ZingTruyen.Asia

[Edit] Tống || Kaneki Ken trọng sinh

13| Mùi vị đặc thù

arimakarma1412

Trưởng câu lạc bộ Fujita Kazuo vương tay phải ra, nhiệt tình giới thiệu: " Xin mời..... tiền bối Tsukiyama được hoan nghênh nhất của chúng ta."

Dưới ánh mắt vừa hào hứng vừa mong chờ của cách nữ sinh, Tsukiyama Shuu thong dong đi đến kế bên Fujita Kazuo, lấy giọng điệu của một vị tiền bối mà nói: "Đã lâu không gặp."

Fujita Kazuo cười trả lời: "Kỳ thật đã lâu không gặp, từ khi tiền bối từ chức trưởng câu lạc bộ mỹ thực, đây là lần đầu tiên ta mời ngươi." Ở trong ấn tượng của hắn, Tsukiyama Shuu là một người rất bận rộn, cho nên đối với việc hắn mời được Tsukiyama Shuu đến câu lạc bộ mỹ thực khiến hắn rất tự hào, những người khác cũng không làm được chuyện này.

Nghe được đoạn đối thoại quen thuộc giữa bọn họ, Nagachika Hideyoshi cùng Kaneki Ken khe khẽ nói, "Không ngờ là trưởng câu lạc bộ tiền nhiệm."

Kaneki Ken tuyệt vọng nói: "Tớ cũng không ngờ được....."

Hắn biết Tsukiyama Shuu thích hòa nhập với những người trong đoàn, nhưng hắn không biết rằng y cũng dạy những người bình thường cách nấu ăn! 

Biệt danh Kẻ Sành Ăn thật sự hợp với y!

"Hôm nay tôi sẽ dạy các em cách làm món thịt thăn." Tsukiyama Shuu không khách sáo với Fujita Kazuo, y bước đến gian bếp mở trước mặt mọi người và chọn lựa món sườn heo tươi ngon, "Hôm nay có rất nhiều thịt heo, tôi sẽ chọn sườn heo đi. Đầu tiên khâu chọn thịt thăn cũng cần chú trọng, ai thích ăn sườn có thể chọn hàng trước, ai thích ăn thịt có thể chọn hàng thịt sau."

Kaneki Ken chết lặng mà nghe y giải thích, đại não tạo nên hình ảnh Tsukiyama Shuu đang từng chút một lựa chọn thịt người.

Nagachika Hideyoshi rất nghiêm túc, "Hóa ra vẫn phải chú ý những thứ này."

Hắn quay đầu nói với Kaneki Ken, "Tớ nhớ rằng cậu thích ăn thịt hamburger, cậu học cách là thịt thăn, tớ cũng sẽ hài lòng đi."

Kaneki Ken tức giận mà nhìn hắn, "Cậu cũng chỉ nhớ đến ăn?"

Nagachika Hideyoshi cười một cách khó hiểu.

Giọng nói của Tsukiyama Shuu thật du dương, dường như bởi vì y đã học qua ca kịch nên có một loại âm sắc riêng.

Giọng nói của y khiến người khác dễ dàng tập trung, bối cảnh chế biến thịt thăn trở nên nghệ thuật hơn dưới sự lựa chọn cẩn thận của y. Y vặn vòi nước, rửa sạch miếng thịt thăn mới cắt, dùng những ngón tay trắng như tuyết đặt thịt thăn lên thớt.

Sau khi chọn miếng thịt thăn, Tsukiyama Shuu lấy một con dao làm bếp, dùng sống dao đập vào miếng thịt, tạo ra âm thanh chói tai trên thớt.

"Bước đầu tiên, dùng dao làm mềm thịt thăn."

"Bước thứ hai, dùng một ít muối rắc vào mặt trên thịt thăn, bôi đều...."

Nam nhân có mái tóc tím ngắn, khóe miệng nhếch lên, ưu nhã nói: "Sinh viên nào thích ăn tiêu, có thể rải thêm một ít tiêu xay." Y đi tới đi lui, rút ​​ra một chai rượu trắng, rót rượu vào cốc chân dài.

"Cá nhân tôi yêu thích rót thêm một chút rượu trắng." 

Chiếc cốc chân dài theo bàn tay y hạ xuống, rượu trắng tinh khiết thơm phức chảy lên miếng bít tết, trong cốc còn lại một ít rượu.

Tsukiyama Shuu nhẹ nhấp một ngụm rượu trắng, vui sướng nói: "Hương vị không tồi, xem ra câu lạc bộ không cung cấp hàng kém chất lượng."

Đôi môi dính rượu mềm mại mà mỹ lệ, khiến vài người nuốt nước miếng.

Fujita Kazuo khen: "Đương nhiên sẽ không làm tiền bối thất vọng."

Chế tác thịt thăn không thể gọi là phức tạp, là phương pháp phù hợp nhất cho người mới bắt đầu, Tsukiyama Shuu dùng phương pháp này để dạy nghệ thuật nấu nướng cho người ở câu lạc bộ, không nhất thiết khiến người khác hứng thú với khái niệm học nấu ăn. Kaneki Ken có thể cảm thấy Tsukiyama Shuu thực sự rất thích làm đồ ăn dưới mắt của mọi người và được họ khen ngợi.

Người bạn đồng hành trước đây của hắn có cách sống riêng trong thế giới loài người, và hắn không cần phải đề phòng quá nhiều.

Kaneki Ken bỏ tia lo lắng, thoải mái nói: "Hide, về nhà chúng ta cứ thử làm đi."

Nagachika Hideyoshi "Ừ, ừ" vài tiếng rồi lấy điện thoại ra ghi âm lại.

Sau khi Tsukiyama Shuu biểu diễn xong cách làm thịt thăn, miếng thịt thăn thơm phức được cắt thành nhiều miếng nhỏ, được đưa đến trước mặt các "bình luận viên".

Nagachika Hideyoshi vui vẻ dùng nĩa chọc một miếng thịt thăn đưa tới miệng Kaneki Ken, "Kaneki, cậu cũng thử đi."

Kaneki Ken xấu hổ, "Cậu cứ ăn đi."

Dưới hành động của Hide, Tsukiyama Shuu cười như không cười mà nhìn.

Trí nhớ của Ghoul phi thường xuất sắc, nên dẫn tới Tsukiyama Shuu không quên Nagachika Hideyoshi phỉ báng hắn là "gay lọ" gì đó.... Hắn tất nhiên không thừa nhận xưng hô không ưu nhã này. Tsukiyama Shuu mở miệng nói: "Vị bạn học này, nếu đối với thịt thăn có hứng thú, không ngại đi lên thử chế biến một lần."

Nagachika Hideyoshi thấy Kaneki Ken không ăn, liền đưa vào miệng của chính mình, "Không cần, tôi chỉ có hứng thú với việc ăn."

Ý cười của Tsukiyama Shuu gia tăng, "Chính là ăn cũng phải biết phương pháp thưởng thức."

"Nguyên liệu tối ưu, phương pháp chế tác hoàn mỹ, cách nhấm nháp mỹ thực cũng đều cần phải lưu ý." Y nói chuyện nhẹ nhàng một cách trữ tình, không hề có ý thù địch, ánh mắt của những người khác đều rơi vào Nagachika Hideyoshi, như thể họ nhìn thấy một người thô bạo không biết lễ nghi.

Nagachika Hideyoshi buông nĩa, nuốt xuống thịt thăn, hậm hực không nói chuyện nữa.

Vị tiền bối này giống như không thích hắn a....

"Kỳ thật, chỉ cần nếm trong miệng, hương vị là đủ tốt rồi."

Ở không khí im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, bỗng nhiên Kaneki Ken lên tiếng giải vây giúp Nagachika Hideyoshi.

"Tsukiyama-senpai, thịt thăn sẽ không ngon nếu trời lạnh." Ý của hắn là, dưới mục tiêu như vậy, những miếng thịt thăn còn lại đã được cắt thành từng miếng và đặt trên đĩa chưa được phân phát cho người khác. Tsukiyama Shuu tức khắc không bận tâm nữa, cười ngâm ngâm mà chỉ huy Fujita Kazuo đem thịt thăn gói lại"Đây là lỗi của tôi."

Kaneki Ken biết, "mỹ thực" trong mắt Tsukiyama Shuu là quan trọng nhất.

Trong thời gian này, Kaneki Ken cũng đã nếm thử thịt thăn do Tsukiyama Shuu chế tác, không thể không nói tài năng của Tsukiyama Shuu thật sự rất xuất sắc, hương vị rất tuyệt.

Hắn hạ đôi mắt màu tro đen, thầm nghĩ: "Phải thử qua bao nhiêu lần mới phù hợp với khẩu vị của con người."

Vị giác của Ghoul rất độc đáo, đối với Kaneki Ken là một món ngon, còn Tsukiyama Shuu là hương vị khác. Hắn nhớ mang máng chính mình sau khi biến thành Ghoul, bởi vì đói khát mà ăn thịt thăn của hamburger, mùi vị mà đầu lưỡi nếm được không phải là hương vị của thịt mà là thứ gì đó ghê tởm như dăm gỗ.

Mùi vị tệ đến nỗi một người mê ăn thịt thăn như hắn còn không chịu nổi!

Kaneki Ken vừa ngẩng đầu nhìn xung quanh, liền thấy một nữ tiền bối ở câu lạc bộ mỹ thực bước lên sân khấu chuẩn bị chế tác thịt thăn. Nang học các bước của Tsukiyama Shuu, hơn nữa còn làm một miếng sườn heo thơm ngon mới nướng, cắt thịt thăn thành từng miếng, vị nữ tiền bối này đi tới trước mặt Tsukiyama Shuu, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ. 

Nàng ôn nhu nói: "Tsukiyama-senpai, đây là thịt thăn do tôi chế tác, thỉnh ngài cho ý kiến."

Ý cười của Tsukiyama Shuu cứng lại: "......"

#Đốm (Editor): Tsukiyama-san, ngài đáng lắm a:)#

Kaneki Ken theo bản năng kéo góc áo của Hide,  Nagachika Hideyoshi kỳ quái nhìn lại, "Có chuyện gì à?"

Kaneki Ken nhịn cười, tay chỉ vào Tsukiyama Shuu bên kia, "Chị tiền bối kia đang nhờ Tsukiyama-senpai cho một số ý kiến."

Dưới ánh nhìn chăm chú của đám đông, Tsukiyama Shuu căng da đầu mà lấy ăn, biểu tình không có một chút sơ hở, ánh mắt y còn có vẻ "kinh ngạc". Kaneki Ken nhịn không được vỗ tay trong lòng, không hổ là Ghoul lâu đời, y rất giỏi chịu đựng đồ ăn của con người.

"Tốt lắm." Tsukiyama Shuu khen.

Từ quá trình ngâm chua cho đến kiểm soát nhiệt, y đều có thể nhìn rõ, kỹ năng nấu nướng của cô nữ sinh này thực sự rất tốt.

Chỉ là hương vị ——

Tsukiyama Shuu nghiêng đầu, độ cong khóe miệng không khống chế được mà hạ thấp.

Miếng thịt được cắt này không lớn, y nhai xong liền miễn cưỡng nuốt vào thực quản, lúc này mùi vị kinh tởm đang cuộn trào trong bụng.

Y —— muốn —— nôn.

Sau khi tham gia hoạt động của hai câu lạc bộ, sắc trời tối dần, Kaneki Ken thỉnh thoảng lên sân khấu học cách làm đồ ăn, lúc rảnh rỗi thì lén quan sát biểu hiện của Tsukiyama Shuu. 

Kaneki Ken vô cùng kinh ngạc trước sự điềm tĩnh của Tsukiyama Shuu, phải biết rằng Ghoul không thể tiêu hóa thức ăn của con người, việc ép ăn loại thức ăn này sẽ chỉ khiến những con Ghoul gặp phải tình trạng như người bình thường - đau dạ dày hoặc tiêu chảy.

Để "cảm ơn" Tsukiyama Shuu đã giúp đỡ năm xưa, hắn không tham gia trò vui của nhóm nữ sinh, chẳng hạn như đưa thức ăn cho Tsukiyama Shuu nếm.

Hắn tính, Tsukiyama Shuu không ăn được quá ba miếng sườn heo.

Nagachika Hideyoshi còn hâm mộ nói: "Kaneki, có rất nhiều chị tiền bối kia rất có hứng thú với vị tiền bối kia."

Kaneki ken xoa xoa cằm, "Chỉ sợ đây là một gánh nặng."

Đêm nay Tsukiyama Shuu muốn làm bạn với bồn rửa mặt.

Sau khi câu lạc bộ mỹ thực kết thúc, Kaneki Ken vẫn đang thắc mắc tại sao Tsukiyama Shuu lại ngoan ngoãn ăn như vậy, với phương tiện của người khác, chắc chắn phải có cách trốn tránh. Khi hắn và Hide chuẩn bị rời khỏi trường, hắn đột nhiên nhìn thấy một số người ngoài bước vào khuôn viên trường Đại học Tokyo, khí chất của những người đó khiến hắn nhớ đến CCG.

Kaneki Ken đột nhiên nói, "Không có gì lạ."

Sau vụ việc Ghoul tấn công sinh viên Đại học Tokyo, CCG sẽ tiến hành một cuộc kiểm tra quy mô lớn bên trong trường. Sau khi điều tra và thẩm vấn nghiêm ngặt, bất kỳ ai có hành vi bất thường đều có thể được đưa vào danh sách theo dõi của CCG.


"Sao vậy?" Nagachika Hideyoshi đột nhiên đi tới, "Kaneki gần đây trở nên hơi kỳ lạ."

Nếu là trước đây, Kaneki Ken hẳn là rất sợ hãi, nhưng sau khi thoát khỏi thân phận là Ghoul, hắn không sự tình gì đáng để lương tâm cắn rứt trước mặt Nagachika Hideyoshi, nói một cách thờ ơ: "Tớ kì lạ ở điểm nào, cậu quá nhạy cảm."

Nagachika Hideyoshi nhìn hắn một cách cẩn thận, và lại bối rối.

Kaneki vẫn là Kaneki, tại sao hắn luôn cảm thấy Kaneki đã thay đổi rất nhiều?

"Tớ phải đi rồi, ngày mai gặp lại." Kaneki Ken vẫy tay chào tạm biệt người bạn ngày nào muốn trở thành thám tử. Nagachika Hideyoshi nhìn theo bóng lưng của hắn, buồn bực nói lớn: "Ngày mai có kết quả rồi, đừng quên mời tớ ly cà phê hết một tháng." 

Kaneki Ken dừng lại, vẻ mặt có chút vi diệu một giây, "Đến lúc đó rồi nói sau."

Đến lúc đó ——

Khẳng định cậu mới là người mời tớ ăn thịt thăn một tháng.

Buổi tối, quản gia của Tsukiyama gia cầm điện thoại di động đổ chuông gõ cửa phòng tắm, "Cậu chủ, có người gọi cậu." 

Một tiếng nôn mửa đau đớn, tiếp theo là một giọng nói bị đè nén.

"Đưa điện thoại cho tôi."

Tsukiyama Shuu sắc mặt tái nhợt bước ra, thiếu niên làm quản gia ngoài cửa tràn đầy lo lắng. Nhưng Tsukiyama Shuu không có hứng thú với việc bị nhìn thấy trong bộ dạng chật vật, "bang" một cái đóng cửa, một tay tựa vào thành bồn rửa mặt, tay kia nghe điện thoại.

"Ai đó?"

"Tsukiyama Shuu, tôi là Itori, đã gửi danh sách Ghoul ở Đại học Tokyo đến điện thoại di động của cậu."

"Tôi trả cho cô sau —— ọe ——"

Tsukiyama Shuu nhất thời không nhịn xuống, lại nôn ra ở bồn rửa mặt.

Đầu bên kia điện thoại, Itori đang ngồi vắt chân trong tiệm, lộ ra nụ cười xấu xa, "Chắc cậu đã ăn những đồ vật không sạch sẽ nha"

Giây tiếp theo, điện thoại bị cắt đứt, "Tút tút ——"

Itori nhún vai, oán giận nói với thợ điêu khắc mặt nạ ngồi kế bên: "Thái độ của Tsukiyama Shuu đối với tôi thật không tốt a, chẳng lẽ là tôi không quyến rũ sao?"

Uta cũng không ngẩng đầu lên mà nói: "Nhà y không dễ chọc, đừng đùa quá mức."

Thực lực của Tsukiyama Shuu ở thế giới Ghoul không tính là mạnh, nhưng thế lực bên ngoài của y là số một thì không ai số hai.

Itori ngáp một cái, "Gần nhất thật sự là quá nhàm chán, đúng rồi...... Uta, Kamishiro Rize tựa hồ rời đi quận 11, dường như hoạt động ở quận 24." Kakugan màu đỏ tươi của nàng hiện lên một tia dị sắc, "Sau lưng cô ta giống như có không ít người đi tìm ả, cậu nghĩ tôi có nên mật báo cho những người đó?"

Uta không chút để ý mà nói: "Cậu không phải nói nhàm chán sao? Có cô ta, hẳn là sẽ không nhàm chán."

Itori cười ha ha, "Đúng vậy!"

Nơi Quỷ Bạo Thực ở lại, trận doanh cả hai bên CCG cùng Ghoul đều căng thảng lên, bởi vì sức ăn của "Quỷ Bạo Thực" lớn đến đáng sợ!


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia