ZingTruyen.Asia

Kimchay Chon Vo Giup Bo Drop

Tối đến, Porschay và Kim ngồi nói chuyện với nhau về vấn đền sức khỏe của nhóc Kai.
"Anh thường xuyên không cho Kai đi chơi?"
"Công việc nhiều, không có thời gian" Kim hờ hững đáp mắt dán vào màn hình máy tính
"Anh không cho Kai tiếp xúc hay ăn thử các loại đồ ăn vặt như bánh kẹo..."
"Những thứ đó không tốt cho sức khỏe với cả thằng bé sợ đám đông"
"Này, anh có biết làm bố không vậy? Chả nhẽ cuối tuần anh không rảnh để cho thằng bé đi chơi à, còn nữa biết là đồ ăn vặt không tốt nhu2ng anh cũng phải cho Kai ăn một chút chứ, lâu lâu đổi khẩu vị cho thằng bé không được à, bắt Kai ăn rau, cá ngừ, thịt bò....Anh không chán nhưng Kai thì chán rồi"
"Thằng bé là con tôi nên..." Kim lúc này mới ngẩng lên đang nói thì bị Porschay chặn lời
"Nên cái đầu anh chứ nên, Kai còn nhỏ anh phải cho thằng bé tiếp xúc bên ngoài nhiều một chút. Đã không chăm được thì đẻ làm gì không biết" Porschay nói xong đứng dậy bỏ về phòng
Kim lại ngơ ngác, rõ ràng thằng bé không phải do anh đẻ mà, mắc gì chửi anh, anh chỉ là nuôi thằng bé hộ người chị họ thôi mà.
"Cậu ta lại nói vậy, thằng bé đâu phải do mình tạo đâu༎ຶ‿༎ຶ"
---------
5 năm trước, trong một lần đi chơi ở ngoại ô, gia đình của người chị họ của Kim gặp một tai nạn giao thông bất ngờ, hai người lớn vì bảo vệ Kai mà thiệt mạng, Kai được mọi người đưa đi bệnh viện. Sau hơn một tháng Kai tỉnh lại liền mắc phải căn bệnh sợ đám đông và không nói chuyện với ai. Vốn sứ để nhóc đến nhà nội hoặc ngoại nhưng Kim lại cảm thấy yêu quý nhóc con này, từ lâu anh đã xem nhóc như con ruột nên Kim quyết định nhận nuôi
--------
Porschay về phòng ngủ, cậu vẫn không quên ghé qua phòng Kai xem một chút, chỉnh lại nhiệt đồ của điều hòa, kéo lại chán cho nhóc cậu mới yên tâm về phòng ngủ.
------
Sáng hôm sau
Kim đã thức dậy từ sớm để nấu bữa sáng, Porschay cũng đã dậy.
"Cậu dậy rồi sao, để tôi gọi Kai rồi cùng ăn sáng"
"Anh gọi Kai cho thằng bé ăn sáng đi rồi đưa Kai tới bệnh viện, Kai cần được kiểm tra toàn diện, tôi có việc đến bệnh viện trước"
Porschay bỏ đi, Kim không kịp nói gì chỉ nhìn theo bóng lưng cậu, cởi bỏ tạp dề, chỉnh lại tay áo rồi lên phòng kêu cậu chủ nhỏ nhà Theerapanyakul dậy.

Kai bị Kim đánh thức lim dim ngồi dậy, tự giác đi vào VSCN rồi tự lấy quần áo thay, sau đó chạy qua phòng Porschay định kêu cậu dậy
"Porschay đi làm từ sớm rồi, chỉ có bố ăn sáng với con thôi"
Kai bĩu môi rồi lủi thủi xuống nhà, ngồi vào bàn ăn, không cần Kim chăm Kai tự ăn, nhóc con ăn vài muỗng, chợt nhớ ra gì đó

"Làm cơm hộp cho papa"
"Papa?? Ai là papa con, chẳng phải con có bố rồi sao?"
"Papa Porschay..."
Kim nhìn chữ trên ipad mà sặc cơm, anh trợn tròn mắt nhìn con mình
"Kai, con phải gọi là chú hoặc cùng lắm là anh thôi, không thể tùy tiện gọi papa được"
"Papa Porschay....con muốn có papa, bố mau kiếm papa cho con😠"
"Kai à, bố cũng muốn kiếm cho con một người mẹ, nhưng con xem mỗi lần bố đưa về con đều hành người ta khiến họ sợ chạy mất. Giờ thì ở đây đòi mama..."
"Con không muốn mẹ, con muốn papa Porschay, anh Porschay làm papa của con"
"Kai à...."
"Bố muốn laptop hay điện thoại" lời nói mang tính đe dọa cao
"Được được,chiều theo con. Nhưng...liệu cậu ấy có chấp nhận hay không thì hên xui nha con"

Thế là sau khi ăn xong, Kim lại vào bếp chuẩn bị vài món ăn sáng cho Porschay. Xong xuôi hai bố con nhà Kim dắt nhau đến bệnh viện. Vừa vào trong Kai đảo mắt tìm Porschay, vừa thấy cậu Kai định chạy lại thì bị Kim túm cổ áo kéo lại
"Phòng kiểm tra bên này, Porschay đang làm việc, con không nên làm phiền"
Kai bĩu môi, khoang tay trước ngực mặc Kim lôi đi. Sau khi được kiểm tra toàn diện trong thời gian chờ đợi kết quả, Kim dắt Kai đi tìm Porschay. Cả hai đến phòng làm việc của cậu, thận trọng gõ cửa rồi bước vào
"Kiêm tra xong rồi sao?" Porschay rời khỏi bàn làm việc đưa tay bế Kai lên
"Ừm, chắc là một lúc nữa có kết quả" Kim thong thả đi lại ghế ngồi

Kai vui vẻ nhảy xuống khỏi người cậu, cầm tay Porschay đi lại bàn rồi chỉ chỉ vào hộp cơm trên đó
"Mang cho anh sao?"
*gật*
"Là Kai làm hửm?"
*lắc đầu, chỉ vào Kim*
"Ồ thì ra là bố em làm, lát anh sẽ ăn nhé"
"Cậu ăn đi, không còn nóng nhưng chắc vẫn ấm, đồ ăn để nguội sẽ không ngon và không tốt cho sức khỏe đâu"
"Anh cứ như là bác sĩ của tôi vậy, tôi biết rồi"
Porschay nói rồi cũng vui vẻ đi lại ngồi cạnh Kim, đặt Kai trong lòng rồi bắt đầu ăn. Kim chu đáo lấy đũa giúp cậu và rót cho cậu cốc nước. Kai nhìn thấy gật gật nhẹ đầu miệng cười tỏ vẻ hài lòng.

Được một lúc cũng có kết quả xét nghiệm, xem qua một lượt Porschay nhìn Kim tồi đề nghị anh cho Kai đi chơi. Sau một hồi nghe cậu giảng đạo thì anh cũng đồng ý. Vốn là chỉ hai bố con họ thôi nhưng chả hiểu sao Kim lại rủ Porschay đi cùng
"Ừm...thì dù sao cậu là người chăm sóc Kai nên đi chung đi cho tiện"
"Ờ...được thôi"

Porschay ngồi ở ghế lái phụ, cậu định bế Kai ngồi trong lòng nhưng nhóc lại muốn ngồi ở hàng ghế dưới, cậu định xuống ngồi cùng thì Kai lại bày đồ chơi nên hết chỗ, vì vậy cậu ngồi ở ghế lái phụ. Kai nhìn cảnh trước mắt mà vui vẻ, cảm giác như một nhà 3 người đưa nhau đi.

Kim đưa hai người đến TTTM để chơi, Kai vui vẻ hí hửng nắm lấy tay Porschay mà kéo đi, Kim ở đằng sau chạy theo hai người. Kai dừng trước ở chỗ bán kẹo bông, đưa đôi mắt nhìn Kim, anh lắc đầu Kai liền xụ mặt. Vừa hay Porschay cũng đã mua cho Kai một cái, nhóc vui vẻ nhận lấy rồi ăn
"Anh không nên cấm Kai"
"Nhưng nó quá ngọt..."
"Chỉ là một cái thôi"
Kim nghe cậu nói cũng chỉ biết thở dài
------
Ba người lại dắt nhau đi chơi, đang đi Porschay đụng phải Jane. Cậu cố tình lơ cô ta đi nhưng cô ta thì không, chặn cậu lại rồi nhìn sang Kai sau đó dùng giọng mỉa mai nói
"Đưa em trai hay đưa con trai đi chơi vậy?"
"Tôi đưa ai đi đâu là việc của tôi" Porschay nắm tay Kai định rời đithì Jane chặn lại
"Ấy, chỉ là muốn chào hỏi một chút thôi mà. Hay cậu vẫn đang tức tôi vì chuyện của Jim"
"Sao tôi phải tức với người thu gom rác hộ tôi?" Porschay nhí mày hỏi lại
"Cậu..."

Kim lúc nãy có điện thoại nên ở đằng xa nghe, vừa kết thúc quay qua thì thấy Porschay đang nói chuyện cùng một cô gái lạ, anh nhìn có chút quen mắt nhự cũng kệ cái anh để ý là không khí giữa hai người có gì đó không ổn, bèn đi lại
"Haizz, cậu tốn công vì anh ấy, làm tất cả vì anh ấy, nhưng cuối cùng cũng thua tôi thôi. Loại người không có tiền như cậu thì làm gì có tình yêu. Còn nữa đã vậy còn là gay. Bị Jim đá là đáng"
"Cô..."
"Trước khi ta đường cô không đánh răng à"Kim đi lại nói
"Kim..."- Porschay
Kai thấy anh kiền chạy lại, giơ tay nhỏ ra ý nói
"Cô ấy bắt nạt papa của Kai"
Kim gật đầu ý nói để bố xử
"Anh là ai mà dám nói chuyện với tôi?"
"Tôi là ai nhit? Là Kimhan Theerapanyakul"
"Ô là cậu Kim sao ạ, thật là...xin thứ lỗi vì sự vô phép vừa rồi" cô ta nở nụ cười rồi cúi chào
Porschay nhìn mà nở nụ cười khinh
"Người cô cần xin thứ lỗi phả là thiếu phu nhân nhà tôi mới phải"
"Hả??"
"Porschay...ừm, vợ tôi. Cô mau xin lỗi em ấy vì tội đã xúc phạm em ấy là..."
"Kim, không cần phải vậy đâu" Porschay thủ thỉ vào tai Kim nói
"Yên nào" Kim vòng tay qua eo Porschay kéo cậu lại gần
"....Còn nữa, cô nói là em ấy bị Jim đá, xin lỗi là vợ tôi đá anh ta mới phải. Cũng may là rác vợ tôi vừa vứt là có người nhặt luôn nên không gây ô nhiễm môi trường cảm ơn cô Jane đã thu dọn giúp nha"
Kai giơ ngón cái tặng cho Kim một nút like, Jane không tin vào tai mình, cô ta không ngờ cậu sau khi chia tay Jim lại có thể kết hôn được với một giám đốc của một tập đoàn lớn, trong lòng có chút ganh tị, nhưng vẫn cố nở nụ cười rồi xin lỗi, xong cô ta liền ôm bụng tức giận bỏ đi.

Sau kho Jane rời đi, Porschay vội né xa Kim rồi nhanh chóng kéo Kai đi chơi tiếp, mặt cậu nãy giờ đã đỏ bừng mất rồi. Kim nhìn theo cậu, rồi lại nhóe đến cái ôm eo lúc nãy. Eo cậu, hình như có chút nhỏ thì phải. Không sao, có vẻ là vừa tay anh
-----------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia