ZingTruyen.Top

[ĐM/Cao H/Edit] Xuyên Thành Vợ Nam Pháo Hôi Của Nhân Vật Chính Công

Chương 25: Bị đại nhục bổng đeo vòng lông dê trừng phạt

aly14605

Đầu lưỡi dây dưa, quá nhiều nước bọt không kịp nuốt xuống liền thuận theo khóe miệng chảy ra, trên gối đầu choáng nhiễm ra một mảnh nhỏ màu đậm.

Quần áo trên người bị động tác nhanh chóng của nam nhân cởi ném sang một bên, trắng như tuyết của Giang Ninh hoàn toàn lộ ra ngoài ánh sáng dưới ánh đèn, bàn tay hơi thô ráp tùy ý vuốt ve cỗ thân thể mê người này, phía sau lưng, ngực, bụng dưới, cuối cùng là bờ mông mượt mà sung mãn.

"Hừ...... Ưm......" Khoái cảm tê dại trên người khiến Giang Ninh khắc chế không được phát ra lẩm bẩm rên rỉ, âm thanh mềm mại mang theo một tia quyến rũ. Ngọc hành ở hạ thân bị kích thích đến có chút cương, âm đế đứng thẳng thoát khỏi bảo hộ của âm thần, cửa huyệt khẽ trương khẽ hợp, chảy ra từng tia từng tia hoa dịch.

Âm hộ bị bàn tay vuốt ve, đầu ngón tay dính lên hoa dịch dinh dính, hai ngón tay cọ xát ở cửa huyệt, bỗng nhiên cắm vào vũng bên trong hoa huyệt ướt mềm nhanh chóng đút vào --

"Ưm -- Hừ a --" Giang Ninh mở to hai mắt, khóe mắt thấm ra nước mắt, bởi vì miệng bị ngăn chặn không phát ra được âm thanh nào, chỉ có thể dùng tay không ngừng vỗ cánh tay rắn chắc hữu lực của nam nhân. Kích thích mãnh liệt khiến cậu càng không ngừng đung đưa thân eo, giống như cự giống như nghênh.

Bị ngón tay nhanh chóng trừu sáp gần như chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, hoa huyệt co rút lại bị đẩy lên cao trào, một dòng hoa dịch ấm áp phun ra ngoài, bị ngón tay không ngừng trừu sáp làm cho nước văng khắp nơi.

Giang Ninh hai mắt trống rỗng, đùi trong cơn cao trào kích thích thỉnh thoảng lay động, sau khi cánh môi được nam nhân buông ra miệng mở rộng không ngừng thở dốc, gương mặt tinh xảo ửng đỏ, khóe miệng còn mang theo một tia, nhìn cực kỳ phóng đãng dâm loạn.

Bùi Quân Trạch không để ý huyệt thịt siết chặt giữ lại ngón tay thon dài rút ra, phía trên còn bọc lấy một tầng dinh dính óng ánh trong suốt. Đôi mắt đen nhánh thâm thúy của hắn chăm chú mà nhìn xem Giang Ninh, đầu lưỡi đỏ tươi chậm rãi liếm sạch chất lỏng trên ngón tay, khuôn mặt tràn ngập dã tính, như là Lang Vương chuẩn bị vồ mồi.

Giang Ninh cảm giác mình giống như con thỏ nhỏ bị mãnh thú để mắt tới, không hiểu sao cảm thấy khẩn trương, trái tim nhảy lên kịch liệt, nhưng lại bị ánh mắt tràn ngập cướp đoạt ngang ngược của nam nhân làm cho cảm thấy toàn thân như nhũn ra, hoa huyệt có chút run rẩy, đúng là lại phun ra một phần nhỏ dâm dịch, làm ướt ga giường dưới thân.

Bùi Quân Trạch nhìn thấy hết thảy, hắn hừ cười một tiếng, ngồi dậy không nhanh không chậm cởi xuống quần áo vướng bận trên người. Cơ ngực rắn chắc rộng lớn, chặt chẽ sắp xếp trên phần bụng tám khối cơ bụng, cởi quần xuống, âm hành thô to dữ tợn cứ như vậy dửng dưng chính đối mặt với Giang Ninh.

Giang Ninh ngồi dậy, vươn tay cẩn thận duỗi ra hai tay nhốt chặt côn thịt dữ tợn đáng sợ, xúc tu nóng hổi, cậu nhịn không được nhỏ giọng kinh hô: "Sao nóng thế......"

Bùi Quân Trạch hơi nheo mắt, thở khẽ một tiếng, vuốt ve tóc đen mềm mại của tiểu thê tử ôn nhu nói: "Ngoan, đeo nó lên giúp anh."

"A?" Giang Ninh mê mang ngửa đầu nhìn nam nhân: "Thứ gì nha?"

Bùi Quân Trạch nâng cằm lên.

Giang Ninh nhìn về hướng đó, phát hiện chính là thứ ngâm trong bát. Trong nháy mắt cậu liền hiểu cách dùng của vật này, thân thể sợ hãi run lẩy bẩy không nhúc nhích, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, mềm giọng cầu xin: "Lão công, không muốn cái này có được không...... Em không thích......"

Cậu vốn đã mẫn cảm sợ nhột, thật sự là không thể tin được vật như vậy sẽ tiến vào trong hoa huyệt mẫn cảm đến cực điểm, sẽ mang đến cho cậu cảm giác đáng sợ đến cỡ nào.

Bùi Quân Trạch bất vi sở động nghiêng người đưa tay lấy ra vòng lông dê trong chén, sau đó mượn đôi tay run rẩy của tiểu thê tử bọc đeo lên âm hành, nhét vào dưới quy đầu, côn thịt vốn đã thô to dữ tợn càng thêm đáng sợ dọa người.

Giang Ninh bị hù dọa, thút thít tròng mắt đỏ hoe, nước mắt không ngừng nhỏ xuống như trân châu.

Bùi Quân Trạch cúi đầu, động tác êm ái thay Giang Ninh lau sạch nước mắt trên mặt, thần sắc còn muốn ôn hòa hơn ngày xưa, ánh mắt lại ảm đạm thâm trầm. Hắn khẽ nói :"Còn chưa bắt đầu đâu, đừng khóc."

Bị nam nhân đè lên giường, Giang Ninh nắm chặt chăn mền, đôi mắt màu hổ phách đáng thương nhìn nam nhân, hy vọng có thể nhận được sự thương tiếc.

Bùi Quân Trạch quyết tâm muốn dạy cho Giang Ninh một bài học, đương nhiên sẽ không mềm lòng. Hắn tách ra đôi chân thon dài của tiểu thê tử, sau đó gác lên khuỷu tay, bàn tay cầm lại eo mảnh mai không cho cơ hội chạy trốn, quy đầu ấn vào cửa huyệt hơi hở dính đầy hoa dịch, tùy thời đều có thể tiến vào.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt khiến Giang Ninh mơ hồ cảm giác được Bùi Quân Trạch còn đang tức giận, cậu nắm chặt tay nam nhân, khóc nức nở nói: "Lão công, ô em sai rồi...... Lần sau không dám nữa ô ô ô......"

"Muộn."

Một giây sau, Bùi Quân Trạch đâm mạnh, âm hành hoàn toàn đi vào bên trong hoa huyệt, cảm giác chướng bụng và ngứa ngáy khó nhịn trong nháy mắt càn quét Giang Ninh, hắn sụp đổ thét lên kêu khóc:

"Ngứa quá a a a a! Lấy ra đi a a! Ha ha em không chịu nổi ô a a a!"

Âm hành chỉ mới đút vào mấy lần, Giang Ninh đã quân lính tan rã, run rẩy thân thể từ sâu trong hoa huyệt phun ra, ngọc hành cũng bắn ra tinh dịch trắng sữa vào bụng dưới.

Bùi Quân Trạch hơi nhướng mày, ngược lại là không ngờ vòng lông dê có hiệu quả mãnh liệt với Giang Ninh như vậy. Hắn không nhanh không chậm ấn vào sâu trong miệng tử cung, sau đó lại rút lui đến cửa huyệt, một mực tái diễn trừu sáp như vậy, mỗi một tấc huyệt thịt đều có thể cảm nhận được bị kéo căng ngứa ngáy khó nhịn.

Giang Ninh đã bị loại khoái cảm tra tấn người làm hỏng mất, thân thể của cậu bị ép liên tục cao trào, nhưng lại không làm dịu được cơn ngứa giày vò, cậu ngửa đầu, khóc hô to: "A a a thao chết em đi! Lão công a a a! Thao em a a --"

Bùi Quân Trạch cau mày, bỗng nhiên bắt đầu tăng tốc trừu sáp, quy đầu cực đại gây rối ở miệng tử cung, cố gắng chen quy đầu mang theo vòng lông dê vào trong khoang tử cung.

"Sắp bị thao chết a a a a a! Chậm a, chậm một chút ô a a a!" Thân thể Giang Ninh không ngừng co rút mà cao trào dưới sự trừu sáp, nước mắt sớm đã thấm ướt tóc mai đen nhánh, ngọc hành sau nhiều lần bắn chỉ có thể phun ra thanh dịch mỏng manh, miệng niệu đạo tí tách tí tách chảy ra nước tiểu, ga giường dưới thân hoàn toàn bị ướt nhẹp thẩm thấu.

Bùi Quân Trạch ánh mắt hung ác ấn vào xương hông của tiểu thê tử, sức lực trừu sáp cực nặng, cực nhanh, trứng trĩu nặng đập vào cửa huyệt, phát ra âm thanh ba ba cực kỳ vang dội, dâm dịch bị quy đầu gạt ra văng tứ phía, thậm chí có mấy giọt văng lên trên mặt của hắn.

Cuối cùng, miệng tử cung chỉ có thể đầu hàng tựa như há miệng nhỏ, không hề biết mình sắp nghênh đón hậu quả đáng sợ như thế nào.

"A-- Ách --"

Quy đầu xông vào cổ tử cung, Giang Ninh mở to hai mắt, miệng há lớn lại nói không ra lời, bàn tay đang nắm cánh tay của nam nhân cố gắng cào, lưu lại từng đạo vết máu.

Bụng dưới bị đính đến nhô lên, từ cổ tử cung đến tử cung giống như là bị vô số bàn chải đang chà xát vách trong, loại khoái cảm gần như đáng sợ cực hạn khiến Giang Ninh khó có thể chịu đựng, bàn tay nắm lấy nam nhân nhẹ buông, rủ xuống trên giường, cứ như vậy hôn mê bất tỉnh.

Tim Bùi Quân Trạch nhảy lên, côn thịt thậm chí có chút uể oải sa sút, mãi đến khi xác nhận Giang Ninh bởi vì quá kích thích mà không chịu nổi, hắn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Ôm lấy thân thể mềm mại của tiểu thê tử, âm hành chôn trong tử cung trơn mềm lại bắt đầu sinh long hoạt hổ, hắn cúi đầu đặt cằm lên vai người trong ngực, bàn tay vịn lưng, duỗi thẳng thân eo bắt đầu gây rối.

Từ sau lưng nhìn ra, chỉ có thể nhìn thấy tấm lưng rộng lớn màu mật ong của nam nhân, người trong ngực bị thân thể tráng kiện của nam nhân hoàn toàn che kín, chỉ có thể nhìn thấy hai bên bắp chân dài nhỏ tuyết trắng buông thõng theo động tác đang không ngừng đung đưa.

Ngắn ngủi hôn mê Giang Ninh lại bị khoái cảm tra tấn đến tỉnh lại. Tư thế này đi vào cực sâu, thân thể của cậu căng cứng, nước mắt không ngừng chảy ra, chỉ có thể mở to miệng phun ra tiếng thét lên đứt quãng, hai tay để lại từng đạo vết máu trên tấm lưng rộng lớn rắn chắc của nam nhân.

Trận tình ái kéo dài thật lâu, Giang Ninh bị giày vò đến nổi đã không còn khái niệm thời gian, xỉu rồi lại tỉnh, chỉ có thể mặc cho nam nhân làm bậy.

Đến sau nửa đêm, Giang Ninh thậm chí đã cảm giác được trong thành tử cung trở nên chết lặng sưng đỏ, nam nhân bỏ qua hoa huyệt, đem mục tiêu chuyển qua hậu huyệt, thế là gãi ngứa Chào bị đặt tư thế nằm trên giường chổng mông lên.

Sau khi Bùi Quân Trạch xuất tinh xong lần nữa đeo lên vòng lông dê, đẩy ra hậu huyệt chặt chẽ vùi sâu vào bên trong khe mông, trong tiếng thét lên của tiểu thê tử lần nữa nâng cao eo nhanh chóng trừu sáp, thế như chẻ tre đẩy ra ruột thịt nộn hồng siết chặt.

Chỗ hai người giao hợp nhỏ ra chất lỏng sớm đã tích thành một vũng nước, phản chiếu hình ảnh âm hành to dài chống căng nếp uốn của cúc huyệt, bởi vì động tác quá kịch liệt, mặt nước hiện ra gợn sóng nhỏ bé.

Một đêm này cực kỳ hỗn loạn, dâm mỹ.

Giang Ninh sau đó hồi tưởng, thân thể thậm chí sẽ điều kiện có phản xạ run lên, cũng là một đêm này, khiến cậu nhận ra bản chất của Bùi Quân Trạch chính là người ham chiếm hữu cực kỳ đáng sợ.

Giang Ninh bởi vậy đơn phương chiến tranh lạnh vơia Bùi Quân Trạch, không cho phép nam nhân cùng cậu nằm trên một giường, ngược lại để chanh ngủ cùng cậu.

Một tuần trôi qua như vậy, lúc Giang Ninh và Diệp Hiên ăn cơm ở nhà ăn, Diệp Hiên nhìn Giang Ninh muốn nói rồi lại thôi, cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Ca, mấy ngày nay anh ngủ không ngon sao? Nhìn tiều tụy...... Như thế."

Giang lại ngáp một cái, dưới mắt có quầng thâm, gần như đuổi kịp gấu trúc, thấp giọng nói: "Ừ, gần nhất ngủ không ngon."

Không biết có phải vì trên giường không có mùi hương quen thuộc và thân thể ấm áp nữa, mỗi lần đi ngủ cậu đều phải nằm hồi lâu mới ngủ được, cho dù ngủ thiếp đi, cũng rất nhanh bị ác mộng làm bừng tỉnh.

"Đi thôi." Bàn ăn vẫn còn hơn phân nửa, nhưng Giang Ninh không thấy ngon miệng, chỉ muốn vào phòng học nằm xuống ngủ một lát.

"A a" Diệp Hiên gãi gãi đầu, bưng đĩa cơm đi theo.

Buổi tối Giang Ninh cuối cùng cũng từ bỏ chiến tranh lạnh, đồng ý để Bùi Quân Trạch lên giường. Rốt cục được ghé vào trên lồng ngực rộng lớn của nam nhân, được bao bọc trong nhiệt độ ấm áp, Giang Ninh gửi mùi hương quen thuộc nhắm mắt lại nặng nề ngủ thiếp đi.

Bùi Quân Trạch vòng cánh tay ôm thật chặt thân thể mềm mại của tiểu thê tử, chui đầu vào trong ngực cậu, hít một hơi thật sâu, là mùi sữa tắm thơm ngát quen thuộc, mới miễn cưỡng trấn tĩnh được dã thú sắp phát điên trong lòng.

Chậm thêm một ngày, hắn thậm chí không thể cam đoan mình sẽ làm ra chuyện gì.

Màn đêm bên ngoài tối đen, chỉ có vầng trăng treo ở trên vẫn kiên trì phát ra ánh sáng nhàn nhạt, xua tan bóng tối.

Gió mát thổi bay lá khô trên cành cây, xoay trong không trung, rơi xuống đất.

Đầu thu bất tri bất giác tiến vào thành phố H.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top