ZingTruyen.Asia

Jensoo Minh La Gi Cua Nhau Edit


Những ngày này tôi rất bận rộn. Tôi đã phải sắp xếp giữa lịch thu âm, luyện tập và đi đến các sự kiện. Đã có lần khi tôi trở lại ký túc xá chỉ để tắm và thay quần áo. Tôi thậm chí còn kéo cả một tấm nệm vào phòng tập. Tôi phải bắt kịp mọi thứ để chuẩn bị cho sự trở lại của chúng tôi.

Và hôm nay chỉ là một ngày khác trong phòng tập. Các thành viên có lẽ đã có lịch trình trong khi tôi lại mắc kẹt ở đây cố gắng học vũ đạo cho ca khúc chủ đề mới của chúng tôi, Ddu Du Ddu Du. Quyết định nghỉ ngơi, tôi đi đến sân thượng để hít thở không khí trong lành.

Khi lên đến nơi, tôi nhận ra một dáng người nhỏ bé quen thuộc. Đó là người con gái mà tôi đã nhớ nhung trong 2 tháng vừa qua, lý do chính khiến tôi phải nghỉ ngơi, cũng là người đã xé nát trái tim tôi.

Nhìn em ngồi đó, nhìn lên trời, mái tóc hơi lộn xộn nhưng nó không khiến em bớt hấp dẫn. Khi đứng quan sát em từ xa, tôi vẫn thấy được có gì đó mất từ em - nụ cười, chính là nụ cười ngọt ngào có thể thắp sáng cả thế giới của bất kì ai.

Tôi quyết định đi đến chỗ Jennie và ngồi xuống bên cạnh em với đúng khoảng cách. Khi nhận thấy sự có mặt của tôi, em đã quay lại.

"Jennie." - Tôi nói rồi lại nhìn em cười.

"Sao em lại ngồi đây thế?" Tôi hỏi, em vẫn mỉm cười. Không cử động cũng không nói chuyện. Chỉ nhìn chằm chằm vào tôi như thể đang tìm kiếm thứ gì đó. Điều này cho tôi một cơ hội để có một cái nhìn sâu hơn vào khuôn mặt của em. Tôi đã đúng, có điều gì đó không ổn, em không cười, đôi mắt không còn lấp lánh nữa, có thể nhìn thấy rõ ràng.

"Jennie, chị xin lỗi vì phải rời xa em như thế, chị không có ý làm điều đó, chị biết chị ích kỷ và xin lỗi em."

Khi tôi nhận thấy Jennie vẫn không cử động, tôi quyết định tiếp tục.

"Chị đã ổn hơn trong hai tháng qua, chị xin lỗi vì đã không nhận cuộc gọi và trả lời tin nhắn của em. Chị xin lỗi vì làm em lo lắng." - Tôi nói trong khi nhìn vào mắt em.

"Sao lại không trả lời, em không nhớ chị sao?" - Tôi hỏi em trong khi cười.

Tôi thấy sự do dự trong mắt em. Tôi nhìn thấy cô ấy mở miệng chỉ để đóng lại. Tôi mỉm cười với em thúc giục em nói chuyện.

"Jisoo... em..." - Em bắt đầu, đôi mắt  bắt đầu rưng rưng.

"Em... em xin lỗi, Jisoo ah." - Em nói với đôi mắt đầy nước mắt. Nó khiến trái tim tôi nhói. Jennie luôn cảm thấy tội lỗi và đó là lỗi của tôi. Đó là lỗi của tôi khiến em không còn mỉm cười nữa.

"Jennie, Kim Jennie." - Tôi vừa nói vừa lau nước mắt cho em.

"Thật sự không phải là lỗi của em mà, chị không nói với em điều đó vì sợ em tự trách mình, chị muốn em hạnh phúc và nhìn chị xem, bây giờ chị hoàn toàn khỏe khoắn mà. Bạn thân của em, Kim ChiChoo đã trở lại rồi đây, đừng khóc nữa, chị muốn được nhìn thấy nụ cười của em." - Tôi nói rồi gõ vào má Jennie.

"Chị có thể... ôm em không?" - Mắt và mũi của em bây giờ đã màu đỏ trông thật đáng yêu. Em vẫn đẹp ngay cả khi khóc.

Tôi tiến lại gần và bao bọc Jennie trong vòng tay ấm áp, bàn tay tôi chạy dọc xuống lưng em. Tôi cảm thấy khuôn mặt cô ấy đối diện với cổ tôi. Cảm thấy được cái ôm chặt, tôi xoa lưng em nhẹ nhàng. Khi thấy em ngừng khóc, tôi bắt đầu rút cánh tay ra nhưng em giữ lại.

"Chúng ta có thể... có thể như thế này trong vài phút không, Jisoo unnie?" - Em nói với giọng nức nở.

Tôi đặt một tay lên lưng trong khi cánh tay kia nhẹ nhàng xoa tóc em. Tôi nhắm mắt lại trong giây lát, mùi hương ngọt ngào của em làm tôi dịu lại.

Khi chúng tôi ôm nhau, em cúi hẳn đầu xuống. Tôi chỉ cười vào lúc nhìn thấy một hành vi dễ thương khác của em khi cảm thấy xấu hổ. Tôi nâng cằm của em lên, muốn em nhìn tôi.

"Aigoo, em đúng là một đứa trẻ, chị phải làm gì với em đây?" - Tôi nói rồi lau những giọt nước mắt còn xót lại trên khuôn mặt em. Sau đó, tôi nhìn thấy nó. Tôi nhìn thấy đôi mắt em chuyển thành hình lưỡi liềm trong khi đôi môi cũng mở rộng. Cuối cùng Jennie đã cười, đôi mắt em lấp lánh. Và tôi cũng mỉm cười. Tôi luôn cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười của em như thế này.

"Đi thôi nào, bây giờ chị cần phải quay lại trước khi manager oppa giết chị." - Tôi nói nhưng em vẫn không lay chuyển. Nhưng khi tôi đưa tay lên, em nắm chặt lấy nó, sau đó thì theo tôi vào trong. 

Tôi thả tay em ra ngay khi tới phòng tập.

"Em về trước đi, chắc là hôm nay có thể chị lại phải tập luyện trễ nữa rồi. "

"Chúng ta có thể cùng về nhà không?" Em nói nhẹ nhàng, giọng hầu như không nghe được.

"Tất nhiên chúng ta có thể, chúng ta có thể đi về nhà cùng nhau. " - Tôi nói trong khi mỉm cười. Phải, về nhà. Với em ấy.

Việc chuẩn bị cho sự trở lại của chúng tôi đã gần xong. Chúng tôi hiện đang quay MV. Mọi thứ hầu như đã trở lại bình thường. Nhưng hình như vẫn còn bức tường vô hình giữa Jennie và tôi.

Có nhiều cảnh chúng tôi phải cùng nhau diễn. Cảm thấy thật tuyệt khi nhìn thấy em mỉm cười thoải mái ngay cả sự gần gũi của chúng tôi khiến tôi cảm thấy đôi lúc ngượng ngùng.

Tôi nhìn thấy em luôn bí mật kiểm tra điện thoại khi nghĩ rằng tôi không có ở đó. Đôi khi em cũng xin ra ngoài để trả lời cuộc gọi và trở lại với một nụ cười. Tất nhiên là Kai. Tôi không ngốc đến nỗi mà không nhận ra điều đó. Đau đấy nhưng tôi nghĩ mình đã học được cách quản lý cảm xúc của mình bây giờ. Ít nhất em vẫn đang hạnh phúc.

Khi chúng tôi hoàn thành việc quay phim, tôi cảm thấy có ai đó vỗ vào vai tôi. Tôi thấy Lisa cười toe toét ở phía sau. Tôi giữ lại và rồi sau đó em ấy nắm tay của hai đứa và hét lên hét lên "free". Tôi chỉ biết cười trừ. Hai nhóc maknae đứng đó cũng nhấc tay lên sau đó hét " free" rồi tất cả chúng tôi đều bật cười. Sau đó, tôi nhìn thấy em nhìn tôi cười. Đôi mắt em lướt qua mặt tôi rồi xuống đến tay tôi, đang nắm lấy tay của Lisa, thì nụ cười của em không còn nữa. Em đã không về nhà với chúng tôi ngày hôm đó và nói rằng em ấy cần phải đi đâu đó. Có thể là hẹn hò với Kai.

Lịch trình của chúng tôi đã diễn ra suôn sẻ cho sự trở lại. Khi MV được phát hành, chúng tôi hồi hộp nắm tay nhau khi lướt bảng xếp hạng. Rồi cả đám ôm nhau nhảy cẩn lên tôi khi thấy ca khúc chủ đề của mình ở vị trí số 1. Đúng vậy, các fan của chúng tôi thực sự rất tuyệt.

Tôi thấy điện thoại của Jennie sáng lên. Em xin lỗi và đi vào phòng mình, có lẽ để trả lời cuộc gọi. Khi ra ngoài, cô ấy mỉm cười. Các thành viên hỏi ai đã gọi, mặt em đỏ lên ngay khi Lisa vừa đề cập đến tên của Kai. Sau khi phục hồi từ khuôn mặt đỏ bừng của mình, đôi mắt em ngay lập tức nhìn về phía tôi. Em nhìn tôi với tội lỗi và cả sự thông cảm. Tôi chỉ biết cười trừ.

Tôi mỉm cười vì đó là điều duy nhất tôi có thể. Tôi biết em vẫn cảm thấy tội lỗi khi mình chẳng có. Em không buộc tôi phải yêu em. Em thậm chí đã không cho tôi chút hy vọng nào. Tôi biết tất cả, giữa chúng tôi chả có gì ngoài cái danh bạn thân. Tôi chỉ cảm thấy tiếc nuối khi tôi không thể là người bạn tốt nhất mà em nên có. Cô ấy thậm chí không thể nói cho tôi biết cô ấy đã hạnh phúc đến mức nào khi hẹn hò với Kai. Không hề hỏi tôi nhìn cô ấy có ổn không khi chuẩn bị cho buổi hẹn của hò, mà có lẽ cũng chẳng cần, vì Jennie  luôn xinh đẹp mà. Em không còn tin tưởng tôi như trước, vì chỉ sợ rằng mình có thể làm tôi tổn thương một lần nữa.

Khi lịch trình quảng bá cho sự trở lại của chúng tôi bắt đầu, chúng tôi đã phải chạy từ nơi này đến nơi khác, biểu diễn trên khắp tour diễn vòng quanh thế giới. Chúng tôi sẽ ngủ trong 3 tiếng rồi sau đó thức dậy lúc 3 giờ sáng để chuẩn bị. Chúng tôi hoàn toàn kiệt sức. Đã có lần chúng tôi phải ngủ trên xe. Và có lần đang trên đường về ký túc xá, tôi ngồi bên cạnh Jennie còn hai maknae ở phía sau. Chaeyoung và Jennie ngủ, còn Lisa thì đang nghe nhạc trong khi tôi nhìn ra ngoài cửa sổ với đầu em dựa vào vai tôi. Tôi không quan tâm lắm, Jennie thích skinship và tôi đã khá quen với nó rồi.

Bàn tay em đột nhiên di chuyển và luồn tay vào cánh tay, ôm chặt lấy tôi. Mặt em chuyển động trên cổ tôi, tôi đột nhiên đóng băng. Hơi thở của em dồn dập vào cổ khiến tôi run lên và khiến tôi cảm thấy nóng. Tôi nghe ai đó đang cười ở phía sau. Tôi tìm kiếm giọng cười và tôi thấy Lisa vừa nhìn tôi vừa cười toe toét như một con khùng =))) Tôi chợt cảm thấy cơ thể em đang ôm lấy tôi gần hơn, môi em chạm vào cổ tôi. Sau đó, tôi nghe tiếng em, đầu tiên không nghe được nhưng khi em lầm bầm lần nữa, tôi nghe thấy tên của anh ta, từ miệng em, trong khi đang ngủ. Tôi cảm thấy trái tim tôi vỡ ra một lần nữa. Em ở rất gần và cũng rất xa.

Cứ giống như ai đó vừa đá cho tôi một vố vậy. Tôi cố gắng duy trì sự bình tĩnh của mình bất kể sự đau đớn mà tôi đang cảm nhận. Tôi muốn đẩy tay em ra khỏi cơ thể tôi nhưng tôi không thể khi nhìn em. Tôi đúng là đứa vô dụng. Tôi đẩy tay em ra thì cũng là lúc chúng tôi vừa đến nơi, em rút tay khỏi cơ thể tôi. Tôi chỉ mỉm cười vờ rằng không có gì xảy ra. Và em cũng mỉm cười lại.

Ngồi ở quán cà phê, tôi nhìn mọi người đi ngang qua. Mất trong suy nghĩ của mình, tôi nhắm mắt lại khi nghe giai điệu bài hát trong quán cà phê. Tôi nhấm nháp ly cappucino cho phép hương vị nán lại trong miệng.

Tôi nhìn lên khi tôi nghe ai đó gõ vào bàn.

"Unnie." - Tôi nói. Cô gái ngồi ở ghế trống trước mặt tôi và đặt thức uống vào bàn.

"Em đang làm gì ở đây vậy Jisoo? Chị có thể ngồi cùng không? Hay là em đang đợi ai đó?" - Chị ấy hỏi với một nụ cười tươi trên khuôn mặt.

"Chị có thể ngồi cùng em unnie, em đã luyện tập trước đó nên thấy hơi đói rồi quyết định đến đây."

"Em không thay đổi chút nào cả, vẫn là cục Choo tiểu học mà chị đã gặp một năm trước đây. Vậy em vẫn còn là một đứa trẻ mít ướt sao?" Chị ấy nói trong khi cười khúc khích.

" Dara unnie, đó là chuyện của một năm trước rồi, đừng nhắc tới nữa, thật xấu hổ." Tôi chôn mặt vào trong tay của mình. Chị ấy thì ngồi cười thích thú.

Dara unnie và tôi đã gặp nhau khi cả hai cùng quay một bộ phim truyền hình. Tôi đã vui vẻ quay phim với chị ấy và chị ấy đối xử với tôi như một người chị thực sự. Chị ấy đã giúp tôi rất nhiều trong quá trình quay phim. Tôi đã phải vật lộn trong khoảng thời gian đó, tôi được biết đến vì không hề có cảm xúc đó là lý do tại sao tôi lo lắng khi chúng tôi quay phim tập đầu tiên. Nhưng Dara unnie và Seung Yoon oppa đã giúp tôi rất nhiều, họ bảo tôi hãy thoải mái và đối xử với họ như những người bạn thay vì là tiền bối.

"Comeback lần này của tụi em thành công nhỉ, chị nghe nhóm em đứng đầu các bảng xếp hạng. Như mong đợi ​​từ BlackPink" - Chị ấy cười thật tươi và tôi chỉ mỉm cười tự hào. Chúng tôi trò chuyện trong vài phút cho đến khi cả hai chúng tôi quyết định tạm biệt nhau.

Thay vì về nhà, tôi quyết định đi đến Karaoke. Tôi cần luyện giọng hát cho một ca khúc sắp tới. Tôi bắt đầu làm nóng người với những bài hát sôi động. Lật các trang của mục lục, tôi quét tất cả bài hát hay một lần để chọn bài mà tôi có thể hát trong buổi concert sắp diễn ra. Sau khi tìm ra bài hát và hát nó, tôi quyết định lấy nó làm ca khúc trong màn trình diễn sắp tới chỉ trong một ngày.

Khi tôi đến ký túc xá, tôi thấy Jennie đang ở trong nhà bếp, có thể là đang uống nước.

"Em không ngủ được sao?" - Tôi hỏi.

"Vâng tại khát, mà chị đã ăn gì chưa?" -  Em hỏi với một sự ảnh hưởng bằng phẳng. Tôi chỉ gật đầu. Sau khi đặt ly nước xuống, em chỉ tiến về phòng của mình mà không hề nhìn tôi, thậm chí còn không nói với nhau câu nào. Kỳ lạ hay có lẽ em ấy chỉ mệt mỏi.

Sau đêm đó, Jennie bắt đầu hành xử kỳ quặc. Đôi khi nhìn tôi với khuôn mặt vô cảm. Cũng ngừng bám víu tôi. Tôi nghĩ chắc em ấy có chuyện riêng.

Tôi tạm biệt các thành viên sau khi chúng tôi hoàn thành xong lịch trình trong ngày, tôi nói với họ là tôi còn một lịch trình khác nữa. Sau đó, tôi bắt gặp một cái nhìn thoáng qua của em một lần nữa, nhìn tôi chăm chú với cùng một vẻ mặt kỳ lạ mà em đã nhìn tôi gần đây.

Hôm nay chúng tôi có một buổi concert ở Nhật Bản. Tôi đã đi với chị quản lý. Tôi sẽ có một ca khúc solo riêng trên sân khấu. Tôi cảm thấy phấn khích nhưng hồi hộp cùng một lúc. Tôi muốn đưa cảm xúc và tâm tư của mình vào bài hát, để cho các Blinks cùng nghe.

Khi âm nhạc bắt đầu vang lên, tim tôi đập nhanh trong suốt quá trình biểu diễn. Tôi suy nghĩ nhất định mình phải làm tốt vì đây là bài hát của một nghệ sĩ người Nhật, thể hiện cho các Blinks Nhật Bản cùng nghe.

Khi tôi hát xong, tiếng vỗ tay reo hò tràn ngập khắp khán đài, tất cả Blinks cùng nhau giơ lightstick lên và hô to tên tôi "Kim Jisoo, Kim Jisoo...", điều đó khiến cho tôi hết sức hạnh phúc.

Ca khúc tiếp theo là ca khúc cover của một nghệ sĩ nước ngoài nổi tiếng. Tôi dồn hết cảm xúc của mình để viết lời Hàn cho bài hát này và hôm nay nó đã sắp được trình diễn. Tôi bước ra với tâm trạng hồi hộp. Âm nhạc bắt đầu cho bài hát solo thứ hai, trái tim tôi đập mạnh, tiếng reo hò cổ vũ vang lên khi tôi cất tiếng hát.

"Haru haru jijoga sarang hajima" ( Một ngày, chỉ một ngày mà không có em bên cạnh yêu thương )

"Tteona bulssuri cheodo nae mam chaejari ama" ( Khiến tôi cảm thấy lạc lối, không biết mình phải đi đâu )

"Eoddi konajim haedo gyesog chajgo i nae mam" ( Tôi vẫn đang cố tìm lấy trái tim của chính mình )

"Eojjeol su eopseo nae mam hando ana borin geol" ( Tôi không thể giúp được gì đâu, tôi hiểu con tim mình quá rõ mà )

Tôi nhắm mắt lại, cảm nhận được chiều sâu của bài tôi đang hát. Tôi vẫn có thể cảm thấy trái tim mình đập loạn không chỉ bởi vì tôi đang đối mặt với đám đông một mình nhưng vì bài hát này nhắc nhở tôi về những cảm xúc của tôi dành cho Jennie.

"Cause you are the piece of me" ( Bởi vì em là một phần trong tôi )

"I wish I didn't need" ( Tôi ước gì mình không cần nó )

"Chasin' relentlessly" ( Theo đuổi một cách tàn nhẫn )

"Still fight and I don't know why ( Vẫn đấu tranh dù tôi không biết tại sao )

"If our love is tragedy" ( Nếu như tình yêu của đôi ta là một bi kịch )

"Why are you my remedy?" ( Vậy tại sao em lại vẫn cố bù đắp nó? )

"If our love's insanity" ( Nếu tình yêu của đôi ta là một điều điên rồ )

"Why are you my clarity?" ( Vậy thì tại sao em lại làm cho nó rõ ràng hơn? )

Nhạc bắt đầu lấp đầy khán đài. Tôi đặt tay lên ngực và nhắm mắt lại. Những kí ức của chúng tôi nhấp nháy trong đầu. Khuôn mặt, nụ cười, ánh mắt của em, nó đã được phác thảo hoàn hảo trong đầu tôi. Chúng tôi cười, khóc, chơi đùa với nhau. Giống như tôi đang đi du lịch về thời gian vậy. Với cảm xúc mãnh liệt của mình, tôi bắt đầu hát đoạn cao trào đổ tất cả cảm xúc duy nhất mà tôi cảm nhận được cho Jennie qua bài hát này.

Tôi thực sự yêu Jennie, tôi yêu em ấy, rất nhiều...

---

Chúng tôi đang nghỉ ngơi sau lịch trình đầy điên cuồng. Đi đến phòng khách đã thấy cả Lisa và Chaeyoung trên sofa, chúng mở TV và xem lại concert ở Nhật ngày hôm trước. Bọn chúng đã kéo tôi ngồi lại để xem cùng.

Chúng tôi đã xem các buổi biểu diễn phản hồi ở đây. Khi đến màn trình diễn của tôi, Lisa và Chaeyoung không ngừng reo hò khiến cho tôi cảm thấy khá buồn cười, tôi đã liếc Lisa và Chaeyoung để theo dõi phản ứng của họ.

Màn solo của tôi bắt đầu, khuôn mặt của Chaeyoung trở nên nghiêm trọng. Nó nhắm mắt lại trong khi nghe giọng hát của tôi. Tôi thậm chí còn thấy Lisa lau nước mắt không hiện hữu của mình.

"Wow, Jisoo unnie, giọng của chị thực sự rất hay a~" - Lisa nói sau màn trình diễn.

"Lisa nói đúng, Jisoo unnie... wow, thực sự rất tốt, em đoán cái 'kỳ nghỉ đáng thất vọng' đó thực sự đã giúp chị." - Chaeyoung nói trong khi cười toe toét.

"Em có nên đi nghỉ luôn không unnie?
" - Lisa hỏi.

"Không cần phải làm điều đó đâu Lisa ah, giọng của cậu vô vọng rồi." - Chaeyoung nói đùa và nhận được một cuộc phản kháng từ Lisa.

"Nhưng nghiêm túc thì, nó thực sự rất tốt đấy. Cảm xúc chị... wow!" - Lisa nói.

"Oh Jennie unnie, chị về rồi sao, đã đứng đó bao lâu rồi, chị đã xem màn trình diễn của Jisoo unnie chưa?" - Lisa nói. Khi tôi nhìn lên, tôi thấy Jennie đứng cách chúng tôi vài bước chân với khuôn mặt mềm mại và hơi buồn một chút. Em chỉ nhún vai và đi thẳng vào phòng.

"Chuyện gì vậy?" - Lisa hỏi khi cánh cửa phòng Jennie đóng lại.

"Có lẽ em ấy đang mệt?" - Tôi nói với một cái nhún vai. Chaeyoung chỉ cho tôi một cái nhìn hiểu biết.

"Nghiêm túc mà nói thì chị nghĩ vấn đề của chị ấy là gì?" - Chaeyoung hỏi.

"Chị thực sự không biết, nhưng gần đây em ấy có mấy hành động rất kỳ lạ." - Tôi trả lời nó.

"Có lẽ chị ấy gặp vấn đề với Kai." - Chaeyoung nói và tôi chỉ gật đầu.

"Nó là về chị ấy?" Lisa hỏi trong khi nhìn chằm chằm vào tôi.

"Bài hát, đó là Jennie unnie đúng không? Chị ấy đúng là một cô gái may mắn." - Nó tiếp tục.

"Chị biết là mấy đứa đã nhận ra qua lời bài hát. Trong kỳ nghỉ, chị đã suy nghĩ về em ấy nhiều đến mức nghĩ nó có thể trở thành thói quen của mình luôn ấy. Chị bắt đầu hát những bài hát diễn tả tình hình hiện tại hoặc cảm xúc của chị cho em ấy và chị nghĩ nó không phải là xấu. Ít nhất chị đã tìm thấy một cách để giải phóng cảm xúc này. " Tôi giải thích. Lisa và Chaeyoung chỉ gật đầu như thể hiểu tôi.

---

Tôi đã quyết định sẽ xem thâu đêm cho mấy tập phim tôi đã bỏ lỡ trong lúc bận rộn để giữ cho tôi khỏi những suy nghĩ của mình. Rồi đột nhiên nghe thấy tiếng động ở phía sau của chiếc ghế mà tôi đang ngồi. Đó là Jennie. Tôi quyết định tập trung sự chú ý của mình trở lại bộ phim.

"Chị không ngủ được sao?" - Em hỏi.

"Không, chỉ là nhớ đang nhớ mấy người bạn trai của chị thôi." - Tôi nói trong khi cười thích thú.

Sau một phút im lặng, em lại nói.

"Um... Chị, Lisa và Chaeyoung dạo này thân thiết nhỉ." - Cô ấy nói.

"Ah..? Em ghen sao?" - Tôi hỏi trêu chọc.

"Tất nhiên là không, tại sao em phải như vậy?" - Em trả lời.

"Đúng nhỉ!" - Tôi ngu ngốc đến mức hỏi câu hỏi đó dù chỉ là để trêu chọc. Nó phản tác dụng, thật đáng tiếc.

"Vậy em... Em đi ngủ đây." - Jennie nói và tôi gật đầu.

"Ngủ ngon Jennie." - Tôi nói nhẹ nhàng khi em cách tôi vài bước.

---

End chap 3.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia