ZingTruyen.Top

Dessaro Nhân Ngư (Edit) - Thâm Hải Tiên Sinh

Chương 98

AliceSilver0411

"Đúng vậy. Thời điểm tôi quay trở lại tìm em, tôi nhìn thấy nhân loại kia mang theo quân đội tiến vào phòng thí nghiệm. Hắn biết một chút bí mật mà hắn không nên biết. Nếu như hắn tiết lộ những bí mật kia... Có thể sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh của toàn bộ bộ tộc chúng ta."

"Bí mật gì?" Đầu óc của tôi trở nên nặng nề, dụi dụi con mắt, theo bản năng hỏi lại.

"Có quan hệ tới việc Yoila có thể đem nhân loại chuyển hóa thành nhân ngư. Vẫn có một số ấu tể còn ở trong phòng thí nghiệm, tối nay tôi nhất định sẽ dẫn bọn họ thoát khỏi đảo này."

"Vẫn còn ấu tể sót lại? Chúng ở đâu vậy?"

"Đúng thế. Đó là một nhóm đã bị đám nhân loại kia giải phẫu. Không giống như nhân loại, trừ phi bị xé thành mảnh vụn nhỏ, nếu không cơ thể của nhân ngư dù gặp phải những tổn thương cơ bản cũng sẽ không hoàn toàn chết đi, mà sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông tự tái sinh. Nhưng những ấu loại sau khi sống lại, đại não sẽ thoái hóa trở về lúc còn nhỏ, rất dễ dàng bị khống chế. Một khi năng lực của nhân ngư bị loài người phát hiện và lợi dụng, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi... Tối nay sẽ có một hồi phong ba bão táp, khu vực đảo này sẽ rơi vào khống chế của chúng ta."

Agaras đè ép âm thanh đến mức thấp nhất, phảng phất như đang nhẹ nhàng hống tôi ngủ, nhưng trong giọng nói lộ ra một mảnh lạnh lẽo âm trầm không hề che giấu. Nói xong, hắn liếm gò má của tôi, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy cẳng chân tôi, dễ như trở bàn tay đem tôi đè ở dưới thân, nhìn tôi sâu sắc, "Dessaro, tối nay sẽ có một cuộc ác chiến."

"Như vậy, Thủ lĩnh đại nhân, hậu duệ trung thành nhất của người sẽ cùng người chiến đấu đến cùng." Tôi nhìn hắn nở nụ cười, nhẹ giọng kiên quyết nói, tiếng nói của tôi không quá rõ ràng, bóng tối từ trước mặt rơi xuống, môi bị hắn dùng sức bao lấy, tôi chỉ kịp "A" một tiếng làm dấu chấm câu.

Đầu lưỡi hắn tiến quân thần tốc, ôn nhu xâm lược vòm miệng của tôi, đem tôi hôn đến mức mơ màng, cả người như nhũn ra.

Tôi vươn tay ôm lấy thân thể của hắn, lòng bàn tay không kìm lòng được sờ qua tấm lưng rộng lớn của hắn, dùng ngón tay vuốt ve từng bắp thịt to lớn mạnh mẽ của hắn, ngón tay lướt qua mỗi đốt sống nhô lên trên cột sống cứng rắn của hắn, ở trong đầu ghi nhớ số lượng cùng kích cỡ của chúng.

Tôi không biết chính mình tại sao phải làm như vậy, có thể đây chính là bản năng của một học sinh khối khoa học tự nhiên—— có ma, tôi quá yêu lão lưu manh này, thậm chí yêu đến mức muốn đem số đo cơ thể của hắn khắc sâu vào trong trí nhớ đi, như vậy cũng có chút lãng mạn không phải sao?

Đúng lúc này, Agaras dừng hôn môi, hắn nuốt nước bọt, tựa như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm tôi: "Em đang câu dẫn tôi sao? Hiện tại chúng ta cũng không thể giao hợp, việc đó sẽ làm suy yếu sức mạnh của tôi."

"Ha, anh giống như là đang đói bụng đi, Thủ lĩnh đại nhân. Em sẽ không giống như anh, lúc nào cũng giống như một lão sắc ma cơ khát đến vậy đâu!"

Tôi không biết nên khóc hay nên cười liếc mắt nhìn biến hóa dưới thân của hắn đã sớm bị tôi cảm giác được, đầu gối như có như không đụng một cái.

Agaras mở miệng, lộ ra một nụ cười xấu xa khiến tôi cảm thấy vô cùng nguy hiểm, bàn tay lập tức nắm chặt mắt cá chân tôi, phải biết rằng tôi chính là lỗi nhỏ không bao giờ nhớ, liếc mắt một cái là rõ mồn một toàn bộ nửa người dưới bại lộ ở dưới mí mắt của Agaras, hắn nhìn chằm chằm vào kẽ mông tôi, dùng ánh mắt làm càn tà dâm nhìn tôi.

Tôi vội vàng ngượng ngùng che mông, chân lại bị hắn vững vàng chộp vào trong lòng bàn tay, có ý trừng phạt nhéo nhéo.

"Chết tiệt, đừng như vậy, em sợ ngứa!"

Tôi sợ hãi kêu lên, Agaras "Hô hô" cười rộ trên sự đau khổ của người khác, không những không tha, trái lại nắm càng chặt hơn. Hắn nâng mí mắt, ánh mắt khiếp người giống như nam châm mê hoặc tầm mắt của tôi, vươn đầu lưỡi từng chút một liếm bàn chân tôi, ngậm cả mũi chân của tôi vào miệng. Cảm giác ngứa kinh người xông thẳng vào thần kinh, không phải khoa trương nếu như tôi không đúng lúc bịt miệng lại, tôi đại khái sẽ hét ầm lên.

"Này, này, Agaras!"

Tôi sợ hãi cầu khoan dung, tay chân bấn loạn - liền muốn ngã xuống từ trên đá ngầm, Agaras lanh tay lẹ mắt ôm tôi vào trong ngực, nửa người cùng hắn rơi vào trong nước biển, tôi thở hồng hộc thu hai chân, tính đạp một cái trả thù vào cái đuôi chết tiệt đáng ghét của hắn. Hắn ôm eo, lại lần nữa đặt tôi lên trên phiến đá ngầm, hai tay vững vàng ôm tôi vào trong ngực, cẩn thận liếm sạch sẽ những giọt nước đọng lại ở trên mặt tôi, thật giống như một con chó lớn khiến người ta ghét bỏ.

Tôi híp mắt tránh né đầu lưỡi hắn, trong lòng cảm thấy cực kỳ buồn cười. Chúng tôi chơi đùa quả thực quá trẻ con, khiến cho tôi mơ hồ nhớ lại những năm tháng khi còn bé trải qua cùng hắn, có điều khi đó Agaras cũng sẽ không đối với tôi làm ra hành động gì "Quá đáng". Hắn đương nhiên coi tôi như người yêu cũng như bạn tình của hắn, cứ việc một số cử chỉ thỉnh thoảng lại khiến cho tôi cảm thấy hắn coi tôi như một tên tiểu quỷ.

Chuyện này thực sự có chút kỳ quái, nhưng khi tôi ý thức được điểm ấy thì, tựa hồ tôi đã hình thành thói quen ở chung cùng với hắn, trong lúc vô tình tôi đã buông xuống đủ loại quan niệm truyền thống áp đặt gông cùm xiềng xích lên tôi, cảm nhận rõ ràng cũng nhận định phần tình cảm khó tin này là tình yêu —— tôi đã trở thành gay, cùng một chủng tộc không giống mình, yêu nhau. Nhưng tôi vẫn cảm thấy mình quá may mắn.

Tôi liếm bờ môi của hắn, cong khóe miệng nở nụ cười.

Agaras đem đầu tôi gối lên cánh tay của hắn, con ngươi thâm thúy nhìn tôi chăm chú, giống như cảm ứng được suy nghĩ của tôi, môi kề sát trán tôi cọ xát, hít sâu mùi hương của tôi. Tôi vùi đầu vào cổ của hắn, dấn thân tiến vào bên trong mùi hương thơm ngát quen thuộc. Cảm giác thỏa mãn khiến một cỗ ủ rũ dày đặc dâng lên, mí mắt tôi không tự chủ cụp xuống, chìm đắm ở bên trong dị hương của Agaras ngủ thiếp đi.

Trong mông lung, tôi nghe thấy bốn phía lại vang lên tiếng ồn ào giao chiến.

Tôi mở mắt, phát hiện bản thân ở trong một mảnh sương mù trong biển rộng mênh mông. Nửa người dưới của tôi đã đã biến thành đuôi cá. Trên mặt biển rải rác mảnh vỡ cháy khét, máy bay oanh tạc trên bầu trời xẹt qua tiếng rít chói tai, lửa đạn giống như từng ngôi sao băng mang theo ánh lửa chói mắt rơi vào trong biển, đem nước biển nhuộm thành biển lửa địa ngục.

Bốn phía trong nước trôi nổi một loạt thi thể tàn tạ của nhân ngư cùng với nhân loại nhiều không đếm xuể, tôi kéo đuôi cá ở trong biển chạy trốn khắp nơi, tránh cho chính mình bị những mảnh vỡ không ngừng rơi xuống kia đập trúng mà trở thành một thành viên trong đó.

Trong lòng tôi cực kỳ hoảng loạn, bởi vì Agaras không ở bên cạnh tôi, tôi không tin hắn sẽ trở thành một thành viên trong những thi thể bồng bềnh kia, nhưng tôi không có cách nào để không cảm thấy sợ hãi. Tôi ở trong đám thi thể bơi qua bơi lại, mỗi một thi thể nhân ngư trôi qua bên người, tôi đều nắm lên xem xét kỹ, run rẩy ở trong biển lửa kích động hét to: "Agaras ——— Agaras ——— anh đang ở đâu?"

"Ầm ầm ầm..."

Tiếng sấm từ phía trên đột nhiên vang lên, tôi đột ngột bị giật mình, từ trong ác mộng lập tức tỉnh lại. Tôi mở mắt, nhìn thấy lúc này đã vào đêm, bầu trời phía trên đang tụ lại thành một đoàn mây đen to lớn, đó là dấu hiệu của một hồi bão táp sắp xảy ra. Tôi sờ soạng ngồi dậy, phát hiện Agaras thật sự không ở bên cạnh, xung quanh bãi đá ngầm phảng phất như là bị một cơn lốc vây quanh, vô số con chim hải âu bay thấp mà dày đặc giống như ong mật bay xung quanh tổ ong, giống như đúc cảnh tượng lần đầu tiên tôi nhìn thấy Agaras phô ra "Từ trường" của bản thân mình.

Nhưng mà cùng lần kia bất đồng chính là, tôi chú ý tới xung quanh trên mặt biển nổi lên một vòng sáng màu lam, lấy điểm nội tuyến của hình tròn làm cơ sở tạo thành một đồ án kỳ dị, nhìn qua như là một kiến trúc cổ xưa, ở trung tâm trận đồ với nhiều vòng tròn bao quanh.

Lẽ nào tôi cũng bị UFO mang đi, quái đản! Tôi từ trên đá ngầm đứng lên, tìm kiếm thân ảnh của Agaras, nhưng vào lúc này gió lớn trong khoảnh khắc liền chậm lại, chim hải âu bay tán loạn. Theo tiếng rẽ nước rầm một tiếng, bàn tay ướt đẫm bỗng nhiên từ phía sau nắm lấy cẳng chân tôi, khiến tôi giật mình. Tôi bị trượt chân về phía sau, vững vàng rơi vào trong lồng ngực kiên cố. Đuôi cá từ trong nước đúng lúc nâng lên đỡ lấy cái mông của tôi, đem tôi đặt trở về trên phiến đá ngầm.

"Dessaro..."

Giọng nói trầm thấp của Agaras vang lên ở bên tai, bàn tay nâng lên gò má của tôi, nhấc cằm tôi lên, gương mặt anh tuấn mà tôi quen thuộc gần trong gang tấc. Trong lòng tôi vẫn còn sợ hãi nhìn hắn một hồi lâu, cảm giác khủng hoảng cùng kinh hoàng còn sót lại từ trong cơn ác mộng mới từ từ rút đi. A, tôi cũng không có mất đi Agaras, hắn vẫn chờ ở bên cạnh tôi, chân thực tồn tại.

"Anh đang làm gì vậy? Em mới vừa rồi còn cho rằng anh..."

Tôi thở hổn hển, nuốt ngụm nước miếng.

"Kiểu thời tiết này có thể tăng cường sức mạnh ở 'Trung tâm sinh mệnh' của tôi, tôi đang thử nghiệm tạo một loại sức mạnh mới." Agaras nhìn mây đen đang tụ lại trên đỉnh đầu chúng tôi, nói, hắn xòe tay vào trong nước biển, tôi lập tức nhìn thấy trong lòng bàn tay của hắn nổi lên một đoàn điện lưu ánh lên màu lam, vài con cá đang bơi gặp phải điện giật nhảy ra khỏi nước, thời điểm rơi vào trên tảng đá ngầm đã phơi ra cái bụng trắng.

"Ôi trời ạ!"

Tôi trố mắt, nghẹn họng nhấc lên mấy con cá chết kia, trên người chúng nó toả ra mùi cá nướng. Agaras có thể thông qua điện áp cao thế phóng ra để đánh gục con mồi và kẻ địch, giống như một con cá chình lớn vậy. Tôi thán phục ở trong lòng, cái bụng không đúng lúc thì thầm một tiếng, chết tiệt, kỳ tích khoa học ở trước mặt kinh người như vậy mà tôi lại đói bụng. Kỹ năng này thật quá thuận tiện, hi vọng ăn đồ ăn chín được ký thác ở trên người Agaras. Tôi ngửi con cá trong tay, lại giương mắt liếc nhìn Agaras, thấy hắn đang nhìn tôi bằng ánh mắt trêu tức, dường như đối với hành vi của tôi cảm thấy khá là buồn cười.

"Mời tiếp tục luyện tập, Thủ lĩnh đại nhân của tôi!" Tôi giơ tay lên, phồng mồm trợn má hướng hắn ồn ào, một bên tiếp tục nhai thịt cá mỹ vị, vừa quan sát hắn luyện tập công kích. Tựa hồ là ở trước mặt tôi hắn khá có hứng thú biểu diễn, Agaras không ngừng dùng điện lưu đánh giết cá đang bơi, mỗi một lần hắn công kích so với một lần càng chuẩn xác hơn, một lần so với một lần khoảng cách càng xa hơn, tấn công mãnh liệt nhanh chóng, một đòn mất mạng, quả thực có thể so với uy lực của khẩu súng.

Tôi chú ý tới mỗi lần phát điện thì vảy hai bên cơ thể Agaras sẽ như cánh chim ruồi hơi rung động, điều này khiến cho tôi liên tưởng đến bắp thịt hai bên đuôi của cá chình. Cá chình điện phát điện có quy tắc như máy phát điện được sắp xếp với hàng loạt bắp thịt ở phía đuôi, những thứ kia khi ma sát thật giống như là vô số viên tiểu pin, xâu chuỗi lại sẽ phát sinh ra điện áp cực cao. Điện lưu Agaras tạo ra đại khái cũng trên nguyên lý tương tự. Thể tích của hắn so với cá chình to lớn hơn nhiều, vì lẽ đó điện áp cũng sẽ sinh ra cường độ cao hơn nhiều so với cá chình điện. Cá chình điện có thể ở trong khoảng cách ba đến sáu mét giết chết một người trưởng thành, vậy còn Agaras? Uy lực của hắn sẽ lớn đến mức nào?

Suy tư như vậy, tôi như bị quỷ thần xui khiến đưa tay ra, tính thăm dò sờ phía sau lưng của hắn, nhìn chằm chằm những chiếc vảy rung động, trên mặt lập tức cảm thấy một trận tê dại.

Agaras lập tức xoay người lại, đột nhiên đem tôi đè ngã ở trên tảng đá ngầm, hai mắt hẹp dài đột nhiên trợn lên: "Em định làm gì, Dessaro?"

"Em... Em có chút. . . Hiếu kỳ, em sẽ không thật sự sờ lên, chỉ là muốn cảm thụ một chút uy lực của anh." Tôi cười gượng, "Đương nhiên, cách một khoảng cách." Nói, tôi giơ tay lên bổ sung, tôi không có bị điện lưu của hắn làm tổn thương, "Ha, loại kỹ năng này quá tuyệt, có thể dạy cho em sao?"

"Em sẽ học được, Dessaro." Bàn tay Agaras phủ lên trên bắp đùi của tôi, lòng bàn tay còn lưu lại một chút điện lưu gây ra cảm giác tê dại, khiến cho sống lưng tôi mềm nhũn, hắn kề sát vào bên tai tôi, "Khi em chân chính có được chiếc đuôi của chính mình. Em hiện..."

Cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến một loạt động tĩnh kỳ lạ, tôi theo tiếng vang nhìn thấy trên bờ biển đối diện chếch với bãi đá ngầm sáng lên ánh lửa lẻ loi, lập tức Agaras kéo tôi vào trong nước, mượn đá ngầm che đậy, chúng tôi bơi đến gần đó. Chỗ ấy có một chiếc quân hạm, mấy trăm tên lính tụ tập ở trên cảng, mỗi một tiểu đội đều đang vận chuyển mấy chục cái rương lên trên tàu, hiển nhiên bên trong là mấy ấu tể nhân ngư.

Tôi ý thức được mấy ngày nay khả năng quân đội dự định rời khỏi hòn đảo này, thuận tiện đem những ấu tể nhân như còn lại mang đi, "Agaras!"

"Chờ bọn họ tiến vào trong biển rộng." Agaras nhìn chằm chằm về phía kia, hơi mở miệng, lộ ra răng nanh trắng toát.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top