ZingTruyen.Top

Quy Hon Phan 2

Nói Thiên đế quá tốt hiển nhiên cũng là hơi khoa trương, nhưng nói anh ta không tốt lại cảm thấy quá mức chân thành, người khôn ngoan như anh ta với lời nói đó quả thật là áp lực như núi!

Lúc này tôi nhắc đến chuyện anh ta bị cụt tay, thật sự không phải có ý chọc ngoáy nỗi đau, mà là đang ca ngợi anh ta. Câu chuyện anh ta là anh hùng trong trận đại chiến đó mọi người đều thấy, anh ta có thể dẫn đầu đoàn quân đến Quỷ giới trợ giúp, quả thật tôi nên cảm kích anh ta!

Đặc biệt là khi không biết mục đích của đối phương, anh ta cảm thấy không có nghĩa vụ phải tới, coi việc bảo vệ Thiên giới quan trọng hơn nhiều so với việc bảo vệ Quỷ giới, nhưng anh ta vẫn đến, cho nên tôi vẫn cảm thấy anh ta là một người tốt!

Tôi ăn ngay nói thật, nhưng Thiên đế lại không coi đó là lời ca ngợi, anh ta chỉ bình thản nói: "Có lẽ cô cũng đã từng nghĩ vì sao bản tôn không đến trợ giúp Quỷ giới ngay từ đầu, mà lại đợi đến thời điểm cuối cùng mới xuất hiện phải không?"

Trong lòng tôi đã gật đầu, nhưng vẻ mặt lại vẫn rất kiên định không trả lời.

"Tinh Hàn xông vào Quỷ giới làm loạn, nhưng Tạ Linh Côn vẫn chưa xuất hiện, bản tôn cũng không thể không suy nghĩ cho sự an nguy của Thiên giới, nếu tùy tiện rời đi, sẽ bị bọn chúng nhân cơ hội chúng ta lơi lỏng này mà xông vào, bản tôn cũng là vì nghĩ tới đại cục!"

Điều này hoàn toàn giống với điều mà Tạ Linh Côn đã dự đoán. Suy nghĩ cho đại cục thì quả thật Thiên đế làm vậy không hề sai, cũng không có điểm nào khiến người khác phải chê trách.

"Bản tôn biết, sự ra đi của Thiên Ngạo với người mà nói là một đả kích rất lớn. Nếu như người không muốn ở lại Quỷ giới, bản tôn có thể để người khác ngồi lên vị trí Quỷ vương, còn ngươi đưa Thiên Hựu lên Thiên giới! Tuy Cửu Chuyển Huyền Tâm không phải do ngươi tinh luyện, nhưng dù sao đó cũng là thứ lớn lên trên người Thiên Hựu, bản tôn tìm thấy tín vật của ngươi và Thiên Ngạo ở nơi tinh luyện Cửu Chuyển Huyền Tâm. Chuyện này không nói cũng biết là không thể không liên quan đến ngươi, nói thật, có không ít người nhìn đến việc này, ngươi cũng biết phải không?"

Biết thì biết nhưng đã qua lâu vậy, tôi vẫn luôn cho rằng chuyện này đã bị phủ một lớp bụi lên, nhưng không nghĩ rằng hôm nay anh ta lại làm rõ chuyện này với tôi.

Tôi có một cảm giác như đang đứng trước thẩm phán, bị người ta vạch trần hành vi phạm tội đáng hổ thẹn của mình. Cảm giác này rất kỳ lạ, anh ta cũng không nói muốn khiển trách tôi mà dường như trong lời nói còn có ý muốn giúp tôi nữa, cho nên anh ta mới để tôi về Thiên giới sao?

Thiên đế làm chủ tam giới, anh ta chỉ cần đứng trên đại điện thì ai còn dám ngẩng đầu nữa? Bao nhiều người ở trước mặt anh ta mà trong lòng run sợ, chỉ lo làm sai chuyện gì, nhưng không ngờ dưới cái lợi cá nhân, anh ta vẫn là một người trong tư lợi.

Vì để che giấu chuyện bí mật luyện Cửu Chuyển Huyền Tâm, anh ta đã giết tâm phúc của mình, tuy nói ban đầu anh ta là vì muốn tốt cho tôi, nhưng với thân phận tư lợi của Thiên đế, tôi lại không cho rằng như vậy. Có lẽ đây là điều bất đắc dĩ, cho nên tôi có thể lợi dụng lòng tư lợi của anh ta để lý giải việc này.

Ở lại Thiên giới, chắc chắn tôi sẽ không đồng ý rồi, mặc dù Diệm Thiên Ngạo không còn nữa, nhưng giao Quỷ giới cho người khác quản lý, thì tôi còn có thể tưởng nhớ cái gì đây. Ở lại Quỷ giới ít nhất tôi còn có thể nhìn vật nhớ người, dù sao đó cũng là Quỷ giới thuộc về lão già, đối người khác rồi mùi vị cũng hoàn toàn thay đổi.

"Thiên đế, người phát hiện ra ngọc bội trắng không phải đã bị anh, à không, không phải đã bị xử lý rồi sao? Chuyện này còn ai biết nữa? Nói thật thì tôi không muốn ở lại Thiên giới, tôi muốn ở lại Quỷ giới với Thiên Hựu, nơi đó có ký ức của tôi và Thiên Ngạo, tôi không nỡ rời khỏi đó!"

Thiên đế không nói gì, chỉ là cái tay đặt sau lưng tôi đã di chuyển xuống dưới: "Không nỡ? Tình yêu của cô với cậu ta vô cùng sâu đậm, nhưng rốt cuộc nó sâu đến mức nào? Cậu ta chết rồi, lẽ nào cô vẫn còn vì cậu ta mà vĩnh viễn sống ở nơi Quỷ giới mịt mù tăm tối đó sao? Cô muốn vì anh ta mà hao phí tất cả thanh xuân của mình à? Cô không muốn sống ở nơi địa vị cao, nhận sự cúi lạy của mọi người ư? Chỉ cần cô muốn, bản tôn đều có thể làm được hết, thỏa mãn lòng hư vinh được ân sâu dưới đáy lòng cô."

Tôi nhíu mày, con người đúng là có lòng hư vinh, nhưng đây là hai chuyện khác nhau! Thiên đế nói những lời này đúng là đã khiến tôi bị dọa không ít!

Chuyện đầu tiên tôi nghĩ đến là anh ta đang dùng ham muốn cá nhân để mê hoặc tôi, anh ta có ý đó với tôi! Anh ta là Thiên đế, chỉ cần tôi gật đầu, anh ta có thể vì tôi mà làm bất kỳ chuyện c có lợi nào, đương nhiên tôi cũng phải làm chuyện gì đó báo đáp tương ứng.

Tôi sẽ không coi sự ban ơn này là biểu hiện của việc anh ta thích tôi, Thiên giới có bao nhiêu là mỹ nữ, có kiểu nào anh ta muốn mà lại không có chứ, nhưng tại sao cứ phải tới tìm tôi làm gì?

Nói thật, tôi cảm thấy tam quan của Thiên đế bây giờ có chút lệch lạc, không nói cái khác, tôi cũng không phải thiếu nữ chưa chồng còn son, tôi không chỉ là vợ người ta mà cũng đã làm mẹ, điểm này thôi đã thấy tôi cách xa ngàn dặm với những cô gái trẻ trung, xinh đẹp kia rồi, càng huống hồ tôi còn là em dâu anh ta, anh ta chiếm lấy em dâu như vậy thật sự là có vấn đề.

Sau khi nghĩ kỹ, tôi to gan nói: "Cảm ơn Thiên đế nâng đỡ, chỉ là Phần Thất thật sự không có lòng hư vinh kia, cũng không muốn đứng ở nơi cao, nơi đó quá lạnh lẽo quá mệt mỏi, không phù hợp với tôi! Hơn nữa, tôi thấy chúng ta cũng được coi là người một nhà, Thiên Ngạo là em trai ruột của anh, tôi là người phụ nữ của anh ấy, nếu như anh có lời gì, xin hãy nói thẳng!"

Vốn dĩ tôi cũng không định nói ra mối quan hệ này, nhưng tôi sợ Thiên đế còn có ý nghĩ khác, nên mới lấy Diệm Thiên Ngạo ra, như vậy chúng tôi liền trở thành người một nhà, người nhà sao có thể làm ra chuyện hoang đường như vậy với người nhà được. Như vậy thật buồn cười, đồng thời tôi cũng hy vọng anh ta đừng có lượn lờ quanh tôi nữa, có lời gì cứ nói thẳng, anh ta muốn tôi làm gì, nếu có thể thì tôi sẽ làm, không được thì từ chối. Cứ quanh co mãi như vậy, còn muốn nói đến lúc nào.

Thiên đế nói một tiếng được liền thu tay tại, trầm giọng nói: "Chuyện Cửu Chuyển Huyền Tâm vẫn chưa vì trận đại chiến lần này mà kết thúc, người có được miếng ngọc bội trắng quả thực đã chết nhưng trên đời làm gì có bức tưởng nào không lọt gió, tin tức bị lộ ra theo như ta được biết, bây giờ đang có người một mình điều tra chuyện này! Thiên Ngạo không còn nữa, ngươi cảm thấy dựa vào năng lực của một mình người có thể khiến Thiên Hựu sống sót sao? Chỉ có đến đây, bản tôn cho ngươi một thân phận, trở thành người phụ nữ của ta, mới không có ai dám động đến mẹ con ngươi."

Lời nói này khiến tôi bị dọa suýt thì hộc máu, quá mức dọa người rồi. Đây chính là động cơ của anh ta, tôi cảm thấy không hề đơn giản như vậy, những chuyện khác tôi không dám đoán, dù sao anh ta là Thiên đế, tôi vẫn nên kính nể anh ta, nhưng tôi lại đoán không ra, anh ta thật sự là vì cho tôi một nơi an toàn nên mới cho tôi danh phận, hay là còn có ý đồ gì khác?

Bây giờ lấy chuyện Cửu Chuyển Huyền Tâm ra nói, không phải là đang uy hiếp tôi một cách rõ ràng sao?

Lập tức lòng tôi trở nên rối loạn, khi đại chiến ở Quỷ giới diễn ra, rất nhiều người có mặt đó, bọn họ đều là người có mắt, Cửu Chuyển Huyền Tâm ngay tim Thiên Hựu, không thể không nhìn thấy. Bất kỳ ai tới hỏi, tôi cũng đều khó mà trả lời, cũng không dám trả lời, bốn mươi chín mạng để đổi lấy một trái tim, tôi nên giải thích thể nào đây!

Cho dù Cửu Chuyển Huyền Tâm không phải do chính tay tôi tinh luyện, nhưng nó thật sự được dùng trên người con trai tôi. Nếu nói chuyện này không liên quan đến tôi, ai tin chứ!

Người đang âm thầm điều tra chỉ cần tìm ra được bằng chứng chứng minh khi tinh luyện Cửu Chuyển Huyền Tâm, tôi và Thiên Hựu đều có mặt ở hiện trường, thì hai mẹ con tôi sẽ không còn đường sống nữa. Chuyện cấu kết liên thủ với Tạ Linh Côn sẽ trở thành sự thật, nỗi oan khuất này quả thật không thể nào rửa sạch, đến lúc đó, trận đại hỗn chiến của Quỷ giới, bao nhiêu thiên binh thiên tướng bị chết, cái họa này cũng chỉ có mình tôi gánh chịu, tôi thật sự sẽ trở thành người chịu tội thay.

Bây giờ miếng ngọc bội màu trắng trở thành mấu chốt, người đầu tiên biết chuyện đã chết, Thiên Ngạo cũng không còn nữa, người biết chỉ còn lại tôi và Thiên đế. Những cái khác có người biết hay không, tôi không biết, nhưng nếu tin tức đã bị lộ thì tức là đối phương cũng đã biết nội tình.

Làm sao đây?

Tôi không còn kế hoạch nào khả thi cả, nghĩ trước nghĩ sau vẫn cảm thấy Thiên để không thể nào có ý với tôi được, anh ta đề nghị như vậy khả năng lớn nhất chính là để bảo vệ chính mình.

Một khi chuyện Cửu Chuyển Huyền Tâm bị bại lộ, tôi ắt sẽ bị liên lụy. Thiên Hựu là con tôi và Thiên Ngạo, tình hình của nó mọi người đều biết, tinh luyện Cửu Chuyển Huyền Tâm vì con, mà Diệm Thiên Ngạo thân là cha ruột lại không biết chuyện? Cho dù có không biết thật thì cũng chả ai tin!

Như vậy, trong Cửu Chuyển Huyền Tâm lại có nhiều hơn một Quỷ vương, vậy anh có phải sẽ vì con mà cấu kết với Tạ Linh Côn không? Người thân tín với Thiên đế chết rồi, còn vì sao mà chết, nếu tiếp tục truy xét thì khoản nợ này tự nhiên cũng sẽ truy đến Thiên đế, cho dù anh ta không phải người đầu sỏ gây nên, nhưng vẫn không thoát được bị tình nghi.

Người muốn làm Thiên đế vô cùng nhiều, nhưng ngã một người thì là một người.

Trái lại, nếu như tôi trở thành người phụ nữ của Thiên đế, thì với địa vị bây giờ, ai dám nói tôi không phải, ai dám điều tra tội. Thiên đế là người đứng đầu tam giới, người có thể một tay che trời, bịt miệng hàng ngàn người cũng không dễ dàng.

Tôi từ em dâu lại trở thành người phụ nữ của Thiên đế, tin tức bát quái này đủ để khiến những người lắm mồm kia nghiền ngẫm, suy đoán, nói không chừng còn sẽ qua miệng người này một kiểu tới miệng người khác một kiểu. Như vậy chuyện điều tra Cửu Chuyển Huyền Tâm cũng sẽ bị kéo dài.

Muốn ngăn cản người ngoài điều tra việc này không dễ dàng, quan hệ tam giác anh em là một chủ đề, nhưng đây có thật sự là mục đích của Thiên đế, dựa vào việc này để che giấu chuyện Cửu Chuyển Huyền Tâm không?

Tái hôn với Thiên đế với tôi mà nói là chuyện chỉ có lợi chứ không có hại, nhưng tôi vẫn không làm được!

Trầm mặc thật lâu tôi mới chậm rãi nói: "Tôi không câu kết với đám người Tạ Linh Côn. Ban đầu, tôi cũng là bị quỷ ám mới đồng ý để Tạ Linh Côn giúp tôi, có lẽ ngài không tin nhưng lại Linh Côn quả thật đã giúp tôi vô điều kiện, tôi có ngăn cản nhưng không được! Chuyện chỉ có vậy, tôi thừa nhận mình có tội, trong chuyện này tôi cũng được coi là tòng phạm nhưng chuyện này không liên quan gì đến Thiên Hựu, nó không biết gì hết"

Chuyện đã đến nước này, tôi có rơi vào kết cục nào cũng không sao hết, nhưng Thiên Hựu vô tội! Vì con trai, thật sự chuyện gì tôi cũng có thể làm, cho dù bị người đời chửi rủa tôi cũng chấp nhận. Tôi biết rất rõ bản thân có bao nhiêu áy náy trong chuyện này, tôi hổ thẹn với bốn mươi chín mạng người đó, cho dù bây giờ tôi phải tan thành tro bụi cũng không sao, chỉ cần bảo vệ được con trai, tôi lập tức nhận tội.

"Ha ha, bây giờ không phải lúc truy cứu xem là trách nhiệm của ai mà là đang nghĩ cách làm sao để cô thoát tội, có hiểu không? Cô là một người thông minh, nên biết phải làm thế nào?"

Tôi quay phắt đầu lại nhìn anh ta! Đột nhiên trong mây mù có một đàn bươm bướm sắc màu bay đến, những con bướm toàn thân phát ra ánh sáng đó bay xung quanh Thiên đế. Tôi ngạc nhiên phát hiện chỗ tay bị cụt của anh ta bắt đầu mọc lại một cánh tay mới.

Tôi không khỏi sững sờ ngay tại chỗ, cho dù tôi biết đây chỉ là bản lĩnh bề ngoài, trên thực tế cánh tay kia không hề có tác dụng nhưng lại có thể khiến nhìn tổng thể thoải mái hơn rất nhiều.

Cánh tay được đám bươm bướm sắc màu làm ra cũng không phải pháp thuật gì mà chỉ là phép che dấu đơn giản nhất, bù đắp khuyết điểm của con người mà thôi!

Trong ao Hoa Thanh mây mù lượn lờ, trên người Thiên đế không một mảnh vải, tôi cũng không biết anh ta có mặc quần lót hay không nên không dám dựa vào quá gần, tránh cho phải xấu hổ.

Di chuyển ánh mắt, tôi thấp giọng nói: "Là lỗi của tôi, tôi sẽ gánh chịu! Nếu như ngài vì tôi mà làm vậy, ắt sẽ rơi vào miệng lưỡi mọi người. Phần Thất không muốn mang đến phiền phức cho anh cả nữa, tâm ý của ngài tôi đã nhận. Ngài là Thiên đế cao cao tại thượng, không ai dám nói ngài không phải nhưng chuyện này rất quan trọng, nếu như ngài tìm đường thoát, cá nhân cho tôi thì không dám đảm bảo sẽ không khiến nhiều người tức giận, đến lúc đó Thiên giới sẽ lộn xộn."

Tôi uyển chuyển từ chối ý tốt của Thiên đế một tiếng anh cả gọi cũng không sai, chính là để nhắc nhở anh ta thân phận của tôi, mặc dù anh ta là anh trai Diệm Thiên Ngạo nhưng giao tiếp với anh ta vẫn phải chú ý nhiều điều, tôn kính mà không gần gũi!

Sự kiên trì của tôi vẫn chưa khiến anh ta có ý nghĩ lùi bước, ngược lại còn dựa vào gần hơn, theo bản năng tôi liền lùi lại phía sau!

Cô nam quả nữ ở cùng trong một cái ao, lại còn trong trạng thái quần áo không chỉnh tề, lúc này nếu có người đi qua quả thật là tôi hết đường chối cãi. May thay đây là ao Hoa Thanh, người bình thường không thể vào, nếu không tôi cũng sẽ không ở lại lâu như vậy!

Thiên đế vượt lên trước túm lấy cổ tay tôi, anh ta bình thản nói: "Cô sẽ không thật sự cho rằng ta có ý tốt muốn giúp cô chứ! Bản tôn muốn cô làm người phụ nữ của ta, hiểu không?"

Lần này Thiên đế đã nói thẳng ra đến đứa ngốc còn nghe hiểu, nhưng tôi vẫn không nhận, vì sao anh ta lại có cái suy nghĩ này chứ.

Tôi bắt đầu giãy dụa, thử hất tay anh ta ra những thất bại! Tôi cảm thấy vẫn chưa đến mức phải cào rách mặt nên cố gắng nhịn xuống, vì thế tôi vẫn mang theo khuôn mặt tươi cười: "Anh cả, đùa như vậy không vui chút nào! Hài cốt Thiên Ngạo còn chưa lạnh, ngài đã nói ra yêu cầu này không khỏi có hơi quá đáng, huống hồ tôi cũng chưa từng nghĩ tới chuyện này, dù cho anh ấy không còn nữa thì tôi vẫn là vợ anh ấy!"

Không lâu sau đó tôi lại nói thân là người của tên chết tiệt thì chết cũng là quỷ của anh. Trước nay, tôi chưa từng nghĩ đến sẽ tái hôn, càng không nghĩ rằng phải gả cho Thiên đế yêu cầu như vậy với tôi mà nói quả thật là quá đáng.

Thiên đế kéo tôi vào lòng, lạnh lùng nói: "Bản tôn không thích nghe cô gọi ta là anh cả! Nó vì người phụ nữ khác mà lợi dụng cô, cô không hận cậu ta chút nào sao? Ban đầu cậu ta cưới cô cũng là vì Chung Nhược Hy, từ đầu đến cuối cậu ta chưa từng yêu cô, cô hà tất phải giữ mình cả đời vì một người đàn ông như vậy?"

Anh ta tự cho là đúng trước mặt tôi như vậy khiến lòng tôi hoảng loạn không thôi. Tôi cúi đầu, may mà anh ta có mặc quần nhưng vì ngâm trong nước nên đã ướt đẫm từ lâu, thứ không nên nhìn cũng đã nhìn thấy, tôi xấu hổ quay đầu đi. Dựa vào anh ta gần như vậy, mùi hương trên người anh ta không ngừng xộc thẳng vào mũi tôi, mở ra tín hiệu nguy hiểm.

Quá hoang đường, thật sự quá hoang đường!

Cho dù Diệm Thiên Ngạo đã từng yêu tôi hay chưa thì tôi cũng không thể có gì với Thiên đế được. Bây giờ, tôi vẫn là vợ Diệm Thiên Ngạo, lão già vừa chết chưa lâu tôi lại tái hôn với Thiên đến người khác sẽ nói tôi thế nào, sau này tôi sao có thể ngẩng đầu làm người được nữa!

Tôi cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, ấp úng nói: "Thiên đế nói là nói như vậy, tôi cũng biết Diệm Thiên Ngạo vì Chung Nhược Hy nên mới cưới tôi, những điều này tôi đều hiểu, cho dù anh ấy chưa từng yêu tôi nhưng tôi yêu anh ấy là đủ rồi! Tôi là vợ anh ấy, dù sống hay chết thì điều này cũng không thể thay đổi! Cho nên chuyện hôm nay đến đây thôi!Có được không?"

Tôi thấp thỏm không yên nhìn Thiên đế, anh ta là người tôi không thể đắc tội nhưng vì ngăn chặn ý nghĩ trong đầu anh ta, tôi không thể không nói nặng lời, anh ta vì thế mà muốn lật mặt với tôi thì tôi cũng không còn cách nào. Có những chuyện không được là không được, không thể cứng rắn.

Giằng co lẫn nhau một hồi lâu, đột nhiên Thiên để buông tay ra, cong môi cười quyến rũ: "Bản tôn hiểu ý cô rồi, tấm lòng của cô với Thiên Ngạo ta đã nhìn thấy, giao Quỷ giới cho cô cai quản bản tôn cũng yên tâm! Sau khi trở về cố gắng giúp đỡ Thiên Hựu, đứa bé đó thông minh sáng suốt, làm Vương là điều nằm trong dự liệu, tương lai sẽ không kém hơn Thiên Ngạo! Còn về Cửu Chuyển Huyền Tâm, cô yên tâm đi, bản tôn sẽ xử lý thỏa đáng"

Gì cơ?

Tôi lập tức kinh ngạc không nói thành lời, lơ mơ một lúc mới phản ứng lại, không quan tâm là thật hay giả, tôi vẫn thở phào một hơi: "Thiên đế, ngài, sau này ngài đừng đùa với tôi như vậy nữa nhé, quá dọa người rồi, trái tim nhỏ bé của tôi không chịu được đâu!"

Thì ra anh ta lấy chuyện này ra là để thử tôi thôi! Muốn xem xem tôi có hai lòng với Diệm Thiên Ngạo hay không, quả thật chuyện uy hiếp lợi ích và mê hoặc này rất dễ khiến người ra lộ ra bản tính thật sự, nhưng tôi lại không cảm thấy anh ta giống như đang diễn kịch! Cảm giác này quá chân thật rồi!

May mà tôi không hài lòng với lão già, nếu không hậu quả thật sự không dám nghĩ, quá dọa người rồi, khiến tôi căn bản không phân biệt được thật giả.

Thiên đế cười lớn, anh ta nhẹ nhàng nói: "Sau này khi ở riêng cô hãy gọi ta là anh cả đi! Khi còn nhỏ Thiên Ngạo thường gọi ta như vậy, nói thật thì như vậy nghe mới không có cảm giác xa cách, bây giờ ít gọi rồi! Haiz!"

Lời này nghe ít nhiều cũng có chút thương cảm, tôi vẫn chưa bình tĩnh lại từ trong kinh ngạc nên không biết phải ứng phó thế nào.

"Vừa nãy bản tôn đã thay cô khống chế tâm ma rồi nhưng muốn diệt tận gốc vẫn cần vài ngày nữa! Tạm thời không sao rồi, mỗi ngày cô đến Thiên giới một lần, sau vài lần thì cơ bản cũng như bình thường!"

Bầu không khí căng thẳng theo nụ cười lớn thoải mái của anh ta mà tan thành mây khói, gặp nhau vài lần rồi nhưng tôi vẫn chưa từng thấy anh ta cười không chút kiêng dè gì như vậy. Nói thật, Thiên đế như này thật sự không thể khiến tôi hoài nghi, anh ta lúc này giống như anh trai hàng xóm, một anh chàng đẹp trai vô hại, so với dáng vẻ khi thăm dò tôi ban nãy quả thật là hai người hoàn toàn khác nhau.

Mệt tim ghê!

Xử trí thực sự thật mệt tim, tôi đã sắp bị anh ta quay mòng mòng rồi, dọa tôi một cách nhẹ nhàng, tao nhã như vậy thật sự phải nhẹ nhàng từ từ mới được!

"Thiên đế, ngài..." Vệ Tử Hư đến bên cạnh ao, nhìn thấy dáng vẻ hai người chúng tôi nhất thời kinh ngạc nói không nên lời.

Aiya mẹ ơi, ao Hoa Thanh không phải không cho người ngoài vào sao? Sư phụ tôi sao vào được vậy!

Trời ơi! Lần này xong rồi, tôi nên giải thích tình huống này như thế nào đây, sư phụ nhất định là được Thiên đế mời tới, có thể anh ta không để ý nhưng tôi thì không!

Thiên đế vẫy tay với Vệ Tử Hư: "Tử Hư đến rồi à! Bản tôn tìm ngươi là có chuyện muốn giao cho ngươi đi làm! Sau trận đại chiến, sức khỏe của ngươi cũng hồi phục tương đối rồi chứ! Mấy ngày nữa thân thể ngươi cũng làm được tương đối rồi, sắp tới bản tôn muốn phái ngươi đến Quỷ giới xử lý công việc, Thiên Hựu còn nhỏ, Phần Thất lại là một cô gái, Quỷ giới vẫn đang nhiễu loạn, không có ai giúp đỡ thực khiến bản tôn lo lắng!"

Trước mặt Vệ Tử Hư, Thiên đế bình tĩnh tự nhiên, lời anh ta nói không có vấn đề gì, không hề để ý đến tình huống bây giờ, anh ta cũng không hề để vào mắt, nếu tôi câu nệ thì ngược lại lại có cảm giác giấu đầu lòi đuôi! Cho nên tôi cũng rất thản nhiên nhìn Vệ Tử Hư, chúng tôi quang minh chính đại, không có gì phải sợ!

Nhưng khi Vệ Tử Hư nhìn tôi, ánh mắt rất phức tạp, tôi và Thiên đế quả thật đang mượn nước ở ao Hoa Thanh để diệt trừ tâm ma, nhưng...

"Tử Hư hiểu, Phần Thất là đồ nhi của tôi, chuyện của nó cũng là chuyện của tôi, chuyện Quỷ giới cho dù ngài không nhắc thuộc hạ cũng sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ!"

Lời này nghe cũng không có vấn đề gì nhưng sao tôi lại cảm thấy sư phụ nói lời này còn có ý gì đó nhỉ, không có chuyện gì mà tôi lại quá nhạy cảm rồi ư!

Thiên đế nói: "Người hiểu là tốt rồi, lui xuống đi!"

Cuối cùng cũng có thể đi rồi, tôi bơi đến bên ao, nhìn sư phụ đứng ở đó, xấu hổ bò lên. Anh là trưởng bối của tôi, còn tôi là một vãn bối, mặc dù trên người có mặc quần áo nhưng đã bị ướt dính hết vào người rất không lịch sự, bảo tôi coi anh là người vô hình, nói thật tôi thật sự không làm được.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top