ZingTruyen.Top

[Hoàn][Bách Hợp][18+)[Nhất Thụ Đa Công] Vô Pháp Khắc Chế - Hiểu Bạo

Chương 91

myyulsosexy

"Duẫn Anh lại nói lời ngốc nghếch, tụi chị làm sao tổn thương em được" Diệp Lê San thấp giọng nói, lòng bàn tay xoa khe hở chân tâm của Hoắc Duẫn Anh, đáy quần lót mỏng manh đã bị thấm ướt đẫm, tựa như bọt biển tích nước, chạm thử đều có thể sờ ra không ít nước, có thể thấy được Hoắc Duẫn Anh mặc dù có bao nhiêu khó chịu. Diệp Lê San nâng mông của nàng, nhẹ nhàng rút đi quần lót, tiếp đó nhìn thấy cảnh hoa mỹ khiến nàng đầu váng mắt hoa.

Có lẽ lần này tình huống quá mức đặc thù, điểm mẫn cảm toàn thân cũng bị kích thích đến cực hạn, Hoắc Duẫn Anh chảy quá nhiều nước, những chất lỏng trong suốt thanh tịnh kia dính vào chỗ yếu ớt của nàng, cũng ướt nhẹp quần lót.

Cởi như vậy, liền kéo ra một sợi tơ bạc óng ánh sáng long lanh, dần dần kéo dài cắt ra. Không chỉ là Diệp Lê San, ở phía dưới Ấn Sư Mân cũng nhìn thấy một màn này, phát giác được hai tia mắt nóng rực, Hoắc Duẫn Anh ngượng ngùng, không biết nên làm thế nào. Mà quay đầu, đối đầu chính là khuôn mặt Ấn Kỷ Tuyền cười mà không phải cười.

"Duẫn Anh....ẩm ướt đến lợi hại" Ấn Sư Mân thấp giọng, ngữ khí ngoài dự liệu đứng đắn cùng nghiêm túc, nghe nàng trực tiếp nói ra như vậy. Hoắc Duẫn Anh vô cùng xấu hổ, hận không thể trực tiếp đạp Ấn Sư Mân xuống dưới, trên thực tế nàng đích xác giơ chân muốn đi đá Ấn Sư Mân, nhưng mắt cá chân lại bị đối phương nhanh nhẹn bắt lấy, tiếp đó Ấn Sư Mân cũng kéo quần lót của mình xuống.

Cái này, toàn thân không có gì che chắn, Hoắc Duẫn Anh mờ mịt nhìn bọn họ, ngắm thấy Ấn Sư Mân cùng Ấn Kỷ Tuyền đổi vị trí, mà mặt Ấn Sư Mân, liền phóng đại xuất hiện ở trước mặt mình.

"Duẫn Anh, bộ dáng hiện giờ của em rất xinh đẹp" Ấn Sư Mân nhẹ khẽ vuốt mặt Hoắc Duẫn Anh, bởi vì quá mức kích động, trên mặt nàng đều là mồ hôi, còn có một chút ửng hồng. Bộ ngực sung mãn đạt cực hạn, cao cao đứng thẳng, đầu ngực bị Ấn Kỷ Tuyền bóp cắn đến đỏ lên, từ màu hồng biến thành màu hồng đào, nhìn qua càng câu người

Ấn Sư Mân nhịn không được cúi đầu hôn Hoắc Duẫn Anh, mà thừa dịp Hoắc Duẫn Anh trầm mê trong nụ hôn. Ấn Kỷ Tuyền cùng Diệp Lê San tách chân của nàng, mỗi người dùng một chân tách chân nàng ra, trực tiếp quỳ gối giữa chân của nàng. Nương lấy nụ hôn, thân thể Hoắc Duẫn Anh toát ra càng nhiều khát vọng, chân tâm trực tiếp phản ứng nhảy lên đều bị hai người nhìn thấy.

Diệp Lê San cùng Ấn Kỷ Tuyền có thể nhìn rất rõ ràng, cánh hoa khát vọng không ngừng khép mở phun ra nuốt vào, hoa tâm mở miệng tràn ra hoa dịch trong suốt thơm tho róc rách. Mà vì nương theo nụ hôn của Ấn Sư Mân càng sâu hơn, toàn thân Hoắc Duẫn Anh đều đang phát run, nàng không an phận muốn kẹp chặt chân, nhưng hai đùi lại bị Ấn Kỷ Tuyền cùng Diệp Lê San một bên giữ một cái, nàng căn bản bất động không thể động đậy

Nụ hôn qua đi, ánh mắt Hoắc Duẫn Anh càng thêm mê ly, con mắt của nàng bởi vì sinh lý khó chịu mà thẩm thấu một tầng thủy quang, nhưng hạ thể trống rỗng ngược lại càng mạnh, nàng biết mấy người này cố tình tra tấn mình, chính là không chịu cho nàng thống khoái.

"Đừng như vậy, rất khó chịu, thật rất khó chịu" Hoắc Duẫn Anh đỏ tròng mắt, nàng dùng tay nắm chặt ga giường, lúc này mới có thể chống cự xúc động muốn đưa tay kiểm tra chân tâm. Nàng cảm thấy nơi đó khát vọng đau đớn, không phải phán đoán, lại thật đang đau buốt. Hạch tâm mẫn cảm không ngừng nhảy lên, khát vọng có ai có thể kiểm tra, nhất là bên trong trống rỗng, cực đau, đau đến nàng hận không thể hét lớn ra tiếng, một trong ba người, cắm đi vào, chiếm hữu nàng, xuyên qua nàng. Diệp Lê San nhìn Hoắc Duẫn Anh khó chịu, cảm giác trừng phạt đã đầy đủ, lúc này mới chậm rãi đưa ra hai ngón tay, đi vào cửa hang nóng hôi hổi của Hoắc Duẫn Anh.

Không có gì bất ngờ xảy ra, nơi đó trơn ướt non mềm đến chịu không được, căn bản không cần bất luận khí lực gì, Diệp Lê San thậm chí cảm thấy không phải mình chủ động tiến vào, mà là hoa tâm khát vọng kia, đem ngón tay của mình hút đi vào.

"A....động đậy chút đi, A San...." thật vất vả bị lấp đầy, nhưng Diệp Lê San lại ngừng, lại bất động, để Hoắc Duẫn Anh vẫn như cũ ở trạng thái cực kỳ khát vọng, nghe nàng thúc giục, Diệp Lê San cười cười, bỗng nhiên bắt đầu nhanh chóng rút ra đi vào. Bị đột nhiên đi vào, xâm nhập, Hoắc Duẫn Anh nhịn không được ôm chặt Ấn Sư Mân bên cạnh, lực đạo rất lớn, khiến cho Ấn Sư Mân suýt chút mất thăng bằng.

"Ừm...." Mặc dù dục vọng thân thể được thỏa mãn, nhưng Hoắc Duẫn Anh còn chút ngượng ngùng, chí ít ngay cả rên rỉ cũng là kiềm chế. Nhìn Diệp Lê San mỗi lần tiến vào, đều sẽ kéo ra không ít nóng dịch trong suốt, ánh mắt Ấn Kỷ Tuyền ám ám, nàng nghiêng đầu, vuốt tóc dài, tiếp theo chậm rãi cúi đầu, khẽ liếm lấy tiểu trân châu ở giữa cánh hoa Hoắc Duẫn Anh.

chỗ đó của phụ nữ là điểm mẫn cảm nhất, nàng rõ ràng nhất, nếu muốn nói tỉ mỉ, ở đây trong bốn người, kinh nghiệm phong phú nhất không phải là Hoắc Duẫn Anh, mà là Ấn Kỷ Tuyền. Mặc dù Hoắc Duẫn Anh có tiếng là hoa hồ điệp, nhưng ba người họ biết, Hoắc Duẫn Anh căn bản không phải là loại phụ nữ như vậy, ngược lại Ấn Kỷ Tuyền bề ngoài đứng đắn, mới thật sự là cao thủ.

Nàng quên mình đã từng quan hệ với bao nhiêu cô gái, tựa hồ chỉ cần vừa mắt, nàng sẽ muốn nhấm nháp một phen, dạng quan hệ hỗn loạn thế này, cho đến khi gặp được Hoắc Duẫn Anh mới dừng lại. Đồng ý liên kết với Ấn Kỷ Tuyền làm những chuyện này, mà Ấn Kỷ Tuyền cũng không có ý định che giấu. Nàng biết mình không có cách nào cho Hoắc Duẫn Anh cảm giác an toàn như Ấn Sư Mân, cũng vô pháp cho nàng cảm giác ấm áp như Diệp Lê San, thế nhưng mà, chí ít kỹ năng trên giường nàng hoàn toàn chắc chắn. Huống chi, nàng đối với Hoắc Duẫn Anh yêu thương, quyết tuyệt đâu kém hai người kia.

"ừm...không...." Hoắc Duẫn Anh không nghĩ tới Ấn Kỷ Tuyền sẽ ở thời điểm này hôn nơi đó của mình, dù sao bây giờ không phải hai người ở riêng ân ái. Mà Diệp Lê San cùng Ấn Kỷ Tuyền đều ở đây, nghĩ đến bộ dạng này của mình bị các nàng nhìn thấy, mà Ấn Kỷ Tuyền làm chuyện gì còn bị hai người kia biết, Hoắc Duẫn Anh nói không nên lời đây là loại cảm giác gì, đích xác rất xấu hổ. Thế nhưng mà rõ ràng cảm thấy xấu hổ, thân thể lại không tự chủ được mà nghênh hợp, lại còn trở nên mẫn cảm.

Ấn Kỷ Tuyền rất lợi hại, bất luận là tay hay miệng, đều có thể gọi là hoàn mỹ. Nàng có thể cảm giác được Hoắc Duẫn Anh bị mình ngậm tiểu trân châu tựa hồ vừa sưng trướng một chút. Nơi đó từ một hạt đậu nhỏ, dần dần sưng đỏ xung huyết, biến thành trân châu, nó to phồng trong miệng mình, Ấn Kỷ Tuyền biết nơi này có bao nhiêu mẫn cảm, có bao nhiêu khát vọng được người yêu thương, cho nên nàng mới chỉ có thể đi nhấm nháp

"Ừm....không được....A....." Hoắc Duẫn Anh cho tới bây giờ đều không phải là người có lực bền, thân thể nàng mẫn cảm để nàng ở loại sự tình này kiên trì không được bao lâu. Mới vẻn vẹn vài phút, nàng liền cảm thấy mình sắp bỏ vũ khí đầu hàng. Diệp Lê San không ngừng chạm vào thân thể mình, lần lượt xuyên qua nàng, Ấn Kỷ Tuyền lại không ngừng cắn hút nàng. Mà Ấn Sư Mân càng không thành thật, vò ngực nàng đến tê dại, nhưng lại thoải mái muốn mạng.

Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình nhanh muốn không chịu nổi bị đụng chạm, nàng nắm chặt Ấn Sư Mân ở gần nàng nhất, lực đạo rất lớn, hận không thể đem áo ngủ trên người nàng đều cởi ra, mà Ấn Sư Mân đích xác nghe được váy ngủ đơn bạc của mình phát ra tiếng xẹt, rõ ràng là bị....kéo rách.

"Duẫn Anh, đừng chịu đựng, kêu ra tiếng cũng không sao" nhìn Hoắc Duẫn Anh nhẫn nại, Ấn Sư Mân có chút đau lòng, nàng biết Hoắc Duẫn Anh trong lòng còn có chướng ngại, cho nên mới chịu đựng như thế, thấy hai con mắt Hoắc Duẫn Anh rưng rưng lắc đầu, Ấn Sư Mân tri kỷ hôn nàng, thay nàng nuốt tất cả thanh âm vào , mà Hoắc Duẫn Anh cũng rốt cuộc nhịn không được mà lên một lần cao trào.

Diệp Lê San cảm giác ngón tay bị phủ một lớp nhiệt lưu nóng hổi, mặc dù không tiết thân nhiều như vậy, đã không thể khinh thường lưu lượng. Mắt thấy chổ ga giường dưới khe mông Hoắc Duẫn Anh đã ẩm ướt một mảnh lớn, mà ngón tay mình cũng bị kẹp chặt đến không thể động đậy. Diệp Lê San nhìn Hoắc Duẫn Anh ôm chặt Ấn Sư Mân không ngừng phát run, cười lắc đầu. Mình a, thật sự là trước khi làm chuyện này không nghĩ tới đâu.

"Duẫn Anh nơi này giật đến lợi hại, chị đều cảm thấy " Ấn Kỷ Tuyền giúp Hoắc Duẫn Anh khẩu giao, tự nhiên ăn vào cũng không ít dịch nóng, nàng thỏa mãn liếm môi một cái, nhìn hoa hạch Hoắc Duẫn Anh sưng đỏ, vừa cười vừa nói, nơi này giật rất kịch liệt, tựa nhỏ trái tim nho nhỏ, có thể thấy được Hoắc Duẫn Anh đích thực dễ chịu.

"Đừng nói" Hoắc Duẫn Anh đỏ mặt, không dám nhìn bọn họ, có cảm giác mình như dâm phụ vô sỉ cùng ba người ân ái cùng lúc, mà mới mười phút...liền cao trào.

"A, Duẫn Anh, muốn nghỉ ngơi thật tốt, khỏe rồi, chúng ta tiếp tục làm"

Ấn Kỷ Tuyền nói, cười cực kỳ đắc ý, nàng cũng ra rất nhiều mồ hôi, váy ngủ dính trên người cho nàng cảm giác cực kỳ không thoải mái, dứt khoát trực tiếp đưa tay cởi ra. Hoắc Duẫn Anh không nghĩ Ấn Kỷ Tuyền bỗng nhiên ra tay như vậy, mà người này...người này ngay cả áo ngực cũng không mặc, chỉ mặc độc cái quần lót.

"Ấn cầm thú, cô....cô làm sao không mặc áo lót" Hoắc Duẫn Anh đỏ mặt nói, mặc dù nàng sớm nhìn qua thân thể Ấn Kỷ Tuyền, nhưng mặt khác còn hai người kia tồn tại. Không đúng, Ấn Sư Mân chưa có xem, nàng cũng không biết a, dù sao hai người cũng là chị em, hẳn là nhìn của nhau không ít lần.

"Đều là con gái, tôi vì sao phải mặc áo lót, huống hồ trước đó còn cùng A San tắm chung mà" Ấn Kỷ Tuyền tùy ý nói, hơn nữa còn để Diệp Lê San cùng Ấn Sư Mân cùng nhau cởi quần áo, lần này đến phiên Hoắc Duẫn Anh trợn tròn mắt, mắt thấy ba người này hoàn toàn không xấu hổ đem quần áo cởi ra ném trên mặt đất, Hoắc Duẫn Anh sững sờ nhìn nhìn ba nhục thể trắng bóng, chỉ cảm thấy một cái mũi đau buốt, nàng sờ sờ, còn may, không có máu mũi.

Kỳ thật thân thể ba người, nàng không phải chưa từng nhìn qua, so với chị em họ Ấn mảnh mai, Diệp Lê San xem như đầy đặn hơn một chút, không nói là Diệp Lê San béo, mà Diệp Lê San chỗ cần thịt có thịt, chỗ cần gầy cũng rất gầy. Mặc dù ngực không lớn như mình, nhưng bờ mông rất căng mềm, eo rất nhỏ, hẳn là dáng người mà đại đa số phụ nữ đều mơ ước.

Dáng người ma quỷ như thế, ngược lại không tương xứng với tướng mạo. Dù sao nhìn bộ dáng của nàng, đều sẽ cho rằng nàng là loại hình ngọc bích tiểu gia, lại không nghĩ rằng thân hình nàng lại bốc lửa thế kia. Thân hình Ấn Kỷ Tuyền lại thiên về kiểu nữ thần, mặc dù trước kia cũng lăn lộn giới xã hội đen, nhưng trên người nàng không có vết thương, trái lại cực kỳ trơn bóng nõn nà, tóc dài tản mát, phủ trước ngực, nhìn qua tựa như nữ thần hạ phàm.

Chắc hẳn loại hình khác biệt nhất chỉ có Ấn Sư Mân, Hoắc Duẫn Anh biết trên người Ấn Sư Mân có rất nhiều vết thương, mà nhìn trực diện thế này, cũng là lần đầu tiên. Ấn Sư Mân ngoại trừ chân, mặt cùng cổ, thì vết thương trên người quả thực rất nhiều, thậm chí có chút nhìn mà giật mình. Vết thương đạn bắn, vết dao, còn có vết thương bị đốt cháy.

Dường như phát giác ánh mắt của Hoắc Duẫn Anh, sắc mặt Ấn Sư Mân hơi nhu hòa một chút, nàng sờ sờ mặt Hoắc Duẫn Anh cười cười.

"Thế nào, Duẫn Anh có phải cảm thấy thân thể của tôi rất khó nhìn ?" Ấn Sư Mân kỳ thật cũng không thích ở trước mặt người khác bại lộ thân thể, chỉ là ngay lúc này, nàng không muốn khác biệt.

"Không có, tôi không cảm thấy thân thể cô khó coi, ngược lại cảm thấy, rất đau"

Hoắc Duẫn Anh sờ vết sẹo trên ngực Ấn Sư Mân, nhẹ nói, tiếp theo nhìn bộ ngực của Ấn Sư Mân, sắc mặt có chút phiếm hồng. Nàng nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, nhìn thấy Diệp Lê San cùng Ấn Kỷ Tuyền, rõ ràng đều là thân thể nữ tính, nhưng nàng cũng không biết làm sao như thế, chính là cảm giác không có ý tứ mà lại....đáng chết, nơi đó tại sao ẩm ướt, không phải vừa mới tới hay sao, thấy thế nào thân thể của nàng cũng lại ướt nữa.

Hiển nhiên Hoắc Duẫn Anh phản ứng đều bị người khác thu vào trong mắt, Ấn Kỷ Tuyền đi qua, tiến đến bên người Hoắc Duẫn Anh liếc nhìn vết thương trên người Ấn Sư Mân, ánh mắt lóe lên một tia áy náy, lại vội vàng che giấu. HIện tại, còn không phải thời điểm nghĩ những chuyện kia. Ấn Kỷ Tuyền ôm lấy Hoắc Duẫn Anh, để nàng ngồi trên chân mình, nhẹ nhàng tách ra hai chân nàng.

"Duẫn Anh rất ẩm ướt, yêu thích tụi chị đến thế sao ?" Ấn Kỷ Tuyền nói về kỹ thuật là hạng nhất, tán tỉnh dễ như trở bàn tay, nói chuyện càng thêm hạ lưu, nàng hết lần này đến lần khác rất thích dùng thanh âm công thức hóa, ngữ khí đứng đắn nói lời hạ lưu

"Ấn cầm thú, cô đủ rồi"

Hoắc Duẫn Anh đem đầu đưa sang một bên, lại bởi vì thân thể khát vọng nhịn không được nhắm mắt lại, nhẹ nhàng vặn vẹo uốn éo vòng eo. Cảnh đẹp như vậy, để Diệp Lê San cùng Ấn Sư Mân cũng cảm thấy toàn thân phát nhiệt. Ấn Sư Mân mò tay ra phía trước, sờ lấy lối vào ẩm ướt của Hoắc Duẫn Anh, nhẹ nhàng thăm dò vào trong đó, thân thể lần nữa bị lấp đầy, vẫn là tư thế ngồi, cái này khiến ngón tay Ấn Sư Mân càng thêm xâm nhập, cảm thấy hai ngón tay thon dài chôn sâu trong cơ thể mình, để Hoắc Duẫn Anh cảm giác thân thể của mình đều bị đâm thủng, khống chế không được tràn ra dòng nước nóng.

Phát giác được Hoắc Duẫn Anh thỏa mãn, Ấn Kỷ Tuyền cười cười, nhẹ nhàng sờ lấy miệng động nhỏ hẹp ở phía sau, nhẹ giọng mở miệng

"Duẫn Anh thật sự là sắc tình, ẩm ướt so với lúc nãy còn nhanh hơn, cứ như vậy thích ngón tay A Mân sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top