ZingTruyen.Top

[ĐN jujutsu kaisen] Tôi là phế vật

chap 15

chucchuc744

“Trời cũng tối rồi tôi cõng em ấy về đây”

“Vậy đi cẩn thận nhá”

“Không cần chị nhắc”

Nói xong thì Satora đứng dậy liền cõng Akira trên lưng đi về.

Anh cõng cậu đi suốt dọc đường đi về. Suy nghĩ của anh lúc này thập phần tức giận sau khi nghe Ran kể

‘ Sao em ấy lại làm vậy chứ. Còn bỏ nhà đi hẳn gần nửa năm mới về lúc ấy mình lo chết đi được đã vậy còn thu nạp mấy người đó chứ. Em ấy thật là…’

Lúc nói chuyện với Ran thì cô đã cho anh xem hình của những người kia và ảnh chụp cậu cùng họ. Khi nhìn thấy thì trong đầu anh nghĩ về bọn họ là chằn tốt đẹp gì. Sao mà cậu lại có thể quen biết những người như vậy. Còn nữa lúc trốn ra ngoài là sẽ đến chỗ bọn họ còn cười đùa vui vẻ nữa chứ nghĩ mà anh tức á. Cậu khi ở cạnh anh thì cậu lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt rồi có khi sẽ lơ anh đi rồi sẽ nói những lời cay nghiệt với anh. Khi bên cạnh bọn họ thì cậu sẽ cười nhưng không nhiều đôi khi sẽ đỏ mặt còn bên anh thì lạnh nhạt thờ ơ,sẽ không cười nói với anh huống chi là đỏ mặt.

Cứ vừa đi vừa nghĩ là lại càng thấy anh trong lòng cậu không có vị trí đặc biệt là bao. Cứ vậy mà chẳng mấy chốc anh đã cõng cậu về đến trước nhà mình(ta quên cách đọc òi) và thấy cha đang đứng đợi hai người

“Về rồi’

“Ừ”

“Vui chứ”

“Không mấy”

“Mi đã làm gì”

“Đi ăn rồi bị lạc em ấy tìm, tìm thấy tức giận mắng rồi lại dẫn đi đến quán mà chỉ hướng tôi đi rồi ngồi đó ăn. Chủ quán là người quen của em ấy rồi em ấy kêu cô ta mang bánh và nước ra măng ra thì em ấy ăn tôi vẫn còn nói xin lỗi thì em ấy nói tôi ăn đi vậy tôi ăn. Trong lúc tôi ăn thì em ấy ngủ quên thì chủ quán ra nói chuyện với tôi.

Cô ta nói cho tôi biết rằng thời gian mà em ấy đi ra ngoài gần nửa năm kia là ở cạnh họ.Bọn họ là những kẻ sống trong thế giới ngầm sinh ra và lớn lên ở đấy. Không biết vì nguyên do gì mà em đã giúp họ thoát khỏi nơi này và diệt sạch bọn đã sai khiến những người đó

Không chỉ vậy cô ta còn cho tôi xem ảnh của họ rồi cả những bức ảnh em ấy bên cạnh họ cười nói đôi khi là sẽ đỏ mặt. Xong thì tôi cõng em ấy về”

“Đó rồi giờ thì như này”
Dạ đúng như các bạn thấy đây mới chính là cách hai người họ nói chuyện khi mà không có Akira ở bên. Họ cư xử như kia chỉ để lớp phòng vệ trong lòng em về họ giảm đi chứ thật ra họ không mấy quan tâm đến nhau. Đôi khi còn tăng việc của người kia chỉ được chơi với cậu.

“Vậy sao”

“Ờ”

“Mi thật giả trân. Khác với lúc ở cùng Akira thật đó”

“Ông cũng vậy thôi”

“Ngươi đây là có cảm giác gì với thằng bé. Nó không phải tình thương”

“Tôi đoán đó là yêu”

“ Thằng bé biết chứ”

“Em ấy không nhận ra”

“Vậy hiểu rồi.”

“Tôi tưởng ông sẽ ngăn cản”

“Ngăn được ngươi”

“Không”

“Ngươi muốn chiếm hữu nó”

“Đúng vậy”

“Thế thì dẹp đi. Ngươi không thể”

“Tôi biết”

“Chuyện thế nào rồi”

“Ổn thỏa”

“Vậy tôi đưa em ấy về phòng đây”

Nói xong anh cõng cậu đi về phòng. Hai người ở cùng phòng chỉ cách nhau tấm màn nên rất tiện . Đôi khi mà cậu ngủ say thì anh sẽ sang ngắm cậu ngủ đôi khi là ngủ cùng(không làm gì cả tôi thề) . Cậu rất hay gặp ác mộng nên anh thường xuyên xoa đầu vỗ về những lúc đó cho cậu dễ ngủ . Cậu biết việc anh làm  nhưng cậu thấy anh chả làm  gì mình mà mỗi khi gặp ác mộng thì anh sẽ xoa xoa đầu cậu cho dễ ngủ.

Đến phòng anh đặt Akira xuống giường rồi cởi giày cởi áo ngoài ra cho cậu rồi nới lỏng trang phục cho cậu dễ ngủ hơn. Anh cũng cởi bỏ trang bớt trang phục của mình cho thoải mái để ngủ . Anh đặt nụ hôn chúc ngủ ngon lên trán cậu rồi nằm bên cạnh ôm cậu ngủ . Cậu cũng không bài xích mà ôm lại anh . Cậu ngủ một giấc say nó không gặp ác mộng mà rất êm đềm nhẹ nhàng đó là bầu trời trong xanh cao vút xung quanh là đồng cỏ xanh ngát gió thổi hiu hiu cậu nằm trên đồng cỏ thảnh thơi . Anh ngủ cũng rất ngon( vk bên cạnh mà ko ngon ms lạ) . Bên hai người là thế còn cha hai người thì vùi mặt vào đống công việc cả đêm.

Sáng hôm sau

“Ưm”

“Em dậy rồi sao”

“Ưm”

“Vậy thì em đi vệ sinh cá nhân xong đi ăn sáng đi”

“Ưm”

Vừa mới dậy nên Akira còn hơi ngái ngủ nên chỉ trả lời thế . Còn Satora thì nội tâm gào thét

‘ya em ấy đáng yêu quá đi à . Quả nhiên khi vừa ngủ dậy em ấy là dễ thương nhât’

(rồi sau này dưới thân anh ms đáng yêu nx chứ j tui bt mà. Đồ dê)

‘Anh ta làm sao vậy??’

Cậu vẫn không biết rằng khi ngủ dậy mình mô ê như nào ( đừng chê  ta quên cách vt nên vậy) . Xong cậu  liền đi vệ sinh cá nhân rồi ra ăn sáng

“Ngủ ngon chứ”

“Ngon”

“Ừm”

“Đi chơi vui chứ”

“Không”

“Oh”

“Hôm qua không bị thương chứ”

“Chưa chết”

“Biết lỗi”

“Không”

“Đi lãnh phạt”

“Ờ”

“Không ý kiến gì chứ Satoru”

“Anh im miệng”

Satoru đang định lên tiếng thì Akira liền nói

“Thế phạt gì”

“Sắp tới con sẽ cùng Satoru đi học ở trường chú thuật Tokyo”

“Không muốn”

“Không muốn cũng không được đây là hình phạt”

“Đợi đủ tuổi rồi học giờ thì cứ thoải mái”

Đúng như lời ông nói cuộc sống trước khi đủ tuổi để vào trường chú thuật quả dễ dãi thật ra thì nó cũng chẳng thay đổi gì vẫn như vậy . Akira cũng nói nhiều hơn hay đi cùng nhau với Satoru cũng thi thoảng cười với anh điều này làm anh rất vui . Đôi khi Akira sẽ dẫn Satoru đến chỗ bọn họ chơi điều này làm anh hổng thích tại….bt mà đôi khi thì Akira sẽ học cùng Satoru nới chung là chơi với nhau nhiều hơn . Khi cả hai người vào học ở trường chú thuật Tokyo thì họ học ở lớp của Yaga Masamichi quen được với Suguru và Soko . Lúc mới vào thì ai cũng ngạc nhiên về Akira đôi khi còn bị chặn lại bởi những học sinh khóa khác nhưng tất cả đều bị bại dưới tay Akira lúc biết được thì Satoru muốn lao ra tấn công nhưng bị cản lại. Tuy nói Akira đi học nhưng cũng không phải do cậu toàn trốn học và họ thì quá quen rồi đôi khi là mang đồ ăn vào lớp học rồi ngồi ăn xong lại ngủ . Đôi khi họ hoài nghi nhân sinh một điều:

Akira mạnh như vậy sao lại là phế vật đã thế còn tự nhận họ chưa thấy cậu sử dụng nguyền nhưng thấy cậu sử dụng chú cụ rất thành thạo những chiêu thức Akira tung ra nhanh gọn lẹ không một hành động dư thừa nào cả . Đã thế Akira còn có thể đè đầu cưỡi cổ Satoru một cách tự nhiên . Nói chuyện với chủ gia tộc một cách không coi ai ra gì đã thế thằng anh nó cũng rất bao che . Cái gì cũng bao che cho Akira . Mà cậu không muốn nói thì họ cũng không hỏi.

Tình bạn giữa hai người với Suguru khá là thân thiết đó đối với Satoru còn cậu thì cũng chỉ nói nhiều hơn người ta vài câu không hơn là mấy. Mỗi lần có nhiệm vụ thì cậu thương xin làm riêng do không thích làm tổ đội có mấy lần phân làm chung nhưng cậu không đi nên cấp trên không thể cưỡng ép được mà cưỡng ép được đâu:)))

Mùa hè năm nhất khi hai người học ở trường chứ thuật Tokyo thì hai người được Ran rủ đi tham gia lễ hội mùa hè. Cậu thì thường xuyên đi nên cũng không lạ gì mấy còn Satoru thì ít khi đi .

“Em đến rồi sao”

“Vâng”

“xin lỗi nha! chị rủ mà không đi được do hôm nay quán đông quá”

“Không sao”

“Không có chị sẽ rất vui”

‘thằng nhóc đáng ghét’

‘bà chị xấu xí’

“Đi thôi”

“Ừm”

“Plè”

“Plè”

Khi đi hai người còn không quên trâu nhau. Satoru cũng thân hơn với bọn người Ran thi thoảng cũng trêu nhau. Anh muốn chơi thân với Ran do Ran có nhiều ảnh Akira . Dạ vâng rất nhiều

-------------------------------------------------

Đến đây thôi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top