ZingTruyen.biz

JENSOO - CON HẦU

Chap 26

Vyzahh_


Khi nhìn thấy cảnh đó thì sức chịu đựng của Trân Ni thật sự đã đến giới hạn của nó rồi. Em muốn chạy đến ôm chằm lấy Trí Tú, để cô dỗ dành, thương yêu, chứ không phải như bây giờ. Chỉ biết trơ mắt đứng nhìn cô bị cởi bỏ từng món từng món trên người.

Em thua rồi! Em thật sự thua rồi!

-" Dừng lại đi, tôi xin anh. Anh muốn tôi làm cũng được. Xin anh hãy buông tha cho chị ấy."

Thấy Trân Ni vừa khóc vừa chấp tay cầu xin làm lòng Gia Long thoả mãn vô cùng. Ai rồi cũng phải quỳ xuống mà cầu xin dưới chân hắn thôi. Hahaha!

-" Được rồi, dừng lại đi!"

Nghe lệnh phát ra từ miệng hắn làm chúng tức sôi cả máu. Miếng ăn tới miệng rồi còn để vụt mất, Gia Long làm như thế có khác gì là giết bọn chúng đâu. Nhưng thân phận là người ăn kẻ ở chỉ tuân theo lời chủ nên bọn chúng lặp tức li khai ra khỏi người của Trí Tú trong sự tiếc nuối. Mặc cho dục vọng đang hừng hực trong người cũng phải ráng kiềm xuống.

Trí Tú được buông tha lặp tức lùi lại nép sát vào vách tường, dùng hai tay để che đi thân thể của mình. Bây giờ Trí Tú nhìn ai cũng với con mắt đề phòng, những tên đờn ông này không phải là con người. Bọn chúng chỉ sống vì dục vọng thôi, chúng không thương xót gì những người phụ nữ như cô, dù chỉ là một chút ít. Trí Tú sợ lắm rồi, cô chỉ muốn cùng Trân Ni trở về nhà ngay lặp tức.


-" Anh đã làm theo những em nói rồi đó. Bây giờ tới lượt em, đừng làm anh thất vọng."

Từ lúc nào Gia Long đã ngự trị trên ghế của mình chăm chú nhìn vào cơ thể của Trân Ni. Hắn chơi từ nảy giờ đủ rồi, bây giờ là thời khắc mà Trân Ni phải thoả mãn hắn.

Trân Ni nhìn chằm chằm Trí Tú mà lòng nặng trĩu nuốt nước mắt ngược vào trong. Có lẽ ở khoảng này Trân Ni không giỏi bằng cô, em không nhịn được, em sợ lắm. Trân Ni đã cố kiềm nén nhưng nước mắt vẫn rơi. Cuộc đời em đến đây coi như đã chấm hết.

Sau đêm nay thì em đã là người của hắn lại còn trong tình thế nhục nhã như thế này. Rồi người đời, bạn bè hay thậm chí là gia đình sẽ nhìn em ra sao, em thật sự không muốn như vậy. Trân Ni ước gì mình được chết đi để không phải chịu tình cảnh như bây giờ.

Đưa tay cởi từng nút trên áo bà ba của mình. Mỗi nút cũng như mỗi nhát dao rạch lên người em vậy, đau đến thấu trời. Những giọt nước mắt em lúc này đã không thể ngừng rơi nữa rồi, nó giống như hi vọng của em vậy, chỉ nhỏ giọt mà chẳng bao giờ đong đầy. Tháo cho đến chiếc nút cuối cùng, Trân Ni cởi bỏ luôn áo bà ba của mình thả ngay xuống đất. Thân trên của Trân Ni bây giờ chỉ còn lại chiếc áo yếm màu hồng. Còn hồng đậm hay hồng nhạt thì Trân Ni không còn rõ nữa vì nước mắt em đã rơi ướt cả một mảng áo.

Những tên đờn ông ở đây không một ai rời mắt khỏi thân thể của Trân Ni, bởi vì nó quá đẹp. Có thể nói là đẹp đến từng xăng-ti-mét, em trắng đến mức có thể phát sáng ngay cả trong đêm tối, không một vết muỗi đốt. Bọn chúng nhìn đến cả nước miếng cũng chảy ra ngoài, trong đó Gia Long cũng không ngoại lệ. Hắn cảm thấy bất ngờ với thân thể của Trân Ni vì từ trước đến nay chưa có thân thể của một người phụ nữ nào làm cho hắn xao xuyến đến như vậy. Hắn muốn chiếm lấy Trân Ni ngay lặp tức, Gia Long thật sự đã bị em khơi dậy dục vọng rồi.

Trí Tú bên này cũng không rời mắt khỏi Trân Ni nhưng cô khác họ là vì cô sốc, cô lo lắng, cô hoảng loạn. Tại sao Trân Ni lại làm như vậy? Có biết là khi nhìn thấy những giọt nước mắt của em, cô đã đau đến thế nào không? Cô muốn lau nó nhưng lại không thể, Trân Ni có thấy cô vô dụng không, khi ngay cả lau nước mắt cho em mà cô cũng không làm được.

Trí Tú rơi nước mắt, giọt nước mắt của sự uất ức, lo lắng và có cả đau lòng. Trí Tú không nhịn được nữa cô muốn khóc, khóc vì người mình thương.

Thường ngày cô không khóc không có nghĩa cô là một người vô cảm, không có nước mắt. Trí Tú chỉ muốn mình mạnh mẽ nhất để bảo vệ em. Nhưng hôm nay cô không nhịn được nữa, cô đau lắm. Dù sao cô cũng là một nữ nhân, cũng có hỉ nộ ái ố như bao người. Trí Tú cố gắng mạnh mẽ để làm chi chứ? Chẳng phải là để bảo vệ lấy những người mình yêu thương sao. Nhưng những điều đó không đồng nghĩa với việc họ tự cho mình cái quyền bắt cô phải mạnh mẽ, phải gồng gánh hết tất cả mọi thứ. Trí Tú mệt mỏi lắm rồi! Cô cũng là con người cũng muốn được yêu thương.

Lặng lẽ nhìn Trân Ni vừa cởi áo vừa rơi nước mắt mà lòng Trí Tú đau như ai đó cắt trúng da thịt của mình. Trí Tú khóc, khóc cho sự vô dụng sự bất tài vì đã không bảo vệ được em. Để em chỉ mới ngót nghét mười tám tuổi cái tuổi đẹp nhất của một người con gái đã phải chịu những đả kích lớn đến như vậy.

Trí Tú biết rồi! Trí Tú biết nỗi sợ lúc nảy là gì rồi. Cô không phải sợ hãi hắn ta mà là cô sợ mất em. Trí Tú sợ mất Trân Ni! Người con gái cô yêu nhất trên thế gian này.


Trân Ni đưa tay ra sau lưng để kéo bỏ sợi dây buộc lấy cái yếm trên thân thể mình. Em lựa chọn buông bỏ, em không muốn níu kéo để phải đánh đổi mạng sống của cả hai. Nếu hắn muốn thì em sẽ cho hắn, chỉ cần hắn buông tha cho Trí Tú và em là đủ rồi. Em đau, em cắn rứt không phải vì em hi sinh cái trinh tiết này để cứu cô. Mà vì em hối hận, hối hận vì mình không nhận ra tình yêu dành cho Trí Tú sớm hơn. Để rồi sau hôm nay em không thể nào nói lời yêu với cô được nữa. Nhưng em không bao giờ quên và sẽ không bao giờ buông bỏ tình yêu này. Trân Ni sẽ giữ nó mãi ở trong tim vì đây là nơi chứa đựng những kỉ niệm của em với người em yêu.

Em yêu chị, Kim Trí Tú!

Gia Long dường như đã mất kiên nhẫn với Trân Ni. Hắn không nhịn được khi em cứ mãi chần chừ mà không chịu làm những bước tiếp theo. Có lẽ là do lần đầu nên không có kinh nghiệm. Không sao hắn sẽ giúp em, cho em sung sướng vài lần rồi Trân Ni sẽ nhớ mãi cái tên Lê Gia Long này.

Dang tay kéo Trân Ni lại gần mình sau đó đè ép thân thể em lên bàn. Gấp gáp hít hà hương thơm trên thân thể của người con gái, miệng không ngừng mút mát trên ngực của em một tay nhào nặn tay còn lại liên tục ma sát vào những nơi nhạy cảm.

Trân Ni thà là cắn răng chịu đựng chứ nhất quyết không phát ra một tiếng động nào, có chết cũng không. Không chống cự cũng không đồng tình mặt cho hắn muốn làm gì thì làm. Trông thấy cảnh Gia Long không ngừng hôn hít ngực của Trân Ni khiến bọn người ở của hắn không thể không nuốt nước bọt, nhưng ngặt nỗi bọn chúng chỉ có thể nhìn thôi. Tiền chủ hậu tớ.

Trí Tú phía bên đây đã không nhìn nỗi nữa. Cô không muốn việc đó phải xảy ra, Trân Ni không thể bị hắn làm nhục như thế được. Tay Trí Tú hiện tại đang bị trói còn chân thì do lúc nảy chúng cưỡng đoạt cô không thành nên đã gỡ ra rồi. Không còn cách nào khác Trí Tú chỉ biết dùng hết sức của mình để đứng dậy. Bắt chớn, chạy thật nhanh về phía trước ủi mạnh đầu vào người hắn làm cho thân thể hắn phải ngã văng ra xa vì chẳng có một chút phòng bị nào. Còn mấy thằng người ở của hắn cũng do thèm thuồng thân thể Trân Ni nên không biết rằng cô đã đứng dậy và chạy đến.

Do là tay bị trói nên Trí Tú không thể nào ôm em vào lòng. Chỉ còn một cách là cô cho em nằm xuống đất rồi nằm đè lên thân thể để che chở cho em. Đó là thứ duy nhất bây giờ cô có thể làm được. Nó sẽ giúp cô bớt cắn rứt với lương tâm của mình hơn.

- " Trí chị..."

Trí Tú lắc đầu ra hiệu cho Trân Ni đừng nói gì hết, cô chỉ muốn bảo vệ em thôi. Hiểu được ý như thế Trân Ni cũng không nói gì nữa mà vòng hai tay ôm lấy eo rồi nép sát vào người Trí Tú.

Gia Long bị đẩy ngã một cú đến choáng váng mặt mài. Hắn từ từ đứng dậy để xác đỉnh lại phương hướng. Con mẹ nó! Chỉ một xíu nữa là hắn đã có được Trân Ni rồi. Vậy mà lại bị cái con đờn bà phiền phức này phá đám. Biết vậy lúc nảy hắn để bọn chúng chơi nó chết cho rồi. Phiền phức!

Đi nhanh về phía Trí Tú cũng như là Trân Ni đang nằm trên nền đất. Hắn giơ chân đạp vào lưng cô một cái thật mạnh, với sức lực của một thằng đờn ông như hắn, Trí Tú cảm tưởng như mình đã gãy đến chín cái xương sườn, đau đớn vô cùng. Nhưng Trí Tú vẫn không hét lên bởi vì trong miệng cô vẫn còn miếng vải do chúng nhét vào.

Đạp một cái mạnh như thế mà Trí Tú vẫn không chịu xê dịch làm Gia Long tức điên cả lên. Hắn không đôi co với con đờn bà này nữa, việc đó cho mấy thằng người ở của hắn làm.

-" Tụi bây, lên đánh chết mẹ cho tao!"

——————————————

Chúc ai đã đang học thi tốt nha! Good luck!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz