ZingTruyen.biz

[ FREENBECK] GAP THE SERIES 1 - HỌC THUYẾT MÀU HỒNG

24. TÔI MUỐN TRỞ THÀNH BẠN GÁI EM

tieubatinh66

Tôi nhìn Khun Sam, cô ấy dường như không thể làm chủ được lời nói và hành động của mình được nữa. Cuối cùng thì ngày cũng đến. Ngày cô ấy nói với tôi về tình cảm thực sự của cô ấy dành cho tôi. Đối với những người khác, 'thích' có thể đại diện cho tình yêu hoặc nỗi ám ảnh. Đối với cô ấy, đó là một phương trình và bạn phải giải nó. Thích = Không thích.'Tôi thích bạn! Bạn không thể hiểu điều đó sao?'Vì vậy, nếu tôi giải phương trình này, nó sẽ có nghĩa khác...'Tôi ghét bạn. Bạn có thể hiểu điều đó không?'Những giọt nước mắt đau đớn chảy ra từ đôi mắt của tôi. Bây giờ, tôi không biết mình nên lấy tay che mặt hay lau nước mắt. Khi tôi hoàn toàn hiểu ra, tôi mất hết phẩm giá

"Hmm... Em hiểu rồi. Hhhh."

"Mon!"

Tôi chạy khỏi căn phòng giữa ánh mắt trừng trừng của những người khác. Khun Sam hét lên từ xa để ngăn tôi lại, nhưng tôi bỏ đi mà không quay đầu.
Cánh cửa đóng lại, tôi không thể đứng đây được nữa. Khun Sam ghét tôi.Hmm!

[Mon , em không sao chứ?]

Tôi trốn trong bãi đậu xe để khóc trong khi gọi điện cho Kate, vì tôi không biết gọi cho ai để trút bầu tâm sự. Đối với tôi, các cô gái băng nhóm PP giống như những người bạn thân của tôi. Tôi sẽ kể cho cô ấy mọi thứ về những gì đã xảy ra với Khun Sam

"Khun Sam ghét tôi."

[Hừm. Chuyện gì đã xảy ra thế?]

"Em vừa đưa cho cô ấy lá thư từ chức của mình. Và cô ấy nói... Ughh..."

[Cô ấy đã nói gì?]

"Cô ấy thích em."

Sự im lặng bao trùm đầu dây bên kia. Kate không nói gì và để tôi khóc một mình. Vì cô ấy im lặng nên tôi liên tục nhìn vào màn hình điện thoại của mình để kiểm tra xem cô ấy có còn nghe máy không

"Chị có ở đó không?"

[Chị đây... Chỉ choáng thôi... Giờ chị còn bối rối hơn nữa. Em vừa nói với tôi rằng em đang khóc vì PP nói rằng cô ấy thích em, phải không?]

"Kate, cô biết rất rõ cô ấy là kiểu người luôn làm ngược lại những gì mình nghĩ. Đầu óc cô ấy khác với chúng ta. Thật không bình thường."

[Không được... Chúng ta cần gặp nhau vì chuyện này, ngay bây giờ.]

"Em đã không hoàn thành ngày làm việc của mình... Nhưng em không quan tâm, dù sao em cũng đã từ chức. Bây giờ em đi gặp chị. Chị đang ở đâu?"

Khi tôi nhớ rằng tôi đã bỏ cuộc, tôi trở nên gắt gỏng. Tôi kết thúc cuộc gọi với Kate, quay trở lại văn phòng, lấy đồ của mình và rời đi trong khi mọi người đang nhìn tôi thương hại

Vì bạn bè của Khun Sam đều giàu có và sở hữu công ty riêng nên họ có thể đi chơi bất cứ khi nào họ muốn. Kate là người gặp khó khăn nhất khi ra ngoài, bởi vì cô ấy là một diễn viên, nhưng cô ấy sắp xếp lịch trình của mình để tìm một không gian để gặp tôi, bởi vì cô ấy muốn biết về tôi.
Bây giờ, tất cả chúng tôi đang ở trong khung cảnh riêng tư của một nhà hàng Nhật Bản. Tất nhiên... Họ luôn trả tiền cho tôi

"Chị đã nghe Kate kể rồi." Tee hành động như thể cô ấy đang suy nghĩ nhiều. "Tôi nghĩ phương trình của Sam không nên được sử dụng trong tình huống này như thường lệ."

"Tôi đồng ý." Kate đang búng tay. "Tôi nghĩ PP đã nói những gì cô ấy thực sự nghĩ, nó không cần phải được tính vào phương trình."

"Tôi không muốn đồng ý, thực sự. Tôi rất ghen tị." Jim trông buồn bây giờ. "Mặc dù bây giờ tôi có một người chồng, tôi cảm thấy ghen tị."

"Jim, giữ vững lập trường."

"Được rồi, được rồi. Tôi sẽ..." Jim thở dài sau khi nghe điều này từ Tee. "Tôi cảm thấy khó chịu vì tôi nghĩ phương trình của Sam không còn như trước nữa. Lần này tôi nghĩ trong tình huống này 'Like = Like'."

"Sao chị không nghĩ là cô ấy ghét em?"

"Tôi đã nói với em trước đây, cô ấy yêu em... nhưng công việc của em thì sao... ah... 'Tình yêu đồng tính nữ', nó như thế nào?" Kate hỏi tôi xen vào. Tôi gật đầu đáp lại

"Thấy chưa? Nếu nội dung của em được duyệt, chứng tỏ cô ấy rất yêu em."

"Em không hiểu."

Tôi thấy họ mỉm cười mãn nguyện trong im lặng. Họ có thể hiểu nhau mà không cần nói một lời nào. Vì vậy, đôi khi tôi cảm thấy mình không thuộc về họ khi tôi cố gắng hiểu họ đang nghĩ gì.

"Thấy chưa... Chúng tôi đã tự tin rằng công việc của em sẽ được phê duyệt, bởi vì chúng tôi đã biết trước." Tee bắt đầukể chi tiết. "Sự thật là chúng tôi đã nói chuyện với PP rằng em đã gửi sơ yếu lý lịch của mình đến công ty của tôi."

"Và Tee đã vượt lên trên tất cả." Kate tự hào nói, như thể cô ấy kiểm soát mọi thứ ở hậu trường

"Chị đã làm gì?"

"Tôi nói với cô ấy rằng nếu Mon rời công ty và bước vào công ty Tee hoặc bất cứ nơi nào khác với khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương và đôi môi hình trái tim đó, sẽ có hàng trăm chàng trai chờ cơ hội để tán tỉnh em, có thể Tee sẽ thắng trong trò chơi này. "

"Cho nên?"

Tee cười khúc khích khi được hỏi

"Tôi cảm thấy bên trong cô ấy rất bất ổn. Chúng tôi đoán rằng 'Làm tình với đồng tính nữ' sẽ được phê duyệt... Được rồi, nói thật với em, chủ đề này lẽ ra không nên được phê duyệt. Nó thậm chí không nên được đăng trên trang trang Facebook của công ty."

"Nhưng ... nó đã được phê duyệt." Kate trả lời. Jim hiện đang nhìn bạn bè của cô ấy khi cô ấy nhai một ít sushi

"Bây giờ em rất bối rối."

"Chỉ cần ăn. Công việc của em được phê duyệt có nghĩa là ..."

"Ta nói, để ta nói... Để ta nói, yên lặng." Jim vẫy tay ngắt lời bạn bè trong khi miệng đầy sushi

"PP thích bạn."

"Có nghĩa là cô ấy ghét tôi. BOOHOO!"

"Đấy! Chị sẽ đánh mày bằng đũa. Mày không nghe bọn chị sao? Bọn tao đang cố nói rằng Sam thích mày. Cô ấy yêu mày."

Jim giả vờ Cô ấy sẽ ném đũa vào tôi và tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ là chớp mắt

"Em có biết 'thích' nghĩa là gì không? Là một cặp, những người yêu nhau."

Hồi hộp...
Hồi hộp..

Trái tim tôi ngay lập tức chạy đua. Họ đang chờ đợi phản ứng của tôi bây giờ

"Nhưng em là con gái..."

"Đừng ngớ ngẩn. Tất cả chúng ta đều tốt nghiệp từ một trường nữ sinh và chúng ta biết rằng một cô gái yêu một cô gái khác là chuyện bình thường." Kate nhìn tôi nghiêm túc. "Bây giờ, đến lượt em làm rõ điều này."

Đánh trống ngực..

Sự im lặng chiếm lấy. Đó là rất nhiều áp lực, bây giờ tôi không thể di chuyển hay thở. Họ nhìn tôi để tìm câu trả lời. Câu trả lời thực sự ở phía dưới

"Mon, em có thích Sam không?"

"ừm."

"Chúng tôi sẽ tiếp tục hỏi em một cách đơn giản hơn cho đến khi em có thể hiều." Jim đặt đôi đũa của cô ấy lên bàn với vẻ mặt nghiêm túc. "Nếu Sam là vợ của em, em có hạnh phúc không?"

"Đó có phải là những gì bạn gọi là đơn giản?" Tee ngăn cô ấy lại và cô ấy phát ra tiếng ồn không tán thành

"Vâng, nếu tôi hỏi trực tiếp, câu hỏi sẽ khác."

"Trời đất..."

"Vậy em có vui không?"

"Ahhh..."

"Em sẽ cảm thấy thế nào khi nhìn thấy cô ấy khỏa thân?"

Hồi hộp...
Hồi hộp... Hồi hộp..

Nhói,
nhói, nhói..

Đây là một câu hỏi đơn giản nhưng tác động đến trái tim tôi, khiến nó chạy càng lúc càng nhanh. Tôi gần như ngừng thở, vì vậy tôi ôm lấy ngực mình. Đột nhiên, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh Khun Sam không mặc quần áo, mặt tôi nóng bừng... nóng đến mức tôi biết mình đang đỏ bừng. Tôi có xu hướng bị như thế này khi bị dị ứng với cá viên chiên

"Em cảm thấy thích và muốn xem nhiều hơn, phải không?" Kate nói trong khi nhướng mày. "Mon, em có thể nói bất cứ điều gì với chúng tôi, đừng ngần ngại."

"Em không thể cảm thấy thế này về cô ấy... Cô ấy có bạn trai."

"Em có biết tại sao chúng tôi lại ủng hộ em dù biết cô ấy đã có vị hôn phu không?"

"Bởi vì?"

"Bởi vì cô ấy không có phản ứng hóa học với Kirk. Cô ấy không thích bất cứ điều gì về anh ấy. Và cô ấy cư xử với bạn đặc biệt khác."

"Đôi mắt cô ấy tỏa sáng khi cô ấy ở bên em." Kate mỉm cười nói. Và Tee vội nói:

"PP có vẻ hạnh phúc."

"Thật khó chịu khi thấy PP yêu một cô gái khác mà không phải tôi." Jim nói, hờn dỗi. "Nhưng nếu cô gái kia là Mon và PP hạnh phúc, thì tôi sẽ sẵn sàng."

Họ đang nhìn tôi và hỏi tôi cùng một lúc mà tôi không hề chuẩn bị

"Em có thích Sâm không?"

Tôi cắn môi và lo lắng khi nhìn vào mắt họ. Tôi thu hết can đảm và thở dài trước khi trả lời

"Vâng tôi thích cô ấy."

"Oa..a....a...a. Chúng ta không còn lo lắng nữa, nếu nó là một cuốn truyện, nó sẽ có nhiều tập như một cuốn bách khoa toàn thư chỉ để xem những lời thú tội." Tee thở dài và đập vào trán cô ấy

"Bây giờ,em biết em cảm thấy thế nào. Chúng ta phải đi đến bước tiếp theo. Bạn biết Khun Sam là một người phụ nữ phức tạp. Cô ấy sẽ không phải là người đầu tiên nhượng bộ." Kate nghiêm túc nói. "Em nên là người đầu tiên."

"Về những gì?"

"Em có muốn có một mối quan hệ với cô ấy?"

Đánh trống ngực...

Tim tôi đập thình thịch, đập thình thịch như điên..

"Đương nhiên, nếu có thể." Tôi không tự tin khi nói chuyện với họ. Tôi cảm thây xấu hổ..

"Sẽ có thể, nếu em là người đầu tiên mở lời."

"Mở lời?" Tôi sốc đến nỗi trợn tròn mắt. "Không...không thể nào. Em không thể làm điều này. Chúng ta chỉ giả định rằng cô ấy không ghét ta."

"Cô ấy yêu em. Nhưng cô ấy sẽ không bao giờ nói ra." Jim nói khi cô chống cằm trong tay. Rồi cô ấy nhìn tôi. "Xin hãy giúp PP của chúng tôi... Tôi biết điều đó thật khó khăn và xấu hổ, nhưng nếu em không bắt đầu, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra."

"Sam sẽ đến đây sớm thôi." Tee nói nhướn mày.

Tôi bối rối "Tốt hơn là em nên về nhà."

Tôi chuẩn bị đứng dậy, nhưng Kate túm lấy áo tôi và lườm tôi "Em cần phải ở lại đây, cô gái trẻ."

"Em không thể làm được."

"Khi đến lúc, em sẽ làm được. Tin tôi đi, tất nhiên là cô ấy sẽ đồng ý."

Tee và Jim nói cùng lúc "ĐÚNG VẬY!"

Thời gian trôi qua không nhiều, khoảng 15 phút và Khun Sam đến. Tee nhìn vào điện thoại di động của cô ấy và gửi cho chúng tôi tín hiệu rằng Khun Sam đang đến. Sau đó, họ bảo tôi rời khỏi nhà hàng

"Chúng tôi ở đây đợi em, hãy hỏi cô ấy. Đi ra ngoài đi, tự tin lên, chúng tôi ở chỗ đây chờ kết quả."

"Tôi thật vụng về. Chúng tôi đã đánh nhau khi ở văn phòng."

"Đến lúc chuộc lỗi rồi." Kate đẩy tôi ra khỏi nhà hàng. "Tin tôi đi, cô ấy rất dễ dàng."

"Em sẽ khóc."

Nhưng Kate không quan tâm chút nào và chỉ vẫy tay chào tạm biệt. Trong lúc tôi đang bối rối không biết nên làm gì thì Khun Sam bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi và nhẹ nhàng gọi tôi

"Mon."

"Khun Sam."

Cả hai chúng tôi im lặng hơn 2 phút, cô ấy không thể chịu đựng được nữa nên cô ấy hỏi tôi trước

"Tại sao em rời khỏi văn phòng và rời khỏi vị trí của em?"

"Em đã từ chức rồi."

"Tôi không cho phép em. Làm việc với tôi thực sự không thoải mái sao?" Cô buồn bã nói. Và nó khiến tôi cảm thấy tội lỗi. Nếu tôi không nói chuyện với Kate và những người bạn của cô ấy, tôi sẽ không cảm thấy như vậy

"Mấy ngày trước em cảm thấy không thoải mái. Chị thật ác ý."

"Nhưng hôm nay tôi đã phê duyệt công việc của em và thông qua chương trình đào tạo. Tại sao bây giờ em lại từ chức?... Đó là bởi vì tôi đã nói rằng tôi thích em, phải không?"

Tôi bối rối nhìn cô ấy. Một nửa trong tôi vẫn tin vào phương trình của cô ấy, nhưng nửa còn lại tin vào những gì Kate và những người khác nói

"Bởi vì khi chị nói chị thích nó, chị thực sự ghét nó."

"Làm sao tôi có thể bảo em tin tôi?... Tôi ghét em."

"...Gì.."

"Tôi ghét em rất nhiều!!!!" Cô ấy nói một cách nghiêm túc, nhưng quá nghiêm túc đối với tôi. Vì vậy, tôi cảm thấy buồn và thất vọng

"Chị ghét em..." Nước mắt tôi lại trào ra. Cô vội sửa

"Nên chị thích em!"

Tôi không nói nên lời. tôi không biết phải nói gì

"Ồ! Vì vậy, Tôi ghét em, tôi thích em, tôi ghét em, tôi thích em, tôi ghét, tôi thích... Chúa ơi! Xin hãy nhận ra rằng bây giờ tôi rất thích em và rất ghét bạn... Sao cũng được, miễn sao em tin tôi."

"Chị có muốn trở thành bạn gái của em không?"

"Tôi muốn."

"Chờ đã, em nói cái gì?"

Tôi nói mà không suy nghĩ, tôi hỏi quá nhanh và Khun Sam đã trả lời mà không nhận ra. Tôi ngậm miệng lại và bây giờ tôi xấu hổ. Nên tôi xua tay từ chối

"Quên đi." Tôi nói với cô ấy. Tôi chuẩn bị bỏ chạy, nhưng Khun Sam đã nắm lấy tay tôi

"Em hỏi tôi có muốn làm bạn gái em không?"

"Ahh..." Tôi sắp khóc vì xấu hổ mất. Tôi nên sốc hay vui đây? "Khun Sam, làm ơn đừng nhìn em như thế."

"Thật... thật sao?" Bây giờ nước mắt cô đang chảy. "Chị sẽ khóc."

"Sao chị lại khóc? Chị làm bạn gái em bộ tệ lắm sao?"

"Không."

"Hừm."

"Hừm."

Chúng tôi đang khóc cùng nhau

"Tại sao chị khóc?"

"Hừ. . . Hạnh Phúc. . ."

"..Hạnh phúc được làm bạn gái của em."

"Chị có thực sự ổn không?" Tôi lau nước mắt cho cô ấy và cô ấy lau nước mắt cho tôi. "Em không có gì tốt cho chị cả."

"Có, em có, em là tốt nhất. Chị muốn làm bạn gái của em, nhưng chị chỉ sợ em không có cảm giác giống chị."

"Khun Sam."

Chúng tôi ôm nhau. Cô ấy là thần tượng đầu tiên của tôi, sếp đầu tiên của tôi, người yêu đầu tiên của tôi và bạn gái đầu tiên của tôi. Tôi rất hạnh phúc tôi thậm chí không thể mô tả nó. Cô ấy ôm tôi và vuốt ve lưng tôi

"Chị rất hạnh phúc. Chị sợ chết khiếp khi em nói rằng rằng bạn sẽ bỏ đi."

"Chúng ta đang trong một mối quan hệ?"

"Đúng và bây giờ em không thể hủy bỏ nó."

Nếu đó là một cuốn tiểu thuyết ... nó sẽ không vừa một tờ A4. Bây giờ chúng tôi không phải đang mơ, đúng không? Vâng, đó là sự thật... Bây giờ chúng tôi thực sự đang trong một mối quan hệ, chúng tôi đang hẹn hò.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz