ZingTruyen.biz

Markhyuck Full Sun

Bởi vì có lý do nên Lee Donghyuck mới có biệt danh là "Full Sun".

Em là full sun khi tạo ra những tràng cười bất tận bằng những trò đùa của mình. Khi mà mọi người cười đến chảy cả nước mắt, bụng quặn thắt lại; em nở một nụ cười tự hào và khiến cho căn phòng trở nên tươi sáng hơn một chút.

Em là full sun bởi sau những giờ phút luyện tập dài và mệt mỏi, ngay cả khi mắt Chenle chẳng thể mở lên nổi và nụ cười của Jaemin cũng trở thành cái nhăn mặt vì mỏi mệt. Trên đường về nhà, em thì thầm những lời động viên, những lời khen chân thành khiến cho đôi vai của những người anh em thả lỏng một chút và bầu không khí trở nên ít căng thẳng hơn.

Em là full sun trong vài phút trước buổi diễn của họ, trao đi những cái ôm ấm áp cùng với những lời trấn an. Nhóm biểu diễn tốt như mọi khi, và các anh nở nụ cười thật tươi khi trở về sau cánh gà.

Em là full sun lúc ở nhà, khi chơi game với anh Johnny, khi nấu ăn cùng anh Taeyong. Những nhận xét tinh nghịch, những lời nói đùa của em khiến cho ký túc xá càng có thêm dáng vẻ của một ngôi nhà. Mọi người đùa giỡn ở trên bàn ăn rồi cùng nhau chơi game ngay sau đó.

Em là full sun khi mà mọi người cần em. Khi anh Doyoung cảm thấy áp lực hay anh Jaehyun chỉ muốn giấu những nỗi lo lắng cho riêng mình. Cho đến cuối ngày, trong bóng tối của căn phòng, sẽ luôn có một đôi vai cho họ dựa vào để khóc, một đôi tai thật cẩn thận mà lắng nghe lời các anh nói; sẽ luôn có một bàn tay để nắm hay một trái tim cho đi sự cảm thông.

Em là full sun ngay cả khi em không nhận ra điều đó. Khi Mark nhìn vào đôi mắt- cửa sổ tâm hồn em, nghe được sự tươi sáng trong tiếng cười của em. Khi Mark nhìn vào em, sẽ luôn có một tia sáng; dù cho có trong những khoảnh khắc tăm tối nhất, Mark vẫn cảm nhận được độ ấm nơi em.

Lee Donghyuck được gọi là full sun, bởi thật nhiều lý do. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz