ZingTruyen.biz

Edited | Ngày hôm nay có tỏ tình không? - Giang Nhất Thuỷ | BHTT

Chương 66

salteatsugar

Ngồi ở một bên Tống Hướng Nhan bị các cô dị dạng vẻ mặt hấp dẫn, nàng quay đầu, nhìn về phía Thang Tư Niên, "Làm sao? Tiểu di phu biết cô ấy a?"

Khương Vọng Thư vừa định nói Tống Hướng Nhan lắm miệng, nhưng nhìn thấy Thang Tư Niên cười nhạt, như không có chuyện gì xảy ra nói: "Biết , là bạn sơ trung."

Tống Hướng Nhan rất kinh ngạc, "Không thể nào, sao lại khéo như vậy?"

"Ừm." Thang Tư Niên suy nghĩ một chút, cùng Tống Hướng Nhan nói rằng: Lúc lớp 7, khi đó cô ấy còn kéo violon cho nhạc hội Nguyên Đán, khi đó lớp chúng ta có rất nhiều nam sinh thích cô ấy, đưa rất nhiều thư tình cho cô ấy."

"Chỉ là khi vừa học lớp 9 thì cô ấy liền xuất ngoại du học, không nghĩ tới nhiều năm sau khi, còn có thể ở trên chương trình TV nhìn thấy cô ấy nên thấy có chút khó mà tin nổi."

Bất kể là ngữ khí hay là thần thái, Thang Tư Niên lúc này xem ra đều vô cùng bình thường. Nhưng Khương Vọng Thư vẫn là lo lắng đưa tay ra, thoáng dùng sức mà nắm tay cô, dùng ánh mắt hỏi dò hỏi cô có ổn hay không

Thang Tư Niên mỉm cười nhìn nàng một cái, ra hiệu chính mình không có chuyện gì.

Chuyện đã qua nhiều năm như vậy, những hồi ức thống khổ không vui thì đã sớm loang lổ bên trong năm tháng trở nên tan nát đến không thể tả. Chuyện đến nước này, Thang Tư Niên đã không nhớ được loại cảm giác nghẹt thở ngày đó.

Cho tới hôm nay nhìn thấy Tả Niệm, cô mới nghĩ bản thân từ thời niên thiếu dĩ nhiên từng trải qua một đoạn không vui như vậy. Mà trong nháy mắt như vậy Thang Tư Niên tựa hồ cảm thấy, người khi đó cùng Tả Niệm một chỗ , kỳ thực không phải là mình.

Tả Niệm Thời niên thiếu, xa xa không có hiện ra biểu hiện u buồn tang thương như bây giờ trên sân khấu.

Cô ấy khi đó chỉ là lớp 7, chỉ có mười ba tuổi đứng ở trong đám người cũng chỉ lộ ra khí tức lạnh như băng không có tình người.

Khi học thể dục vào lớp 7, Thang Tư Niên liền đứng hàng cuối cùng, hay nghe mấy nam sinh thảo luận cô gái tên là Tả Niệm kia.

Khi đó, ở trong một nhóm người mặt xịt hùng thì Tả Niệm da trắng xinh đẹp lại còn lạnh như băng lại như là một tiểu tiên nữ, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt người khác.

Thời niên thiếu Thang Tư Niên tuy rằng không quá thích nói chuyện, nhưng còn không có như hiện giờ rất không thích cùng người khác tiếp xúc.

Bởi vì Thang Thuấn Hoa cảm thấy em gái mình quá mức hướng nội, vì lẽ đó sau khi Thang Tư Niên lên cao trung đã nói không ít cổ vũ lời của đối phương.

Dưới lòng giấu nhiều ý nghĩ kết bạn nên vào lần thứ nhất Tả Niệm bởi vì tập thể dục mà cảm nắng phải vào phòng y tế thì Thang Tư Niên xung phong nhận việc nâng tay, đưa cô ấy đưa đến phòng y tế.

Cũng chính là như thế một lần hành vi nhiệt tình như thế mà Thang Tư Niên ma xui quỷ khiến cùng Tả Niệm quen biết.

Sau đó cũng bởi vị chị học cao thêm mà ba mẹ làm việc quá bận nên Thang Tư Niên liền thành một học sinh thường trú ở trường.

Thế là lại cùng đúng dịp Tả Niệm cũng là một học sinh thường trú, Thang Tư Niên ở chung ký túc xá với người kia.

Có thể vì nguyên nhân tính cách mà Tả Niệm cùng hai người khác trong ký túc xá cũng không hợp. Đúng là trầm mặc ít lời Thang Tư Niên bởi vì trưởng thành sớm tính cách cùng phong cách hành sự đáng tin được chọn làm ký túc xả trưởng mà sau đó cũng cùng mọi người trong túc xá tất cả ở chung hòa hợp.

Như là một đoạn xinh đẹp trong tiểu thuyết thanh xuân, dài đến đẹp đẽ nhưng Tả Niệm tính cách quái gở từ ký túc xá bắt đầu từ từ bị nữ sinh cả lớp xa lánh.

Đến lúc sau, còn bị đàn chị lớp trên bắt nạt.

Tuy nhiên lại giống như đa số các tiểu thuyết ngôn tình thì Thang Tư Niên nhiệt tình ở mỗi cảnh tượng Tả Niệm cần thì đều từng ra tay cứu giúp.

Bất kể là lần đầu học thể dục bị té xỉu, hay là lần đầu bị nữ sinh trong lớp nhốt trong phòng, hay hoặc là là bị đàn chị lớp lớn chặn ở thang gác thì đều là Thang Tư Niên giúp cô ấy tránh thoát.

Thế là dần dần, Thang Tư Niên cùng trở thành bạn tốt của cô ấy.

Thậm chí là Nguyên Đán lớp 7 năm ấy, Tả Niệm đặc biệt lên sân khấu vì Thang Tư kéo một khúc. Nhưng sau đó thì thư tình đưa cho Tả Niệm cũng là chen chúc mà tới.

Quan hệ các cô theo thời gian trôi qua trở nên càng ngày càng tốt, Thang Tư Niên đối với Tả Niệm cũng càng ngày càng hiểu rõ.

Tỷ như Tả Niệm từ nhỏ đã học đàn violon, là bởi vì cha mẹ cô ấy đều là nhà âm nhạc có tiếng. Lại tỷ như bởi vì cha mẹ của cô ấy đã từng người có niềm vui mới, đang bề bộn ly hôn mà Tả Niệm cảm thấy cõi đời này kỳ thực không có ai yêu chính mình.

Cô gái mười bốn tuổi đang như nụ hoa mới nở, nhưng thường xuyên lộ ra khí tức mảnh mai làm người thương yêu.

Cô ấy như nhà thơ có khí chất u buồn lại có suy nghĩ khác biệt với bạn nhà giàu cùng lứa làm Thang Tư Niên không khỏi đau lòng.

Đối mặt với người bạn đáng thương như vậy, Thang Tư Niên giàu lòng thông cảm đối với cô ấy lại càng ngày càng tốt.

Nhưng như vậy làm Tả Niệm phát sinh ý nghĩ muốn khống chế chính mình.

Đến năm lớp 8 thì cha mẹ Tả Niệm chính thức ly hôn. Tả Niệm một thân một mình theo bà nội ở Hoa thành sống tính tình trở nên càng ngày càng quái gở.

Thang Tư Niên đi với cô ấy nghe cô ấy nói nhiều nhất chính là "Đừng rời bỏ mình."

Vừa bắt đầu thì Tả Niệm biểu hiện rất bình thường. Mãi cho đến có đàn em lớp 7 chặn Thang Tư Niên tỏ tình thì ý muốn sở hữu của Tả Niệm đối với Thang Tư Niên liền càng ngày càng mạnh.

Lần đó được tỏ tình thì Tả Niệm lôi kéo cánh tay Thang Tư Niên cứng rắn kéo cô đi,cũng làm ánh mắt cảnh cáo kết cuộc đối với người khác.

Từ khi đó về sau thì Tả Niệm càng ngày càng ra vẻ thần kinh.

Cô ấy yêu thích quấn quít lấy Thang Tư Niên, thích nghe Thang Tư Niên bảo đảm tình bạn hai người sẽ vĩnh viễn kéo dài.

Khi tan học cuối tuần cũng quấn quít lấy Thang Tư Niên không cho cô về nhà. Cũng vào mỗi buổi tối không ngủ được cũng sẽ chui vào chăn của Thang Tư Niên chen cùng chung một chỗ với cô.

Tả Niệm căm thù mỗi một cái người cùng Thang Tư Niên thân cận, làm mối quan hệ chung quanh Thang Tư Niên làm đến rối tinh rối mù.

Dần dần, trong trường học tin đồn đồng tính luyến ái giữa Tả Niệm cùng Thang Tư Niên truyền ngày càng nhiều. Mà ánh mắt những học sinh khác đánh giá Thang Tư Niên cũng càng ngày càng quái dị.

Ánh mắt quái dị xa lạ làm Thang Tư Niên rơi vào một loại kinh hoảng không biết. Mà Tả Niệm thần kinh ý muốn sở hữu, thì lại càng gây áp lực tinh thần rất lớn cho cô.

Nhưng trạng thái tinh thần của Tả Niệm càng ngày càng không đúng lại để cho Thang Tư Niên rơi vào một loại hoàn cảnh không thể làm bạn được.

Thế là Thang Tư Niên liền nhẫn nhịn như thế, được, đem lời người ngoài đồn đãi cùng những điều kỳ dị Tả Niệm thăm dò thân thể cô, cùng nuốt vào.

Cô cho rằng khi tuổi lớn lên một chút thì Tả Niệm sẽ tốt lên. Nhưng hết học kỳ một qua đi mà Tả Niệm cũng không có cải thiện bao nhiêu trái lại càng trầm trọng thêm.

Cô gái mười bốn tuổi dần hiểu rõ được ý nghĩa của yêu. Khi Tả Niệm cho rằng Thang Tư Niên cũng yêu mình, vốn dĩ lúc muốn nói muốn cùng Thang Tư Niên giao du thì Thang Tư Niên lòng sinh lo sợ chạy trốn.

"Cậu không yêu mình ư sao không ở cùng với mình?"

Thang Tư Niên từ chối cô ấy, sau đó cô ấy bắt đầu lấy các phương thức tự tàn lần lượt giữ Thang Tư Niên lại.

Trong mấy tháng đó, thành tích học tập của Thang Tư Niên không ngừng trượt, mãi cho đến Thang Tư Niên quyết ý cùng Tả Niệm nói rõ ràng quan hệ thích hợp của các cô thì Tả Niệm lấy một lần đổ máu tự sát.

Một ngày kia vừa vặn là ngày thanh niên đi dạ hội Ngũ Tứ. Tả Niệm lên sân khấu biểu diễn Piano, như tiểu tiên nữ mặc quần trắng, diễn tấu từ khúc cảm động.

Nhưng khi xuống sân khấu, quay về ký túc xá lại ở toilet cắt cổ tay tự sát.

Lúc Thang Tư Niên cạy cửa ra thấy Tả Niệm nằm trong góc nhắm mắt.

Máu tươi từ cổ tay cô ấy chảy xuôi, nhuộm dần quần dài trắng như tuyết của cô cũng nhuộm dần cuộc sống thiếu niên màu xám trắng vô vị của Thang Tư Niên.

Chuyện Tả Niệm tự sát náo động rất lớn ở trường, rốt cuộc làm đến gọi cha mẹ hai bên

Các loại lời đồn đãi ở trường học truyền bá nói Tả Niệm là bởi vì Thang Tư Niên vứt bỏ mình mới sẽ tự sát.

Mà ở bệnh viện, trước mặt người lớn hai bên, cũng đối diện với ánh mắt nghiêm nghị của mẹ Tả Niệm, Thang Tư Niên rất khó nói rõ.

"Con không phải. . . Con không phải đồng tính luyến ái."

Cô không yêu Tả Niệm, giữa các cô cũng không phải tình yêu. Nếu như tình yêu là một chuyện kinh khủng như vậy thì cô thà rằng cả đời không muốn yêu.

Bởi vì cấp cứu đúng lúc nên Tả Niệm cuối cùng thoát khỏi nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng thời gian Tả Niệm nằm viện lại là thời gian đến trường hết sức gian nan của Thang Tư Niên.

Mãi đến tận sau khi Tả Niệm xuất viện, Thang Tư Niên cũng không có đi qua trường học, cũng không có lại đi liếc nhìn cô ấy một cái. Thẳng đến về sau Tả Niệm theo mẹ đi tới nước ngoài sống thì các cô coi như là triệt để cắt đứt liên hệ.

Chuyện này đối với Thang Tư Niên còn trẻ tạo thành xung kích rất lớn, thêm vào cô vốn dĩ ít nói làm cô tiến vào vòng tự bế xã giao.

Vì thế, Thang Tư Niên còn tạm nghỉ học một năm.

Thang Thuấn Hoa cùng ba mẹ Thang gia đều bởi vì vì chính mình lơ là Thang Tư Niên mà cảm thấy tự trách, vì lẽ đó làm hết sức thỏa mãn yêu cầu của cô, cũng không bắt ép Thang Tư Niên đi trường học đối mặt với bạn học. Thậm chí còn đưa ra kiến nghị để Thang Tư Niên chuyển trường.

Nhưng Thang Tư Niên cảm thấy đây là một loại cách làm trốn tránh, liền quyết tuyệt phụ mẫu.

Cuối cùng vẫn là bản thân cô loanh quanh nghĩ rõ ràng cũng quyết nghị tỉnh lại. Vừa vặn lúc đó Thang Thuấn Hoa cùng Khương Vọng Thư mới vừa kết thúc thi đại học xong, Khương Vọng Thư vì bồi chị em tốt, rồi cùng chị em tốt đồng thời dạy bù cho Thang Tư Niên.

Hai chị tuổi lại trưởng thành ở trong giai đoạn năm tháng gian nan này dành cho Thang Tư Niên an ủi thật lớn lao, cũng làm cho nàng từ Tả Niệm từ trong ràng buộc triệt để giải thoát bước ra.

Ở giữa hè đó Khương Vọng Thư chỉ lớn hai cô ba tuổi, nhưng như là thợ thủ công kiên trì nhất thế giới, mang một con búp bê sứ đã bị phá nát tên là Thang Tư Niên từng mảng từng mảng làm dính trở lại, sau đó làm cho cô chậm rãi phục hồi như cũ.

"Đối với người khác tốt cũng không phải lỗi của em. Bất kỳ người nào lấy tình yêu ra hành sử thương tổn, đều là một loại ép buộc. Cô ấy rất không thích em mà chỉ thích chính mình."

"Chân chính yêu một người sẽ không lấy dáng dấp như vậy đi tổn thương em"

"Yêu là. . ."

Là muốn đụng vào rồi lại thu hồi tay đi.

"Vì lẽ đó chị ơi, em đã sớm không ngại chuyện này, chị không cần phải lo lắng." Sau khi tiệc nướng đồ ăn kết thúc, Thang Tư Niên lôi kéo ta Khương Vọng Thư ngồi ở trên bậc thang trăng dưới, nhẹ nhàng khuyên giải nàng.

Khương Vọng Thư nghi ngờ nhìn cô, "Thật sao? Không mấy cái như bóng ma trong lòng ha."

Thang Tư Niên bật cười, lắc đầu một cái nói rằng: "Em cũng bao lớn, chuyện kia cũng đã mười năm, mạnh hơn bóng ma thì em cũng sớm quên rồi"

"Được rồi." Khương Vọng Thư nói như vậy, đưa tay ôm Thang Tư Niên vào lòng, xoa đầu của cô nhẹ khẽ thở dài: "Tư Niên. . . Chị yêu em."

Thang Tư Niên ôm eo của nàng, đáp lời lời nói của nàng, "Chị, em cũng yêu chị."

Cô yêu Khương Vọng Thư.

Lúc Khương Vọng Thư không cần thì cô yêu chị ấy là lặng im, là khắc chế, là một đóa hoa trên nham thạch lặng yên không hề có một tiếng động tỏa ra hương hoa.

Nhưng lúc Khương Vọng Thư cần, có có thể nhiệt liệt có trực tiếp, như là nước sông nhiệt tình dâng trào mạnh mẽ chảy vào tâm sông nhấc lên vô số sóng lớn.

Thang Tư Niên cực kỳ vui mừng, sau khi gặp phải cô gái như Tả Niệm còn có thể có một người chị, kiên trì giáo dục mình cái gì là yêu.

Mùa hè kia xinh đẹp như là món quà tốt nhất trong sinh mệnh đối với Thang Tư Niên

....................

Tác giả có lời muốn nói:

Nàng có lý do gì không yêu Khương Vọng Thư! ! ! !

A a a a a a a a a! ! ! ! !

Có lý do gì, nói!

Ô ô ô ô, ai không yêu chị gái trưởng thành thận trọng lại làm nũng bán manh a!

.................

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz