ZingTruyen.biz

Dieu Uoc Bat Hanh Cua Jyushimatsu

[Chấm nước mắt] Móe, tác cmn phẩm đầu tay của Beo!

Chap 10, con số thật hoàn cmn hảo :D

Nếu ai không biết SE thì đừng đọc chap này nha, có gì Beo không chịu trách nhiệm đâu hà -v-

Và để kỉ niệm, Beo sẽ cùng các độc giả iu cmn dấu nghe lại OP huyền thoại của bộ này do Vocaloid hát. Nào mình cùng khơi lại tuổi thơ ~~~ >v<

====================================================================

Oso và Devil kí vào tờ hợp đồng, lại một lần nữa cả hai bị một cơn lốc nhỏ cuốn lên, xoay tròn cả hai, rồi lại bật ra.

Todo nhanh chóng tiến lên đỡ Devil, còn Oso thì bị văng ra, đập người mạnh xuống đất.

-OSOMATSU!

Cả năm người đều hô lên.

-Hự...khục khục, anh mày....không sao!

Oso lăn lộn ôm lấy lồng ngực, gắng gượng nở nụ cười thật tươi.

Choro nhìn Oso, tuy mặt không cảm xúc, nhưng đôi mắt đầy vẻ lo lắng cùng quan tâm. Đùa chứ, người anh thích mà không quan tâm thì còn có thể quan tâm ai đây!?

Jyushi chạy lại đỡ Oso. Anh mỉm cười nhìn cậu sau đó quay qua Religion Todo:

-Đã hoán đổi lại, giờ chúng tôi về được chứ!?

Religion nhìn anh, rồi lại nhìn Jyushi và linh hồn của Kara, Choro, Ichi và Todo:

-Được! Tuy nhiên, tôi cần một linh hồn ở lại!

Oso mở to mắt, kích động nói lớn:

-Chết tiệt, tại sao lại phải để lại một linh hồn chứ!? Họ đều là anh em tôi!

Religion nhìn Oso, vỗ cánh bay lên cao:

-Năng lực của tôi không phải là mở ra cánh cửa đến thế giới bên kia. Người làm được điều này chỉ có Osomatsu nii. Tuy nhiên linh hồn anh ấy đã bị hao tổn rất nhiều khi ở trong cơ thể con người của cậu. Anh ấy cần một linh hồn để khôi phục nguyên khí, và mở ra cánh cửa đưa các anh trở về!

Oso choáng váng lùi về sau, không tin nổi ôm lấy đầu. Không thể! Anh không thể rời xa các em của mình thêm một lần nào nữa!

Anh nhìn đôi bàn tay mình, rồi lần lượt đặt ánh mắt lên Kara, Choro, Ichi, Todo và Jyushi. Quyết định của anh, có lẽ là hi sinh mình.

Anh đã làm chuyện có lỗi với các anh em mình, khiến họ rơi vào đau khổ và tuyệt vọng khi phải chứng kiến anh em mình ra đi. Vậy hãy để anh là người kết thúc nó trong nụ cười.

-Hãy lấy li--

-Hãy lấy linh hồn của tôi!

Bất ngờ, giọng nói lạnh lùng của Ichi vang lên. Oso quay đầu không tin nhìn em tư.

-Ichimatsu.... - Oso khẽ gọi.

-Tôi không phải người nổi bật trong nhà. Tôi không được cưng chiều như Jyushimatsu, không thu hút con gái như Totty, không ngầu như Kusomatsu, cũng không có tiềm năng như Osomatsu và Choromatsu. Lúc nào tôi cũng cúi đầu thu mình vào góc tường như một đống rác. À quên, tôi chính là rác rưởi mà. Mà rác rưởi thì đâu xứng đáng được yêu thương, được nhớ đến....Vì vậy, tôi sẽ là người thích hợp nhất để ra đi....

Nghe vậy, mắt Todo đỏ lên, ướt sương. Choro và Oso thì đơ ra. Còn Kara đập mạnh vào thành tinh cầu, hét lên:

-KHÔNG, ICHIMATSU, EM KHÔNG PHẢI RÁC RƯỞI! ĐỒ NGỐC EM, TẠI SAO LẠI CÓ Ý NGHĨ ĐÓ CHỨ!? CHÚNG TA KHÔNG GHÉT BỎ EM, CŨNG KHÔNG QUÊN EM! VÌ VẬY ĐỪNG ĐI MÀ! ICHIMATSUUUUUU! 3

Jyushi chạy lại ôm lấy tinh cầu của Ichi, khóc lớn, nước mắt lã chã rơi xuống tinh cầu màu tím ấy. Cậu ôm chặt lấy như muốn nhập Ichi vào cơ thể mình vậy!

-Ichimatsu nii-san, đừng có như..vậy mà! Anh sẽ không đi đâu cả.

Nói rồi Jyushi vẫn cái nụ cười ấy, rạng rỡ như ánh mặt trời:

-Em sẽ đi!

Nói rồi cậu chạy lại chỗ Religion Todo và Devil Oso.

Oso trợn mắt, không nói không rằng vươn tay chạy theo bóng của Jyushi nhưng không thể với tới, không thể chạy kịp.

Religion đỡ lấy thân thể Jyushi rồi thở dài vung tay đánh bật Oso ra.

-Jyushimatsu-kun, không! Jyushimatsu, anh xin em! Anh cầu xin em đừng bỏ anh mà! Anh yêu em, anh thật sự rất yêu em. Nếu em bỏ đi! Anh biết sống thế nào!? Biết sống ra sao đây!? JYUSHIMATSU CÁI ĐỒ VÔ TÂM NHÀ EM!

Oso quỳ xuống, đau khổ khóc lóc.

Lời tỏ tình suốt 4 năm anh đã có thể nói.

Nhưng không phải trong tình huống này.

Đau đớn làm sao khi phải chứng kiến Jyushi đang dần rời ra anh.

Không, anh không muốn!

Jyushi cũng bất ngờ khi nghe Oso nói vậy. Cậu quay đầu mỉm cười nhìn Oso:

-Osomatsu nii-san. Em cũng rất yêu quý anh!

Oso nghe vậy, chỉ đành bất lực ngẩng đầu cười khổ

"Hahaha, yêu quý!? Như một người anh trai!? Anh không cần cái tình yêu đó! Anh biết mình ích kỉ, anh muốn nghe câu 'Em yêu anh' phát ra từ em. Chẳng lẽ điều nhỏ nhoi đó em không thể nói ư!? Yêu quý!? Qúa đau thương rồi!" 

Nước mắt Jyushi chảy dài.

-Osomatsu nii, Karamatsu nii, Choromatsu nii, Ichimatsu nii, Totty, mọi người....em sắp thực hiện nghĩa vụ to lớn rồi! Chẳng lẽ mọi người cứ khóc hoài vậy sao!?

Jyushi cất tiếng, mới khiến cho tất cả sực tỉnh, nhận ra bản thân đã khóc từ lúc nào.

-Nè, hãy tạm biệt em bằng một nụ cười nhé!

Nói rồi Jyushi mỉm cười, cơ thể dần tan biến.

Oso run lên, vội chạy tới, vừa mỉm cười.

Jyushimatsu ngây thơ là thế, ấy nhưng so với anh hai của mình ngầu hơn đến mấy phần

Jyushimatsu lớn hơn là thế, ấy nhưng so với em út mình còn đáng yêu hơn mấy phần

Jyushimatsu đơn thuần là thế, ấy nhưng so với anh tư của mình còn nhiều tâm sự đến mấy phần.

Jyushimatsu mạnh mẽ là thế, ấy nhưng so với anh ba của mình còn mong manh dễ vỡ hơn mấy phần.

CÂU CHUYỆN TIẾP TỤC DƯỚI ĐÂY

Jyushimatsu-cái con người luôn nở nụ cười ấy, khiến cho chúng tôi cảm thấy bản thân quan trọng lên từng ngày.

Cái con người luôn cười ấy khiến chúng tôi thật lo lắng khi hầu như nó chẳng bao giờ khóc.

Cái con người ấy, khiến chúng tôi yêu mến biết bao.

Tôi yêu em, em biết nhưng luôn im lặng giả vờ bản thân chẳng hay biết gì cả.

Em tàn nhẫn lắm, độc ác lắm

Thế nhưng tôi lại yêu em đến điên dại

Bởi nụ cười ấy hay bởi vẻ ngoài cứng rắn ấy!?

Có lẽ là cả hai.

Chuỗi ngày tôi yêu em cũng là ngày tôi xa em.

Ngày mà tôi nói yêu em, cũng là lúc em rời bỏ đi!

Tạm biệt, thiên thần bé nhỏ của tôi!

Tạm biệt, tình yêu của tôi!

Nếu có kiếp sau, tôi nguyện mãi yêu em, quan tâm em, che chở em.

Tạm biệt.....

......

Osomatsu cùng mọi người choàng tỉnh, xung quanh là căn phòng của 6 anh em thường ngủ.

-Osomatsu nii

-Bro!

-....

Kara, Choro, Ichi, Todo lao vào ôm lấy Oso, nức nở khóc:

-Thằng anh chết tiệt! Có phải anh không!? Phải thật không!?

Todo vùi mặt vào bụng Oso, không để anh thấy gương mặt đầu nước mắt của mình.

-Brother, anh thật là, muốn đưa bọn em về cũng không cần phải làm những việc đau đớn ấy chứ!? Có biết con tim em đã héo úa như thế nào kh--

BANG

Ichi phang cho cái người itai kia một cú rồi nhìn thẳng vào Oso. Đây là ánh mắt trìu mến yêu dấu, ấy nhưng đối với Oso thì đây chẳng khác nào ánh mắt của Tu La lên đòi mạng cả. Mồ hôi Oso vã ra như tắm.

-Osomatsu, chào mừng anh trở về! Vất vả rồi!

Choro hai tay đúc túi áo, mỉm cười.

Oso cũng cười lại.

"Jyushimatsu, quãng thời gian sau này, hẳn sẽ rất khó khăn đây!"

...

RẦM

Cánh cửa bật mở, bà Matsuno bước vào, đôi mắt đỏ ngầu:

-LŨ NEET KIA, CÒN KHÔNG MAU TỚI BUỔI LỄ TỐT NGHIỆP ĐI! CÓ BIẾT BÂY GIỜ LÀ MẤY GIỜ KHÔNG!?

5 anh em nhìn nhau!? Lễ tốt nghiệp!?

-HỂ???????

Sau khi an trí mẹ ra khỏi phòng và mặc đồ đến trường. Trên đường đi, Choro nhìn sờ cằm:

-Hẳn là bởi vụ tai nạn, cơ thể của chúng ta đã mất. Bởi vậy nên cậu mặc váy đó đã đưa chúng ta trở về quá khứ để có cơ thể!

Ichi và Kara gật gù theo. Khả năng này rất cao!

-V...Vậy thì....Jyushi em ấy....

CÂU CHUYỆN TIẾP TỤC DƯỚI ĐÂY

-Còn sống!

Ichi tiếp lời.

-Vậy anh ấy đang ở đâu được chứ!?

Todo cau mày lên tiếng. Nếu anh ấy còn sống, vậy thì phải cùng họ thức dậy chứ!?

-Cứ chờ về nhà đã!

Oso cười nhẹ nói, trong tim đã len lỏi một đốm sáng hi vọng.

Jyushi, làm ơn!

...Tối.....

Cả 5 anh em chạy thật nhanh về nhà, xồng xộc đến chỗ bà Matsuno:

-Mother, tụi con có chuyện muốn hỏi!

-Hở?! Trong tủ lạnh có bánh đấy!

Bà Mastuno trả lời, vừa gấp quần áo.

-Không phải chuyện đó! Là chuyện của....Jyushimasu-kun!

Oso trầm giọng.

Động tác gấp quần áo của mà Matsuno dừng lại, cả người run lên từng đợt.

Oso ngồi xụp xuống, vậy là vô vọng!? Thực sự Jyushi đã chết!?

Ichi vô thức nắm tay Kara thật chặt như thể muốn kiềm chế cảm xúc của mình.

Đôi mắt Todo lại đỏ lên. Thực sự đã chết rồi ư!?

Cả nhà chìm trong bầu không khí đáng sợ...

....

-Nó cùng ba chúng bay đi coi mắt rồi! Chúng bay thật là, biết rõ còn hỏi.

Bà Matsuno nhíu mày như thể phiền phức lắm. Sau đó lại nở nụ cười:

-Trời ơi, Jyushimatsu-kun cũng thật là, thu hút nhiều cô gái xinh đẹp như vậy mà không nói! Chúng bay đó, phải học tập em mình nhiều vào!

Nói rồi bà lườm nguýt 5 anh em khiến tất cả rợn tóc gáy. Sau đó họ chạy lên phòng ,đóng cửa lại.

-YEAHHHH, May quá, Jyushimatsu không sao!

5 anh em nhảy lên vì vui sướng.

Thật là, biểu cảm của bà Matsuno khiến họ thật sợ hãi, vậy mà cứ tưởng.....

-Hey, bro, lát nữa little bro về anh hãy tìm cơ hội tỏ tình với em ấy đi nha!

-Đúng đó Osomatsu nii-san!

Todo giương đôi mắt to tròn nhìn Oso cười.

Oso im lặng, sau đó cười tươi:

-Jyushimatsu nó chỉ coi anh là anh trai, anh mà tỏ tình, hẳn sẽ khiến thằng nhỏ sợ chết khiếp!

Ichi đi tới vỗ vai Oso:

-Đó là do anh không biết! Yêu quý của Jyushimatsu đồng nghĩa với tình yêu giữa các cặp đôi. Đối với chúng em, Jyushi nó chỉ nói là quý mến.....

Oso như hiểu ra, đôi mắt sáng rực, gật đầu cái rụp.

Vụt mất một lần rồi, anh sẽ không để cho tình yêu của mình một lần nữa tan biến đâu! Nhất định vậy! 

.

.

.

.

-Todomatsu, ác quỷ mà cũng tốt thật ha!?

Devil Oso nhìn vào quả cầu ma thuật nhếch môi.

-Hừm, đã giúp thì giúp họ cho chót chứ!

Religion cười, sau đó ôm tinh cầu màu vàng ra:

-Jyushimatsu, giờ hãy theo tôi lên Thiên giới trị bệnh cho God Choromatsu!

Nói rồi Religion và Devil Oso dang rộng cánh bay lên.

Devil Oso nở nụ cười:

"Choromatsu-san, đợi tôi! Một chút nữa thôi!"

.

.

.

.

========================================================================

P/s: Yay, vậy là đã hoàn truyện rồi! Móe ơi, mới sung sướng làm sao!

Bộ này HE đấy, nói đầu chap là SE để lừa tình thôi! Hehe, thấy Beo giỏi chưa nè. À hí hí hí. 7

Để xem nào, sau bộ này Beo sẽ ra một bộ khác, về các mẩu chuyện ngắn của Osomatsu-san. Ai hóng không nè!? Nhớ ủng hộ và vote cho Beo nha <3 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz