ZingTruyen.biz

reup TC2T PART.2

Chương 861-863

HuynhNhiNguyen

Chương 861: Suy tính chu toàn.
Edit: Dưa | Beta: Tiếu
Máu từ trên thân thể Quý Lang phun ra tung tóe. Diệp Tu vốn đã kinh qua hết các thủ đoạn công kích này của BOSS. Tuy không thể nói là hoàn toàn hiểu rõ quá trình, nhưng tất nhiên có thể nắm được những điểm quan trọng. Trừ khi đụng phải chuyện ngoài ý muốn, không thì kĩ thuật của mấy đứa này dư xăng đối phó.
Những người không đủ trình như Trần Quả hay La Tập, thì hên cái đều là nghề viễn trình bậc thầy pháo súng và triệu hồi sư điều khiển thú để chiến đấu. Chỉ cần tình hình được khống chế tốt, bọn họ không gây rối thì sẽ không có phiền toái gì.
Việc cần suy tính tiếp theo chính là một nhóm mười người với trang bị kém tới năm cấp như bọn họ liệu có thể thịt được con BOSS này không.
Thông thường chuyện đi khai hoang, DPS lúc nào cũng phải gánh áp lực nặng nề, cần các thành viên trong đội phải đi từng bước gom góp trang bị, sau khi gia tăng thực lực của nhân vật mới có thể giảm áp lực dần. Mà bây giờ lại còn cộng thêm áp chế tới 5 cấp, nói không áp lực là chuyện nằm mơ.
Với người chơi bình thường mà nói, muốn ở cấp 70 mà đánh xuyên phó bản mười người level 75 là chuyện khó khăn không tưởng. Nhưng chiến đội Hưng Hân không phải là người chơi thường. Đầu tiên, kĩ thuật của thành viên trong đội đều bỏ xa người chơi thường. Trong bất kì trò chơi nào, chỉ số damage đều dựa vào một là trang bị, hai là kĩ thuật thao tác. Mà Vinh Quang vốn là một trò đặc biệt chú trọng thao tác, bởi vậy khỏi bàn về tầm quan trọng của kĩ thuật. Người chơi thường sức mấy bì được sức sát thương với tầng lớp cao thủ được.
Thứ nữa, phân bố nghề trong chiến đội Hưng Hân cực kỳ “dữ dằn”.
Lấy Lam Khê Các cũng đang đi khai hoang làm ví dụ, đội mười người có tới hai MT, ba trị liệu, DPS chỉ có năm mà thôi. Khai hoang phải rất cẩn thận, cho nên Lam Khê Các mang tận ba trị liệu. Kể cả sau này đã thuần thục thì cũng rất hiếm khi chỉ có một buff trong phó bản mười người. Trừ khi có tình huống hoặc BOSS đặc biệt, chỉ một buff cũng có thể ứng phó được, thì đa số đều cần từ hai trị liệu trở lên.
Hưng Hân thì sao? MT chính là Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu, bằng cách chơi chiêu kéo thù hận bằng sát thương của nghề không phải MT. Trị liệu thì chỉ có mỗi Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật. Dám ngông nghênh như vậy cũng bởi ỷ vào trình cao. Mọi người có thể chỉ dựa vào thao tác của bản thân để hóa giải các công kích của BOSS, áp lực của trị liệu đương nhiên giảm đi rất nhiều. Người chơi thường thì miễn đi, nếu cố sống cố chết làm theo, tránh bên nọ né bên kia, chưa nói tới chuyện có hiệu quả hay không, không khéo đã đụng nhau loạn cào cào.
Mà mấy người của Hưng Hân, từ cận chiến, giáp công trong lúc phối hợp đều chừa lại chỗ trống, khiến công kích hay né tránh cũng không kéo chân nhau, thể hiện sự ăn ý từ việc huấn luyện nghiêm chỉnh. Mỗi ngày đều có nội dung huấn luyện chuyên nghiệp, không chỉ luyện kỹ thuật cá nhân mà còn cả tập phối hợp đoàn đội.
Ngoại lệ duy nhất là Mạc Phàm. Thằng nhóc này hiện giờ vẫn chưa chịu nghĩ mình là một thành viên của chiến đội Hưng Hân, nên mấy người Diệp Tu cũng không gọi hắn khi huấn luyện đoàn đội. Cho nên trong lúc cùng tấn công, Mạc Phàm có vẻ hơi lẻ loi, những người khác là một chỉnh thể, mà hắn vẫn cứ lượn lờ phía ngoài. Chuyển đổi công thủ đều do tự hắn quyết dựa trên tiết tấu của bản thân, thoạt nhìn không được hòa hợp. Cũng may kĩ thuật của hắn vững, mặc dù không hợp nhưng cũng không gây ra sơ sót gì.
Thực ra Diệp Tu đã cân nhắc các vấn đề này từ trước cả rồi. Hắn lập đội đánh phó bản dĩ nhiên không phải tới để ngắm cảnh. Chỉ là hiện giờ không có bất cứ tư liệu gì về BOSS nên mới phải tới đâu tính tới đó.
Lúc này mọi người đang vây công, nhưng Diệp Tu quan sát một hồi thấy vẫn như đang đánh chơi.
“Damage chưa đủ, mọi người chú ý tiết tấu, nắm chắc thời cơ.” Diệp Tu nói.
Ở đây cũng không có gà mờ, nên chỉ cần nói vậy là đủ. Nếu là lúc trước, có khi Diệp Tu còn phải giải thích tỉ mỉ với mấy đứa như Đường Nhu, Bánh Bao rằng cần tiết tấu kiểu nào, nắm chắc thời cơ ra sao. Còn bây giờ, chỉ cần bâng quơ một câu, ai nấy đều đã ngầm hiểu. Nhất là Đường Nhu và Bánh Bao, nhìn biểu hiện xuất sắc của hai đứa này, Diệp Tu cũng không kìm được xuýt xoa.
Dưới sự chỉ huy và kiểm soát của Diệp Tu, mọi chuyện vẫn luôn thuận lợi. Tất cả mọi người đều rõ cục diện đã hoàn toàn ổn định. Việc tiếp theo chính là cẩn thận đề phòng BOSS máu đỏ. Sau khi máu đỏ, BOSS chắc chắn sẽ có biến hóa, đây là đặc điểm của Vinh Quang. Chỉ là biến hóa này chưa chắc đã là bùng nổ khả năng chiến đấu, đầy các con BOSS máu vừa đỏ   đã định đánh bài chuồn. Gặp phải loại này, nếu mà bảo thấy BOSS phát cuồng phải nhanh chóng lượn gấp tránh đại chiêu thì lỗ to. Đại chiêu của người ta là chạy trốn, anh còn né xa, không phải là công cốc hả?
Tuy nhiên, hiện giờ bọn Diệp Tu là đang đi khai hoang, bảo vệ tính mạng là quan trọng nhất, cho dù có lỡ làng để cho con Quý Lang chạy thoát, thì cũng coi như qua cửa thứ nhất, có thể đi tiếp rồi.
Cho nên lúc máu Quý Lang sắp tụt xuống 10%, Diệp Tu quyết đoán ra lệnh, khiến tất cả nghề cận chiến tạm thời lùi lại.
“Chú ý lượng máu, tính toán điểm tổn thương kĩ một chút!” Thấy các nghề cận chiến như Hàn Yên Nhu đã lui lại, Diệp Tu nói với những nghề tầm xa khác vẫn đang giữ nguyên công kích.
“Tự mày đừng có hoa mắt là được rồi!” Lão Ngụy nói.
“Muội Quang trước kéo thú triệu hồi ra đi đã.” Diệp Tu nói.
La Tập nghe lệnh, vội vàng kéo bốn con thú đang xông lên cận chiến quay về.
“Giữ lại Băng Trận, máu đỏ lập tức ném ra.” Diệp Tu tiếp tục bố trí.
“Dạ rõ.” Kiều Nhất Phàm nghe lệnh.
“Trục Yên Hà dừng lại.” Diệp Tu tính toán lượng máu của Quý Lang. Thù hận của Quý Lang ở trên người hắn, đương nhiên không thể lùi lại như Hàn Yên Nhu, cho nên hắn phải tính cho chuẩn để còn né lẹ ngay khi máu Quý Lang giảm tới 10%. Vì vậy khi mạng Quý Lang đã tổn thương đến một mức độ nhất định, thì phải tính thật kỹ, mới chớp được thời cơ thoát thân.
“Lão Ngụy chuẩn bị Lục Tinh Quang Lao.”
“Hiểu Thương bên đó có đại chiêu gì không? Giữ lại Vệ Tinh Xạ Tuyến để áp cú chót.” Diệp Tu tiếp tục bố trí.
“Được.” Tiết tấu của Ngũ Thần vẫn luôn rất tốt, lúc này nhìn bảng kĩ năng, Vệ Tinh Xạ Tuyến đã CD xong.
“Chuẩn bị, trốn ra xa hết đi. Đứng chia ra, đừng có dồn đống, tùy thời chuẩn bị sử dụng kĩ năng bảo vệ tính mạng, Tay Nhỏ cũng tự cẩn thận và để ý những người khác.” Diệp Tu bố trí lần cuối, tính mạng Quý Lang đã giảm xuống đến mức bắt đầu đếm ngược.
“Tất cả mọi người dừng tay.”
Toàn bộ lập tức đứng yên, chỉ còn Quý Lang vẫn quơ chiến mâu trong tay đuổi theo Quân Mạc Tiếu. Trên người con này có ba vũ khí, khiến mọi người hiểu lầm đây là một trong những con BOSS vô sỉ có tới ba nghề, nãy giờ vẫn luôn đề phòng nó sẽ rút kiếm hay đột nhiên bắn lén một cái.
Ai dè mãi không thấy, kiếm với súng tựa hồ chỉ là vật trang trí trên người BOSS mà thôi.
“Hiểu Thương!” Sau khi tất cả mọi người dừng tay, Diệp Tu lập tức hô to.
“Hiểu rồi.” Ngũ Thần đã có chuẩn bị, nhưng vì phải phối hợp với tránh né của Quân Mạc Tiếu nên vẫn phải chờ Diệp Tu ra hiệu. Hắn vừa nghe chỉ thị liền thực hiện thao tác đang chực chờ sẵn. Tức thì, trên không trung chợt lóe sáng như gương, vệt sáng càng lan càng rộng. Vệ Tinh Xạ Tuyến từ trên trời giáng xuống, vô cùng chuẩn xác, bao trùm cả người Quý Lang.
Băng Hồn!
Lục Tinh Quang Lao!
Băng Trận của Một Tấc Tro và thần chú khống chế của Nghênh Phong Bố Trận được tung ra ngay lúc này.
BOSS Quý Lang có khả năng cận chiến cao, công kích mạnh, phòng ngự cũng rất xuất sắc. Nhưng sức phòng thủ pháp thuật của nó lại khá yếu, ăn trọn hai hiệu ứng từ thuật đóng băng hay câu chú khống chế của thuật sĩ.
Hai kĩ năng liên tiếp này tất nhiên sẽ giúp Quân Mạc Tiếu có thời gian lùi lại.
Diệp Tu nào dám bất cẩn, vừa hô tên Hiểu Thương, Quân Mạc Tiểu đã lập tức lui ra. Sau khi hắn nhảy lùi hai cú lại bồi thêm phát Pháo Chống Tăng kiềm chân Quý Lang, đồng thời lợi dụng kĩ xảo Phi Súng thừa dịp bay ra ngoài, tiếp đó lại dùng Thuật Phân Thân. Đã thế còn ngại chưa đủ, hắn lại lăn tiếp trên đất thêm mấy cái nữa, còn không quên điều chỉnh góc nhìn về phía Quý Lang vừa bị hắn bỏ lại đằng kia.
Hình như lúc nãy nghe thấy tiếng gì đó?
Diệp Tu cảm thấy khó hiểu, ngay lúc hắn vừa chạy đi, Vệ Tinh Xạ Tuyến rơi xuống, hình như có một âm thanh giòn tan vang lên, chẳng lẽ là biến hóa do tính mạng Quý Lang giảm xuống gây nên? Đợi đến lúc quay đầu nhìn lại, Quý Lang vẫn là Quý Lang, nhưng chiến mâu trong tay đã gãy rời, đoạn mang mũi nhọn đã rơi xuống mặt đất. Tiếng vang nọ có lẽ là âm thanh gãy mâu, hoặc tiếng mâu chạm đất, chỉ có thể là hai khả năng này.
“Đây là…” Diệp Tu còn đang chưa hiểu đây là đại chiêu gì, Quý Lang rốt cuộc không để mọi người thất vọng, rút ngay mấy thứ bị cho là đồ trang trí bên hông ra dùng.
Nó chợt hét to một tiếng, phá tan Lục Tinh Quang Lao, giẫm lên vụn băng trên mặt đất xông ra. Hành động nhanh hơn hẳn lúc trước, kiếm trong tay giương lên, xông thẳng về phía Hiểu Thương.
Diệp Tu vừa nhìn liền đoán sơ được tình trạng phát cuồng của Quý Lang.
Đổi vũ khí chính là đổi nghề, thủ đoạn công kích của Quý Lang sau khi máu đỏ hoàn toàn giống với lúc trước.
Hành động nhanh hơn, lại có nghĩa là cường hóa thuộc tính, loại phát cuồng kiểu cường hóa này khá thường gặp khi BOSS máu đỏ, nhất là mấy con BOSS râu ria rất ưa thích loại phát cuồng đơn giản không não này.
Còn nhắm thẳng vào Hiểu Thương, nghĩa là tái lập lại thù hận trước đó. Đây là một sự biến đổi chuyên dùng để giày vò và thử thách phản ứng của người chơi.
Ba loại biến hóa này đều không có gì mới lạ, mọi người nhìn thấy cũng thở phào nhẽ nhõm. Lập lại thù hận đối với một đoàn đội có khả năng phối hợp tốt đến mức này nào phải vấn đề gì lớn? Ngũ Thần ung dung bắn một pháo nhảy về sau, vừa tấn công đối phương vừa để Hiểu Thương di chuyển về phía Quân Mạc Tiếu, hòng vứt BOSS cho Quân Mạc Tiếu lần nữa.
Nào ngờ đúng lúc này, ánh kiếm lóe lên, một đường thẳng tắp bay vút ra với tốc độ cực cao.
Đạn pháo Hiểu Thương vừa nổ tung giữa trời, toàn thân Hiểu Thương cũng phun trào máu tươi. Quý Lang lúc này đã lướt đến đằng sau hắn.
 
 
Chương 862: Bóc tem!
Edit: Bông | Beta: Kha
Một Đao Ngênh Gió!
Quý Lang tung chiêu rồi tất cả mới hoàn hồn. Kỹ năng này họ biết, là kỹ năng Một Đao Ngênh Gió của kiếm khách. Có điều, không game thủ nào có thể tung kỹ năng Một Đao Nghênh Gió với tốc độ nhanh như vậy.
Hiểu Thương thao tác Phi Pháo là bởi hắn biết góc nhìn của mình đối diện Quý Lang. Nhưng một trảm này tung ra, Hiểu Thương không kịp phản ứng, bởi chiêu này tới nhanh quá thể quá đáng. Chỉ thấy ánh đao phi xuống roẹt thành một đường thẳng. Đạn pháo bị chém nổ, người cũng bị thương.
Bị thương, chưa nghoẻo. An Văn Dật vội vã thao tác Tay Nhỏ Lạnh Giá tới buff máu. Phản ứng của cậu cũng nhanh, nhưng thao tác không đủ chuẩn, rốt cuộc trước khi tới được bên Hiểu Thương thì Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu đã thi triển một thuật hồi phục tàm tạm.
Cùng lúc đó, Quân Mạc Tiếu cũng vội vàng vọt tới. Quý Lang chém một đao làm gì đã xong, tiếp tục bổ đao về phía Ngũ Thần. Quân Mạc Tiếu không có kỹ năng cưỡng chế hút thù hận như “Khiêu Khích”, lúc nước sôi lửa bỏng cần cứu cánh cũng rất bất tiện, đành phải dùng một vài kỹ năng khống chế dày vò Quý Lang để cứu Hiểu Thương.
Không ngờ Quân Mạc Tiếu còn chưa tới, một người khác đã vọt lên.
Đường Nhu!
Một chiêu Hào Long Phá Quân, Hàn Yên Nhu giết tới như sấm vang chớp giật. Dù tốc độ không thể sánh bằng Một Đao Nghênh Gió mới tung của Quý Lang, nhưng lại tới rất đúng lúc. Trước khi Quý Lang kịp vung đao, Hàn Yên Nhu đã vọt tới. Con BOSS với IQ tương đối cao cũng đoán được sơ sơ tình thế, quay người vung đao đỡ chiến mâu chọc tới của Hàn Yên Nhu.
Hào Long Phá Quân uy lực siêu mạnh, nhưng BOSS cũng không phải dạng vừa. Đao này đã đỡ được chiến mâu của Hàn Yên Nhu.
Đao mâu giao nhau xèn xẹt. Chiến mâu bị đỡ rồi, nhưng uy lực của Hào Long Phá Quân chưa ngừng. Đôi chân chưa nhúc nhích của Quý Lang bị chiêu Hào Long Phá Quân đánh trượt ra, vạch thành hai đường rãnh.
Đất bùn hỗn lộn, thế tới của Hào Long Phá Quân cũng ngừng, Hàn Yên Nhu và Quý Lang đồng thời dừng lại. Hai bên cùng chuẩn bị tung chiêu, không ngờ từ đống đất bùn lẫn lộn trộn nhau kia đột ngột phi lên một người. Lao thẳng tới cổ Quý Lang là ánh đao không hề phát hiện được.
Thuật Độn Thổ Chém Đầu!
Kẻ tung chiêu đương nhiên là Hại Ngươi Không Mệt. Nhưng hệ thống NPC thì lấy đâu ra cảm giác kinh với cả hãi, hay là bất ngờ ngẩn người gì gì chứ. Chiêu này rất đột ngột, người chơi nhất định khó cản được, nhưng BOSS thì khác, chiêu này cũng chẳng khác gì đến bên chân nó rồi mới tung. Đao trong tay Quý Lang quay ra sau, kiếm ninja của Hại Người Không Mệt bị đỡ, tiếp đó đao nọ lại hất lên, bắn ngược Hại Người Không Mệt ra theo.
Mạc Phàm không chịu bỏ cuộc, giữa không trung Hại Người Không Mẹt tung chiêu Thuật Phân Thân, phân thân bị bay ra ngoài mặc phân thân, người thật thì lao thẳng tới bên cạnh Quý Lang.
Tác động của chiêu Thuật Phân Thân lên NPC lại không như thế. Người chơi sẽ suy đoán dựa trên tình hình thực tế, đoán đâu là phân thân, không như NPC có thể phân biệt thật giả. Nhưng tùy NPC mà có thuộc tính riêng biệt. Hiển nhiên, Quý Lang không có thuộc tính này, bị ảnh phân thân lừa gạt, không nhìn ra người thật sau lưng, ăn ngay một chiêu Tước Lạc của Hại Người Không Mệt.
Nhưng dù BOSS có máu đỏ, ăn thêm một hai chiêu cũng không thấm vào đâu. Quý Lang bị công kích đáp trả một đao, Mạc Phàm cũng phản ứng nhanh nhạy, thấy tình thế không ổn vội thu lại thế tấn công, Hại Người Không Mệt không tấn công liên tục nữa mà nhảy người thối lui.
Thời gian chừng đó đủ để Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu giết tới, Ô Thiên Cơ biến chiến mâu tung tới ba đòn, chiêu Viên Vũ Côn cuối cùng ném văng Quý Lang lăn trên đất.
Lúc này Hiểu Thương của Ngũ Thần mới hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm, nghĩ lại thôi cũng sợ. Chiêu vừa rồi tung ra quá nhanh, dù lúc đó có đề phóng hắn cũng không đủ tự tin tránh được.
Bây giờ không ai biết Quý Lang có tự dưng tiện tay tung chiêu này nữa không, Diệp Tu vội hỏi mức độ tổn thương sau khi nếm chiêu của Ngũ Thần, tức thì bố trí lại vị trí. Ai trong phạm vi một hit nằm luôn này đều được đẩy ra khỏi khoảng cách trúng chiêu. Còn trong khoảng đương nhiên phải có mục sư chú ý nâng máu.
Đúng y dự đoán, sau một hồi kéo kéo giết giết, Quý Lang lại tung chiêu này. Ánh đao lóe lên, một đường thẳng tắp, kéo theo một Bánh Bao Xâm Lấn máu văng tung tóe.
Chiêu này nhắm tới Bánh Bao Xâm Lấn, Bánh Bao cũng không tránh được. Xem ra, kĩ năng này tấn công đối tượng ngẫu nhiên không liên quan tới hệ thống kéo thù hận.
Nhưng một đội đã có chuẩn bị sẽ không hoảng hốt nữa. Đại chiêu chữa trị khẩn cấp của Tay Nhỏ Lạnh Giá liên tiếp buff lên Bánh Bao Xâm Lấn, những người khác cũng xông lên che chắn ngăn cản Quý Lang chém tiếp.
Đến lúc này, mọi chiêu của BOSS Tiên Phong Quý Lang đều đã được thấy qua. Từ cái chiêu Một Đao Ngênh Gió biến thái kia thì hơi bất ngờ thật, nhưng chung quy vẫn không đáng lo mấy. 10% HP nhanh chóng bị đập đến chót cuối.
“Sắp đổ rồi đấy, chú ý bảo vệ mạng mình, máu tăng max, Tay Nhỏ nhìn cẩn thận chút.” Diệp Tu trầm giọng nói, thời điểm cuối rồi, cũng không phải không có kiểu BOSS thích trò ôm bom tự sát. Đã chết còn muốn kéo theo mấy thằng kê lưng, kiểu BOSS này đáng ghét vô cùng, nhất là trong phó bản thì còn ảnh hưởng tới kế hoạch tiếp theo của game thủ.
“OK.” An Văn Dật lên tiếng, cẩn thận hồi máu cho từng người, cũng hoàn thành chuẩn bị hỗ trợ khẩn cấp.
“Được, lui hết ra!” Như khi đánh sắp đỏ máu, tất cả đều lùi lại, cho BOSS đủ không gian ngã xuống. Một mình Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu chỉ đạo đối phó, sau đó Hiểu Thương của Ngũ Thần sẽ tung ra chiêu cuối cùng.
“Chuẩn bị !” Diệp Tu hô .
Ngũ Thần thao tác đại chiêu dứt việc.
“Bắn!”
Tiếng nói vừa dứt, Vệ Tinh Xạ Tuyến ập xuống, Quân Mạc Tiếu lùi nhanh về sau như những người khác. Bị Vệ Tinh Xạ Tuyến đập trúng, HP của Quý Lang tụt vèo vèo, nhưng lại dừng ở vạch 1.
Sát thương của Vệ Tinh Xạ Tuyến không thể có chuyện không giải quyết nổi nhiêu đây máu, lập tức ai nấy đều hiểu chuyện gì sắp tới.
“Chú ý ẩn nấp, sắp ra đại chiêu!” Diệp Tu kêu lên.
Thấy đá nấp sau đá, thấy cây nấp sau cây, đã đề phòng ắt có chuẩn bị, tất cả nhanh chóng tìm được chỗ nấp, chỉ có Quân Mạc Tiếu thoát thân cuối cùng thì trông hơi vội tí, nhưng chủ nhân của Quân Mạc Tiếu là ai chứ, là người có kinh nghiệm dày dặn nhất, kỹ thuật điêu luyện nhất trong cả bọn đấy.
Đao trong tay Quý Lang đã rơi xuống mặt đất, kẻ lung lay sắp đổ ấy thò tay rút súng lục từ bên hông.
Quả nhiên trang bị trên người đều có chỗ dùng, đại chiêu cuối cùng là tính dùng súng lục? Sẽ là gì đây? Diệp Tu không có tí tẹo thông tin nào nên mới chọn kế sách nấp nấp tránh tránh thế này, chứ đã là cao thủ kiểu gì chẳng muốn suy xét kĩ càng xem làm sao để trực tiếp khóa cứng đại chiêu của BOSS.
Ai nấy dính mắt nhìn Quý Lang, thấy nó hình như không có dấu hiệu gì muốn đuổi người cũng lén thở phào nhẹ nhõm. Tiếp đó chỉ thấy Quý Lang gắng gượng giơ tay phải len cầm súng, một tiếng “Ầm” vang lên, đạn tín hiệu sáng bừng bắn vọt lên trời, pháo hoa rực rỡ, rồi Quý Lang ngã xuống.
Chưa ai kịp ho he gì, âm thanh nhắc nhở của hệ thống truyền tới: Chúc mừng công hội Hưng Hân đã giết được BOSS Sơn Trại Ấn Sơn Tiên Phong Quý Lang.
Đâu chỉ công hội Hưng Hân nhìn được tin tức hệ thống, thoáng cái trên thế giới xuất hiện đủ mọi icon trợn mắt há mồm, tức là tin này cũng được công bố trên kênh thế giới.
Bóc tem BOSS phó bản cấp 75 không cần giết hết mới tính nữa, mới giết một BOSS nhỏ thì đã lên thông báo hệ thống rồi. Dựa theo quy tắc của Vinh Quang, lên hệ thống là được khen thưởng ngoài mức quy định.
Có điều đám người chơi còn chưa rảnh trầm trồ khen thưởng đâu. Giờ là 1 giờ 21 phút, mới một tiếng sau khi bản cập nhật xuất hiện, biết bao người còn đang không thể nhận nhiệm vụ vì quá nhiều người giành đánh quái tới sứt đầu mẻ trán, thì chỗ này đã có người bóc tem phó bản rồi?
Chỉ… Chỉ e đây là kỷ lục bóc tem phó bản nhanh nhất trong lịch sử Vinh Quang rồi? Trước kia cứ phải qua hết cửa mới được tính, nhưng lần này chỉ giết BOSS thôi đã được lên ti vi, song kể cả thế, người chơi vẫn đoán được đây là chuyện chưa từng có ai làm được.
Dù có là đoàn tinh anh của công hội câu lạc bộ tiến vào phó bản đi nữa thì ai nấy đều mang tinh thần tìm tòi, thăm dò và quý trọng mỗi lần CD của phó bản, trước giờ làm gì có ai thật sự cho rằng mình sẽ cân nổi BOSS, thậm chí giết một con cũng không.
Vậy mà trước mắt họ đang bày một sự thật máu me đầm đìa: có một đội như thế, dẫn theo một đoàn 10 người giết con BOSS đầu tiên. Cũng trong tình trạng không có điều kiện gì, đối phương thành công.
Công hội câu lạc bộ ai cũng như ai, chỉ thấy trước mắt đường đời u ám. Trước giờ mấy trò xa xỉ giết BOSS lập kỉ lục là trò độc của họ, người chơi bình thường nghĩ còn không dám nghĩ, lần này thì sao, bọn họ còn chưa hiểu đầu cua tai nheo gì đã bị văng khỏi phó bản, một cái tem cứ thế bị người ta bóc xong.
Hưng Hân công hội còn rất biết tận dụng, không bỏ qua cơ hội PR tuyển người, được thêm thông báo giết BOSS của hệ thống đi kèm, trông vô cùng bắt mắt.
Tất cả thủ lĩnh cấp trên của các công hội lớn tức tới xì khói mũi.
Đoàn đội khác thì thôi đi, nhưng Hưng Hân các người là dạng nào thì ai mà không biết? Có Diệp Thu chỉ huy, tham gia đấu khiêu chiến thách thức cả Gia Thế, không thực lực cấp chuyên nghiệp thì là gì? Cấp chuyên nghiệp chạy lên game cày phó bản là làm sao, tính bắt nạt những tuyển thủ chuyên nghiệp sống có kỉ luật không thức đêm cày game của câu lạc bộ chúng ta hả?! Bằng không loại phó bản không thể làm khó các người này có là gì với những đội chủ lực Lam Vũ Luân Hồi Vi Thảo Bá Đồ hả?!
Các công hội nghẹn khuất lắm! Rõ ràng là chuyện mình cũng có thể làm nhưng không lần nào được làm. Còn đám người này làm được thì một chút tự mình biết mình cũng đách có, còn nhân dịp PR bản thân, đúng là không có lí lẽ!
Các công hội lớn chửi ầm trong bụng, nhưng không thể ngăn nổi biển người chơi thảo luận nhiệt tình. Màn chiếm đầu mà các công hội không ngửi nổi này lại được nhiều người cho là màn bóc tem đẹp nhất lịch sử, đúng là khiến các công hội dưới trướng câu lạc bộ ói máu lên màn hình mới thôi.
Đại thần ông nghiêm túc tập trung vô đấu khiêu chiến của ông đi chớ! Đừng vô game online phá hoại trật tự nữa có được không?!
oOo
Chương 863: Thống kê sát thương
Edit: Tam | Beta: Kha
 
Hội trưởng công hội các câu lạc bộ lớn lại tụ họp lại, nhưng bây giờ ngoài than thở chửi trời trách đất, chẳng có biện pháp khả thi nào. Đội Hưng Hân đang trong phó bản, trừ hệ thống còn ai cản được họ phá đảo bản này nữa? Một giờ mấy BOSS thứ nhất đã nằm, hai giờ thì sao? Rồi ba giờ? Bốn giờ. . . Nếu cứ tới tới như vậy, đêm nay Hưng Hân sáng nhất vùng cmn luôn. Còn canh ngay thời điểm người chơi online đông nhất mà phá bản nữa, bao nhiêu người sẽ chú ý đến cái tên Hưng Hân này đây?
GATO vãi!
Cả đám hội trưởng nghiến răng. Theo tình báo mới nhất, tin Hưng Hân chiếm đầu vừa ra, đám này liền nhân cơ hội quảng cáo tuyển mem, thu hút quần chúng nhân dân ùn ùn gửi đơn xin gia nhập công hội mẹ lẫn chi nhánh Vô Cực dưới quyền.
Thật lòng mà nói, bóc tem phó bản có sức hút mãnh liệt hơn thành tích chiến đội nhiều.
Chiến đội chuyên nghiệp có thành tích tốt, fan chỉ sướng suông thế thôi. Nhưng công hội chiếm đầu bảng, trừ cảm giác tự hào còn chứng tỏ được thực lực vượt trội của công hội. Như vậy nếu là thành viên công hội, biết đâu có ngày mình cũng VIP như vậy. Dù không vào được đội chủ lực, nhưng trang bị họ đánh bản rớt, bình thường nếu không dùng, có khả năng sẽ được gửi vào nhà kho công hội.
Người chơi thường muốn vào pt 10 người phải cần cày cuốc một khoảng thời gian, nào luyện cấp, nào spam phó bản 75 cho 5 người, vân vân. Nhưng bây giờ có điều kiện, họ có thể trực tiếp đổi đồ xịn rớt trong bản 75 từ nhà kho. Đây là một sự cám dỗ khó cưỡng với rất nhiều người chơi.
Phía Hưng Hân, cả team chủ lực đều đang trong phó bản. Quảng cáo xong vẫn chưa thể lập tức duyệt đơn xin gia nhập được. Vừa giết một BOSS, hệ thống đã thông báo làm họ cũng hết hồn. Đơ người một lúc mới nhớ chuyện nhặt trang bị.
Chất lượng trang bị rớt từ phó bản 10 người xịn hơn bản 5 người nhiều. Dù là đồ tím, xanh giống nhau, thuộc tính trang bị rơi từ phó bản lớn cũng trội một bậc. Hơn nữa, phó bản nhỏ đa số rớt trang bị xanh, tỷ lệ rớt trang bị tím ở phó bản lớn thì cao hơn. Mà bởi phó bản lớn cần nhiều người tham gia pt, trang bị rớt quá ít sẽ dẫn đến tình trạng phân chia không đồng đều, nên xét mặt số lượng cũng nhiều hơn từ phó bản nhỏ.
Phó bản 10 người, một BOSS rớt được hai món trang bị là chuyện thường ở huyện, mà bản 20 người thì ba hay bốn cũng có. Đến phó bản 50 người, mỗi BOSS sẽ rớt tầm sáu, tám món. Bản 100 người thì khỏi bàn, nếu mỗi BOSS không nhả mười hai mười sáu cái, cả bọn còn vất vả cày cấy chi nữa?
Sơn Trại Ấn Sơn là phó bản 10 người. Tỷ lệ mỗi BOSS rơi hai trang bị khá cao.
Sau khi bớt high vụ chiếm đầu, cả bọn mới nhớ chuyện nhặt đồ. Nhặt đồ là một thú vui tao nhã, nên Trần Quả không hỏi “Ai lên ai lên” nữa, tựa như chỉ cần có người bảo một câu “Chị tới đi” là cô sẽ tiến lên khui hàng lập tức.
Không ngờ, lúc này bỗng thấy Diệp Tu paste một danh sách vào kênh chat.
Mọi người nhìn: là danh sách thống kê sát thương nãy giờ.  Lúc trước danh sách này chỉ sau khi qua bản mới có thể xem. Nhưng xem ra bản cập nhật phó bản 75 có khá nhiều thay đổi, không chỉ thông báo kỷ lục sau khi giết BOSS, thống kê sát thương cũng xem được liền tay.
“Mỗi lần qua hiệp mới được mở bảng thống kê damage!” Diệp Tu nhắc. Ra là không phải lúc nào cũng xem được, phải giết BOSS mỗi chặng mới có thể mở.
“Mọi người coi thử.” Diệp Tu nói, “Bình thường tui sẽ kêu gọi mọi người lấy top 1 làm gương, nhưng bữa nay tui không nói nhiều.”
Trong danh sách thống kê, top 1 tất nhiên là Quân Mạc Tiếu. Hắn kéo thù hận quái bằng sát thương , damage không cao làm sao kéo? Chỉ số Ô Thiên Cơ cấp 55 hiện tại của Quân Mạc Tiếu xấp xỉ vũ khí cam cấp 60, kém người ta hẳn 10 cấp. Hơn nữa trong hoàn cảnh tán nhân không hề có đại chiêu gây sát thương cao, Quân Mạc Tiếu vẫn đứng đầu bảng, có thể chứng minh được: đây hoàn toàn là vấn đề kỹ thuật cá nhân.
Sau Diệp Tu, là Hiểu Thương của Ngũ Thần, thứ ba là Nghênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm.
Nếu bàn về trang bị, thực ra hàng của Nghênh Phong Bố Trận mới là ngon nhất team. Vũ khí bạc cấp 70, còn cả ba món trang bị bạc mua từ Vô Cực. Vào thi đấu khiêu chiến chính là đứa trâu tró cân team. Nhưng thuật sĩ không phải DPS, nên sát thương không cao bằng bậc thầy pháo súng chuyên về tấn công như Hiểu Thương là vậy.
Sau đó, lần lượt là Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn.
Damage của hai người cách hạng ba một khoảng. Bởi phải xáp lá cà đánh BOSS, mấy nghề cận chiến cần lo chú ý tránh né công kích BOSS để đỡ đần healer, không tập trung đánh đấm như đám núp đằng xa phóng phép được. Diệp Tu có thể vừa né tránh vừa đập BOSS như con, nhưng Đường Nhu và Bánh Bao còn phải tu luyện dài.
Tiếp theo là Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm. Cũng không lạc bọn Hàn Yên Nhu và Bánh Bao xa quá, cầm trận quỷ đánh được thế này xem như đã rất khá.
Ba người trên thuộc top giữa, sau cùng là đám lót bảng, đám này coi như là đi theo tham quan mịa nó rồi. Nhưng Muội Quang và Trục Yên Hà tham quan du lịch là vì đội ngũ yêu cầu. La Tập nghe Diệp Tu, cả trận chỉ triệu hồi bốn con pet, pro tới đâu cũng kéo damage không nổi; còn Trục Yên Hà là vì Trần Quả sợ mình trượt tay khiến cả đội cùng nằm, mới thỉnh thoảng đánh lơi tay, thành ra damage tụt dưới đây.
Bất ngờ nhất chính là Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm. Mạc Phàm kỹ thuật OK, trang bị OK, vậy mà lại thê lương chịu cảnh lót bảng chung với Muội Quang và Trục Yên Hà. Mọi người tròn mắt tò mò, không biết bây giờ cái tên lạnh te kia đang có biểu cảm gì.
Nhất là lúc này Diệp Tu lại phát biểu: “Ừm, damage hơi yếu, không có nguyên nhân đặc biệt gì, cần cố gắng thêm nha!”
Câu này tất nhiên là dành cho Mạc Phàm. La Tập và Trần Quả thuộc diện “có nguyên nhân đặc biệt”, nhưng Mạc Phàm thì khác, với thực lực và sự năng nổ của hắn, tại sao Hại Người Không Mệt có thể thành ra nông nỗi này chứ?
Mọi người ngó Mạc Phàm lom lom. Quả nhiên lúc này mặt hắn sa sầm xuống, lại vẫn không nói tiếng nào. Chỉ là trong mắt đầy vẻ hoang mang, không hiểu vì sao sát thương mình đánh được lại chênh lệch đến thế.
Mạc Phàm ngồi mình ên trong góc, không ai quan sát được thao tác của hắn. Diệp Tu nói xong, cũng không nhắc nữa, chuyển đề tài: “Ai nhặt trang bị?”
“Đây đây!” Trần Quả sốt sắng, Trục Yên Hà bước lên trước, trong lòng tràn đầy mong đợi, dù chính cô cũng không biết chất lượng vật phẩm phó bản này thế nào.
“Hai món!” Trục Yên Hà ngồi xổm xuống nhặt trang bị, nhặt xong, Trần Quả báo số lượng.
“Một xanh lam một tím!” Rồi chất lượng.
Phó bản 10 người đông thật, nhưng đồ cam cũng không phải dễ rớt.
“Món nào?” Đã có người không kiên nhẫn lao nhao hỏi.
“Ặc, nhọ quá. . .” Trần Quả xem xong, chán nản than một câu, sau đó gửi thông tin trang bị vào kênh chat cho mọi người xem.
Trang bị tất nhiên là cấp 75, dù có một món tím nhưng chưa thơm mấy. Trần Quả nói nhọ, vì hai món này không phải trang bị cho mấy nghề trong đội chuyên nghiệp của họ.
“Không sao, tí về bỏ vào nhà kho!” Diệp Tu lại không nghĩ vậy. Nhân vật của đội họ, trang bị bét nhất cũng đã là đồ cam. Trang bị cấp 75, tuy level cao hơn thật, nhưng phải nhìn chất lượng. Đồ tím 75 cũng xoàng xoàng cỡ cam 70 thôi. Nếu muốn đổi sang dùng trang bị cấp 75, ít nhất phải chữ cam mới mạnh thêm được, đồ tím cần soi thuộc tính cụ thể, còn xanh thì vứt đi! Trang bị xanh với người chơi thường chỉ là hàng vừa đủ xài, chiến đội chuyên nghiệp nào thèm.
“OK, tiếp tục! Mọi người đánh đấm hăng hái lên nào!” Diệp Tu hét to, cả đám nghe xong đều nghĩ, câu này là hét cho Mạc Phàm nghe chăng? Dù sao trừ Mạc Phàm, thành tích của cả bọn đều khá ổn. Cả “hoàn cảnh đặc biệt” như Trần Quả và La Tập cũng ăn đứt Hại Người Không Mệt kia kìa.
Nghĩ vậy, lại không kiềm được liếc về phía Mạc Phàm. Cái tên im lìm lạnh tanh này, bây giờ vẻ mặt trông như sắp bùng cháy, có vẻ đang cố kiềm nén lắm đây.
Mười người tiếp tục tiến sâu vào Sơn Trại Ấn Sơn. Ải quái thứ hai chắn ngay giữa đường, toàn mấy con sơn tặc chưa gặp bao giờ. Nhưng với trình bọn Diệp Tu, chỉ đánh một chốc đã được bí quyết qua ải. Giết quái càng lúc càng thạo, chẳng có chút trở ngại nào. Riêng mình An Văn Dật vẫn căng thẳng như cũ. Cậu chưa từng phải chăm một MT như anh Quân Mạc Tiếu đây đâu! Tuy Quân Mạc Tiếu vụt qua vụt lại tránh được gần hết công kích của bầy quái nhỏ, nhưng An Văn Dật vẫn phải căng mắt dõi theo, lỡ anh ta sảy tay một phát sấp mặt thì ai đền cho?
Quái đoạn này quét nhanh hơn ban nãy. Chừng ba mươi phút sau, cả đoàn tụ tập trước mặt BOSS thứ hai.
Thống Lĩnh Hộ Trại Sa Báo.
Gặp BOSS mới, cả đội xào lại chiến thuật cũ. Đầu tiên Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lên trước thăm dò, nghiên cứu skill BOSS, sau đó cả bọn mới nối đuôi lên sau.
Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm xông pha tuyến đầu. Hắn còn tích cực hơn khi nãy, có lẽ muốn kiểm chứng vụ sát thương. Ban nãy quét quái nhỏ cũng rất hăng, nhưng mọi người đều biết, trong phó bản thì tinh hoa dồn hết vào mấy con BOSS, damage ra sao phải xem đánh BOSS thế nào. Có chăm gặt quái nhỏ cũng chả thấm tháp bao nhiêu, càng không thể vọt lên làm chủ lực đội.
Mạc Phàm tuy thường đánh lẻ, nhưng không phải chưa từng đi phó bản, đạo lý này tất nhiên có hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz