ZingTruyen.Top

Phù Sinh Liên

Chương 3

Li_Neko

Diễn Hư Thiên Cung dạo gần đây có thêm một vị khách quý. Vô cùng tôn quý, đến cả Đế Tôn cũng phải kính nể vào phần. Bởi thế tiên thị hầu hạ trong Diễn Hư Thiên Cung vô cùng chú tâm lại càng sợ hãi sợ bị khách quý kia trách phạt.

Cơ mờ, có gì đó kỳ lạ lắm.

"ĐỊCH PHI THANHHHH NGƯƠI CÚT RA NGOÀI CHO TA "

Từ trong nội viên truyền đến tiếng mắng của đế quân nhà họ. Cả nhóm tiên thị chỉ dám cúi đầu làm người gỗ. Không nghe không thấy tâm sẽ tĩnh lặng. Nhưng mà tò mò thật, Đế quân này họ ngày người rất lịch sự nhã nhặn lại còn uy nghiêm, chẳng biết vị kia làm gì mà Đế quân giận đến vậy.

"Ngươi giận cái gì, đều là nam nhân với nhau cả hơn nữa không phải ta chưa từng thấy "

"Ngươi"

Ứng Uyên tức đến không biết phải nói gì.

Địch Phi Thanh nói mấy vết sẹo kia rất đáng ghét, muốn xóa bỏ, vì vậy ngàn dậm đem linh tuyền ở Côn Luân đế, phối cùng với dược liệu ngầm mình liền có thể trị.

Vậy thì thôi đi, nhưng hắn ở đây làm cái gì.

Không phải cửu cửu nói Thanh Huyền rất lạnh lùng xa cách sao, toàn là diễn thôi.

"Nhanh đi , hay ngươi muốn ta giúp ngươi "

"Không cần, ta tự làm được "

Địch Phi Thanh thật sự không nói giỡn, hắn dùng thần lực truyền vào người Ứng Uyên giúp y trị thương ổn định lại nguyên thần.

"Sao ngươi còn chưa đi " Ứng Uyên mặc bộ y phục màu trắng tùy ý ngồi xuống. Thần lực thượng cổ thật sự không nói điêu, thần mạch bị tổn hại ngàn năm cũng có thể điều dưỡng.

"Vừa giúp ngươi xong đã muốn đuổi người "

Địch Phi Thanh không so đo với Ứng Uyên rót cho y chung trà.

Ứng Uyên cũng mặc kệ hắn, cầm sổ con chuẩn bị làm việc.

Chỉ là mấy việc nhỏ, Ứng Thiệu không nỡ để y hao tâm tổn sức.

"Lý Tương Di"

"Hửm"

Ứng Uyên khá bắt ngờ khi nghe Địch Phi Thanh gọi như vậy.

"Ngươi nợ ta một trận chiến."

"Đến đi"

Địch Khi Thanh biến ra thanh kiếm ném về phía Ứng Uyến.

"Thiếu Sư" Thanh Thiếu Sư nguyên vẹn còn tràn ngập thần lực, so với pháp bảo thiên cung không kém bao nhiêu.

"Đồ ngươi đánh mất ta sẽ tìm về cho ngươi, không dùng tiên lực, chỉ đấu võ công " Địch Phi Thanh cũng lấy ra Đao của mình.

"Được"

Đổi một thân y phục, trường bào màu trắng, tay áo tung bao trong gió. Mà trước mặt người áo xanh cũng vô cùng mạnh mẽ từng chiêu công kích.

Tựa như trận chiến ở Đông Hải, nhưng lần này hai người không kiên dè gì, chỉ là thỏa mãn đánh nhau một trận.

"Đế..đế..tôn.. Thần tôn cùng Đế quân đánh nhau rôi "

Hai người càng đánh càng hăng, đã đánh đến Nam Thiên môn, tiên thị cũng không dám chậm trễ chạy đi báo với đế tôn.

"Cái gì, sao lại đánh nhau rồi " Ứng Thiệu nghe được mà giật mình vội đến Nam Thiên môn.

Quả thật là đánh nhau, từng chiêu từng kiếm không ngừng được tung ra.

Tương Di thái kiếm nhẹ nhàng uyển chuyển như dòng nước không ngừng cuốn lấy kẻ địch. Đao pháp đối diện lại mạnh mẽ cuồng nộ, từng chiêu phá đi dòng nước kia.

"Ha không ngờ đế quân và vị kia còn có dạng ở chung này. Đế tôn , đế quân lần này quay về thật sự khác biệt " Hỏa Đức Nguyên Soái uống ngụm rượu cười nói.

Ứng Thiệu lắc đầu, ông biết lúc Uyên nhi lịch kiếp đã gặp qua thần tôn, không ngờ họ lại thân như vậy.

"Chỉ là so chiêu thôi, tất cả đừng tập trung nữa "

Ứng Thiệu quay về, nhìn tình hình có đánh thêm ba ngày sợ là sẽ chưa xong.

Địch Phi Thanh đánh thực sảng khoái, đây mới là cảm giác mà hắn mong muốn.

Ứng Uyên cũng rất hài long, xem như ta đáp lại ân tình của ngươi.

Địch Phi Thanh gần như muốn định cư luôn ở Diễn Hư Thiên Cung, mỗi ngày đều nhàn nhã uống trà nhìn Ứng Uyên làm việc, hứng thú hơn thì kéo y đi đánh nhau, không nữa thì lại nghiên cứu chế tạo gì đó.

Ứng Uyên vừa phê xong sổ con chống cầm nghiên người nhìn Địch Phi Thanh bên kia đang nghiêm túc chế tạo gì đó.

"A Phi"

Y bỗng nhiên gọi.

"Sao thế "

"Chúng ta đi đón Tiểu Bảo đi " Y vừa nhìn sổ con của Hỏa Đức nguyên soái đưa lên nói.

"Phương Tiểu Bảo?"

"Phải " Ứng Uyên gật đầu.

"Vậy đi thôi "

Khi cả hai đến Nam Thiên môn vẫn,còn rất sớm, cả hai câu được câu không trò chuyện, lính canh đã thay đổi mấy bận mà cả hai cũng không rời đi.

"Thần tôn, Đế quân"

Hỏa đức nguyên soái hôm nay đến đón tiểu đồ đệ , vừa đến liền gặp hai người.

"Lão nguyên soái" Ứng Uyên đáp lại.

Lúc này một tia quan màu đỏ lóe lên, một bóng người quen thuộc xuất hiện.

Là Phương Tiểu Bải đã lâu không gặp.

Phương Tiểu Bảo càng kinh ngạc hơn.

"Lý Liên Hoa, Lý Liên Hoa sao huynh lại ở đây. A Phi cả ngươi nữa " Phương Tiểu Bảo kích động đến rơi nước mắt.

"Tiểu Bảo đã lâu không gặp " Ứng Uyên mỉm cười nói.

"Khụ..Tiểu Bảo, không nhận sư phụ nữa "

"Sư phụ " Phương Tiểu Bảo hành lễ với Hỏa Đức Nguyên Soái.

"Vị này là Thần tôn Thanh Huyền, còn người này, Thanh Ly Ứng Uyên đế quân"

"Thì ra hai người,có lai lịch như vậy " Tiểu Bảo nghe đến ngơ luôn rồi.

"..nguyên soái ngài đọc đi "

"Được"

"Đệ tử của Hỏa Đức Nguyên Soái trải qua lịch kiếp hoàn thành số mệnh liệt hàng tiên ban, phong làm Minh Nhật tinh quân."

"Tạ đế tôn "

Phương Tiểu Bảo còn muốn lôi kéo hai người nói chuyện nhưng vẫn còn việc phải báo cáo lại.

"Lý Liên Hoa, A Phi ta rất nhanh sẽ tìm hai người "

"Vẫn là đứa nhỏ " Ứng Uyên lắc đầu quay về Diễn Hư Thiên Cung.

"Ngươi cũng nhỏ" Địch Phi Thanh lên tiếng.

"Ngươi nói cái gì"

"Còn không phải "

Ứng Uyên quả thật so với Thần tôn Thanh Huyền nhỏ hơn rất nhiều, à không rất rất rất là nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top