ZingTruyen.Asia

[ENGLOT][BHTT] TRÒ CHƠI DỤC VỌNG (Cover)

120. MỘT ĐÊM ĐẦU TIÊN ĐÃ CÙNG NHAU LOÃ THỂ

its_duyen

Bữa tối diễn ra trong hai trạng thái hoàn toàn khác nhau giữa Engfa với Charlotte. Nếu như cô có thể ngon miệng đến mức no căng bụng , ngược lại Charlotte chỉ ăn qua loa cho xong mau chóng lên phòng ngủ để kết thúc một ngày. Nhưng nàng vừa mới để chén cơm trắng còn dang dở xuống đã bị cô nắm tay kéo lại.


"Ăn cơm không được bỏ mứa" -Engfa gương mặt có một chút ôn nhu , lại một chút nghiêm khắc buộc Charlotte phải ngồi lại vào bàn ăn.

"Tôi rất no" -không phải chỉ vì không thể ngồi chung bàn với Engfa mà ăn ít như vậy , thật chất ba năm nàng ở Pháp mỗi lần ăn cũng không nhiều hơn thế này bao nhiêu.

"Chị đang lịch sự với em nha , nếu như em muốn 29 ngày còn lại dễ sống một chút thì đừng có chọc cho chị điên lên"

Thật ra lúc trước khi Charlotte chưa có Charlyn cũng rất khó ăn , cô là phải đặt ở trên đùi của mình đút ép mãi mới có một chút thịt. Kể từ lúc mang thai ăn được nhiều hơn nên nhìn vào thật có cảm giác mũm mĩm đáng yêu. Sau ba năm thì trở về nguyên hình , thậm chí còn ốm hơn lúc chưa có con nữa. Ôm vào lại có cảm giác đem ruột gan của cô làm cho rất xót.

"Ahhh , tôi ăn tôi ăn mà"

Charlotte đang đứng cách cô một khoảng , đột nhiên lực ở cánh tay kéo nàng lùi lại ngồi gọn ở trên chân của cô. Còn tưởng rằng Engfa lại muốn dạy dỗ mình mà ngoan ngoãn thêm một chút.

"Không nhớ ở Sapa chị cũng dùng cách này đút em ăn trước mặt Charlyn hay sao ? Cần gì phải sợ như vậy"

Thật sự bây giờ không có con gái ở đây nên không cần giả bộ hoà thuận , nàng dĩ nhiên muốn từ trên người của cô phóng xuống rồi. Nhưng cũng đúng lúc đó bắt gặp ánh mắt không nhân từ của cô , suy nghĩ về việc một lát nữa còn phải ngủ trong phòng chung với chị ta. Ngoan ngoãn một chút đâu có chết ai đâu.

Trong khi Charlotte vẫn đang suy nghĩ thì cô đã đưa một muỗng cơm đầy đến trước mặt của nàng , rất may vợ bé nhỏ này đã có thể biết suy nghĩ hơn một chút. Nếu ngoan cố thật sự nói bảo mẫu cho trẻ ăn cũng không ác bằng cô nha.

"Đủ rồi , tôi no lắm không ăn nổi nữa"

Cứ một muỗng rồi lại một muỗng đầy , thật ra chén của nàng đã hết từ lúc nào rồi. Vậy mà Engfa xấu xa đó cứ bới ra thêm một chút. Nàng có phải là cá đâu mà muốn nàng ăn no đến chết.

"Ừ , em ra bên ngoài vườn dạo một chút đi , lát nữa chị ra ngay"

Engfa hài lòng với lượng thức ăn cô vừa nạp vào cái bụng bé nhỏ của vợ mình. Giờ phút này mới thả cho Charlotte đi xuống , bản thân cô thu dọn chén bát tự mình rửa không cần nhờ gia nhân nữa. Bọn chúng nhất định còn chưa hết mắc cỡ mà vào đây đâu.

Không phải khi không lại nghe theo lời Engfa ra ngoài vườn đi dạo , cái tên xấu xa đó thật sự làm cho nàng cả cái bụng đều căng cứng mà. Bây giờ có muốn đi ngủ cũng không ngủ được , tình hình này cứ thêm một tháng nữa nàng nhất định bị nuôi thành heo. Đành phải ra vườn tranh thủ đi bộ một chút , tiêu hao được calo nào đỡ calo đó.

Gấu gấu gấu gấu...

Charlotte một phen hoảng hồn khi ở đâu đó nghe được tiếng chó sủa rất gần. Đến lúc định thần lại nhìn thấy có một chú chó mập mạp bộ lông trắng mướt đang bị nhốt ở trong chuồng liên tục quẩy đuôi với nàng.

"Thật dễ thương"

Theo như lời Engfa nói thì nàng từng ở đây chung với cô , vậy chắc chú chó này quen thuộc với nàng lắm mới liên tục bày tỏ bằng những động tác rất đáng yêu. Chiếc lồng đang nhốt nó làm bằng gỗ , lại được tạo ra rất đẹp nhưng tại sao lại phải nhốt nó lại nhỉ.

Charlotte vừa đưa tay kéo khoá từ chiếc lồng , nó đã ngay lập tức nhào vào người của nàng. Giống loài này nếu muốn tấn công con người cũng vô cùng nguy hiểm , bởi vì nó thật sự rất to. Giống như bây giờ nó vừa nhào vào người nàng đã làm cho Charlotte đang ngồi khuỵ xuống mất đà té ngã.

"Nè , nè đợi một chút"

Nó liên tục dụi đầu vào người nàng làm nhột chết đi được , đành phải đẩy nó ra một chút bởi vì bây giờ nàng đang rất no. Nó mà cứ đụng vào bụng của nàng như vậy chắc sẽ nổ tung mất. Đợi một chút cuối cùng nó cũng buông tha cho nàng , Charlotte đưa tay vuốt lên từng sợi lông trắng muốt của nó vẻ mặt vô cùng cưng chìu vui vẻ.

"Mày tên là gì nhỉ ?" -câu hỏi này không phải dành cho nó , bởi vì động vật cũng biết trả lời nàng sẽ bị hù đến chết. Giống như một loại câu hỏi áp dụng cho chính mình , để xem mình có thể nhớ ra tên của nó hay không ?

"Lúc trước chị gọi nó là Hồ Ly Trắng , còn em thì gọi nó là Bông Gòn" -Engfa sau khi rửa sạch chén bát đã lên phòng tìm điện thoại của mình , cầm theo nó đi xuống nhà nhanh chóng ra sân vườn cùng với Charlotte.

"Bông Gòn nghe đáng yêu hơn , cái gì mà Hồ Ly chứ , không phải ai cũng gian xảo như chị đâu" -Charlotte đang vui vẻ vừa nhìn thấy cô đã liếc xéo một cái.

"Gian xảo cái gì ? Chị từng gạt đời con gái em chưa mà nói gian xảo"

Chỗ này cần phải làm rõ một chút , ngày xưa lúc chưa nhận ra mình yêu "em gái" thì cũng đâu có lừa gạt gì Charlotte. Sau đó khi quyết định nhốt Charlotte làm của riêng , lúc đó cho rằng chỉ đam mê thân xác của nàng cũng là đường đường chính chính cho nàng biết ý đồ của mình. Lại nói đến cái lần đầu tiên lấy mất của Charlotte , lúc đó cũng tại vì ghen quá hoá điên thôi , lấy xong cũng đem về nuôi chứ có phải bỏ cù bơ cù bất đâu. Cho nên cũng không thể tính là lừa gạt.

"Mà sao chị nhốt Bông Gòn ở đây vậy ?"

Charlotte vẫn tuyệt nhiên vuốt ve đầu của nó , cả hai chiếc tai bé nhỏ mềm mại đang cật lực vểnh lên của Bông Gòn. Một chú chó đáng yêu như vậy mà nhốt tận ngoài này , đúng là không biết thương yêu động vật.

"Lúc trước nó không bị nhốt , nhưng kể từ lúc em mất tích , con tiểu cẩu này nhớ chủ nhân cứ lao ra ngoài đường. Đã mấy lần xém bị xe người ta đụng trúng rồi , cho nên nhốt nó lại sẽ tốt hơn"

"Tôi thấy nó rất ngoan mà"

"Nó chỉ ngoan với em thôi , giống như em chỉ ngoan với chị"

"Vô duyên"

Đúng là "ghét nhau ghét cả đường đi lối về" , Charlotte con mắt chỉ sử dụng một nửa để nhìn cô. Nói như vậy là muốn nói nàng giống như tiểu cẩu , lại còn có thể trưng ra bản mặt khó ưa như vậy cười cười nhìn thấy ghét.

Buổi tối hôm đó ở ngoài sân vườn , có một cô gái tự nhiên vui đùa cùng với Bông Gòn mà gương mặt chưa từng thoát ý cười. Ở trên chiếc xích đu được đặt bên cạnh liên tục đung đưa , một cô gái khác kể từ lúc đi ra sân vườn này ngồi lên đây đều đặt tất cả tầm mắt vào nàng.

Cầm trên tay chiếc điện thoại gọi cho Heidi đem con gái về trả mình , kết thúc cuộc gọi cũng là lúc thiết bị này được lén lút sử dụng để quay lại từng thước phim xinh đẹp của vợ mình bên cạnh con tiểu cẩu mà nàng yêu thương. Vợ bé nhỏ , khi em cười sẽ vô cùng xinh đẹp.

Tiếng còi xe ô tô một lúc sau đã vang vọng ở bên ngoài cổng lớn căn biệt thự của cô. Engfa kết thúc đoạn phim đang quay bỏ điện thoại lại vào túi quần , không ngoài dự đoán đó chính là xe của Heidi. Trên xe chỉ còn một mình Heidi là hoàn toàn tỉnh táo , con Kỳ Nhông cùng với con gái cô đều ngủ bỏ quên trời đất. Nhẹ nhàng bế Charlyn trên tay sợ làm nó thức giấc , trên tay của nó còn cầm theo một quả bóng bay hình con thỏ.

"Ê Engfa , mi với em dâu sao rồi ? Lúc nãy chị mày đến đón Charlyn còn nghe gia nhân nói tụi bây đang ngủ , ngủ tới tối để tối không cần ngủ nữa phải không haha"

Người chị trên trời rơi xuống này có đôi lúc thì hệt như Soái Tỷ , có đôi lúc y như mấy bà tám ngoài chợ chồm hổm. Chuyện vợ chồng người ta mà cứ lấy ra làm đề tài bàn tán.

"Chị càng ngày càng giống đàn bà , nhiều chuyện"

"Mi nói thiệt đi , mi làm gì con gái người ta chưa ?" -Heidi khuỷ tay chống lên bệ cửa , giương đôi mắt hóng chuyện tia về hướng của cô.

"Làm cái gì ? Em rất quân tử , em sẽ không ép em ấy nếu như Charlotte chưa sẵn sàng"

"Bây giờ nói chuyện nghiêm túc , mi đừng có nghĩ thời hạn một tháng là dài lắm , em dâu bây giờ tất cả ký ức tốt đẹp với mi đều biến mất , muốn để cho em dâu yêu lại từ đầu sẽ tốn rất nhiều thời gian , lại còn chưa biết kẻ ở Pháp đó là ai ? Tốt nhất là nên đốt cháy giai đoạn đi"

Heidi chính là người mà cô sẵn sàng chia sẻ mọi thứ nên chuyện này chị ấy cũng biết , cô chỉ là không nói lý do Charlotte chịu ở lại với cô một tháng thôi , nếu như nói dùng clip đen để uy hiếp vợ mình sẽ bị người ta cười chết cho coi.

"Lỡ như em đốt cháy giai đoạn sẽ làm cho Charlotte nghĩ em chỉ có dục vọng không hề tồn tại tình yêu thì sao ?"

"Chị mày đâu có kêu mày thịt em dâu , ý chị là mày ngày mai đi làm lại ở công ty thì đưa Charlotte vào luôn. Để cho em dâu thấy bên cạnh chồng của nó là trai xinh gái đẹp của làng giải trí , thử xem nó có biết ghen là cái gì hay không ?"

"Nếu như em ấy không ghen thì sao ?"

"Thì bỏ được rồi , nó đâu có yêu mày , hết hy vọng rồi" -Heidi thích nhất chính là chọc ghẹo Engfa. Con người này bình thường bình tĩnh ra sao , chỉ cần chuyện gì liên quan đến Charlotte đều sẽ kích động được.

"Chị ăn nói tào lao không ? Em sẽ không có bỏ vợ em đâu"

"Haha , nhớ ngày mai đi làm đúng giờ đó , tối đừng có làm gì quá sức nhé em yêu"

"Biến đi"

Engfa hai tay bế Charlyn vào lòng đi vào nhà khi chiếc xe của Heidi khuất dạng. Đúng là bình thường cô suy nghĩ chiến lược kinh doanh cho FL hay lúc trước cầm quyền MG đều vô cùng sáng suốt. Không hiểu sao chỉ cần nói đến làm sao có thể khiến Charlotte yêu cô đều phải nhờ người khác hiến kế thế này.

Charlotte ở bên trong nhìn thấy Engfa bế con vào mà đầu óc cứ như lạc vào đâu đó. Còn dự định sẽ đưa tay ra bế Charlyn , nhưng từ nãy đến giờ nàng cứ chơi đùa với Bông Gòn nên không bế con. Chỉ biết vỗ vào cánh tay của cô một cái cho con người này tỉnh lại.

Cô bị Charlotte vỗ một cái cũng không còn suy nghĩ đến mấy chuyện gì gọi là đốt cháy giai đoạn đó nữa , chuyện của ngày mai thì cứ để ngày mai tính đi. Bây giờ điều quan trọng nhất chính là sau khi đưa Charlyn về phòng của mình , tắm rửa sạch sẽ ôm vợ của mình ngủ một giấc sẽ tốt hơn.

Phòng của Charlyn cách phòng của vợ chồng cô một khoảng. Cô bế Charlyn vào phòng của nó , nói với Charlotte cứ về phòng tắm trước rồi đi ngủ sớm. Ngày mai sẽ là ngày nhập học của Charlyn , trong lớp sẽ lại tổ chức một buổi tiệc tương tự như lúc sắp nghỉ hè. Nhất định lần này cô phải để Charlyn có ba có mẹ ngẩng đầu lên bước vào buổi tiệc.

Cô thay đồ cho con gái xong đặt nó nằm lên chiếc giường bé nhỏ , đắp chăn vén vào từng góc cẩn thận. Lấy chiếc bóng bay trên bàn tay nhỏ xíu của nó cột vào đầu giường , xem ra tối nay đi chơi rất vui rồi nên bây giờ mới ngủ say li bì như vậy.

Quay trở lại phòng nhìn thấy Charlotte vừa mới tắm ra , trên đầu còn quấn một chiếc khăn nhỏ nhễu xuống vài giọt nước , phía dưới che đậy tất cả mỹ quan hữu hạng xinh đẹp cũng chỉ bằng một chiếc khăn lớn.

"Vợ bé nhỏ , hôm nay người ta rất mệt , em ăn mặc như vậy là muốn gì ?"

"Tôi không biết đồ nào của chị hay của tôi , nên muốn đợi chị vào hỏi cho rõ" -Charlotte không phân biệt nặng nhẹ , ở trước mặt sắc lang ăn mặc như vậy đã không được rồi. Lại lấy khăn chùm đầu của mình xuống , buông thả mái tóc xoăn dài ướt át phủ xuống đôi vai trần tạo ra một khung cảnh muốn đốt cháy người của cô.

"Thì em mặc của chị cũng có sao đâu" -Engfa cố gắng bình tĩnh đi lại tủ quần áo , tình hình này cô phải lựa một bộ đồ ngủ nào đó kín đáo một chút cho Charlotte. Chứ cứ như vậy hoài cô sẽ phạm tội ác tày trời mất.

"Ý tôi là nội y"

"Em đi ngủ mặc nội y làm cái gì chật chội"

"Tôi không nói ở trên"

"Lúc trước em ngủ với chị ở trên ở dưới gì đều không có , thậm chí đồ lớn có khi mặc có khi không nữa mà"

" ... "

Nhận thấy Charlotte cả gương mặt đều bắt đầu ửng đỏ , không kìm được mình cười thật nhẹ cho biểu hiện của nàng bây giờ. Nhất định là đang cố gắng nhớ lại xem thật ra nàng có phải giống như cô nói hay không ?

Engfa lấy cho Charlotte một bộ đồ pijama tay dài kèm luôn cả một chiếc quần bé con , cô cũng tự lấy cho mình một bộ đồ đôi giống như vậy. Cô dự định sẽ sấy tóc cho Charlotte trước rồi mới tắm cho mình sau , nhưng nàng lại dùng lý do chê cô hôi hám không cho đụng vào. Cô bước vào phòng tắm được một lúc , đồ cũng đã cởi xong mới phát hiện cái khăn bị nàng lấy mất rồi.

"Vợ bé nhỏ , em lấy dùm chị cái khăn với , Vợ..." -Engfa vừa gọi vừa mở cửa phòng tắm đưa đầu ra nhìn , trong cuộc đời cô thật sự chuyện xấu gì cũng từng có làm ít hay nhiều. Nhưng lần này cô thật sự không cố ý , không có cố ý nhìn lén vợ bé nhỏ của cô cả người đều loã thể khi bộ quần áo cô đưa vẫn còn cầm trên tay , chiếc chăn bông nằm ngay dưới đất.

"Ahhh , cái đồ khốn kiếp chị cố tình có đúng không ?" -Charlotte không biết chui xuống cái hố nào bây giờ nữa , cả thân thể của nàng đều lọt hết vào tầm mắt của tên sắc lang đó , nàng chưa từng bị ai nhìn như vậy cả , ít nhất là trong ba năm qua.

"Vợ bé nhỏ , em đừng có giận chị không có cố ý" -Engfa nhìn thấy Charlotte lần này đúng thật là không có dễ dỗ ngọt lại , cả gương mặt đều tức giận đến mức sắp bốc khói rồi. Còn cố tình chạy ra ngoài để dỗ dành nàng , nhưng lại quên mất một điều cả người của cô bây giờ cũng chẳng hề che đậy.

"Ahhhhhhhh , đồ biến thái chị chết đi" -bị người ta nhìn đã xấu hổ muốn chết rồi , bây giờ tên đó lại có thể để nguyên hình như vậy chạy lại nàng. Giết người không ở tù người đầu tiên nàng giết chính là Engfa.

Engfa theo tiếng la của Charlotte đột nhiên cảm thấy có gì đó , cho đến khi tấm gương to lớn trong phòng khách phản chiếu tất cả thân thể của cô. Bây giờ cô thậm chí là hét lớn hơn cả Charlotte , lập tức xoay người bỏ chạy lại phòng tắm , nhưng vẫn không kịp né được đồng hồ báo thức Charlotte ném vào mông của cô rớt xuống đất bể tan tành.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia