ZingTruyen.Asia

( Edit ) Trộm Phu ( Song tính )

Chương 3

baekpcy6592

Chương 3 - Đệ đê bị tỷ phu banh hoa huyệt ở trước gương trong phòng thay đồ. ( gương H )



Ngày hôm sau Quý Nam dậy sớm, thời điểm xuống lầu ăn sáng gặp được Phùng Viễn ngồi ở trước bàn xem báo.

"Lại đây......"  Phùng Viễn đối với Quý Nam vẫy tay.

 "Ngồi bên cạnh tôi."

Quý Nam không phản ứng hắn cách mấy ghế ngồi xuống. Phùng Viễn thấy y không để ý tới mình liền bỏ báo xuống ngồi vào bên người Quý Nam, dùng khăn xoa xoa tay sau đó cầm trứng gà giúp y lột vỏ, lột xong lại bẻ nát chấm nước tương lúc này mới đưa tới bên miệng Quý Nam uy y ăn.

"Lạnh." Quý Nam cắn một ngụm hừ nhẹ nói:

 "Không ăn."

"Lạnh cái gì......" Phùng Viễn nếm nếm, cười lắc đầu, chính mình một ngụm thấy hạ nhân đều không ở đây, đè lại Quý Nam sau dùng miệng uy y.

 "Tỷ phu uy cậu ăn."

"Nháo cái gì...... Nháo......" Quý Nam hung hăng đem Phùng Viễn đẩy ra, chật vật mà xoa miệng.

 "Đừng hồ nháo."

"Tỷ phu muốn cậu ăn" Phùng Viễn ôm eo Quý Nam sờ loạn.

 "Nhìn là muốn hôn một cái, cũng muốn......" Hắn nói đến nơi này bỗng nhiên không nói, ánh mắt thâm trầm rất nhiều.

"Muốn tôi giúp anh liếm?" Quý Nam tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng việc nên biết đều biết, uống sữa bò chậm rì rì mà nói:

 "Mơ tưởng."

"Chỗ không thể......" Phùng Viễn ôm y thở dài.

 "Phía dưới ta đều chạm vào."

"Lại nói mê sảng." Quý Nam quăng chiếc đũa, liền kém nữa hắt sữa bò lên mặ ở Phùng Viễn .

"Không nói, không nói." Phùng Viễn vội vàng dỗ dành y.

"Cả người tôi đều thương cậu, cậu không biết sao."

"Là anh khi dễ tôi." Quý Nam tức giận đến cơm cũng không ăn, đứng dậy liền hướng ngoài cửa đi. Phùng Viễn hết cách, xách theo áo khoác đi theo phía sau y, thở dài lái xe:

 "Đã chiều hư cậu."

"Vậy đừng phiền tôi." Quý Nam lại xe đậu trước cửa ngồi xuống cười lạnh.

 "Tôi cũng mừng được an nhà."

Phùng Viễn đem xe khởi động cũng không phản bác lại, chạy tới sân bỗng nhiên dẫm phanh lại,  đem Quý Nam kéo vào trong ngực cấp tốc cỡi quần, lòng bàn tay hung hăng xoa xoa cánh hoa: 

"Xem tôi quản cậu đây, cả ngày chỉ biết cáu kỉnh."

"Anh...... Anh hỗn đản!" 

Quý Nam ghé vào trên người Phùng Viễn tức giận đến thẳng người. Phùng Viễn mặc kệ y nháo, ấn eo Quý Nam sờ đến tay đầy dâm thủy, lúc lòng bàn tay xoa hoa hạch, thường thường còn dùng đầu ngón tay khảy một chút. Quý Nam rất mẫn cảm,làm cỡ ba lần liền quỳ gối giữa hai chân Phùng Viễn nói không nên lời, nhiệt độ ẩm ướt làm Quý Nam thở dốc phun lên người tỷ phu, mông theo tay hắn nhếch lên, bị Phùng Viễn ở trên xe sờ đến cao trào.

"Như vậy mới là hài tử ngoan." Phùng Viễn ôm y hôn một cái, đem ái dịch dính đầy trên ngón tay đưa tới bên môi liếm sạch sẽ, nháy mắt nhìn y nói.

 "Tiểu Nam, cậu từ trong ra ngoài đều rất ngọt."

"Hỗn đản......" Quý Nam ngồi giữa hai chân hắn một chút sức lực đều không có, giơ tay mềm như bông mà tát Phùng Viễn một cái. Phùng Viễn theo thường lệ không bực, đem áo khoác bọc y lại đặt ở trên ghế sau, chỉ nói:

 "Tỷ phu mang cậu đi mua quần áo mới."

Quý Nam hừ một tiếng biểu tình lạnh xuống. Này quần áo mới là vì hôn lễ mới mua, y không muốn gả cho Triệu Tiên Tri liền thấy quần áo mới cũng không vừa mắt, cố tình là Phùng Viễn dẫn y đi, Quý Nam cũng không biết chính mình rốt cuộc sinh khí cái gì, chỉ cảm thấy tỷ phu là hiểu tâm tư của y nếu hiểu mà còn dẫn y đi, này không phải rõ ràng là đánh mặt y sao? 

 Phùng Viễn khi dễ y xong liền không nói, liền lái xe đi. Quý Nam nghĩ chính mình rốt cuộc là cái gì, cùng tỷ phu quan hệ đã một năm nhưng rốt cuộc cũng phải gã cho người khác, nếu như không thể cùng Phùng Viễn nữa...... Đúng, chính y lại nhịn không được. Tâm tình chính mình cũng không thoải mái mà cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.

 Xe cũng chạy đến tiệm quần áo, Quý Nam không muốn cùng Phùng Viễn náo loạn nên cúi đầu đi vào đi, tùy tiện chọn máy bộ rồi an an tĩnh tĩnh ngồi ở một bên phát ngốc. May quần áo phải đo kích cỡ, Phùng Viễn nhìn chằm chằm thợ may cầm dây thước một lúc, nói với thợ may :

 "Đợi lát tôi giúp cậu ấy đo"

Thợ may không cự tuyệt, đem thước dây đưa cho Phùng Viễn rồi ra sau quầy tiếp đón khác khách. Quý Nam vào phòng thử đồ chờ mãi cũng không thấy người tới, đang buồn bực thấy mành nhấc lên tiến vào lại là Phùng Viễn.

"Anhlại muốn làm cái gì?" Quý Nam đôi tay nắm tay áo, thanh âm đè thấp sợ người bên ngoài nghe thấy.

"Giúp cậu đo."

 Phùng Viễn lấy thước dây ra đứng ở sau Quý Nam, trong gương mơ hồ chiếu ra hai thân ảnh. Phùng Viễn so với Quý Nam cao hơn một đầu, dễ như trở bàn tay liền đem y ôm vào lòng lòng, giày bước tới lẹp xẹp chạm vào gót chân Quý Nam, cũng không biết có ý đồ gì cầm dây thước hướng trước ngực y đo, còn chưa nhìn kĩ số đo đã nói không được.

"Thế nào không được?" Quý Nam bị hắn ôm đến khó chịu, nhíu mày oán giận.

"Nhanh lên, không thở nổi."

"Cách lớp quần áo làm sao mà đo chính xác được?"

 Phùng Viễn tay mò vào vạt áo trước ngực y dùng sức lôi kéo, áo Quý Nam một chút liền bị cỡi ra, lộ ra bộ ngực không to cũng không nhỏ. Quý Nam là song nhi nên hai vú hơi vểnh cao, ngày thường mẵ áo rộng nên nhìn không rõ, nhưng hiện tại cởi áo nhìn thấy rõ hơn. Trong lòng Phùng Viễn như có lửa làm hắn ngứa lên, bàn tay nóng bỏng dán lên cặp vú non mềm xoa bóp, đầu ngón nắm núm vú phấn nộn nhẹ nhàng xoa, Quý Nam lập tức rên rỉ run người, núm vú đỏ bừng lên, hai núm vú bị xoa nên dựng thẳng.

"Tỷ phu giúp cậu đo."

 Phùng Viễn cũng không dám đem quần áo trên người Quý Nam cởi hết,  bây giờ là mùa đông tuy cửa hàng có lò sưởi nhưng vẫn lạnh, Phùng Viễn bỏ tay ra cằm thước dây đo lên ngực Quý Nam, dây thước mềm mại vờn quanh ngực Quý Nam không ngừng ma xát núm vú mẫn cảm, còn chưa đo xong mà hai viên núm vú bị đùa sưng to lên.

"Đừng...... Đừng!"

Đầu vú Quý Nam bị ma sát đến ngứa ngấy, không tự chủ được duỗi tay đến trước ngực cầm dây thước để ra khỏi núm vú, nhưng tay Phùng Viễn hơi dùng sức liền đem dây thước nâng lên nhũ thịt mềm mại của Quý Nam.

"Tỷ phu cònchưa  hảo hảo xoa đã đâu."

 Phùng Viễn chặt chẽ đem Quý Nam ôm trước người, đôi tay bao bọc lấy nhũ thịt tinh xảo xoa nắn, động tác rất ôn nhu nhưng núm vú Quý Nam mẫn cảm đến cực điểm, chỉ bị ngón tay chạm vào liền ngứa lên, hai đầu gối mềm nhũn liền hướng trên mặt đất quỳ.cPhùng Viễn làm sao cho y té ngã, đỡ eo Quý Nam ngồi ở trên ghế trong phòng thử đồ, đem chân y banh ra đối với gương xốc lên quần áo vạt áo thấy quần của Quý Nam đã bị dâm thủy thấm ướt.

Phùng Viễn ách giọng nở nụ cười, dùng ngón tay kẹp lấy núm vú Quý Nam lôi kéo, cũng không bỏ ra vạt áo liền nhìn hoa huyệt trào ra ái dịch cách quần chảy ra. Quý Nam bị xoa đến chóng mặt nhức đầu, dựa vào ngực tỷ phu hai chân mở lớn hơn, nhìn thấy quần của chính mình bị dâm thủy dính ướt nhiễu tích tách trên mặt đất làm mặt y càng đỏ hơn, Phùng Viễn lại còn chưa buông tha y, đem quần y kéo xuống tới đầu gối, cầm dây thước đo dương vật tinh xảo của Quý Nam.


"Anh...... Anh phát điên cái gì?" Quý Nam nhìn hình ảnh xấu hổ trong gương đến bực bội.

 "Lấy ra...... Lấy ra cho tôi!"

"Nơi này cũng phải đo, bằng không sẽ làm thân thể khó chịu?" 

Phùng Viễn cầm dây thước ở dục căn của y nhiều lần lên xuống, cuối cùng dây thước đo ở dương vật Quý Nam cho kết quả. Dục vọng Quý Nam đã bị khơi mào dục căn đứng thẳng lên, bị thước dây làm như vậy tức khắc khó chịu đến cả người phát run eo uốn éo muốn trốn, Phùng Viễn không cho y cơ hội, ngón tay phụt một tiếng cắm vào hoa huyệt chảy dâm thủy tràn lan, thọc vào rút ra trực tiếp làm Quý Nam cả người mềm nhũn.

"Thật chặt, tỷ phu đều luyến tiếc đi vào."

 Phùng Viễn nâng lên mông Quý Nam, lại đút một ngón tay tiến hoa huyệt thoáng dùng sức căng ra huyệt đạo.

 "Đau quá đi a...."

Quý Nam bị hai ngón tay cắm đến cả người phát run, trong gương lại chiếu ra hoa huyệt phấn nộn của mình, huyệt thịt dính ái dịch mấp máy co rút lại. Quý Nam si ngốc mà nhìn, nguyên lai hoa huyệtcủa y là dáng vẻ này, tinh tế hoa huyệt hùng hồ phun ra một tầng dâm thủy, châu hạch mượt mà đều là bị ướt.


"Tới, để tỷ phu sờ sờ." 

Phùng Viễn dùng lòng bàn tay yêu thương mà đè lên tế hoa hạch. Quý Nam đột nhiên dựng thẳng eo dâm thủy ấm áp lại phun trào ra, ngón tay tỷ phu trong gương nắm lấy hoa hạch đong đưa, khoái cảm so với bất luận cái gì đều mãnh liệt nhưng Phùng Viễn cũng không dùng ngón tay cắm hắn hoa huyệt chỉ dùng hai ngón tay dùng sức căng, ra cảm giác hư không liền quét mà đến.

"Tỷ phu...... Tỷ phu anh đừng xoa nhẹ......" 

Quý Nam run rẩy vươn tay kéo tay Phùng Viễn. Phùng Viễn rất ít khi nghe Quý Nam chịu thua, cảm thấy y khàn tiếng nói liêu nhân mới thoả mãn, lập tức không quan tâm mà nhéo lên lôi kéo hoa hạch. Quý Nam khóc lóc dựng thẳng eo, nước từ huyệt đạo phun ra tích tách rơi xuống đầy đất, mà trước người bị dâythước trụ đỡ dương vật sưng to tới cực hạn, theo y giãy giụa lay động.

"Nhỏ giọng một chút, bên ngoài còn có người." Phùng Viễn cười xoa cánh hoa tràn đầy ái dịch  

"Đừng làm người ta sợ."

Quý Nam cắn môi cúi đầu, rưng rưng trừng mắt với Phùng Viễn trong gương, huyệt đạo bị căng ra đột nhiên trào ra một bãi dâm thủy, đem tay Phùng Viễn hoàn toàn làm ướt.

"Có muốn nhìn gia hoả của tỷ phu không?"

 Phùng Viễn tuy rằng là ngữ khí thương lượng, nhưng tay đã duỗi mở ra khóa quần. Quý Nam va chạm ở khóa kéo kim loại run rẩy lên hoa huyệt co rút co lại, dương vật cũng tràn ra chất lỏng trong suốt, tiện đà thấy một dương vật màu tím đen dữ tợn động cắm vào giữa hai chân chính mình.

"To...... Hảo to......"

 Quý Nam trong mắt thoáng chốc rơi lệ, y vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy dục căn của nam nhân khác. Mấy ngày trước đây tỷ phu tuy rằng đã lấy dương vật cọ xát hoa huyệt y, rốt cuộc vẫn bị áo khoác che, hiện giờ vừa thấy kích cỡ quả nhiên to đến kinh người, đem dục căn Quý Nam so sánh lại thấy đáng yêu.

"Cậu xem, có to không." Phùng Viễn trầm thấp nói, ngón tay căng ra hoa huyệt của Quý Nam phun nước bốn phía, lại thẳng lưng dùng dương vật nóng bỏng đỉnh lộng cánh hoa ướt dầm dề.

"Nhất định có thể đem cậu thoả mãn."

Quý Nam kêu lên sợ hãi ôm lấy hai chân chính mình, si ngốc mà nhìn chằm chằm dục căn dữ tợn gần hoa huyệt, tiểu huyệt như điên mà co rút, nước sền sệt đem dương vật màu tím đen của Phùng Viễn ướt nhẹp, mà Phùng Viễn cũng bắt đầu thẳng lưng chậm rãi cắm vào bắp đùi y, dương vật dữ tợn đem cánh hoa non mềm ép tới bẹp bẹp, lại hung hăng nghiền lướt qua âm đế mẫn cảm. Quý Nam nhịn không được ngồi thẳng thân mình, ở trước gương co rút cao trào, huyệt khẩu phụt một tiếng phun đầy nước lên mặt đất, xụi lơ tiến trong lòng ngực tỷ phu khóc lóc cầu hắn:

 "Từ bỏ...... Từ bỏ......"

"Muốn bắn?"  Phùng Viễn nắm hai chân y đong đưa đỉnh eo qua lại dùng sức cắm vào bắp đùi thấm ướt của Quý Nami.

"Muốn bắn...... Rất muốn bắn......"  hoa huyệt Quý Nam phun ra càng nhiều nước y cũng khóc ách giọng nói.

 "Tỷ phu......Cho tôi bắn......"

"Lập liền cho cậu bắn bắn."

  Hô hấp Phùng Viễn nhiễm đầy tình dục nhiệt, chế trụ eo Quý Nam đem y hướng giữa háng chính mình hung hăng nhấn một cái, dương vật đem hoa hạch ướt mềm đè dẹp lép. Quý Nam sướng đến run bần bật bụm mặt ở trước gương liên tiếp cao trào, Phùng Viễn liền cố ý nghiền qua châu hạch nho nhỏ đong đưa đỉnh eo, dục căn nóng bỏng đỉnh hoa hạch không ngừng lướt qua huyệt khẩu ướt mềm .

Quý Nam ý thức mơ hồ hạ eo hướng dương vật tỷ phu lung tung ngồi xuống, rất nhiều lần hoa huyệt bị dục căn nóng bỏng đỉnh đỉnh, Phùng Viễn cắn răng lui ra liều mạng chơi hoa hạch Quý Nam, đem người y chơi đến phun  đầy nước,rốt cuộc cuối cùng cũng cởi bỏ dây thước trên dương vật y, ôm Quý Nam đứng lên một bên vừa thọc vào rút ra bắp đùi vừa đi tới trước gương.

"Hảo ngứa......"

 Quý Nam mơ màng đỡ lấy gương dục căn sưng to đụng phải mặt kính lạnh lẽo, lạnh lẽo kích thích y làm cho Quý Nam bắn ra, tinh dịch đặc sệt dọc theo mặt kính chảy xuống không bao lâu liền chảy đầy đất. Phùng Viễn thấy hứng thú, đem Quý Nam ấn lên mặt kính, đôi tay xoa nắn hai vú  non mềm của y, hạ thể lay nhanh đỉnh lộng. Quý Nam thở dốc lên mặt kính, y chỉ có thể thấy chính mình một đôi mắt rưng rưng cùng phía sau ánh mắt thâm thúy của tỷ phu, vì tư thế như vậy nên mông bị động tác của Phùng Viễn đùa nghịch, cũng không biết qua bao lâu bắp đùi đều bị cắm đến hồng lên, Phùng Viễn mới chặt chẽ đè Quý Nam bắn ở bắp đùi tràn đầy dâm thủy của y. Quý Nam ngã vào trong lòng ngực tỷ phu, thở hồng hộc mà nói không nên lời, trong lòng mơ  màng mà nghĩ, lần đầu tiên bị Phùng Viễn bắn quả nhiên gia hỏa bắn thật nhiều, nếu như bắn vào trong...... Quý Nam đánh cái rùng mình, Phùng Viễn ôm hắn hơi thở không xong, lại cười nói: 

"Tỷ phu dọa đến cậu?"

"Dọa...... Dọa cái gì?" Quý Nam run rẩy kéo quần của mình.

 "Sợ anh...... Liền sẽ không tới chỗ này."

"Không uổng công thương cậu."

 Phùng Viễn duỗi tay giúp y mặt quần,lại đùng khăn trong phòng thử đồ lau lên gương, rồi lau dâm thuỷ và tinh dịch trên mặt đất sạch sẽ, xong rồi mới đem Quý Nam ôm ra tiệm quần áo, trở lại trong xe không tránh được lại muốn thân thiết một phen. Đối với Quý Nam hôn môi y không bài xích, Phùng Viễn kỹ thuật tốt hôn đến thoải mái, cũng làm y sinh ra cảm giác an toàn liền ôm cổ tỷ phu ngồi rồi ngồi trên đùi hôn đến hết hơi mới ngừng lại.

"Tay sao lạnh vậy?" Phùng Viễn nắm lấy tay nhỏ nhắn của y hôn hôn.

 "Ai u tiểu tổ tông, ngàn vạn đừng cảm mạo tôi đau lòng chết."

"Này không phải bị anh áp lên mặt kính sao?" Quý Nam nhẹ nhàng hừ nói.

 "Hiện tại biết đau lòng, hồi nãy sao không đau lòng."

"Ai nói không đau lòng?" Phùng Viễn mặt mày hớn hở mà lôi kéo tay y ấn ở ngực.

"Đau đã chết tôi."

Quý Nam đầu ngón tay dán ở ngực hắn chỉ cảm thấy nhịp tim hắn đập hơi nhanh, cũng không biết bất giác ngây ngốc sau một lúc lâu thân mình liền dựa vào trong lòng ngực Phùng Viễn, cũng không nói lời nào liền như vậy dựa tay ôm vòng eo lấy tỷ phu. Phùng Viễn mặt mày dần dần nhu hòa rũ tầm mắt thưởng thức thái dương của y, hồi lâu mới hàm hồ mà từ trong lồng ngực nói một tiếng thở dài lại cảm khái một câu: 

"Tiểu tổ tông ai......"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia