ZingTruyen.biz

Quyen 13 Edit Xuyen Nhanh Nam Than Bung Chay Len Mac Linh

Edit: Sa Nhi
==============

Mãi lâu sau mà không thấy Lục Phong Trạch nói tiếp, Sơ Tranh đợi một lúc đến phát chán, thẳng chân rời đi.

Lại qua hai ngày nữa, Lục Phong Trạch rốt cục cũng chịu nói chuyện.

Thời gian của hắn ta thực sự không còn nhiều nữa.

Thân thể đã phản hồi cho hắn biết, cũng đang không ngừng nhắc nhở hắn ta, rằng thời gian đã không còn nhiều nữa.

Cho nên hành vi của hắn ta khắp nơi đều là vội vàng nóng nảy, không che giấu được nhiều.

"Chuyện về Tinh Sương, là tôi nhờ hắn giúp một tay, nhưng cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng tự mình ra mặt."

Lục Phong Trạch cũng không thể ngờ... Cuối cùng mọi việc vẫn quấn về trên người hắn.

Đến cả những chuyện này cũng đều nằm trong tính toán của người đàn ông kia.

Coi như có bị tra được, thì cuối cùng người bị điều tra ra cũng là Lục Phong Trạch.

Về phần người kia đã sai người đi làm việc thế nào, hắn ta cũng không biết, hắn vốn chỉ nhìn vào kết quả.

Sơ Tranh ngồi trên ghế, tư thế ngồi còn rất thổ phỉ: "Chuyện Tinh Tuyệt cũng là do ông làm?"

Lục Phong Trạch lại bắt đầu im lặng.

Sơ Tranh: "Ông đã sắp chết đến nơi, bây giờ nói hay không nói có khác nhau chỗ nào."

". . ."

Lục Phong Trạch lườm Sơ Tranh một cái.

Sau một hồi im lặng rất lâu, Lục Phong Trạch cuối cùng cũng nhả ra.

Hắn là muốn hại chết Tinh Tuyệt.

Tinh gia giờ chỉ còn lại hai người thừa kế, một là Tinh Tuyệt, một là Tinh Sương.

Tinh Kiều?

Không nói đến chuyện thằng bé là con của một người con riêng, chỉ bằng vào tuổi tác của nó thôi cũng chưa đủ để tạo thành uy hiếp. (Tinh Thần là con riêng trong Tinh gia... ) 

Hắn ta cũng chẳng có thù oán gì với Tinh Sương, tự nhiên cũng không cần thiết chơi chết cô nàng, mà nếu cô ta không chết, lại chịu sự khống chế của mình, đối với Lục Phong Trạch cũng có chỗ tốt.

—— Lục Phong Trạch cũng không biết những chuyện về 'ký sinh'.

Hắn chỉ nghe được từ người kia, rằng có thể làm đối phương biết nghe lời.

Dù sao Lục Phong Trạch cũng từng được chứng kiến một số thủ đoạn của đối phương, tất nhiên sẽ tin tưởng.

"Người kia là ai?" Sơ Tranh hỏi đến vấn đề mấu chốt.

". . ."

Lại là im lặng.

Có điều lần này không im lặng quá lâu, Lục Phong Trạch cũng không định sẽ giữ bí mật cho một kẻ muốn giết mình.

Nhưng...

"Không biết, tôi chưa từng thấy bộ mặt thật của hắn, hắn ta luôn luôn đeo mặt nạ." Người đàn ông kia chưa từng bỏ mặt nạ xuống, địa điểm gặp mặt hầu như cũng luôn ở căn biệt thự kia.

"Tên là gì?"

"Người đứng bên cạnh đều gọi hắn ta là 'tiên sinh', không biết tên hắn là gì."

Sơ Tranh không khỏi kinh ngạc: "Một kẻ mà ông không biết tên, cũng chưa từng thấy mặt mũi ra làm sao mà ông cũng dám tin?"

Lục Phong Trạch kéo khóe miệng ra một nụ cười, như mỉa mai, lại như lạc lõng: "Khi cô đang đứng trên một tảng băng tan, mắt thấy đã sắp bị chìm xuống, bên cạnh lại có một chiếc thuyền, người trên thuyền nói với cô, chỉ cần tin tưởng hắn ta là có thể sống sót, liệu cô sẽ chọn đánh cược leo lên chiếc thuyền kia, hay  là lựa chọn cứ thế đắm chìm?"

Lục Phong Trạch không đợi câu trả lời của Sơ Tranh, đã tự nói ra đáp án: "Tôi chọn leo lên chiếc thuyền kia."

"Cho dù hiện tại chuyện đã thành như vậy, tôi cũng vẫn sẽ lựa chọn như thế."

Sơ Tranh từ chối cho ý kiến, rút ra một tờ giấy, vẽ một biểu tượng rồi đưa cho Lục Phong Trạch xem.

"Có từng thấy cái này không?"

Lục Phong Trạch trông thấy ký hiệu 'Ψ' vẽ trên giấy, hắn gật đầu: "Từng thấy."

"Có biết nó có ý nghĩa gì không?"

Lục Phong Trạch chỉ thiếu nước trợn mắt trừng Sơ Tranh: "Làm sao tôi biết nó có nghĩa là gì... Chắc là logo đi. Tôi từng trên quần áo thấy người bên cạnh tên kia có hình này."

Sơ Tranh: ". . ."

Phế vật!

Sơ Tranh hỏi ra một vấn đề quan trọng: "Tại sao ông lại muốn hại Tinh Tuyệt?"

Lần này sau khi Lục Phong Trạch im lìm rất lâu, rốt cuộc không lên tiếng nói chuyện nữa, cũng xoay người đưa lưng về phía Sơ Tranh.

Ý tứ rất rõ ràng, hắn ta sẽ không nói.

-

Lục Phong Trạch ngậm miệng không nói, nhưng sau khi rời khỏi đây, Sơ Tranh lại có thể từ chỗ Tinh Tuyệt biết được nguyên nhân.

"Hạng mục Phồn Tinh." Tinh Tuyệt còn trong phòng làm việc, lúc này không có ai, hắn bèn chẳng còn xíu hình tượng nào, hai chân gập trên ghế, cằm chống lên đầu gối nói chuyện với Sơ Tranh.

"Hạng mục Phồn Tinh làm sao?"

"Lục Phong Trạch lúc đầu là một thành viên quan trọng trong hạng mục."

Sơ Tranh nghĩ đến bức ảnh chính mình từng nhìn thấy kia.

Tinh Tuyệt vừa lục tìm trong đống tài liệu chất trên bàn, vừa nói với Sơ Tranh: "Những chuyện này đều không có ghi chép trong các hồ sơ điện tử, anh đã bảo Hồ Thạc mang tất cả tư liệu về Hạng mục Phồn Tinh cho anh nên từng nhìn thấy trong đống hồ sơ giấy."

Tinh Tuyệt vừa rồi cũng đã hỏi Hồ Thạc, Hồ Thạc cũng không biết Lục Phong Trạch từng tham dự vào Hạng mục Phồn Tinh, còn là thành viên quan trọng trong chuyện này.

Khi Hồ Thạc tiếp nhận Hạng mục Phồn Tinh đã là chuyện rất lâu về sau.

Cho nên hắn cũng không biết rõ tình hình, cũng không biết gì mà nói.

"Anh đã hỏi mấy nhân viên tham gia từ đầu, bọn họ đúng là có biết Lục Phong Trạch, Lục Phong Trạch rời khỏi Hạng mục Phồn Tinh, là không bao lâu sau khi đột phá được một cửa ải rất khó khăn trong vấn đề kỹ thuật."

Lúc vị thái tử gia Tinh Tuyệt này lên đài,  Tinh Thần chỉ vừa mới bị phân đến một công ty con.

Hạng mục Phồn Tinh cũng được thành lập từ khi đó.

Nhưng lúc ấy, Tinh Thần muốn thuê người không có người, muốn tiền cũng không có tiền, tình hình rất gian nan.

Lục Phong Trạch chính là gia nhập từ thời điểm đó.

Lục Phong Trạch là người của tổng bộ , theo lý thuyết sẽ không tiếp xúc đến vấn đề của công ty con như thế.

Tinh Tuyệt cũng không biết hai người này là quen biết thế nào.

Dù sao Lục Phong Trạch cũng tìm được những nhân vật có tên tuổi, danh chính ngôn thuận gia nhập Hạng mục Phồn Tinh.

Tinh Tuyệt trước khi mất trí nhớ có từng cảm kích hắn ta hay không, Tinh Tuyệt  lúc này cũng không biết nữa.

"Anh cảm thấy có vẻ mình đã biết được gì đó." Tinh Tuyệt nói với Sơ Tranh ý nghĩ của mình: "Tư liệu về hạng mục này là tài liệu cơ mật tối cao, tất cả nội dung đều phải trực tiếp báo cáo cho anh. Tinh... Nếu anh trai anh muốn thêm người vào đội ngũ trụ cột của dự án, không có khả năng là không thông qua sự đồng ý của anh."

Lúc ấy chức vị của Lục Phong Trạch cũng không thấp.

Một người như vậy, trừ phi là hắn ta đánh chủ ý, bằng không thì sao có thể danh chính ngôn thuận gia nhập?

"Ừ, anh nói bởi vì Hạng mục Phồn Tinh là có ý gì?" Cái game cùi bắp này thì có gì hot...

Nghĩ đến Vương bát đản, tâm tình Sơ Tranh lại không khỏi thấy vi diệu.

Đã lâu vậy rồi mà cũng không thấy tăm hơi Vương bát đản đâu.

"Hạng mục này không chỉ là một trò chơi..." Tinh Tuyệt ngừng một chút: "Bên cạnh em có người nào không?"

"Có người ta! !" Giọng nói máy móc của người máy từ đầu kia truyền đến.

"Mi không tính."

"Làm sao không tính! Người máy cũng là người!"

"Câm mồm!"

Tinh Tuyệt nghe Sơ Tranh cùng người máy cãi nhau, không nhịn được nở nụ cười.

Sơ Tranh ấn người máy xuống, đáp lời Tinh Tuyệt: "Không có ai, anh cứ nói."

"Để anh tới tìm em." Tinh Tuyệt nói: "Một hai câu không thể nói rõ ràng, đương nhiên, quan trọng nhất là anh nhớ Bảo bảo rồi."

Sơ Tranh: ". . ."

Cuối cùng Tinh Tuyệt không đến tìm Sơ Tranh, mà là Sơ Tranh qua tìm hắn.

Văn phòng Tinh Tuyệt chiếm diện tích cực lớn, Sơ Tranh vừa đi vào đã bị người ôm lấy, đè lên vách kính.

"Người..."

"Bên ngoài không nhìn được." Tinh Tuyệt thấp giọng nói.

Sơ Tranh nhớ ra lúc tiến vào, từ bên ngoài nhìn đúng là không thấy vách tường bằng kính.

Tinh Tuyệt cúi đầu hôn cô.

Mấy ngày nay Sơ Tranh không đến trang viên, có điều thời gian cô gặp nhau với Tinh Tuyệt cũng khá nhiều.

Nhưng mỗi lần Tinh Tuyệt đều rất chủ động nhiệt tình, cứ như một ngày không gặp là cách cả một thế kỷ không bằng.

Lúc đầu Sơ Tranh còn nghĩ cầm lấy quyền chủ động, nhưng về sau dứt khoát để kệ hắn.

Dù sao có đôi khi cũng rất mệt mỏi, cô cũng sẽ không cự tuyệt hưởng thụ loại chuyện này.

Tinh Tuyệt hóa giải được một chút nỗi khổ tương tư, ôm Sơ Tranh ngồi trên sofa, kể cho cô nghe về Dự án Phồn Tinh.

Đúng vậy, là cả một Dự Án.

Hạng mục trò chơi Phồn Tinh kia cũng chỉ là một nội dung trong Dự án này.

Sơ Tranh nghe xong, rút ra được 2 đầu mục quan trọng:
- Khai phá tiềm năng hệ thần kinh của con người.

- Và phát triển AI - Trí tuệ nhân tạo có ý thức tự chủ. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz