ZingTruyen.biz

Lisoo Trans Truyen Ngan Cua Trai Vai

Christmas present

Au: Xiarimojito12

=====

Lisa ôm Leo nằm trên sô pha chơi di động, đột nhiên bắt gặp Jisoo và Rosé live vào rạng sáng.

Nhìn xem nàng có vẻ rất mệt mỏi, gần đây nhất định nghỉ ngơi không tốt.

Năm ngoái là cùng nàng đón lễ Giáng Sinh, ngày đó như một buổi hẹn hò, Jisoo ăn diện quá mức xinh đẹp.

Hiện nhớ đến lại cảm thấy khó thở, trong đầu Lisa hiện ra hình ảnh nàng mặc sơ mi trắng, khí huyết dâng trào thiếu chút nữa chảy máu mũi.

Bản thân như vậy cũng quá vô dụng đi, kí túc xá ở gần nhà, nếu muốn gặp mặt cũng chỉ cách mấy phút, đi vài bước mà thôi. Nhưng mà, Lisa mất tự nhiên quay đầu nhìn cái hộp nhỏ phía trên bàn... Đồ vật này, nàng có nhận không?

Bất kể họ trải qua mãnh liệt và sự chăm sóc nào, họ đều nói rõ ràng với nhau mọi thứ đều ổn và sẽ không xem trọng điều đó.

Từ khi có mối quan hệ khó gọi tên như vậy, những cuộc cãi vã ngẫu nhiên trước đó cũng hoàn toàn biến mất không thấy.

Bởi vì không thật sự tiếp nhận, cho nên không thể có yêu cầu lẫn nhau, đứng bên cạnh nhau vì vui vẻ, không vui thì có thể thật lâu chẳng liên lạc, cũng sẽ không quản hành động của đối phương với người khác.

Mặc dù thỉnh thoảng chính mình vẫn quan tâm đến nó, nhưng chưa bao giờ cô bày tỏ vì không có tư cách gì.

Lisa thẫn thờ nhìn chiếc hộp nhỏ trên bàn, như thể sau khi cả hai trở thành người yêu cô sẽ không bao giờ tặng nhẫn cho Jisoo nữa.

Jisoo sẽ dùng tâm tình gì để nhận món quà này đây, là như trước nhẹ nhàng đón nhận nó và cảm ơn một cách lịch sự, hay là sẽ cười nhạt nói cô không cần si tâm vọng tưởng, tuân thủ lời hứa hẹn ban đầu?

Nghĩ đến bên trong nhẫn có khắc "forever love" đột nhiên Lisa thật sợ hãi.

Tuy rằng vô số lần hay nói đùa vẫn nhắc đến từ này, Jisoo cũng không tỏ vẻ ngại ngùng, nhưng Lisa luôn nhớ rõ những gì nàng nói vào thời điểm mối quan hệ mới bắt đầu.

Buổi sáng ngày đó, đầu Lisa đau nhức dữ dội vì cơn say đêm qua, khiến đôi tay đang gài nút áo của cô run lên kịch liệt, vừa định giải thích xin lỗi, Jisoo lại lạnh nhạt cắt lời cô, "Không sao, bất quá thì vẫn tốt hơn so với người khác, ít nhất chúng ta quen thuộc lẫn nhau."

Cô không rõ mình dùng tâm trạng gì để đè người kia xuống một lần nữa, nhớ không lầm là tức giận. Nhưng trong lúc thanh tỉnh Jisoo tựa hồ càng thêm mỹ vị, làm cô mất đi lý trí đồng ý đề nghị vớ vẩn của đối phương: Không cần yêu đương, chỉ là thân thiết hơn một chút so với quá khứ.

Trừ bỏ sẽ làm vài chuyện thân mật hơn, các nàng thật sự chung sống như trước đây. Không thể không thừa nhận quả thật Jisoo là một tình nhân hoàn mỹ: Xinh đẹp động lòng người, ôn nhu chăm sóc.

Nhưng cùng người như vậy sớm chiều gặp nhau, lại duy trì một mối quan hệ thân mật, làm sao có thể không rung động.

Vẫn là quên đi, nếu không phải cả hai yêu nhau thì cô sẽ đối mặt Jisoo như thế nào.

Trong đầu có một thanh âm nói như thế, Lisa đứng dậy, muốn lấy hộp nhỏ cất đi, ngay lúc chuông cửa vang lên.

Lisa bước qua, mở cửa.

"Cùng nhau trải qua đêm Giáng Sinh đi." Jisoo mang theo một túi to chen vào cửa, "Tặng em." Khi nói chuyện ánh mắt liếc nhìn khăn quàng cổ con thỏ trên giá bên cạnh, thoáng sửng sốt một chút.

"Sao vậy?" Lisa cầm gói to đặt qua một bên, ở cửa thay Jisoo cởi khăn quàng cổ, lại đưa tay kéo áo khoác xuống cho nàng.

Thời điểm cởi khăn, ngón tay chạm vào cổ ấm áp của nàng, xúc cảm va chạm hoàn toàn khác biệt với độ ấm bên ngoài, Jisoo đưa mắt nhìn Lisa, "Không có gì." Vòng vo một chút đợi khi đối phương giúp mình cởi xong áo khoác nàng đổi dép lê bước đến sô pha ngồi xuống.

Đưa mắt nhìn một chút liền thấy chiếc hộp.

Jisoo cảm giác trái tim của mình kịch liệt chấn động, một loại chờ mong khiến nàng muốn bỏ trốn.

Lisa treo áo ngay ngắn, tại thời điểm Jisoo còn đang rối rắm ôm lấy nàng, "Người chị rất lạnh, em có thể cho chị ấm áp."

Môi bị người giữ lấy, tay Lisa đã bắt đầu tiến vào trong áo nàng...

"Em có muốn nhìn xem quà của chị không?" Giọng nói lạnh lùng của nàng có hơi dao động vì động tác của Lisa.

"Em muốn thấy món quà này trước, chờ không được."

Jisoo nhắm mắt lại, là nàng sai lầm rồi, làm chuyện dư thừa, tình nhân thôi, mặc chút gì đó gợi cảm thực tế hơn quà lễ Giáng Sinh.

Lisa sợ Jisoo sẽ thấy được chiếc hộp, ôm nàng vào phòng ngủ, lại cố tình vừa lúc nằm trên giường nàng hỏi Lisa một vấn đề, "Chiếc hộp ở phòng khách là cho chị sao?"

Con ngươi Lisa náo loạn, dừng lại tất cả động tác, suy nghĩ một lúc sau, cô nghe được lời nói dối của mình, "Không phải."

"Thế hả." Jisoo không biết bản thân làm sao vậy, một cơn tức giận chạy thẳng lên đầu, đưa tay đẩy Lisa ra, "Hôm nay không có tâm tình, quên đi."

Lisa muốn ôm lấy Jisoo, nhưng để lại cô chỉ còn một bóng lưng, nghĩ một chút vẫn là xuống giường đến phòng khách lấy nhẫn.

Mặc kệ thế nào, cũng không thể không tặng, cho dù là mối quan hệ bạn bè trong quá khứ cô vẫn sẽ tỉ mỉ chuẩn bị. Lisa ngồi ở sô pha cầm hộp nhỏ quan sát, lại nhìn đến gói to của Jisoo. Mở quà của nàng trước đi.

Là khăn quàng cổ. Mặt trên còn có họa tiết chú gà con khiến cô bật cười. Chẳng lẽ mua cùng một chỗ chiếc khăn con thỏ cô mang.

Jisoo luôn tặng cô rất nhiều đồ này nọ, chưa từng thay đổi. Là do cô không được tự nhiên, Lisa nghĩ như vậy, cầm lấy hộp nhẫn đi vào phòng.

"Chị ngủ chưa?" Lisa cố ý nhảy lên giường phát ra âm thanh rất lớn, "Đưa tay ra nào."

Cô từ phía sau nắm lấy tay Jisoo hướng vào ngực mình, khiến đối phương không còn cách nào khác phải xoay người lại.

"Đừng giận, có quà cho chị, nhắm mắt lại."

Jisoo vẫn không có chút hứng thú nào, lại vô cùng phối hợp nhắm hai mắt. Trên ngón áp út bỗng nhiên lạnh lạnh, có cái gì không cần nhìn cũng biết, Jisoo mở mắt ra, quan sát chiếc nhẫn đơn giản tinh tế trên tay một chút.

"Giáng Sinh vui vẻ." Lisa nắm lấy tay Jisoo, kề sát bên tai nàng nói.

"Xem ra món quà chị tặng em rất tùy tiện." Jisoo nhớ lại gói to khăn quàng cổ, thuận tiện hỏi một chút Lisa đã xem qua chưa.

"Món quà rất dịu dàng, giống như chị."

Nàng dịu dàng sao? Jisoo không biết từ này có liên quan gì đến mình, nhất là đối với Lisa, đa phần thời điểm nàng đều bày ra bộ dạng bốc đồng.

Jisoo rút tay ra khỏi Lisa, xoay xoay chiếc nhẫn, "Hình như có gì đó."

"Bên trong có khắc chữ." Lisa nghe được thanh âm kinh hoảng của trái tim, nhưng cô rất tò mò, Jisoo sẽ đáp lại cô như thế nào.

"Ân?" Jisoo tháo nhẫn xuống, thay đổi vài góc độ mới nhìn rõ dòng chữ bên trong.

Thời gian tựa như ngừng lại ngay khoảnh khắc này.

Jisoo và Lisa đều không nói chuyện, qua được một hồi, Lisa thấy nàng đưa nhẫn đeo trở lại vào ngón áp út.

Lisa biết nàng không có ý bài xích, lá gan lớn hơn rất nhiều, "Chúng ta không làm bạn tình, làm người yêu được không?" dứt lời cô liền ôm lấy Jisoo, đầu dựa vào vai nàng, hơi thở ấm nóng cũng đánh lên cổ đối phương, làm cho Jisoo mềm lòng.

"Em biết nếu yêu đồng nghiệp sẽ phát sinh chuyện gì không?"

Jisoo trả lời bằng một câu hỏi khiến cho ánh mắt Lisa lập tức mù sương mơ hồ, đương nhiên cô biết sẽ phát sinh cái gì, cô cũng biết ý tứ của Jisoo muốn nói.

"Chị chưa bao giờ chọn như hiện tại vì không đủ thích em." Tay Jisoo đặt sau lưng Lisa bỗng duỗi ra, nàng ngắm nhìn chiếc nhẫn, "Bây giờ nghiêm túc, sau này khả năng chia tay lại càng lớn."

"Em sẽ không rời khỏi chị." Lisa nói xong, đột nhiên cảm thấy được sẽ cho Jisoo nghĩ bản thân mình thật ngây thơ.

"Nếu em thật sự chắc chắn về điều này, hãy cứ chờ đợi. Nhẫn chị nhận, hi vọng sau này em không tìm chị để đòi lại." Mãi mãi? Ít nhất là trong giây phút này nàng mong mãi mãi được ở bên cạnh Lisa.

Lisa thở dài một hơi, tuy rằng biết tất cả nhũng gì Jisoo nói đều đúng, vẫn giận dỗi xoay người qua một góc giường nằm xuống.

"Thế nhưng lại không khóc, chị còn nghĩ em sẽ khóc sướt mướt ép chị nói 'đồng ý' đó." Jisoo biết rằng dù gì cũng không thể mặc kệ em ấy vào lúc này.

"Em không phải loại người đó."

"Loại người đó? Khóc lóc... hay là hẹp hòi?"

"Chị... có bản lĩnh thì chúng ta cãi nhau bằng tiếng Thái đi."

"Chị thấy hình em trên ins, có mang khăn quàng cổ rất tốt, nhưng chị nghĩ một cái không đủ, hơn nữa họa tiết này phù hợp với em hơn."

"Vậy chị còn tặng con thỏ..."

"Đồ ngốc, bởi vì cái đó mọi người mới có thể nhìn ra được, em là của chị." Jisoo cố ý ghé vào trên người Lisa, ngón tay gõ lên trán cô.

Mặt lạnh Lisa toàn bộ đỏ ửng sau khi nghe nàng cười khúc khích, "Leo xuống đi, chị đang đè em đó."

"Nằm một chút còn không muốn, vậy mà dám khắc chữ như vậy trong nhẫn."

"Được rồi." Lisa đỏ mặt nâng tay ôm lấy cổ Jisoo, nhẹ nhàng lôi kéo đối phương mềm mại ngã lên người mình, khoảng cách môi hai người chỉ một li, "Không được cười nhạo quà của em, đó là thật lòng."

"Chị rất thích món quà này, hơn nữa hôm nay em thực nghe lời, có thể thưởng." Sau khi Jisoo đưa đầu hôn nhẹ lên vành tai Lisa, đôi môi trái tim lại dịu dàng dán lên môi cô...

"Chẳng phải nói không có tâm tình sao?" Ánh mắt Lisa bay đến cổ áo của Jisoo, hơi thở trở nên gấp gáp hơn.

"Nhận quà mà không làm gì, không phải phong cách của chị."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz