ZingTruyen.Top

( Lichaeng ) Park Tiểu Thư

Chương 10

Filbert_Charles


Lisa định chỉ băng bó vết thương ở nhà vì mấy cái vết thương xước da này nhìn chảy máu vậy thôi chứ không ảnh hưởng gì lắm. Nhưng Chaeyoung nằng nặc muốn chị tới bệnh viện. Còn dãy đành đạch, ép buộc Lisa muốn hay không cũng phải tới bệnh viện để kiểm tra.

- Cô ấy không sao, vết thương đã được khử trùng sạch sẽ rồi.

Chaeng chạy tèn tèn vào phòng bệnh, thấy Lisa ngồi trên giường đang xem mấy cái vết thương đã được băng bó kĩ lưỡng còn thổi thổi lên đó. Có vẻ là hơi đau.

- Có đau hông?

- Có đau đớn gì đâu, vết thương ngoài da mà.

- Hừm! Máu một đống mà ngoài da!

- Thì máu một đống mới ngoài da đó! Đi về nè.

Lisa quăng cái chăn trên giường bệnh sang một bên nhẹ nhõm bước xuống giường, Chaeng lại đi tới đẩy cô xuống, chống nạnh chỉ chỉ vào mặt cô.

- Về cái gì mà về! Bác sĩ kêu chị ở lại vài ngày để kiểm tra vết thương đó.

- Hảaaa?! Ở bệnh viện chán lắmmm!

- Không có chán chường gì hết á!
- Ngồi yên để em đi mua cháo cho chị ăn.

- Nãy tui ăn bánh mì rồi.

- Bây giờ ăn cháo để uống thuốc.
- Bác sĩ dặn sau thì nghe vậy đi, chị lì lợm quá à.

Nói rồi Chaeyoung chạy đi mất tiêu, Lisa nằm dài trên giường, ngày tháng chán nản trong bệnh viện. Chỉ cần nghĩ tới thôi là đã muốn xỉu ngang rồi, Lisa rất ghét không khí ở bệnh viện.

.

.

Vài phút sau đó.. Chị bị Chaeyoung cưỡng ép không thương tiếc. Nuốt từng muỗng cháo, thật ra không phải là do cháo có vị dở tệ hay gì mà là do ban nãy Lisa đã ăn quá no rồi.

- Tui không ăn được nữa đâu.

- Ăn cho hết! Còn mấy muỗng nữa là hết rồi.

- Vậy em ăn đi!

- Em đánh chị giờ tin hông? Ăn dô cho hết đi rồi được xuất viện sớm.

Lisa nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Chaeyoung rồi phì cười.

- Chị.. Chị cười cái gì vậy?..

- Nhìn..haha nhìn em giống mấy bà mẹ dụ con ăn quá!

Chaeyoung được một phen đỏ mặt, Lisa thì ngồi ôm bụng cười khí thế. Em giận quá, bỏ chén cháo xuống bàn rồi chạy ào vào nhà vệ sinh. Lúc này Lisa mới nghỉ cười nhìn em.

- Giận rồi hả?..
- Giống thật mà ta.

Lisa vẫn yên thân ngồi trên giường bệnh chờ một hồi lâu vẫn không thấy Chaeyoung bước ra, chị bước xuống giường. Tay chân bỗng nhiên lại ể ẩm, cơn đau ập tới, mặt Lisa khẽ nhăn mặt. Nhưng chị vẫn nén cơn đau cố gắng lê chân tới cửa nhà vệ sinh.

"Lạch Cạch"

-  Chaeng..

Chaeyoung bước ra đi thẳng lại phía ghế ngồi, quay lưng với chị.

- Chaeyoung, em sao vậy?

Lisa lại cố lết tới, nhưng chỉ cần thấy bản mặt của Lisa ở đâu là nàng lại quay lưng vào mặt chị.

- Ah!!..

Bỗng nhiên Lisa ôm bụng, ngồi xuống sàn, khuôn mặt nhăn nhó đau đớn.

- Lisa chị sao vậy?!

- Đau..đau quá!..

- Đau?.. Đau ở đâu?
- Em đi kêu bác sĩ!

Chaeng lo lắng tay chân cuống cuồng, đứng dậy định chạy đi kêu bác sĩ thì Lisa vội nắm chặt tay em lại.

- Chị đau ở đây nè.

Lisa kéo tay Chaeyoung đặt lên tim mình, em nhẹ đỏ mặt.

- Chị bị bệnh đau tim hả?
- Vậy thì càng phải kêu bác sĩ rồi!

- Haizzz chị đau chân, không đứng lên được.

Chaeyoung đỡ Lisa đứng lên rồi lại ngồi xuống giường bệnh, Lisa vì không muốn nàng giận nên đã tiếp tục ăn hết những muỗng cháo khó nuốt cuối cùng. Uống thuốc, sao đó nằm nghỉ một giấc dài cho tới khi được xuất viện.



Vài tuần sau đó, do ảnh hưởng bởi dịch bệnh tràn lan nên trường đã cho các học sinh học Online và ngồi bó gối tại nhà. Vì thế nên Chaeyoung đã quyết định cuốn gối về quê, dù gì đi nữa thì ở trên đây cũng ru rú trong nhà. Cuốn gối về sớm để không thì bị cách ly khỏi về luôn mất.

Lisa lái xe theo chỉ dẫn của Chaeyoung, năm nào cũng nằng nặc đòi về lúc tết. Em nhớ đường hết á.

.

Những tòa nhà cao ráo hiện đại cũng dần dần trở thành những hàng cây xanh thắm, không khí dần dần trở nên thoáng mát, Lisa không hít thở máy lạnh trong xe nữa mà tắt đi rồi hạ cửa kính xuống. Quê của Chaeyoung ở biển, nhà nàng cũng thuộc dạng cách biển không xa. Nói đúng hơn nhà Chaeyoung 3 đời đi biển, tới đời ba Chaeyoung đi làm chủ tịch.

- Ông bà!
- Con nhớ ông bà quá điiiiiiiiii!

Vừa tới nơi, em không ngại gì chạy ùaaaaaaaaaaaaaaaa vào trong ôm lấy ông bà ngoại. Vì đây là quê mẹ của em mà, quê ba thì ở xì phố rồi cần gì thăm nữa.

- Ối dồi ôi, mới 1 năm không gặp mà cháu của bà đã lớn quá rồi.

- Ủa, ông ngoại đâu?

Nàng ngó vào trong chẳng thấy ông ngoại đi ra ngơ ngác hỏi.

- Ông ngoại đi biển chưa về.

- Vậy mẹ con đâu?

- Mẹ con tới 27 mới về.

Nghe tới đây thì mặt Chaeyoung có hơi buồn buồn, nhưng nàng nhanh chóng lấy lại tinh thần vì nghĩ tới việc sắp được rong chơi khắp nơi. Vì nơi này của nàng đã sớm cách ly với vùng có dịch, vài ngày tới sẽ cấm lưu thông.

- Haha hong sao! Chừng nào ông ngoại mới về vậy bà?

- Giờ này cũng 5h chiều chắc ông ấy sắp về rồi.

Lisa từ bên ngoài khó khăn kéo đống hành lí lùm xùm của nàng vào trong, tới tận giờ mới ló mặt vào. Nhìn cô chật vật với 2 cái vali to bự ở hai bên tay, lưng còn quải 2 3 cái túi xách với balo.

- Ủa ai vậy con?

Thấy Lisa có phần vất vả nên Chaeyoung chạy lại đỡ.

- Dạ người yêu con đó ngoại.

- Hở?!

Câu nói Chaeyoung thốt ra khiến cho Lisa tan biến đi sự mệt mỏi thay vào đó là sự ngơ ngốc, khuôn mặt chị méo mó nhìn Chaeyoung không hiểu chuyện gì.

- Chị kéo đồ vào trong đi, để em phụ cho.

- À được được..

Lisa kéo đóng đồ vào trong. Bà ngoại thấy chị vật vã với đóng hành lí to đùng, nên cũng phụ chị một tay xách đống đồ vào giữa nhà.

- Dạ con cảm ơn.

- Có gì đâu con, người một nhà thôi mà.

Lại gần mới để ý, mắt của bà nhìn khá đục. Có thể bà có tuổi nên mắt mờ, bà đưa tay lên sờ sờ mặt Lisa, Lisa có hơi giật mình nhìn sang thấy Chaeyoung ra hiệu, nên đành đứng yên đó cam chịu.

- Con tên gì?

- Dạ.. Con tên Lisa.

- Thôi vào nhà! Bà nấu cơm rồi cho 2 đứa ăn, đi đường xa chắc mệt lắm rồi con ha?

Nói rồi bà dắt tay Lisa vào trong, Chaeyoung cười thầm chạy tới nắm lấy tay Lisa, nhìn chị rồi cười tới tít mắt.


Đúng lúc ông cũng đã về, Lisa đi vào trong bếp.

Nhà của ông bà Chaeyoung là nhà gỗ, gỗ Hiếm! Sân lót rạch rất rộng, dư sức để chứa 3 chiếc xe tải Container loại lớn.

- Để con phụ cho.

- Thôi để em phụ bà, chị đi ra lái xe vào sân đi.

- Ờm..

Lisa đi ra ngoài để đánh lái chiếc xe của nàng vào sân, con xe đắt tiền nằm phơi nắng từ sớm tới giờ. Lớp sơn đã trở nên nóng hổi.

Vừa vào tới nơi, bước xuống xe thì đã thấy ông ngoại về trên tay là một bọc hải sản còn tươi sống được cột dây cẩn thận.

- Con.. Con chào ông.

- Người yêu của cháu Chaeyoung đấy à?

- Dạ vâng.

- Vào nhà đi con.

Lisa đi theo sao ông vào nhà.

- Ah ông ngoạiiiiiiiii!
- Con nhớ ông ngoại quá điii!

Chaeyoung theo phản xạ hồi chiều cũng chạy ào tới định ôm ông, nhưng ông lại xua tay vì cả người ông khá hôi, và dơ, diễn nhiên ông không muốn lây cái mùi này cho đứa cháu ngọc cháu vàng của mình rồi.

- Để ông đi tắm, làm món gì ngon ngon cho hai đứa nó ăn đi.

- Ơ ông ngoại hết thương con rồi.

- Toàn mấy thứ hồi đó con ăn ông đem về mà kêu là hết thương hả?

Ông ngoại nhìn Chaeyoung phản bác, đứa cháu gái này lớn cỡ nào thì lớn nhưng vẫn sợ ông ngoại không thương mình nữa.

- Hì hì con thương ông nhứt trên đời.

Ông ấy lắc đầu ngán ngẩm đứa cháu không chịu lớn, rồi đi ra nhà sao tắm.

.

.

Hôm nay cả nhà được đoàn tụ ăn một bữa cơm gia đình, Lisa rưng rưng nước mắt. Chưa bao giờ chị được ăn một bữa cơm vui vẻ đoàn tụ như vậy, mặc dù vẫn chưa hiểu chuyện gì nhưng ông bà rất tốt.

.

Sao khi ăn xong, Chaeng và Lisa cùng nhau dọn dẹp để ông bà đi nghỉ. Cả hai cùng rửa chén ở phía sân sau, Lisa tay chân nhanh lẹ không muốn cho Chaeyoung làm nên chỉ để em ngồi ở đó nhìn.

- Ủa mà Chaeyoung ơi, sao hồi chiều Chaeyoung lại nói tui là người yêu của Chaeyoung vậy?

Lisa vẫn chưa thôi thắc mắc về vụ hồi chiều, Chaeyoung thở dài trả lời.

- Haizz.. Ông bà của em cũng có tuổi rồi, bà nói là trước khi mất muốn em dắt người yêu về cho bà nhìn. Nhưng chị thấy đó! Em hông có thích con trai.

- À à vậy.. Tui phải đóng giả làm người yêu của Chaeng hả?

Nàng gật gật đầu.

- Tất nhiên rồi! Ráng làm cho tốt đi rồi  khi về lại thành phố em sẽ kêu ba thưởng thêm cho chị.

Lisa gật đầu cười, nhưng nụ cười của chị hôm nay rất gượng gạo. Đôi khi vì thân quá Lisa cũng xém quên mất mình chỉ là một vệ sĩ đi theo và bảo vệ Chaeyoung. Sao vụ việc Chaeyoung xém bị cưỡng bức thì từ đó Lisa đã không rời nàng nửa bước. Tới ngủ cũng ngồi canh nàng ngủ.

Sao khi rửa xong đống chén bát thì cả 2 đi về phòng mà ông bà đã dọn dẹp sẵn, cái giường khá lớn đủ cho cả hai. Lisa ý tứ lấy cái gối dài chặn lại.

- Lisa, chị ngủ ngon.

- Em cũng vậy, ngủ ngon.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top