ZingTruyen.Top

Những câu chuyện nho nhỏ về Mạc Trường Phong (MTP)

Tam sinh quyến luyến chẳng bằng một kiếp thiên hoang (PN)

ThanhThienNgocTho

Rượu nồng như nước không ngừng nghỉ
Say hoài chẳng đến, sầu càng thâm
Suy tư nghịch tuyết bên cửa sổ
Nóng lạnh ra sao, chẳng thấy gì.

Trăm năm phiêu bạc giữa cõi trần
Trong lòng sóng gió chẳng hề phai
Tóc mai sương sắc tang thương nhuốm
Thế mà hoa dung chẳng bạc màu.

Bất tử để ta mãi nhớ người
Trung Thu bên mộ, đón trăng rơi
Thâu đêm, bia đá, ta đối ẩm
Vai phủ sương mai tựa áo choàng.

Trăm xuân nghìn hạ độc ta bước
Thu cô đông lạnh chẳng ai bên
Tóc bạc chấm đất môi vẫn đỏ
Tuyệt thế dung nhan chẳng ai nhìn.

Mắt lạnh ngắm nhìn vạn vật đổi
Cảnh xưa chớp mắt chẳng thấy đâu
Người đến người đi vẫn cô độc
Trung Thu sương vẫn ướt vai gầy.

Một mình quạnh quẽ giữa vạn người
Tình sâu tâm khảm nào có phai
Phật kinh chẳng thể mang thanh thản
Ba nghìn thế giới người nơi đâu.

Trước ta đi cố kinh Vân Môn,
Nay ta ở tân kinh Hoa Thường.
Đều là một đêm đối ẩm
Một đêm tự tình cùng trăng cao.

Nhân loại bất quá trăm năm đời dài.
Nghìn năm trước vẫn thế,
Nghìn năm sau vẫn vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top