụ hôn này với Vương Dịch. Nàng vòng tay qua cổ Vương Dịch l kéo vào.

Cô ngậm lấy, cắn mút, day day môi dưới của nàng, Châu Thi Vũ chủ động hé miệng ra cho lưỡi cô thuận lợi đi vào trong chơi đùa với lưỡi của nàng. Hai chiếc lưỡi không xương quấn lấy, trao đổi dịch vị với nhau. Tiếng đá lưỡi không nhân nhượng vang khắp căn Châu Thi Vũ cố gắng kèo dài nụ hôn Pháp quyến rũ này.

Ban đầu Vương Dịch chỉ định hôn Châu Thi Vũ thôi nhưng càng hôn cô lại càng muốn nhiều hơn, tay bắt đầu càn rỡ, di chuyển từ eo xuống dưới, luồn tay vào áo sơ mi của nàng đặt lên bầu ngực đang nhô cao, bỏ qua lớp bra trực tiếp xoa nắn nó. Châu Thi Vũ dứt khỏi nụ hôn, nhỏ giọng rên lên một tiếng.

- Ưm~ Nhất Nhất, không được...
Vương Dịch dừng tay lại, mắt đục ngầu nhìn Châu Thi Vũ. Cô ôm lấy nàng, vùi đầu vào hõm cổ nàng hít lấy một hơi thật sâu, tâm tình bình tĩnh trở lại, Vương Dịch buông Châu Thi Vũ ra, mỉm cười với nàng.

- Xin lỗi chị, em quá kích động.
Vừa nói cô vừa chỉnh lại quần áo ngay ngắn cho nàng. Ánh mắt dịu dàng ôn nhu trở lại nhưng lại man mát nỗi buồn. Châu Thi Vũ hơi áy náy nhìn cô.

- Không phải chị không muốn, nhưng đây là công ty...em đừng hiểu lầm.
- Có gì đâu mà chị giải thích. Chúng ta đi ăn thôi. Chụt~

Vương Dịch hôn lên môi Châu Thi Vũ một cái sau đó nhấc nhẹ nàng rời khỏi đùi mình rồi đỡ nàng đứng lên. Cả hai cùng nhau đi ăn trưa.
.
- Bảo Bảo, đến nhà em được không?
Vương Dịch đang trên đường đưa Châu Thi Vũ về nhà bỗng dưng nảy ra ý tưởng. Hình như là Châu Thi Vũ chưa từng đến nhà cô lần nào.

- Nhà em sao?
- Đúng vậy, em sống một mình thôi.
- Nhưng cũng đã tối rồi, chị sợ về sẽ trễ...
- Không sao đâu, ở chơi một lát rồi em đưa chị về.
- Được rồi.

Vương Dịch vui vẻ lái xe về hướng nhà mình, cô đã muốn đưa Châu Thi Vũ vào nhà lâu lắm rồi a.

Mở cửa vào nhà, Vương Dịch theo thói quen mở công tắc đèn. Đèn sáng lên, Châu Thi Vũ có thể nhìn thấy rõ nội thất trong nhà. Nhà của Vương Dịch không có gì thú vị hết, căn nhà này không rộng bằng nhà ở hiện tại của nàng nhưng vẫn rất rộng, bây giờ nàng mới hối hận vì sao lúc trước lại mua căn nhà dành cho 4 người ở đó nữa, bây giờ bán lại có được giá không ta?

- Chị qua sofa ngồi đi, để em đi lấy nước.
Châu Thi Vũ cởi giày ra rồi qua sofa ngồi, nàng tò mò nhìn xung quanh.

- Nhà này dành cho 2 người ở, có 2 phòng ngủ và 1 phòng dành cho khách, 1 phòng bếp, 2 nhà vệ sinh, 1 nhà kho, có sân thượng, phía sau còn có vườn, ở vườn có hồ cá. Tuy không rộng bằng nhà chị nhưng như vậy ấm cúng hơn. Chị thấy vậy có tốt không?
Vương Dịch đem hai ly nước cam ra, ngồi xuống đối diện với Châu Thi Vũ. Cô thấy Châu Thi Vũ quan sát nãy giờ định trêu chọc một chút.

- Hả? Liên quan gì đến chị, không phải nhà của em, em thích là được sao?
- Bán nhà, dọn qua đây đi, có thể tiết kiệm được một khoản tiền lớn.
- Khụ khụ...em nói đùa sao?

Gì chứ, nàng vừa mới có suy nghĩ có nên bán nhà không thì Vương Dịch đã đề nghị nàng bán nhà và dọn qua đây ở, biểu hiện của nàng lộ liễu lắm sao? Không phải chứ, nàng chỉ muốn bán nhà rồi mua căn nhà khác nhỏ hơn thôi mà.

- Không đùa, bây giờ chị cũng đã là người yêu của em rồi, ở chung cũng là chuyện bình thường thôi mà. Huống hồ gì em chỉ sống có một mình, không phải sợ ải mẹ chồng nàng dâu.

- Dù vậy nhưng mà...có sớm quá không?
- Mặc dù chị chỉ mới làm người yêu của em một ngày, nhưng chúng ta cũng đã quen biết gần 10 năm. Không sớm.
- Nhưng...
- Với số tiền dư từ việc bán nhà đó chị có thể không cần phải chịu khổ tăng ca một thời gian dài, thậm chí có thể mua sắm được rất nhiều quần áo và nước hoa Chanel.

- Nè đừng đem mấy thứ đó ra dụ chị, chị cũng đâu phải dạng thiếu tiền chứ, appa chị...
- Chị đã sang đây làm việc, cũng đã dọn ra ở riêng mà chị vẫn muốn xài tiền của appa chị sao? Em hơi thất vọng về chị đó. - Vương Dịch p nhướn mày.
- Yahhh bán thì bán. Em cũng đã có lòng muốn chị về ở chung như vậy thì chị cũng đành chịu thôi. Nhưng phải đợi thêm một thời gian, rõ chưa Nhất Nhất!

Hai chữ cuối Châu Thi Vũ nghiến răng gằn mạnh. Dám xem thường nàng sao? Đợi vài tháng nữa nàng dọn đến đây ở để xem khi sống chung với một người không biết nấu ăn, không thích rửa bát, không giặt đồ, không quét dọn mà còn bày bừa thì cô có chịu nổi không!

- Nếu vậy thì tới đó em sẽ thuê một người giúp việc đến, dù sao thêm một người ở thì cũng bừa bộn hơn.

Thôi bỏ đi. Đến người giúp việc cũng thuê luôn rồi. Châu Thi Vũ chỉ biết cười khổ, người tính không bằng Vương Dịch tính.

- Vậy tối nay chị ở lại đây luôn đi.
- Không được! Em kêu đột ngột vậy thì đồ đâu chị thay? Chị không quen qua đêm nhà người khác. Nhà cũng chưa bán, chỉ mới bàn với em thôi, à, không phải bàn bạc, mà là em ép chị.
- Xe em hư rồi, ở lại đây đi. Mấy chuyện đó mai sẽ giải quyết xong cho chị. Em đi tắm đây.

Vương Dịch nói rồi xoay lưng lên lầu, vừa xoay lại liền nở nụ cười xán lạn kéo tận mang tai. Khi Vương Dịch khuất bóng rồi Châu Thi Vũ mới sực tỉnh.

- Vương Dịch! XE CỦA EM KHÔNG CÓ BỊ HƯ A!!!
Nàng cảm thấy mình bị lọt tròng quá dễ dàng, chưa đến 15 phút.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top