ZingTruyen.Top

[Long fic] Chạm vào giấc mơ [Luhan fictional girl] [NC-17]

Phần 29: (NC-17) Mãi mãi bên nhau

TomoeNanami2

(Cảnh báo: Nội dung không phù hợp với người <18t)

Đã một tuần trôi qua kề từ lần cuối tôi được gặp Lộc Hàm. Dạo này anh ấy rất bận rộn, hết đi Thượng Hải quay CF lại đến Quảng Châu tham dự sự kiện. 2 ngày trước Lộc Hàm đã về đến Bắc Kinh nhưng chúng tôi vẫn chưa gặp được nhau. Yêu một ngôi sao là như vậy, ngày ngày sống trong nỗi nhớ nhung. Nhưng dù xa nhau, trái tim chúng tôi vẫn luôn hướng về nhau, nên lúc nào tôi cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Hôm qua, Lộc Hàm đã nói với tôi, hôm nay sau khi xong việc ở Studio, hãy về thẳng nhà đợi anh ấy. Vừa gặp nhau, ở bên nhau chưa được bao lâu đã đến giờ tôi phải về. Đúng là thời gian chờ đợi gặp người mình yêu thì dài đằng đẵng còn thời gian được ở bên nhau thì trôi nhanh vèo vèo.

Đang trên đường đưa tôi về trường, bỗng nhiên Lộc Hàm quay đầu xe, đi về hướng ngược lại.

- Sao anh lại quay đầu xe thế? - Tôi ngạc nhiên hỏi.

- Vân Hà - Boss bỗng nhiên nói với giọng khá căng thẳng - Chúng mình đang bị theo dõi.

- Hả??? - Tôi sửng sốt.

- Hai ngày hôm nay anh đã có cảm giác rất lạ rồi. Em có nhìn thấy chiếc xe Toyota màu đen đằng sau mình không, nó đã đi theo anh 2 ngày nay, anh đoán không nhầm đó là người của Phong Hành (tập đoàn paparazzi lớn nhất TQ). Có lẽ gần đây có tin đồn anh đang hẹn hò nên họ mới bắt đầu theo dõi anh.

- Vậy bây giờ mình phải làm sao?

- Tạm thời mình trở về nhà anh trước đã.

Tôi và Lộc Hàm trở về căn hộ của anh ấy. Anh ấy đang ra ngoài ban công nói chuyện điện thoại với ai đó, còn tôi ngồi trong phòng khách. Không biết việc Lộc Hàm bị theo dõi có nghiêm trọng không nhỉ? Đang suy nghĩ thì tôi bỗng nhìn thấy một tập giấy dưới gầm bàn. Tò mò, tôi cầm lên xem. Hoá ra đó là một tập kịch bản phim. Kịch bản của một bộ phim truyền hình tình cảm!

- Vân Hà! Anh vừa gọi cho anh Hà rồi, khoảng 20 phút nữa anh ấy sẽ qua đón em. Em cứ ở đây chơi thêm một lát nữa nhé. - Boss vừa bước vào phòng khách vừa nói.

- Lộc Hàm... Anh sắp đóng phim ư?

- Em biết rồi à? - Boss nhìn cuốn kịch bản trên tay tôi và nói - Đạo diễn bộ phim này vừa gửi lời mời cho anh, có lẽ anh sẽ nhận lời đảm nhiệm vai nam chính.

Là thật sao? Lộc Hàm anh ấy sẽ đóng vai nam chính trong một bộ phim tình cảm! Vừa nghe xong, tôi chẳng kịp suy nghĩ gì, mà đứng dậy bỏ chạy ra ngoài trước sự bất ngờ của Boss.

Tôi chạy ra ngoài, bên ngoài trời đang mưa tầm tã, Boss đã đuổi theo đến nơi, anh ấy nắm được tay tôi rồi kéo tôi quay lại:

- Vân Hà, em làm sao thế? Sao tự dưng lại bỏ chạy?

Nước mưa làm người tôi ướt sũng, tôi khóc nấc lên:

- Lộc Hàm, em xin lỗi... Em biết đó chỉ là công việc, nhưng cứ nghĩ đến việc anh sẽ ôm hôn người con gái khác, em lại không thể chịu nổi! Anh có thể cho rằng em là một đứa con gái ích kỉ, nhưng chỉ bởi vì em yêu anh quá nhiều mà thôi!

Nghe tôi nói, Boss bước lại gần, rồi ôm tôi vào lòng. Boss hôn lên mái tóc ướt sũng của tôi và nói:

- Đừng khóc. Nếu em không thích, anh sẽ không làm nữa...

Tôi mở cửa nhà tắm trong phòng Boss và bước ra. Vừa nãy lúc về Boss đã đưa cho tôi bộ quần áo của anh ấy và bảo tôi đi tắm nước nóng kẻo cảm lạnh.

- Lộc Hàm... - Tôi đứng bẽn lẽn trước cửa phòng tắm. Tôi vẫn áy náy về chuyện mình vừa gây ra, bây giờ lại còn đang bơi trong bộ quần áo rộng thùng thình của Boss nữa, nên cảm thấy đôi chút xấu hổ.

Boss đang ngồi trên sàn nhà, tựa lưng vào thành giường, vừa nhìn thấy tôi, Boss gọi:

- Vân Hà, lại đây anh sấy tóc cho.

Tôi ngồi xếp chân bên cạnh Boss, và Boss đang dịu dàng sấy tóc cho tôi.

- Boss ơi.. - Tôi rụt rè lên tiếng.

- Sao?

- Có thật là Boss sẽ từ chối tham gia bộ phim ấy không? Boss đừng vì em mà làm thế, đây là cơ hội tốt để Boss phát triển sự nghiệp. Em chỉ nhất thời bị kích động thôi, một thời gian sẽ hết mà...

- Em đừng suy nghĩ nhiều nữa. - Boss xoa đầu tôi rồi cười - Thực ra anh cũng thích đóng phim điện ảnh hoặc phim cổ trang hơn. Đây không phải là cơ hội duy nhất đối với anh. Hơn nữa đóng những bộ phim đó sẽ nâng cao được khả năng diễn xuất hơn.

Tôi nhìn Boss đang cười hết sức đáng yêu với mình. Chắc chắn là vì tôi Boss mới làm như vậy... Boss luôn chiều chuộng tôi, nên bây giờ tôi mới hư thế này đây. Tôi đã sớm biết điều này sẽ xảy ra rồi mà...

- Ủa, cái hộp gì kia? - Tôi tò mò khi thấy một cái hộp nhỏ bọc nhung màu đen rất đẹp đặt trên mặt bàn phía đầu giường.

- À cái này,... - Boss quay lại cầm nó giấu sau lưng rồi nhìn tôi với ánh mắt bí hiểm - Bí mật, không cho em xem được!

Bí mật ư? Boss đang có gì giấu giếm em hả? Đáng nghi quá! Đã thế em lại càng phải xem xem Boss đang giấu em cái gì!

- Cho em xem đi! - Tôi với với tay ra sau lưng Boss. Nhưng Boss nhất quyết không cho tôi xem. Boss giơ cái hộp lên cao, tôi bèn đứng dậy với. Thấy thế, Boss cũng đứng dậy, thế là tôi đuổi theo Boss quanh phòng. Boss vừa chạy vừa cười khoái chí như một đứa con nít. Cuối cùng thì tôi cũng đuổi kịp Boss rồi, nhưng vì Boss cao quá nên tôi phải nhảy lên với lấy cái hộp trên tay Boss. Do nhảy không cẩn thận bị mất đà, nên tôi ngã lên người Boss ngay trên giường!

Bối rối quá, tôi đang định rời khỏi người Boss, thì hai tay Boss đã nhanh chóng tóm chặt lấy hai cổ tay của tôi! Boss lại còn đang nhìn tôi nữa chứ! Tình thế này khiến mặt tôi đỏ bừng vì xấu hổ, phải làm sao bây giờ?

"rrr...rrr...rrr"

Đúng lúc đó thì tiếng chuông điện thoại reo lên, Boss thả một tay tôi ra rồi lấy điện thoại từ túi quần của anh ấy. Cơ hội trốn thoát đây rồi! Tôi đang định vùng dậy thì tay còn lại của Boss cũng buông khỏi cổ tay của tôi, và ôm ghì thật chặt tôi vào người anh ấy!

- Alo? Anh Hà ạ? - Boss trả lời điện thoại trong khi tay kia vẫn ôm chặt lấy tôi - Lúc nãy là em nhìn nhầm, em đã đưa Vân Hà về rồi ạ... Vâng, cám ơn anh... Anh về cẩn thận nhé...

Boss đang nói chuyện với anh Hà. Nhưng sao Boss lại nói dối anh ấy?

- Boss... Sao Boss lại nói thế? Boss đã đưa em về đâu? - Tôi ngạc nhiên hỏi Boss.

Nghe tôi nói, Boss dùng cả hai tay ôm lấy tôi rồi lăn một vòng trên giường. Bây giờ thì đổi ngược lại, Boss đang nằm trên người tôi, hai tay chặn hai bên khiến tôi không thể nhúc nhích! Boss nhìn tôi với ánh mắt rất kì lạ, rồi nói:

- Anh đổi ý rồi, tối nay không đưa em về nữa. Đằng nào em cũng không thể về với bộ dạng thế này đúng không?

- Hả??? - Tôi mở to đôi mắt nhìn Boss ngạc nhiên. Không về nữa là sao? Tình huống này... Có phải... Có phải Boss định...

Tôi ngượng quá nên không dám nhìn thẳng vào mắt Boss, mà nhìn xuống phía dưới cổ áo. Tôi lấy tay vân vê cổ áo Boss rồi thỏ thẻ:

- Để em nhắn tin cho bọn Tiểu Mễ, bảo tối nay không về nữa...

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cơ thể của một chàng trai, mà lại là chàng trai trong mộng bấy lâu nay, nên tim tôi cứ đập liên hồi. Cứ nghĩ đến việc mình là người duy nhất được nhìn thấy mặt thầm kín của anh ấy, người duy nhất được chia sẻ những cảm xúc đặc biệt này với anh ấy, tôi lại vô cùng hạnh phúc. Lộc Hàm hơi gầy, nhưng rất săn chắc và nam tính. Làn da trắng trẻo, khỏe khoắn và mịn màng hơn cả con gái. Anh ấy đẹp lắm, đẹp hơn cả tranh vẽ, đối với tôi thì anh ấy là người đẹp nhất mà tôi từng được biết...

- Sao em cứ nhìn anh mãi thế, anh xấu hổ đó.. - Boss nói.

Hả, Boss xấu hổ ư? Nhìn Boss ngượng ngùng đáng yêu quá đi mất. Boss đẹp như vậy mà còn xấu hổ thì em biết phải làm sao? Em có phải đứa ngốc đâu mà cực phẩm trước mắt lại không đi thưởng thức?

- Haha, Boss đáng yêu ghê...

Tôi vô tư cười Boss mà không ngờ được chuyện sẽ xảy ra tiếp theo với mình.

Lộc Hàm cúi xuống, nhìn tôi với ánh mắt trìu mến. Boss vuốt những lọn tóc của tôi ra phía sau một cách gọn gàng, rồi đặt một nụ hôn lên trán tôi. Cứ thế, Boss nhẹ nhàng đặt từng nụ hôn lên mi mắt, lên mũi, lên hai má tôi, khiến trái tim tôi tan chảy vì hạnh phúc. Thế rồi đôi môi Boss tìm đến đôi môi tôi. Boss hôn tôi hết sức âu yếm và dịu dàng. Môi tôi miết nhẹ trên bờ môi mềm mại của Boss, cảm nhận sự ngọt ngào như một viên socola đang tan chảy trong miệng. Bỗng nhiên Boss hôn tôi mỗi lúc một dồn dập và say đắm hơn. Chiếc lưỡi ẩm ướt khẽ luồn vào sâu trong khoang miệng, cuốn lấy lưỡi tôi dây dưa mãi không rời. Đây là lần đầu tiên Lộc Hàm hôn tôi sâu như vậy. Tim tôi càng lúc càng đập nhanh và mạnh. Bây giờ Boss đã vòng tay ra sau lưng, ôm lấy tôi thật chặt. Tôi nằm gọn trong lồng ngực và bờ vai rộng của Boss, mùi hương nước hoa BVLgari nam tính còn vương nhẹ trên người anh ấy khiến tôi mê đắm. Hai khuôn ngực một rắn chắc một mềm mại ép sát vào nhau không một khoảng hở, sự tiếp xúc với làn da mịn màng và nóng bỏng của người thương khiến lồng ngực tôi bức bối. Tôi lùa hai bàn tay vào mái tóc của Lộc Hàm và vò chặt những sợi tóc mềm mại của anh ấy trong tay. Sự kích thích ngày một tăng cao mà đỉnh điểm là khi tôi cảm nhận có gì cứng cứng đang chạm vào phần dưới của mình. Ngay lập tức, dường như toàn bộ máu nóng trong cơ thể đều dồn cả xuống hạ thân, không xong rồi, tôi đang cảm thấy không thở nổi!

Tôi lấy hai tay, dùng hết sức đẩy mạnh ngực Boss ra khỏi ngực mình và thở dốc. Boss nhìn tôi với ánh mắt hết sức ngạc nhiên:

- Em làm gì thế?

Tôi lưỡng lự một lúc, rồi ngượng ngùng trả lời:

- Lộc Hàm... Chắc anh không hiểu được đâu. Đối với một fangirl, cảm xúc khi được gặp thần tượng là cảm xúc mãnh liệt nhất có thể có được. Anh là thần tượng của em, là người trong mộng của em mấy năm trời. Vậy mà bây giờ em lại đang gần gũi với thần tượng của mình, nên cảm xúc ấy nó quá đỗi mãnh liệt, khiến em không thể nào chịu đựng được..

Đúng là như vậy, mới có thế thôi đã không chịu nổi thì làm ăn được gì!

Lộc Hàm nhìn tôi, suy nghĩ vài giây rồi nói:

- Anh hiểu rồi. Nhưng chuyện này sớm muộn gì cũng phải đối mặt mà. Nếu không được thì coi như tập dượt, khi nào em không muốn nữa thì chúng mình sẽ dừng lại.

Boss nói rồi mỉm cười thật dịu dàng, khiến tôi bình tĩnh trở lại. Tôi khẽ gật đầu đồng ý.

Boss lại vuốt những lọn tóc của tôi ra sau tai gọn gàng, rồi cúi xuống cắn nhẹ vào tai tôi. Buồn quá, tôi khẽ rụt cổ lại. Boss cứ cắn nhẹ hết lần này đến lần khác lên tai tôi khiến tôi buồn vô cùng. Tôi vốn là đứa có máu buồn mà, nên cứ cười mãi không dừng được:

- Đừng làm thế, em buồn lắm!

Boss thấy tôi cười lại càng thích thú, nên chẳng chịu buông tha cho tôi.

- Dừng lại đi mà, Boss! - Tôi kêu lên.

Boss vừa cười khoái chí vừa nói:

- Buồn đến thế cơ à!

- Anh thử cảm giác bị như thế xem!

Nói rồi tôi choàng hai tay lên cổ kéo Lộc Hàm lại gần và ngẩng đầu lên cắn vào tai anh ấy. Xem ra Boss còn có máu buồn hơn cả tôi, Boss cứ không ngừng vùng vẫy để thoát ra.

- Haha!!! Anh thấy chưa? - Tôi cười sặc sụa khi thấy Boss bị nhột.

Boss nhéo má tôi và nhìn tôi âu yếm:

- Bây giờ em thoải mái hơn chưa?

- Dạ?

Tôi ngạc nhiên nhìn Boss. Hoá ra Boss cố tình làm vậy để khiến tôi cảm thấy bớt căng thẳng hơn. Yêu Boss quá đi mất...

Bây giờ Boss lại tiếp tục nhẹ nhàng đặt những nụ hôn lên người tôi. Tôi nằm im tận hưởng cảm giác đê mê khi cơn mưa nụ hôn của Boss rơi xuống khắp cơ thể mình. Boss lần lượt hôn lên cổ, lên bờ vai, lên ngực, lên bụng tôi. Những nơi được bờ môi mềm mại của Boss đặt xuống và hơi thở nóng bỏng của Boss phả lên y như có lửa đốt trên đó vậy. Đôi môi của Boss dừng lại trên ngực tôi, hôn lên điểm nhạy cảm nhất khiến tim tôi đập dữ dội. Boss đang đùa nghịch nơi đó với lưỡi của mình! Đầu lưỡi ướt át liên tục khuấy đảo khiến những dây thần kinh cảm giác ở đó bùng cháy vì khoái cảm! Đã vậy, những ngón tay thon dài tuyệt đẹp của Boss không ngừng mơn trớn lướt trên khắp cơ thể tôi! Tôi lại bắt đầu cảm thấy lồng ngực căng tức và khó thở. Toàn bộ sức lực trong cơ thể như bị rút cạn kiệt.

- Lộc Hàm... Dừng lại đi..

Boss dừng lại ngay sau khi nghe tôi nói. Khuôn mặt thiên thần tỏ vẻ tiu nghỉu:

- Phải làm gì bây giờ?

Tôi phụng phịu rồi dang hai tay ra, nói với Boss:

- Boss ôm em được không?

Boss dịu dàng ôm tôi vào lòng, vỗ nhẹ lên lưng an ủi:

- Được rồi, không sao đâu. Em đừng buồn... Vậy hôm nay mình dừng lại ở đây thôi.

Nghe Boss nói, tôi chỉ giữ im lặng.

- Sao em không nói gì? – Boss hỏi.

Tôi nhìn Boss và lắc lắc đầu. Tôi vẫn không muốn dừng lại như thế này, dừng lại thì tôi chết mất. Mà tiếp tục cũng chịu không nổi! Tôi đúng là đứa vô dụng mà!

Boss nhìn tôi, suy nghĩ vài giây, thế rồi đột ngột ôm tôi lăn một vòng trên giường. Bây giờ thì đổi lại Boss nằm dưới, còn tôi nằm trên. Boss cười rồi bảo:

- Hay là thử thế này xem sao. Cho em làm những gì em muốn đấy!

Hả? Tôi tròn mắt ngạc nhiên. Nhưng mà em có biết phải làm như thế nào đâu?

- Em cứ làm theo những gì trái tim mách bảo thôi! - Boss vừa nói vừa đưa tay cài những sợi tóc của tôi ra phía sau tai.

Boss đọc được suy nghĩ của em sao? Em mà làm được những gì trái tim mách bảo thì Boss sẽ bị ăn mất sạch đấy!

Tôi ngượng ngùng ngắm nhìn khuôn mặt thiên thần của Lộc Hàm, khuôn mặt với những đường nét thanh tú đẹp hoàn hảo. Mấy năm nay lúc nào tôi cũng mơ ước một lần được âu yếm từng nơi nhỏ nhất trên khuôn mặt đáng yêu này. Đến cả nốt ruồi nhỏ xíu trên lông mày phải, vết sẹo nhỏ trên môi dưới của Boss tôi cũng yêu đến vô cùng nữa! Tôi chạm tay vào vết sẹo trên đôi môi nhỏ xinh của Boss, bình thường nếu không nhìn kĩ sẽ không thấy được nó. Vết sẹo này là kết quả của một lần Boss can bạn đánh nhau hồi còn đi học. Lúc nào tôi cũng rất yêu vết sẹo này vì tôi cảm thấy nó rất nam tính và quyến rũ. Tôi nhẹ nhàng đặt lên nó một nụ hôn, với tay lên và vò chặt mái tóc mềm mại của Boss trong đôi tay mình. Tôi bắt đầu hôn Boss thật sâu và Boss cũng đáp trả lại nụ hôn của tôi. Boss vòng tay ra sau lưng tôi, không ngừng mơn trớn tấm lưng trần mịn màng. Việc chủ động kiểm soát cảm xúc khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Giờ tôi bắt đầu lướt đôi môi mình trên làn da mềm mịn của Boss. Tôi cắn nhẹ lên bờ vai của Boss, rồi hôn lên lòng bàn tay, lên những ngón tay thon dài của Boss. Người ta thường có cảm giác muốn cắn cái gì đó mà người ta thấy dễ thương. Boss là thứ đáng yêu nhất trên đời nên nếu không cẩn thận, tôi sợ mình sẽ cắn Boss đến chảy máu mất!

Tôi hôn lên lồng ngực săn chắc của Boss, và cắn nhẹ lên ti hồng đáng yêu. Tôi không phải đứa biến thái đâu, tôi nghĩ rằng bất cứ fangirl nào cũng có một bộ sưu tập ảnh ngực trần của thần tượng trong máy tính rồi mơ tưởng! Cho nên bây giờ cảm xúc của tôi vô cùng thỏa mãn và được đẩy lên cao độ rồi! Tôi còn cảm nhận được nhịp tim của Boss đang đập rất nhanh và mạnh. Vậy là Boss cũng có chung cảm xúc giống như tôi, hạnh phúc quá...

Bỗng dưng Boss bất thình lình ôm tôi và đẩy tôi ngã xuống giường. Ánh mắt Boss nhìn tôi và giọng nói của anh ấy bỗng trở nên đầy mị lực:

- Bây giờ anh mới là người cảm thấy khó chịu đấy!

Thiên địa ơi, không biết có phải ảo ảnh không mà tự nhiên tôi thấy lúc này Boss đẹp trai muốn ngừng thở luôn! Bây giờ thì Boss cúi xuống hôn tôi mãnh liệt mặc kệ tôi vẫn đang ngơ ngơ chẳng hiểu lắm những gì Boss nói. Tôi nhắm mắt lại và đắm mình trong nụ hôn của Boss.

Có vẻ như lần này mọi thứ đã ổn rồi...

Cuối cùng thì thời khắc quan trọng cũng đến, tiểu Lộc nhỏ đang ở ngay phía dưới tôi. Mỗi khi nơi đó bị tiểu Lộc nhỏ chạm vào lại khiến tôi rùng mình hệt như có một luồng điện chạy qua người. Cảm giác run rẩy vì khoái cảm chạy khắp toàn thân! Tiểu Lộc nhỏ khẽ mơn trớn bên ngoài rồi từ từ đi vào. Đây là lần đầu của tôi nên rất khó khăn để vào được bên trong. Tôi cảm nhận được sự nam tính và mạnh mẽ của Boss đang từ từ đi vào trong cơ thể. Tôi phải nín thở, cắn chặt môi dưới và vò chặt ga trải giường trong đôi bàn tay để giữ cơ thể nằm yên trước cảm xúc mãnh liệt này! Nó kì diệu đến nỗi không thể diễn tả bằng ngôn từ!

Bây giờ tiểu Lộc nhỏ đang bị chặn lại nên tôi và Boss đều cảm thấy khá căng thẳng.

- Em có sợ không? - Boss hỏi tôi.

Tôi khẽ lắc đầu. Mặc dù không sợ nhưng tôi đang căng thẳng và hồi hộp lắm, vì không biết nó sẽ diễn ra như thế nào.

- Thả lỏng nhé... - Boss hôn lên trán tôi thật dịu dàng, rồi đan mười ngón tay của mình vào mười ngón tay tôi thật chặt...

Một cơn đau đột ngột ập đến, cơ thể tôi như bị xé rách ra làm đôi! Đau quá! Hạ thân của tôi quá mong manh và nhỏ bé trước sự to lớn mạnh mẽ của Boss.

- Aida! – Mặc dù đã cố tập trung vào việc chịu đựng nhưng cơn đau đến bất ngờ quá nên tôi đã buột miệng kêu lên lúc nào không hay.

Lộc Hàm dừng lại ngay sau khi nghe thấy tôi kêu đau. Thấy mí mắt tôi ươn ướt, bờ vai khẽ rung nhẹ vì cố nén cơn đau, một vệt máu đỏ tươi chảy xuống từ từ thấm vào ga trải giường, ánh mắt Boss xót xa vô cùng. Boss âu yếm hôn lên mi mắt đang rơm rớm của tôi, rồi đưa bàn tay nhỏ bé đang đan chặt lấy bàn tay của anh ấy lên, cắn yêu lên từng ngón tay. Ah~, Boss đang vỗ về tôi thật dịu dàng...

- Anh xin lỗi... Đã làm em đau rồi...

Cuối cùng cơn đau cũng dịu xuống. Tiểu Lộc nhỏ có thể đi vào sâu bên trong, càng vào sâu dường như lại càng đau hơn một chút nhưng tôi hạnh phúc tới nỗi chẳng buồn để tâm đến nó nữa. Lộc Hàm bắt đầu di chuyển thật nhẹ nhàng. Ah~, cảm giác này thật dễ chịu và ngọt ngào. Tôi thấy gương mặt Boss khá căng thẳng, mồ hôi lấm tấm trên vầng trán tuyệt đẹp của anh ấy, có lẽ vì đây cũng là lần đầu tiên của Boss chăng? Và anh ấy không biết phải làm sao để có thể không làm tôi tổn thương.

- Lộc Hàm. - Tôi khẽ gọi tên Boss.

- Sao thế?

- Em hạnh phúc lắm. - Tôi nhìn Boss với ánh mắt đầy yêu thương và cảm kích.

Boss mỉm cười, cúi xuống cọ chiếc mũi xinh xắn vào má tôi cưng nựng. Sao mà Boss có thể đáng yêu thế cơ chứ?

Có lẽ do tập vũ đạo lâu năm nên hông của Boss rất khỏe và linh hoạt, bởi vậy dù là lần đầu tiên nhưng động tác của Boss rất nhịp nhàng và mạnh mẽ, đưa thần trí tôi chìm nổi trong từng cơn khoái cảm dữ dội. Tôi ghì chặt lấy lưng Boss và tận hưởng cảm giác đê mê. Càng lúc cảm giác ấy càng được đẩy lên cao độ khiến tôi không thể kiềm chế được mà buột miệng gọi tên Boss:

- Lộc Hàm... Lộc Hàm... Lộc Hàm...

Nhịp tim của Lộc Hàm đập mỗi lúc một mạnh trên lồng ngực, lưng anh ấy toát mồ hôi nhẹ. Tôi cảm giác như có từng đợt rung cảm mãnh liệt chạy dọc khắp toàn thân. Chất lỏng ấm áp và ngọt ngào của Lộc Hàm đột ngột phóng vào nơi sâu nhất của cơ thể. Trái tim và thể xác chúng tôi hoà làm một trong cảm xúc hạnh phúc tột cùng! Được cảm nhận điều này cùng với anh ấy là điều vô cùng kì diệu. Cuối cùng tôi đã chính thức thuộc về người con trai mình yêu.

- Lộc Hàm...

- Gì thế? Sao em lại khóc? - Boss bối rối khi nhìn thấy mí mắt tôi ươn ướt.

- Không có gì.. - Tôi lấy tay gạt nước mắt - Chỉ là vì em quá hạnh phúc thôi. Anh biết không? Tình yêu, tuổi trẻ, ước mơ của em, tất cả đều là anh. Anh là điều kì diệu nhất mà em có...

Boss nhìn tôi mỉm cười, rồi âu yếm nựng má tôi...

Những tia nắng buổi sáng sớm lọt qua khe rèm cửa khiến tôi bừng tỉnh giấc. Lấy tay dụi mắt, tôi với chiếc điện thoại đặt trên mặt bàn phía đầu giường. Bây giờ đã là 10h rồi sao? Đặt chiếc điện thoại trở lại mặt bàn, tôi duỗi thẳng người rồi vươn vai. Trời ơi sao toàn thân đau ê ẩm thế này! Mà cũng phải thôi, cả đêm qua tôi đã vận động quá sức mà! Cho nên bây giờ mới dậy nổi và đành phải cúp buổi học sáng nay thế này đây!

Trở mình quay sang bên cạnh, tôi cảm thấy hạnh phúc như đang trong một giấc mơ, khi nhìn thấy khuôn mặt của một thiên thần đang say giấc ngay bên mình. Tôi chỉ ước từ nay về sau, mỗi khi thức dậy đều được trông thấy cảnh tượng này. Tôi mỉm cười rồi đưa ngón tay lướt nhẹ trên sống mũi cao thanh tú rồi đến đôi môi nhỏ xinh e ấp của thiên thần ấy. Chợt tôi vô cùng bất ngờ khi thấy có thứ gì đó lấp lánh trên cổ tay mình. Chẳng phải đây là chiếc vòng tay Cartier Love Diamond của Boss sao? Đúng là nó, chiếc vòng đắt đỏ nhất của dòng trang sức cao cấp Cartier. Chiếc vòng được làm từ vàng trắng có đính hàng trăm viên kim cương nhỏ lấp lánh, có giá lên đến $55000, trị giá bằng cả một gia tài. Mỗi một sản phẩm của Cartier đều được chế tác rất công phu nên nó được coi là một tác phẩm nghệ thuật và mang một ý nghĩa riêng. Như chiếc vòng Cartier Love trên tay tôi chẳng hạn, nó mang ý nghĩa là "mãi mãi bên nhau". Nhưng sao vòng tay của Boss lại ở trên tay tôi nhỉ? Hơn nữa tôi nhớ là chiếc vòng của Boss đâu có nhỏ thế này.

Đang băn khoăn thì thiên thần trước mắt tôi tỉnh dậy, dụi mắt đáng yêu hệt như một chú mèo con.

- Em dậy rồi à? - Thiên thần ấy nói.

- Lộc Hàm... - Tôi giơ cổ tay mang chiếc vòng lên trước mặt Boss và hỏi - Cái này từ đâu mà có vậy?

- À... - Boss trả lời - Đây là thứ tối hôm qua em muốn xem đó thôi.

Hoá ra đây là món quà Boss tặng cho tôi, hơn nữa còn là đồ đôi với Boss!

- Anh tặng em thứ quý giá như vậy, em rất cảm kích, nhưng em không dám đeo đâu, nhỡ em không cẩn thận đánh mất nó thì sao?

- Không sao đâu. Em không tháo được nó ra đâu. Để tháo được chiếc vòng này ra phải cần một chiếc tua vít đặc biệt.

Hả? Vậy thì ngang với còng tay rồi còn gì?

- Vậy thì có khác nào Boss trói tay em đâu? - Tôi hỏi với ánh mắt ngạc nhiên.

- Ừ thì đúng là như vậy mà! - Thiên thần trước mặt đang chống khuỷu tay lên giường, nhìn tôi với ánh mắt tinh nghịch rồi mỉm cười.

Boss à, không cần làm vậy thì em cũng không bao giờ có ý định rời xa Boss đâu!

ông �i�� ��

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top