ZingTruyen.Asia

(Hương_Khuê) Vợ Ngốc ! Em Trốn Được Tôi Sao

Người Thứ 3

hoanhuocthu

Chưa nói hết câu thì Khuê đã ngã xuống sàn nhà của Hương
-" Cái con nhỏ này mình chưa nói xong mà"
Hương để yên chân cho Khuê nằm đó, cô không dám nhúc nhích cứ thế để cho Khuê ngủ
-" Tại sao em lại phải như thế, em có biết tôi đau lòng lắm không "
Cô suy nghĩ cả đêm không biết có nên nói hết sự thật cho Khuê biết không
-" Liệu rằng em có thể vượt qua không "
Cắt ngang dòng suy nghĩ đó là cuộc điện thoại của An Kỳ cho Khuê
Trên màn hình là tên mà Khuê lưu vào danh bạ " Người yêu", không định làm Khuê thức giấc Hương lấy điện thoại của Khuê và quyết định bắt máy
-" Alo Khuê, anh đây, anh xin lỗi anh.."

-" Tôi Hương đây, cậu điện thoại cho Khuê có việc gì "

-" Em chỉ muốn..mà sao chị giữ điện thoại Khuê"

-" Không phải chuyện của cậu, cậu để cô ấy yên "

-" Em xin chị đừng nói với Khuê nha chị,em sẽ tìm cách để giải thích cho cô ấy hiểu, cô ấy không chịu nổi đâu "

-"Tôi chưa nói với cô ấy điều gì cả,cô ấy yêu cậu rất nhiều, tôi không ngờ cậu lại."

-" Em..em có nỗi khổ, em xin lỗi nhưng chuyện của em hãy để em tự giải quyết, cảm ơn chị"

An Kỳ tắt điện thoại còn Hương trong lòng rối bời, An Kỳ là em của cô, từ đó tới giờ cô chỉ hận mẹ của An Kỳ chứ cô vẫn coi An Kỳ là em vì cậu ta không có lỗi gì cả, còn Khuê người con gái cô thương, cô biết mà không nói có phải đã tiếp tay cho An Kỳ làm tổn thương Khuê, những suy nghĩ cứ lẩn quẩn trong tâm trí Hương, với tay lấy chai rượu còn xót lại, cô uống cạn để cho quên đi những gì đã xảy ra đưa Khuê vào phòng ngủ còn mình thì ra ghế sofa và tiếp tục tìm cách giải quyết cho chuyện này.

_____________

Tiếng chuông điện thoại làm Khuê thức giấc, một tay dụi mắt một tay tìm điện thoại,
-" Alo " giọng vẫn còn đang ngủ

-" Em yêu, em thức chưa"
Chính là giọng nói của An Kỳ Khuê bật người ngồi dậy

-" An Kỳ hả, em thức rồi"

-" Anh qua đón em đi ăn nha"

-" Dạ,anh qua đi"

-" Ok, khoảng 30p nữa anh đến"

Tắt điện thoại, Khuê vui vẻ vì An Kỳ đã gọi cho cô, cô bước chân xuống giuống, lúc này cô mới phat hiện ra đây không phải nhà của cô, chuyện gì xảy ra, -" Sao mình lại ở đây, đau đầu quá"
-" Lại nữa, Khuê ơi là Khuê, thôi về chuẩn bị rồi tính sau"
Biết rằng mình đã ngủ ở nhà Hương lần thứ en nờ, cô nhẹ nhàng mở cửa đi về tránh trường hợp đụng mặt Hương, cô sẽ không biết phải nói sao
Căn nhà yên lặng, cô tưởng rằng Hương không có ở nhà, bước ra cửa, trước mặt cô là Hương, Hương nằm trên ghế tay còn cầm lấy chai rượu
Vỗ vào đầu mình vài cái, cô chợt nhớ ra những việc xảy ra hồi hôm qua. Tiến tới gần Hương không quên đem chăn ra đắp lên cho Hương, đặt chai rượu xuống đất, vô tình tay cô đụng vào trán của Hương
-" Sao nóng vậy"
Cô sờ tay lên trán mình, lay động nhẹ cánh tay của Hương, nhưng Hương vẫn nằm im không trả lời, cơ thể run rẩy, Khuê bắt đầu thấy sợ
-" Chị Hương, chị Hương " thấy không ổn, nên Khuê đã gọi cho bác sĩ đến
30p sau
-" Alo Khuê anh đến rồi"
-" Em em.."
-" Em sao"
-" Chị Hương bị bệnh nhưng không có ai chăm sóc, em không thể đi với anh được"
-" Em nói sao, chị Hương bị bệnh à, để anh chạy lên coi sao"
An kỳ chạy vào thang máy thì nhân được điện thoại của Tân Vi
-'' Anh ơi, em đau quá"
-" Cái gì, em sao rồi "
-" Anh qua với em liền đi"
-" Ok, anh qua liền "
Anh vội vàng chạy ra xe không quên nhắn cho Khuê một tin nhắn
-" Anh có việc bận không lên được, em chăm sóc chị Hương dùm anh nhé"

-"Cô Khuê tôi nghĩ mình nên đưa Hương đi bệnh viện cô ấy sốt khá cao, không có dấu hiệu hạ sốt " bác sĩ tư người mà Khuê gọi đến
-" Dạ, vậy mình đưa chị ấy vào bệnh viện "
Cả hai người đưa Hương vào bệnh viện cô ấy được chuyển vào phòng hồi sức
Tình cờ
-" Khuê, mầy ở đây làm gì bộ mấy bệnh hả"
-" Không sếp tao bệnh, ủa sao mầy ở đây "

-" Sáng nay tự nhiên tao đau bụng quá, nên vào đây khám"

-" Cũng may không sao, mà sếp nào dạ, hay là người yêu "

-" Yêu gì, là con gái, khó tính lắm"

-" Con gái thì sao, yêu được mà, chuyện đó bình thường có sao đâu"

-" Nhưng tao không thích con gái khó tính như vậy, mà quên mầy vào đây một mình à"

-" Tao đi với người yêu, ảnh..ủa đâu rồi "

-" Đâu đâu cho tao xem mặt đi"

-" Ảnh mới đây mà ta"

-" Cô có phải là người đưa cô Hương vào đây không, cô ấy tỉnh lại rồi đấy,mời cô theo tôi làm thủ tục "
Khuê quay sang Tân Vi
-" Tao đi trước nha, hẹn bữa khác gặp nhau nhé"

-" Ok, hẹn bữa khác"

Khuê đi được 10p thì An Kỳ đến

-" Sao em ra ngoài đây"

-"À, em gặp bạn "

-" Thôi mình về"

Cả hai bước ra khỏi cửa thì Khuê vừa bước ra vô tình chỉ nhìn thấy lưng của Tân Vi và chàng trai đó, có vẻ người con trai đó rất giống An Kỳ
-" Không thể nào, An Kỳ đang làm việc mà"
___________
Tại nhà Hương
-" Cảm ơn cô, đã đưa tôi vào bệnh viện "

-" Không có gì, cũng cảm ơn chị đã cho tôi ngủ nhờ hôm qua"

-" Trời, có gì đâu, mai mốt cô muốn ngủ cứ qua"

-" Chị nói gì thế"
Biết mình vừa nói gì sai sai làm Khuê ngại ngùng

-" Không ý tôi là cô có buồn thì cứ qua đây uống rượu rồi ngủ ở đây cũng được không sao"

-" Ăn cháo nè" Khuê đút cháo cho Hương ăn,gương mặt của Khuê vẫn còn gì đó hơi buồn
-" Còn buồn gì sao"
Hương hỏi khẽ
-" Không có gì" Khuê tránh ánh mắt dò xét của Hương
-" Để tôi đi lây nước cho chị"
Không nói ra nhưng Hương biết được rằng Khuê buồn vì chuyện của An Kỳ
-" Mình phải làm sao làm sao đây"

-" Chị Hương á, tôi phải vào công ty giải quyết một số việc chị ở nhà nghỉ ngơi nhé"

-" Cô đi bây giờ, ở đây được không "

-" Chị cũng khỏe rồi mà"

-" Ai nói là tôi khỏe, ôi mệt quá"
Hương giả vờ mình bệnh nặng, ho vài tiếng xem Khuê sẽ phản ứng như thế nào

-" Thôi, được rồi, ở nhà đi tối tôi qua chăm sóc cho chị, cũng vì tôi mà chị như thế này"

-" Hứa nha" mặt Hương hớn hở

-" Alo, em xuống đây"

-" An Kỳ điện à"

-" Anh ấy đang đợi tôi, tôi đi đây"
Nghe đến An Kỳ mặt Hương thay đổi, cô không thèm nhìn Khuê nữa, cô quay mặt đi chỗ khác

Cánh cửa đóng lại chỉ còn mình Hương ở trong nhà, một Phạm Hương đầy quyền lực cũng đã khuất phục bởi cô người mẫu Lan Khuê trẻ con
____________
Trên xe trên đường đến công ty
-" Sao anh không đến đón em"

-" Anh xin lỗi anh bận một số việc"

-" Việc gì mà khiến anh quên luôn em vậy"

-" Thôi mà, cho anh xin lỗi nha, anh có quà tặng cho em "
An Kỳ lấy trong xe một cái hộp, đây là vòng tay anh anh đã mua rất lâu, nhưng chưa có dịp tặng cho Khuê
-" Em xem có thích không "
-" Em thích lắm" không quên trao cho An Kỳ một nụ hôn thay lời cảm ơn
-" Đợi anh xíu nha, anh có điện thoại "
An Kỳ dừng xe, anh bước ra ngoài nghe điện thoại có vẻ không muốn ai nghe thấy cuộc trò chuyện đó của mình
-" Sao em điện thoại cho anh giờ này, chẳng phải anh nói đừng điện thoại cho anh giờ này mà"

-" Tại em nhớ anh mà"
Biết mình hơi lớn tiếng với Tân Vi nên An Kỳ nói nhẹ nhàng
-" Anh cũng nhớ em, sao có việc gì "

-" Em muốn giới thiệu anh với bạn thân của em"

-" tối nay anh sẽ điện thoại cho em, còn bây giờ anh phải làm việc "
Vào lại xe Khuê vẫn ngồi đó đợi anh
-" Anh..có chuyện gì quan trọng à"

-" Không, chuyện nhỏ thôi em, không có gì"

-''Anh giấu em chuyện gì phải không "
-" Anh đâu giấu em chuyện gì đâu" An Kỳ không dám nhìn vào mắt Khuê và tiếp tục đưa cô ấy vào công ty
____________
-" Chán quá đi, chán quá" Hương hét lên, cô không muốn ở nhà nữa, cô không muốn nằm một chỗ nữa, sau một thời gian suy nghĩ cô quyết định láy xe ra Vũng Tàu rời xa thành phố đầy mệt mỏi nhưng cô muốn Khuê đi cùng cô
-" làm sao đây"

Trong công ty
-" Alo Khuê hả, tối nay đi ăn với tao nhé, tao sẽ giới thiệu mầy với anh ấy"

-" Tôi nay hả, được rồi mầy nhắn địa chỉ qua cho t nha"

-" Ok tối gặp "

Cũng sắp đến giờ tan ca như lời hứa, Khuê mua một chút đồ ăn qua cho Hương chắc Hương cũng đã đở nhiều rồi
Cánh cửa nhà không đóng, bên trong là tiếng lục lọi đồ đạc
-" Không lẽ nhà chị ấy, có trộm "
Đi từ từ vào nhà, bất ngờ Hương từ đâu xuất hiện làm Khuê giật cả mình
-" Cô về rồi sao, đi thôi "

-" Đi đâu"

-" Đi công tác, lẹ lên"

-" Công tác gì giờ này"

-" Lên xe tôi nói cho cô nghe, lẹ lên trễ rồi "

-" Nhưng tối nay tôi có hẹn "

-" Không nói nhiều, lên xe "
Chưa kịp nói nữa thì Khuê đã bị Hương đẩy vào xe một cách nhanh chóng

20h
-" Bạn em đâu"
-" Em không biết nữa, để em điện thoại cho nó"

-" Alo mầy đang ở đâu"
-" Tao xin lỗi tao phải đi công tác với sếp rồi, hẹn bữa khác nha"
-" Là cái người mầy nói khó tính đó hả, đi công tác thiệt không "
-" Thiệt mà"
-" Thôi được rồi hẹn bữa khác vậy"
Quay sang An Kỳ
-" Bạn em không tới, mình ăn đi anh"

21h Tại Vũng Tàu
-" Cho tôi hai phòng "

-" Xin lỗi khách sạn chúng tôi chỉ còn duy nhất một phòng "

-" Tại sao phải ở khách sạn, không về trong đêm à"
-" Cô nhìn đi trời thì tối, cô thì không biết láy xe, tôi thì mệt, nghĩ ngơi đi mai làm việc "
Nói rồi Hương quay sang tiếp tân
-" Cho tôi một phòng"
Dù đây không phải lần đầu cô và Hương ngủ chung nhưng lần này khác lắm trong Hương có vẻ mờ ám làm Khuê phải dè chừng

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia