E Hoc Cuoi
-Ôn tổng ông quậy ở bar của tôi là đang chán sống sao?Giọng nói này sao nghe quen thế nhỉ?Tiêu Chiến quay sang giật thótLà giám đốc của cậuVương Nhất Bác ánh mắt sắt bén như muốn chém chết vị Ôn Tổng này ngay lập tức. Nhìn sang Thỏ con đang run rẩy ngồi cuốn lại anh không khỏi phát điên. Cư nhiên dám bắc nạt Thỏ con của anh, ông ta chán sống rồi à?-Vương Tổng tôi không dám hì hì chỉ là hiểu lầm chỉ là hiểu lầmÔn Tổ Minh biết tức thời không thể đụng người này nên lặp tức giải hòa. Ông ta lê thân thể mập ú của mình đến trước mặt anh cười hì hì
ÁVương Nhất Bác không nhân từ tay túm lấy cổ ông ta bốp chặc. Ôn Tổ Minh ú ớ mặt vì khó thở nhanh chóng đỏ ngầu như đít khỉ tay chân quơ loạn xạVương Nhất Bác lúc này quá đáng sợ thật quá đáng sợ. Mắt anh đầy tơ máu như muốn ăn tươi nuốt sống ông taÔng ta thầm mắng chửi mình ngu chọc nhằm người rồi- Nếu như không nể mặt bà ông quen biết ba tôi. Ông nghỉ bàn chân dơ bẩn của ổng có thể đặt vào đây được sao? Còn dám quậy ở địa bàn của tôi?-Tôi sai rồi....ư... Vương Tổng xin tha mạng sao này tôi một bước cũng không dám vào đây nữa Vương Nhất Bác cũng không muốn gây ra án mạng nên đành buông tay ra. Hất một cái ông ta liền văng ra khỏi cửa. Ông ta ho khụ khụ rồi bò lấy bò để để ra khỏi đây nhanh nhấtVương Nhất Bác nhìn ông ta khinh bỉ rồi quay lại nhìn Thỏ con của anh. Tiêu Chiến mặt đã xanh như tàu lá chuối. Quá đáng sợ thật sự quá đáng sợ. Có khi nào việc cậu đuổi anh ra khỏi nhà khiến anh cay cú mà bóp chết cậu luôn không?Vương Nhất Bác tiến lại gần cậu -Tiểu ....-tôi sai rồi tôi sai rồi tôi không nên đuổi anh về anh đừng có đánh tôiTiêu Chiến vì giữ gìn tín mạng đành đưa ra hạ sách xin lỗi trước. Hai tay ôm đầu sợ bị anh đánhVương Nhất Bác cơ mặt nhanh chóng giãn ra khóe miệng nhết nhết không nhịn đc mà phì cười -Sao tôi phải đánh em?#Còn tiếpFollow wattpad : _VuMy_
ÁVương Nhất Bác không nhân từ tay túm lấy cổ ông ta bốp chặc. Ôn Tổ Minh ú ớ mặt vì khó thở nhanh chóng đỏ ngầu như đít khỉ tay chân quơ loạn xạVương Nhất Bác lúc này quá đáng sợ thật quá đáng sợ. Mắt anh đầy tơ máu như muốn ăn tươi nuốt sống ông taÔng ta thầm mắng chửi mình ngu chọc nhằm người rồi- Nếu như không nể mặt bà ông quen biết ba tôi. Ông nghỉ bàn chân dơ bẩn của ổng có thể đặt vào đây được sao? Còn dám quậy ở địa bàn của tôi?-Tôi sai rồi....ư... Vương Tổng xin tha mạng sao này tôi một bước cũng không dám vào đây nữa Vương Nhất Bác cũng không muốn gây ra án mạng nên đành buông tay ra. Hất một cái ông ta liền văng ra khỏi cửa. Ông ta ho khụ khụ rồi bò lấy bò để để ra khỏi đây nhanh nhấtVương Nhất Bác nhìn ông ta khinh bỉ rồi quay lại nhìn Thỏ con của anh. Tiêu Chiến mặt đã xanh như tàu lá chuối. Quá đáng sợ thật sự quá đáng sợ. Có khi nào việc cậu đuổi anh ra khỏi nhà khiến anh cay cú mà bóp chết cậu luôn không?Vương Nhất Bác tiến lại gần cậu -Tiểu ....-tôi sai rồi tôi sai rồi tôi không nên đuổi anh về anh đừng có đánh tôiTiêu Chiến vì giữ gìn tín mạng đành đưa ra hạ sách xin lỗi trước. Hai tay ôm đầu sợ bị anh đánhVương Nhất Bác cơ mặt nhanh chóng giãn ra khóe miệng nhết nhết không nhịn đc mà phì cười -Sao tôi phải đánh em?#Còn tiếpFollow wattpad : _VuMy_
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz