ZingTruyen.Top

[ TẬP 6 ] Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một

Chương 1271 & 1272

S2ilyy

CHƯƠNG 1271 : THỦ THÂN NHƯ NGỌC VÌ AI

Ai ngờ còn chưa dứt lời Tô Dĩ Mạt đã nổi giận đùng đùng.

"Triệu An Hinh! Chị có ý gì đây! Chị coi tôi là loại đàn bà rẻ tiền bán thân xác giống những con đàn bà khác trong giới giải trí sao!"

Tô Dĩ Mạt vừa dứt lời thì sắc mặt Lương Bích Cầm có chút không tốt.

Cái gì gọi là rẻ tiền, cái gì gọi là bán thân xác... chính cô ta vì muốn giữ được vai diễn chính của những bộ phim trước mà phải lên giường với biết bao lần với đạo diễn rồi chủ đầu tư, chẳng lẽ trong mắt Tô Dĩ Mạt thì cô ta cũng chỉ là loại đàn bà rẻ tiền, chỉ còn mình là băng thanh ngọc khiết sao?

Triệu An Hinh cũng có chút bất mãn, nhưng vẫn chỉ dằn lòng xuống khuyên nhủ: "Dĩ Mạt, em xem em đang nói cái gì vậy, cái giới này chẳng phải vẫn là như thế sao? Em lăn lộn lâu như thế chẳng lẽ còn không rõ? Vừa nãy chị nghe được cái quảng cáo kia đã rơi vào tay Ninh Tịch rồi, thậm chí cả hợp đồng đại diện của em cũng bị cô ta cướp, phim mới của Quách Khải Thắng còn đặt trước Ninh Tịch thủ vai chính... Nếu em còn suy nghĩ không thấu đáo thì cứ đợi bị Ninh Tịch dẫm lên đầu xem có sáng mắt ra không!"

Tô Dĩ Mạt cắn môi, sắc mặt càng trở nên âm trầm: "Không... tôi tuyệt đối không muốn lên giường với lão già đáng ghét đó!"

Từ Lục Đình Kiêu thần thánh trở thành một lão già bụng phệ hơn 50 tuổi háo sắc như quỷ đói - Tôn Triển Bằng, làm sao cô ta có thể chấp nhận nổi!

Lương Bích Cầm không nhịn được nữa nhỏ giọng nói: "Chị họ, Lục Đình Kiêu đã phủi sạch quan hệ với chị rồi, chị còn thủ thân như ngọc vì ai..."

"Mày! Láo toét!" Tô Dĩ Mạt tát thẳng tay vào mặt Lương Bích Cầm.

Hiện giờ ngay cả Lương Bích Cầm cũng dám ăn nói như vậy với cô ta.

Lương Bích Cầm tủi thân ôm mặt hét lớn: "Em nói sai à! Sự thực chính là như vậy! Tại sao em làm được mà chị lại không thể làm chứ! Chị cho rằng chị vẫn là bà chủ Lục thị cao cao tại thượng à! Lục Đình Kiêu căn bản là chẳng coi chị ra gì, thế mà chị còn cố làm ra vẻ thanh cao, chị muốn tất cả chúng ta đều xong đời sao?"

Thiệt cho cô ta vẫn tôn sùng người chị họ này như Hoàng hậu nương nương mà nịnh nọt, mỗi ngày đều phải cẩn thận dè chừng, tự hạ thấp mình. Kết quả hiện tại Tô Dĩ Mạt còn chẳng dám bước chân ra cửa, vẫn ảo tưởng về những vinh hoa phú quý vô hình!

"Đừng ồn nữa!" Triệu An Hinh cau mày: "Dĩ Mạt, Bích Cầm nói hơi khó nghe nhưng đó là sự thật! Tuy Tôn tổng không bằng Lục Đình Kiêu, nhưng người trẻ tuổi lại có thể đạt được vị trí cao như Lục Đình Kiêu thì được mấy người?"

Cả người Tô Dĩ Mạt run lên, đôi mắt cô ta đục ngầu lạnh giọng nói: "Ai nói muốn lấy lòng Tôn Triển Bằng thì tôi phải tự mình lên giường với lão?"

"Ý cô là..." Triệu An Hinh trầm ngâm.

"Chẳng phải có tin đồn Tôn Triển Bằng kia có ý với Ninh Tịch sao?" Giọng điệu Tô Dĩ Mạt càng ngày càng lạnh.

"Chuyện này quả thật cũng từng nghe nói, trong bữa tiệc từ thiện đó Tôn Triển Bằng vì Ninh Tịch mà giằng co với một tên nhà giàu nào đó!" Nói tới đây lại nghĩ đến chuyện có một fan hâm mộ sẵn sàng bỏ cả 10.000 vạn ra vì Ninh Tịch thì Triệu An Hinh có chút ghen tỵ.

Nếu Tô Dĩ Mạt cũng có nhan sắc như Ninh Tịch thì muốn vịn vào người quyền quý cỡ nào cũng được! Kể cả có đi dụ dỗ Lục Đình Kiêu thì cũng có phần thắng.

Đáng tiếc...

Lương Bích Cầm nghe vậy cũng bị hấp dẫn sự chú ý: "Ý của chị là... đưa Ninh Tịch cho Tôn Triển Bằng? Nhưng Ninh Tịch rất giảo hoạt, cô ta lăn lộn lâu như thế mà có tin đồn cô ta dây dưa với đại gia nào đâu, xem chừng là cô ta đang đợi một hậu đài vững chắc nào đó, làm sao mà dễ dàng đưa cô ta cho lão già kia được..."

Triệu An Hinh lắc đầu một cái, trong mắt lóe sáng: "Cách này cũng không phải không được!"

Hiện tại danh tiếng của Tô Dĩ Mạt đã rớt xuống đáy vực, kể cả bây giờ có tới tận cửa tìm Tôn Triển Bằng thì chưa chắc ông ta đã ưng, thậm chí còn coi thường bọn họ không chừng. Nhưng nếu nghĩ cách giúp ông ta đoạt được Ninh Tịch thì chưa biết chừng hiệu quả còn tốt hơn...

Đầu óc Triệu An Hinh hoạt động nhanh chóng, may mắn gần đây đúng là có một cơ hội rất tốt!

Có thể chuyển mình hay không chỉ cần một bước này!

Lấy tình hình hiện tại của Tô Dĩ Mạt thì phải nhanh chóng tìm được một người chống lưng vững chắc để ổn định thế cục.


CHƯƠNG 1272 : ANH TỚI ĐÓN EM

Mấy ngày sau, tại khu nghỉ dưỡng cao cấp nào đó.

Phó tổng Dịch Húc Đông tự mình đứng ra mời các nhà đầu tư cùng các cổ đông hợp tác một bữa cơm coi như là để thắt chặt tình cảm.

Trường hợp thế này tất nhiên chẳng thể thiếu mấy nghệ sĩ có chút danh tiếng đi theo, Ninh Tịch ở đây cũng vì lí do như vậy.

Trước đây để lấy được một cơ hội tham gia vào một sự kiện quan trọng thế này mà các nghệ sĩ thường phải tranh nhau đến bể đầu, cỡ như Ninh Tịch chắc chắn không có cơ hội tham gia nhưng lần này Dịch Húc Đông lại cố ý gọi Ninh Tịch đến, rõ ràng đang tỏ ý muốn bồi dưỡng cô.

Còn về phần Tô Dĩ Mạt, chuyện từ bữa lễ kỷ niệm đến nay cũng phai nhạt đi ít nhiều nên Dịch Húc Đông nghĩ tới nghĩ lui rồi vẫn gọi cô ta đến, dẫu sao cũng dồn biết bao tài nguyên vào cho cô ta rồi mà cứ thế để không thì quá lãng phí.

Trong bữa tiệc, những nhà đầu tư trước kia luôn vây quanh Tô Dĩ Mạt thì hiện giờ lại rối rít đặt sự chú ý lên người Ninh Tịch.

"Thật không ngờ, cô Ninh ở ngoài đời còn xinh hơn trong phim nữa!"

"Lúc trước tôi còn thắc mắc xem Tiểu Hoa nhà nào lại lợi hại đến vậy, lấy nhỏ thắng lớn, bộ phim kinh phí có mấy vạn thế mà lại đạt doanh thu tận 3 tỷ! Hóa ra lại là kiện tướng của ông chủ Dịch!"

"Ha ha ha... khó trách vì sao Tôn tổng cứ tâm tâm niệm niệm!"

"Ha ha ha... Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu mà!" Tôn Triển Bằng cười ha hả, ông ta sờ cằm nhìn chằm chằm Ninh Tịch bằng ánh mắt vô cùng lộ liễu.

Dựa theo tính cách của Tôn Triển Bằng từ trước tới giờ thì kiểu gì thì kiểu tối nay ông ta cũng phải chấm mút được gì đó. Thế nhưng thái độ của ông ta vẫn duy trì vẻ khách khí an phận, chỉ có điều sự dâm dục trong mắt ông ta đã sắp không giấu được.

Trước đây ông ta một mực công khai ám chỉ với Tô Dĩ Mạt rằng ông ta muốn biết người phụ nữ của Lục Đình Kiêu có mùi vị thế nào. Thế nhưng con ả kia lại cứ luôn tỏ vẻ thanh cao, đến hôm nay mới biết cô ta chẳng có nửa xu quan hệ gì với Lục Đình Kiêu, uổng công gã trước kia đập bao nhiêu tiền cho ả.

May mà ả ta cũng có chút đầu óc, hứa hẹn rằng tối nay sẽ cho gã một phần "đại lễ"!

Khoảng thời gian này Dịch Húc Dông cũng bị Tô Dĩ Mạt làm ảnh hưởng mà mất mặt không ít, lúc này ông ta được mấy ông chủ kia khen ngợi thì tâm tình rất tốt: "Ninh Tịch nhà chúng tôi quả thực rất có tiềm lực, nhưng tất nhiên cũng phải dựa vào sự ủng hộ của các vị ở đây cả! Sau này mong sẽ được các vị chiếu cố nhiều hơn!"

Lúc mới về nước Ninh Tịch không quen mấy chuyện thế này, nhưng hiện giờ cô đã có thể ứng đối tự nhiên, cô theo Dịch Húc Đông kính mọi người một ly, những lời xã giao cũng vô cùng khéo léo khiến Dịch Húc Đông càng hài lòng.

Phía đối diện, Lương Bích Cầm nhìn Ninh Tịch đắc ý như vậy thì hận đến mức đâm đâm thịt bò trong đĩa, Tô Dĩ Mạt có chút buồn phiền nhưng vẫn giữ bình tĩnh, trong mắt cô ta còn thoáng qua vẻ giễu cợt.

Chờ sáng mai chuyện của mày với lão già chết tiệt Tôn Triển Bằng này lan truyền khắp giới giải trí thì tao xem mày còn đắc ý kiểu gì!

Có một tin tức động trời như vậy nổ ra thì chuyện Tô Dĩ Mạt bị mất mặt ở lễ kỷ niệm thành lập công ty cũng sẽ nhanh chóng bị đè xuống thôi.

"Tôi đi rửa tay một chút!" Ninh Tịch lễ phép đứng dậy rời đi.

Lương Bích Cầm thấy thế lập tức nháy mắt với nhân viên phục vụ bên cạnh.

Nhân viên đó gật đầu một cái rồi tiến đến rót thêm rượu vào ly rượu sắp hết của Ninh Tịch, đồng thời trong tay nhân viên đó cũng lặng im không một tiếng động thả một chút một bột phấn vào trong ly rượu.

Trong phòng vệ sinh.

Di động của Ninh Tịch vang lên, là Lục Đình Kiêu gọi tới.

Lớp mặt nạ trên mặt Ninh Tịch lập tức được tháo xuống lộ ra vẻ mặt ngọt ngào: "Alo..."

"Kết thúc chưa?" Đầu bên kia truyền tới một giọng nam trầm thấp.

"Vẫn chưa, nhưng chắc cũng sắp rồi!"

"Đang ở Louge* Long Diệu sao?"

*Louge: là thuộc dạng quán bar cao cấp nhất, nhạc nhẹ nhàng, rượu xịn, người giàu, không nhảy nhót gái gú, dùng để tụ hội là chính.

"Đúng rồi!"

"Khi nào kết thúc nhớ nói, anh đang ở gần đấy để anh đến đón em."

"Ừm, được ạ~"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top