ZingTruyen.Asia

Got7 Jinyoung Co Gai Keo Kiet

Sau một tiếng, Jinyoung nhìn trên bàn đầy các loại thức ăn, trong đó còn thật nhiều đồ ăn không tốt cho sức khoẻ, khoé mắt khẽ co giật.

“Chuyện này... chính là em nói ăn nhiều một chút?”

“Đúng vậy. Tất cả đều là đồ nhắm rượu rất ngon, buổi tối mùa hè, uống bia lạnh, cùng với hương thơm ngào ngạt của gà nướng, còn có thịt bò nướng, quá là daebak!” T/b đem tất cả đồ trong túi lấy ra, lấy tay chỉ đống đồ ăn trên bàn, rất hả hê mà nói với anh.

Lúc này Jinyoung có thể chắc chắn, công việc của cô bé ngốc ngếch này là như thế nào rồi, những thứ này chắc chắn là cô ấy học được từ thói quen của những tên kỳ quái trong công ti, cứ tưởng rằng cô sẽ nhân cơ hội này đi ăn một bữa tiệc bằng món Pháp thật lớn, ai ngờ lại đi siêu thị mua đống đồ này về nhà, còn la hét là bữa tiệc lớn bằng món Pháp chỉ có những kẻ ngu ngốc mới để ý, ăn không đủ no, lại rất đắt!

Bất đắc dĩ, Jinyoung không thể làm gì khác hơn là cùng điên với cô.

“Này, kỷ niệm ngày đầu tiên chúng ta ở chung, cạn ly.” T/b mở ra hai lon bia, đưa một lon cho anh, nhẹ nhàng cùng anh chạm thử.

Jinyounh buồn cười lắc đầu một cái, đáp lễ cô, giơ lên lon bia uống mạnh vài hớp. Quả nhiên, rất xuyên tim!

“Cạn ly!” T/b mắt say lờ đờ mông lung giơ cao lon bia, giương mặt đỏ sậm, bên cạnh cô đã sớm bừa bộn lon bia rỗng.

Jinyoung nhìn thân thể cô đứng còn không vững, biết cô gái này đã uống say, trong lòng không khỏi thở dài. Thật là một phút đều không được bình yên! Trời sinh ra cô gái này nhất định là muốn rèn luyện ý chí của anh, bằng không chính là huỷ diệt sự chịu đựng của anh.

“Em uống say rồi, không cần uống nữa. Như vậy cũng có thể say?” Jinyoung giựt lấy lon bia trong tay cô.

“Đừng! Trả lại cho em, em còn muốn uống.” Cặp mắt t/b đầy sương mù, đưa tay muốn đoạt lại lon bia.

“Ngoan, đi tắm, ngủ.” Jinyoung không thể làm gì khác là chủ động đỡ cô vào phòng.

T/b mơ mơ màng màng, đem toàn sức nặng dựa vào trên người Jinyoung, tay nhỏ bé không ngừng loạn xạ quơ múa trên không trung, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.

“Em còn muốn uống, vui mừng chứ sao. . .”

“Em chẳng phải là không muốn chuyển ra ngoài ở với anh sao, còn vui mừng cái gì?” Jinyoung tức giận thì thầm nói, thật không biết cô tại sao lại còn hưng phấn hơn anh?

“Ai nói? Em... chỉ là không cam lòng cùng người không yêu em ở chung, em thật thua thiệt mà. . .” T/b đột nhiên lớn tiếng phản bác, đứng thẳng người, nhìn chằm chằm Jinyoung, đưa ngón trỏ ra lắc lắc.

“Em biết anh là ai sao?” Cô chẳng lẽ say đến hồ đồ rồi, không còn biết anh là ai chứ?

“Anh là. . . Park Jinyoung, em làm sao lại không biết đây?” Chân mài t/b nhíu chặt, mất hứng khi bị anh hoài nghi.

“Tốt lắm, chúng ta về phòng.” Jinyoung lần nữa ôm cô đi về phòng

“Em thật vô dụng, em muốn nói chuyện yêu đương.” Vùi ở trong ngực anh t/b lầm bầm.

Jinyoung đặt cô nằm xuống giường, thay cô đắp chăn, cúi đầu nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang không ngừng nỉ non.

“Cần người yêu thương đúng không?” Jinyoung lầm bầm lầu bầu, không ngờ cô gái này sau khi uống say, sẽ nói ra lời thật lòng như vậy.

T/b cố gắng mở ra hai mắt, trong ánh trăng mờ mờ thấy Jinyoung đứng ở bên giường, kìm lòng không được đưa tay nắm lấy anh dùng sức lôi kéo.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia