ZingTruyen.Top

GeminiFourth • Nỗi đau riêng em hiểu

-35-

Feslicia

Sáng hôm sau khi thức dậy, hắn khẽ nhăn mặt và dùng tay đập vào đầu mình mấy cái vì cảm giác nhức nhói kia vẫn cứ văng vẳng. Hắn đưa mắt nhìn con người đang say ngủ trong lòng, lại thấy an tâm mà vuốt ve trên tấm lưng gầy gò kia, đêm hôm qua là một trong những lần hiếm hoi mà cậu và cả hắn đều ngủ ngon. Sau khi hắn thức dậy được một lúc thì cậu mơ màng tỉnh giấc khi bị tiếng ho của hắn quấy rầy, hắn thấy thế liền vội vàng hỏi han.

"Em có đau đầu không?"

Giọng hắn đã rõ hơn được một chút, nhưng cổ họng thì cứ khô khan và còn có chút đau rát.

Fourth lại tiếp tục nhắm mắt khi bản thân vẫn còn đang nửa mơ nửa tỉnh, cậu khẽ gật đầu và cuộn người rúc sâu vào lòng hắn vì cảm thấy lạnh trong người.

Hắn thấy cậu có hồi đáp, bàn tay cũng nhanh chóng đem đặt ở đầu cậu mà xoa bóp, sau đó lại tiếp tục hỏi han.

"Chân có đau nhiều không?"

Lần này cậu lắc đầu. Chân cậu tê rần và gần như không có cảm giác vì cả đêm qua đã không hề cử động.

"Khó thở thì sao?"

Cậu gật đầu, khuôn miệng vô thức há ra để hóp vào vài ngụm khí, mũi cậu từ hôm qua đến bây giờ vẫn còn nghẹt.

"Mệt nhiều không?"

Fourth lại gật đầu, cậu cảm thấy cả người uể oải và chẳng thể làm gì nổi, lý trí cũng dần chìm xuống vì cậu không muốn tốn sức để hoạt động nữa.

Hắn sau đó chỉ luôn tay xoa bóp cho cậu đến khi não của hắn nhắc nhở đã đến giờ phải dậy rồi. Hắn cẩn thận buông người cậu ra, chậm rãi đi vệ sinh cá nhân rồi liền quay ra bế cậu vào nhà vệ sinh, mặc cho bản thân đang cảm thấy mệt mỏi cực kì. Cây nạn mà hắn mua bây giờ tạm thời vô dụng rồi, vì cậu đang mệt nên sẽ không thể sử dụng nổi đâu.
____

Hắn sau đó đặt cậu ngồi ở mép giường, còn bản thân thì quỳ dưới chân cậu, tay hắn nâng niu cái chân bị đau kia và bắt đầu căn dặn.

"Em ráng chịu đau một chút, bây giờ anh thay băng và sát trùng vết thương cho em, nếu đau quá thì bấu vào người anh"

Gemini từ từ gỡ mấy lớp băng quấn quanh chân cậu ra, hắn cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể dù biết vẫn chưa động đến chỗ đau. Khi đã thành công gỡ hết và để lộ ra vết thương của cậu, hắn xót xa biết bao khi chỗ bong gân và cả vết rách kia đều thu hết vào tầm mắt. Rồi hắn xoa nhẹ xung quanh đó một chút, chỗ bong gân của cậu từ bao giờ đã bầm tím và bắt đầu sưng lên, còn vết rách kia thì trông đau kinh khủng.

Sau một hồi chần chừ thì hắn mới cẩn thận sát trùng vết rách vẫn chưa lành kia. Hắn vừa động nhẹ một cái, cậu đã cảm nhận được cảm giác đau thấu tâm can, nhưng cậu không bấu hắn mà chỉ cắn môi chịu đựng.

"Bấu anh đi, cắn môi chảy máu"

Hắn vừa làm vừa quan sát sắc mặt của cậu nên sớm nhận ra biểu cảm đau đớn của người nhỏ, sau đó hắn dừng tay một chút, lại thổi phù vào vết thương như để xoa dịu cậu. Rồi hắn cầm lấy tay cậu đặt lên vai của mình, ngỏ ý sẽ cho cậu bấu vào nếu cảm thấy đau, xong xuôi hết hắn mới tiếp tục công việc đang dang dở.

Fourth vậy mà vẫn không chịu bấu hắn, cậu chỉ cố chịu đựng, nó đau đến mức mà đôi mắt của cậu phải dâng trào mấy giọt nước.

"Sắp xong rồi, đừng khóc, nghe lời anh đi, anh cho em bấu mà"

Gemini cố làm xong nhanh mấy bước cuối cùng để không phải thấy cậu đau nữa. Hắn lại tự trách bản thân mình lúc trước đã quá ngu ngốc nên hôm nay mới rước một đống hoạ cho cậu thế này, nếu hắn nhận ra sớm hơn thì có phải sẽ hạnh phúc không? Nhưng hắn nào có biết, hắn yêu cậu từ thuở còn chưa nếm mùi đời.

Sau một hồi thì cũng đã xong, cậu thở phào một cái khi bản thân vừa trải qua cảm giác không dễ chịu chút nào, rõ ràng lúc bị thương cậu thậm chí còn không thấy quá đau, vậy mà lúc vệ sinh vết thương lại thấm thía đến như vậy. Rồi đột nhiên hắn đứng lên và ôm lấy hai má của cậu, cảm nhận được hắn đang gạt đi mấy giọt nước thì cậu mới nhận ra bản thân đã vô thức rơi nước mắt.

"Đã nói cắn môi sẽ chảy máu rồi mà"

Hắn nhẹ giọng trách móc, sau đó đưa tay lên xoa nhẹ ở đôi môi sưng tấy kia, đã vậy còn rỉ ra chút máu đỏ.

"Đợi anh một chút"

Hắn sau đó rời đi, một lúc sau hắn quay lại cùng với một cái chén nhỏ và một ly nước, nhìn sơ qua thì cậu dễ dàng đoán được đó là chén cháo.

"Em uống chút nước ấm đi cho dịu cổ họng"

Hắn đưa cho cậu ly nước ấm trên tay, giọng hắn đã rõ trở lại rồi, nhưng mà đầu hắn vẫn đau, người hắn vẫn nhức mỏi.

Cậu đón lấy ly nước từ hắn và uống một ngụm nhỏ sau đó liền chê bai đẩy qua một bên, cậu thật sự không thích uống nước ấm một chút nào cả.

"Đã nói chuyện được chưa? Nếu vẫn chưa đỡ hơn thì anh đi mua kẹo ngậm cho em"

"Nói được, nhưng còn khó chịu lắm"

Fourth bây giờ mới lên tiếng, giọng cậu thều thào và còn có chút khó nghe nữa.

"Ừm, bây giờ anh đút em ăn, chút nữa sẽ mua kẹo ngậm cho em"

Hắn bắt đầu cầm chén lên và đút cậu ăn trong khi bản thân hắn vẫn chưa có gì bỏ bụng, hắn thật sự quá qua loa với chính mình rồi.
____

Hắn đang đi ở ngoài đường sau khi đã cho cậu ăn sáng xong xuôi, hôm nay trời khá lạnh đối với hắn, nhưng hắn bây giờ chỉ khoác mỗi một cái áo mỏng tanh, trên tay thì đang cầm một điếu thuốc còn bay khói. Hắn rít vào một hơi, lại suy tư nhả đống khói trắng kia ra, trông hắn đượm buồn nhưng không rõ là chuyện gì. Bước chân hắn vẫn đều đều và cái mũi của hắn cứ sụt sịt miết, đã lâu lắm rồi hắn không bị cảm nên bây giờ mới bị hành mệt như vậy, hoặc có lẽ là sức đề kháng đã giảm đi kha khá từ khi hắn tập tành hút thuốc rồi.

Đi một hồi cũng đến được một hiệu thuốc gần đó, hắn tấp vào và bắt đầu mua một vài viên kẹo ho cho cậu.

"Gemini!"

Bỗng từ xa có tiếng ai vọng tới, hắn theo phản xạ xoay người nhìn theo hướng phát ra giọng nói. Là Dunk, anh đứng ở bên đường và vẫy tay với hắn.

"Đi đâu ở đây thế?"

Anh nhanh chóng chạy lại phía hắn mà hỏi han, còn nhướn người nhìn xem hắn là vừa mua thứ gì.

"Em mua chút kẹo ho cho Fourth"

"Sao lại để Fourth bị bệnh?"

Nghe câu trả lời của hắn, Dunk lập tức nhíu mày trách móc, ai không biết chắc còn nghĩ Fourth mới là em ruột của anh.

"Em ấy đi mưa mà không mang theo dù, lúc đó em còn đang đi công tác nên không quản được"

"Mày đưa anh về nhà xem, anh thăm Fourth"

Hắn chỉ nhẹ gật đầu rồi quay lưng bước đi, còn Dunk thì dõng dạc đi cạnh hắn. Khi nghe hắn ho vài cái, anh lập tức xoay sang trách hắn thêm vài câu.

"Cả hai đứa đều bệnh luôn à?"

Dunk giật lấy điếu thuốc từ tay hắn khi cả hai đi tới chỗ cái thùng rác công cộng, anh lập tức dập tàn điếu thuốc và vứt nó đi.

"Ừm"

"Lạnh không? Bệnh mà ăn mặc kiểu đó, tính chết à?"

Dunk cởi áo khoác của mình ra và đưa cho Gemini khi trông thấy hắn tự ôm lấy hai tay mình mà ma sát. Đứa nhóc này đối với anh không còn gì lạ lùng nữa, lúc nào cũng bỏ bê bản thân đến đáng thương.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top