ZingTruyen.Top

[Lichaeng - Cover] - Phu nhân tại thượng

Chương 68 Một chút chuyện phu thê

Thich_Soc_Chuot

Trong lòng Phác Thái Anh lập tức không khó chịu nữa, nàng biết phu nhân luyến tiếc thực sự khiến nàng khó chịu, nàng trở tay nắm lấy tay phu nhân không muốn buông ra.

Lạp Lệ Sa vốn định rút tay về nhưng Phác Thái Anh nắm tay nàng quá chặt chẽ không cho nàng rút về, nha đầu này quả nhiên là cho nàng một chút màu nàng liền mở cả phường nhuộm.

"Phu nhân, ngươi trước cùng ta trò chuyện đi." Phác Thái Anh cảm thấy đã lâu không gặp phu nhân, nàng có rất nhiều rất nhiều lời muốn nói cùng phu nhân.

"Nói cái gì?" Lạp Lệ Sa cảm thấy không có gì hay để nói.

"Ngươi không nhớ ta sao?" Phác Thái Anh nhẹ giọng hỏi.

Cho dù thỉnh thoảng sẽ nhớ, nhưng lời buồn nôn như vậy Lạp Lệ Sa thực sự nói không ra miệng.

"Không phải đã trở về rồi sao." Lạp Lệ Sa chính là lảng tránh vấn đề này.

"Ta rất nhớ ngươi, nhớ đến ở đây cũng khó chịu, ta đã nghĩ ta nhất định là nhiễm bệnh rồi, nếu không ngực thế nào sẽ cảm thấy khó chịu đây, nhưng ngươi vừa trở về, trong lòng sẽ không khó chịu nữa." Phác Thái Anh cầm tay phu nhân đặt trên ngực mình.

Lạp Lệ Sa nghe vậy, hơi vung lên khóe miệng, hơn nữa xúc cảm trong lòng bàn tay thế nào đều không thể bỏ qua, mềm mại đầy ắp hơn nữa mười phần co dãn, xúc cảm hảo đến kinh người. Lạp Lệ Sa cảm thấy sờ rất thoải mái, dĩ nhiên liền muốn sờ nhiều vài cái, hơn nữa nha đầu này chủ động đem tay nàng đặt lên chỗ này, lẽ nào không phải đang câu dẫn sao? Nói gì đi nữa, nàng cũng bị nhìn thấy hết rồi, thế nào cũng phải đòi lại một chút gì đó.

"Ở đây khó chịu sao?" Lạp Lệ Sa nhướng mày hỏi.

Phác Thái Anh gật đầu lại lắc đầu, phu nhân không trở về trước đó khó chịu, nhưng hiện tại không khó chịu nữa.

"Ta giúp ngươi xoa, một chút một chút sẽ không đau nữa." Lạp Lệ Sa nghiêm trang nói, tay liền trên khỏa mềm mại xoa tới xoa lui. Vốn dĩ mang thai, ngực rất mẫn cảm, lại bị phu nhân xoa nắn, ngực của Phác Thái Anh càng thêm mẫn cảm.

Khuôn mặt Phác Thái Anh đỏ bừng, nàng nhìn phu nhân, phu nhân rõ ràng đang làm chuyện kẻ khác cảm thấy thẹn, nhưng vẻ mặt của phu nhân lại diềm tĩnh như vậy, một chút cũng không giống như đang khinh bạc nàng. Hơn nữa thân thể của nàng trở nên rất kỳ lạ, đặc biệt là ngực, nơi đó truyền đến cảm giác tê dại.

"Bây giờ còn khó chịu không?" Lạp Lệ Sa khẽ mỉm cười hỏi, thân thể Phác Thái Anh dường như rất mẫn cảm, Lạp Lệ Sa cảm giác nụ hoa nhỏ kia đã đứng thẳng, liền dùng móng tay nhẹ nhàng gãi lên.

Phác Thái Anh chịu kích thích không khỏi rên ra tiếng, nàng cảm thấy chân dường như mềm nhũn, không tự giác bám lấy thân thể phu nhân, hơn nữa cảm giác giữa hai chân có chút ẩm ướt. Nàng không hiểu vì sao sẽ như vậy, chỉ cảm thấy thân thể dường như thoải mái rồi lại dường như khó chịu, trong lòng cũng cảm thấy thẹn thùng hơn nữa lại hưng phấn.

Lạp Lệ Sa nhìn thấy sắc mặt Phác Thái Anh phiếm đỏ, hiển nhiên là có chút động tình rồi, lập tức thu tay lại, đến chừng mực thì ngừng lại.

Phác Thái Anh nhìn thấy phu nhân thu hồi tay chỉ cảm thấy rất mất mát, vẫn luôn cảm thấy còn muốn cái gì đó, nhưng lại không biết đó là cái gì, nàng nghĩ nếu phu nhân tiếp tục thì có thể sẽ biết được, nàng lại nghĩ đến phu nhân nói qua giữa nữ tử cũng có thể làm chuyện phu thê, nàng nghĩ nếu giống như phu nhân nói, mặc dù sẽ đau nhức nhưng nàng cũng sẽ nguyện ý cùng phu nhân làm việc phu thê. Trong kinh nghiệm hữu hạn của nàng đều là đau nhức, khiến Phác Thái Anh nghĩ lầm làm phu thê đều sẽ đau nhức, nhưng dù vậy có thể cùng phu nhân da thịt chi thân, cho dù đau nhức Phác Thái Anh vẫn cảm thấy có thể nhịn đau thử một lần, nhưng giữa nữ tử thì phải làm như thế nào đây? Sờ ngực thì được rồi sao? Nếu như vậy, ngược lại cũng không khó chịu, trái lại rất thoải mái.

"Phu nhân làm những chuyện này chính là chuyện phu thê sao?" Phác Thái Anh đỏ mặt hỏi, nàng đối với việc nữ nữ thực sự rất hiếu kỳ.

"Ngươi nói xem?" Lạp Lệ Sa mỉm cười hỏi ngược lại, nàng đoán rằng nha đầu này đại khái cũng giống như khi nàng muốn ăn thịt, việc lớn mật này cũng có thể hỏi ra miệng, thật không giống việc nữ tử rụt rè nên hỏi.

"Người ta không biết nên mới muốn hỏi mà." Phác Thái Anh ghét nhất bị phu nhân hỏi ngược, nếu như nàng biết thì còn phải mặt dày đi hỏi chuyện tư mật như vậy sao, người ta cũng rất xấu hổ nhưng lại rất hiếu kỳ.

"Đây chỉ là một phần nhỏ trong đó, sau đó còn có rất nhiều việc chưa làm." Lạp Lệ Sa ngược lại không phủ nhận.

"Nga." Phác Thái Anh tuy rằng vô cùng hiếu kỳ phần còn lại sau đó, nhưng chung quy xấu hổ lấn át hiếu kỳ nên mới không hỏi, tuy rằng mầm móng hiếu kỳ đang ở trong lòng nàng chậm rãi nảy sinh, chậm rãi lớn lên.

"Ngươi thích ta đối đãi ngươi như vậy sao?" Lạp Lệ Sa dán sát Phác Thái Anh, bên tai Phác Thái Anh ái muội hỏi.

Phác Thái Anh cảm thấy phu nhân nếu gần kề thêm một chút, cánh môi sẽ dán trên lỗ tai nàng, hơi thở ấm áp đánh vào bên tai khiến lỗ tai nàng trở nên vô cùng mẫn cảm.

Phác Thái Anh đỏ mặt, khẽ gật đầu.

Phác Thái Anh thành thực khiến Lạp Lệ Sa hài lòng, trong lòng liền nảy mầm một tâm tư tà ác, nếu như thường xuyên trêu chọc nha đầu này, lại không cho nàng thỏa mãn, nhiều lần rồi, không biết nha đầu này có thể sẽ xù lông hay không đây.

"Đã đói bụng chưa?" Lạp Lệ Sa mở miệng hỏi, tiện thể dời đi đề tài, nàng luôn luôn hiểu được đúng mực.

Vừa nhắc mới nhớ, Phác Thái Anh phát hiện bụng nàng quả thật có chút đói.

"Truyền thiện." Lạp Lệ Sa nhẹ giọng hạ lệnh, An Nhi vốn không có cảm giác tồn tại liền xuất hiện.

Phác Thái Anh nhìn thấy An Nhi, lại đoán rằng vừa rồi phu nhân sờ ngực nàng, An Nhi có đang ở đây hay không, nếu như có, chẳng phải là bị thấy hết rồi sao. Cũng may trên mặt An Nhi không có biểu tình, nếu không Phác Thái Anh cũng không biết nên đối mặt An Nhi thế nào, thật sự là xấu hổ rồi!

Rất nhanh, phòng bếp đã chuẩn bị món ăn xong, so với trước kia Phác Thái Anh bồi phu nhân dùng bữa lần này thức ăn rõ ràng có thêm nhiều món thịt, hiển nhiên là vì nàng mà chuẩn bị, nghĩ đến có thể ăn thịt Phác Thái Anh liền cười híp mắt.

Phác Thái Anh sức ăn luôn luôn tốt, tâm tình lại tốt, ăn rất vui vẻ, Lạp Lệ Sa nhìn thấy cũng muốn ăn thêm một ít, quả nhiên nha đầu này bồi nàng ăn sẽ khiến khẩu vị của nàng tốt hơn.

Bữa cơm rất nhanh đã dùng xong, Phác Thái Anh lại bám lấy phu nhân nói chút chuyện. Lạp Lệ Sa dọc theo đường đi gấp gáp trở về, thân thể có chút mệt mỏi, liền mở miệng đuổi Phác Thái Anh quay về phòng, nhưng Phác Thái Anh sao đành rời khỏi đây!

"Phu nhân còn nợ ta đây!" Phác Thái Anh nhớ mãi không quên phu nhân nợ nàng.

"Ân?" Lạp Lệ Sa không giải thích được.

"Trước khi phu nhân đi đã nói cho ta cắn một cái." Phác Thái Anh hài lòng nói, rốt cuộc có thể cùng phu nhân nói điều kiện rồi.

Lạp Lệ Sa hoàn toàn đã quên chuyện này, hôm nay được Phác Thái Anh nhắc tới mới nhớ ra, nàng trực tiếp vén lên tay áo, lộ ra cánh tay trơn bóng, nàng luôn luôn không dễ dàng hứa hẹn, nếu đã hứa hẹn, tất nhiên phải làm, cho nên cũng không muốn thoái thác, tuy nói cho dù nàng quỵt nợ Phác Thái Anh cũng không làm gì được nàng.

Phác Thái Anh không nghĩ đến phu nhân thẳng thắn như vậy, nàng vẫn chưa trao đổi điều kiện thì phu nhân đã đưa tay đến.

"Phu nhân, nếu không như vậy đi, ngươi để ta ngủ lại đây một đêm, coi như huề nhau, được không?" Phác Thái Anh nghĩ bản thân nhất định luyến tiếc dùng sức cắn phu nhân, cùng phu nhân ngủ mới là chuyện nàng muốn.

"Không tốt, hay là ngươi trực tiếp cắn một ngụm đi cho đơn giản." Lạp Lệ Sa vẫn không quen trên giường thêm một mình, hơn nữa lại là người có thai mấy tháng, vừa nghĩ đến ngủ cũng phải nơi chốn cẩn thận liền kiên quyết cự tuyệt.

"Bên ngoài trời vừa tối vừa trơn, vạn nhất té ngã thì làm sao bây giờ?" Phác Thái Anh không từ bỏ.

"Có An Nhi tiễn ngươi, nàng tất nhiên sẽ không để ngươi ngã." An Nhi làm việc Lạp Lệ Sa luôn luôn rất yên tâm.

"Ta hôm nay đã tắm rồi, trên người thơm thơm, phu nhân nói thế nào ta liền nghe theo vậy." Phác Thái Anh không ngừng kiên trì.

"Hôm nay ngửi đủ rồi." Sau khi Lạp Lệ Sa lại ngửi trên người Phác Thái Anh một chút, nói.

"Phu nhân, ngươi niệm tình hài tử sắp chào đời của ngươi, để ta ở lại một đêm đi, nàng sắp chào đời rồi, ngươi cũng nên cùng nàng bồi dưỡng một chút tình cảm không phải sao?" Những cái cớ có thể sử dụng Phác Thái Anh đều mượn đến dùng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top