ZingTruyen.biz

Chu Thien Than Mau Tai Ha Gioi Khu Hoi Than Vi

Huyền Ngọc cười nhẹ một cái, sắc mặt liền trở nên trầm ngâm nhìn xuống nữ tử đang cực kì hoảng sợ dưới kia.

Người nữ tử đó thực lực không mạnh chỉ là một Đoạn Thể cảnh không hơn, không kém. Thể nội pháp lực so sánh với Đoạn Thể cảnh khác thì cũng vào loại tầm thường nhất. Nếu là thông thường sẽ không ai để ý tới, thế nhưng đó là nếu nàng không sinh ra với Vĩnh Hằng Hàn Âm Chân Thể!

Nhưng nếu chỉ có vậy Huyền Ngọc sẽ không ra tay, vì với nàng và Huyền Thị Thần Tộc thì đây chỉ là một cái chân thể nhỏ nhoi, không đáng chú ý. Nhưng không đơn giản vậy, sâu trong người nữ tử chính là hỗn độn khí! Một tia hỗn độn khí cực kì trọn vẹn! Nữ tử đó vậy mà là Tiên Thiên Thần Cách Thánh Thể!

Tiên Thiên Thần Cách Thánh Thể chính là bài danh thứ hai mươi hai bên trên Tiên Thiên Hỗn Độn Thể! Trời sinh Thần Cách! Vừa sinh ra chính là một vị thần linh! Đó là nếu nữ tử đó tiếp nhận Thần Đạo từ lúc được sinh ra, tội rằng nữ tử đó lại sinh ra ở hạ giới! Nơi hoàn toàn không có linh khí Thần Đạo! Thế nên nàng ta không thể nào trở thành thần!

Huyền Ngọc giơ tay trực tiếp ra giá, không cần Thanh Y Chí Tôn:

"Năm mươi mảnh thần ngọc"

Lời nói âm trầm, thể hiện chính là sự chán chường. Thế nhưng sự chán chường này của Huyền Ngọc đã đánh đổ không biết bao nhiêu năng lực suy nghĩ, năm mươi khối thần ngọc dù là thần triều cũng khó khăn móc ra. Phải biết Thái Hoàng Thần Triều chỉ có hơn một nghìn khối! Không nhiều hơn được. Nàng một lần xuất năm mươi khối thì chỉ có thế gia và thánh địa mới tiếp tục tranh được.

Bên ngoài, không ít ánh mắt cực kỳ khó hiểu nhìn về phía phòng chữ "Thiên 1" hoài nghi nói:

"Nàng ta là nữ tử, mua một cái Vĩnh Hằng Hàn Âm Chân Thể về làm gì?"

"Tận năm mươi khối thần ngọc, đây là bại gia mà!"

"Ngươi thì biết gì! Thần Cơ điện hạ chính là đích nữ của Huyền Tộc Thần Chủ! Năm mươi khối thần ngọc thì tính là gì?"

......

Nàng căn bản không quan tâm những người khác nghĩ gì, nàng chỉ quan tâm thu phục được cái Tiên Thiên Hỗn Độn Thể này thì sau này chính là trợ lực cực lớn của nàng! Trong mắt nàng lợi ích lâu dài vẫn tốt hơn lợi ích ngắn ngủi.

"Ngân Thị.... Rút khỏi đấu giá lượt ba..."

"Phong Tộc cũng rút"

"Tần Tộc cũng rút"

"Hàn Tộc cũng rút"

Chỉ trong chốc lát mười phòng chữ Thiên đầu tiên đã rút khỏi đấu giá, đây không phải họ không đấu tiếp được mà là đang nể mặt Huyền Ngọc. Nếu Huyền Ngọc đã muốn mua thì chính là nàng sẽ dùng mọi cách để có được, nếu dám tranh với nàng thì nàng không tiếc thay một cái thế gia khác... Đến cùng hiểu rõ cách hành sự của vị Thần Cơ này các thế gia chủ tử cũng không phải kẻ ngu đi khiêu khích...

"Năm mươi lăm khối thần ngọc!"

Hội trường chấn kinh, không ngờ có kẻ còn dám ra giá tranh với vị Thần Cơ này.. Là đang chán sống?

Phòng chữ "Thiên 20" lên tiếng:

"Dù biết người là Thần Cơ điện hạ, nhưng đây cũng là người ta muốn, chỉ có thể miễn cưỡng cũng Thần Cơ điện hạ tranh đoạt"

Là một chất giọng nam tử trầm, qua lời nói có thể đoán được là một Pháp Vực cảnh. Thế nhưng nội tình thâm hậu cực vững chãi, tính trong lớp trẻ cũng là hiếm thấy. Huyền Ngọc cũng cười nói:

"Đấu giá là vậy."

"Ngươi có thể tranh thì cứ thử"

Nàng lên giơ tay tiếp tục ra giá:

"Hai trăm khối thần ngọc"

Vẫn như cũ giọng nói bình thường đến cực điểm, vô số thế lực không nhịn được mà thở gấp, hai trăm khối thần ngọc chính là tài nguyên đủ để nâng lên cả chục cái nhất lưu thế lực! Vậy mà chỉ dùng để mua một cái chân thể!

Phòng chữ "Thiên 20" tiếp tục lên tiếng cùng Huyền Ngọc tranh phong:

"Hai trăm hai mươi lăm khối!"

"Ba trăm"

"Ba... Ba trăm.... Hai mươi..."

"Năm trăm!"

Nam tử trong phòng chữ "Thiên 20" vẫn là hộc máu rồi, năm trăm khối thần ngọc hắn không chịu nổi số tiền này. Lớn đến mức khiến người ta tuyệt vọng. Hắn im lặng, thông báo rút khỏi tranh đoạt. Thái Phong hướng phòng chữ "Thiên 1" hành lễ nói:

"Nếu đã vậy nữ tử này là của Thần Cơ điện hạ!"

Nàng không trả lời chỉ trực tiếp đưa ra ngoài một cái nhẫn không gian bên trong chứa năm trăm khối thần ngọc, đồng thời đưa tay nặng nữ tử kia vào trong phòng "Thiên 1".  Các thế lực vẫn đang cực kì rung động, năm trăm khối thần ngọc.... Chính là đủ để mua năm mươi cái nhất lưu thế lực... Làm sao bọn hắn không sợ cho được.

Nhìn thấy màn này, Thái Phong biết là không tiện lên món đồ thứ tư. Chỉ là dừng lại cho đến khi tất cả bình tâm trở lại.

Bên trong phòng chữ "Thiên 1". Huyền Ngọc cao cao tại thượng ngự trên thần tọa, phảng phất như một vị nữ đế cao thượng nhìn xuống kẻ hầu của mình. Nữ tử kia vẫn chưa hết hoảng sợ:

"Nữ tử... Nữ tử..."

Huyền Ngọc lặng nhìn người trước mắt mình, cảm thấy tiếc, chính là tiếc của, đồ vật của mình bị hành hạ đến đạo tâm mém tí là vỡ ai mà không tiếc! Nhưng nàng không thể hiện ra mặt, từ từ nói:

"Không cần sợ, bổn cung không làm hại ngươi"

Thanh Y Chí Tôn bên cạnh run người, hắn hoảng sợ vì Thần Cơ điện hạ cao cao tại thượng trong mắt hắn chính là đang ôn nhu với một nữ tử khác!

Chỉ là hắn nghĩ quá xa, Huyền Ngọc chính là đang tiếc cho đồ vật của mình! Chính là tiếc của không hơn không kém mà thôi.

"Nữ tử...."

"Ngươi tên?"

"Nữ tử... Không có..."

Nữ tử kia bây giờ quần áo tàn tạ cực điểm, sợ hãi kinh hồn. Thế nhưng Huyền Ngọc đặt một tay lên xoa đầu nàng nói:

"Vậy từ giờ ngươi lấy họ ta, gọi là Huyền Vân."

Nhận thấy sự ấm áp này, nữ tử kia nhìn lên vị nữ đế cao cao tại thượng trước mặt, trong lòng ghim xuống một ý nghĩ...

"Người này... Vĩnh viễn là chủ nhân của ta..."

Dù chỉ suy nghĩ một chút, nhưng trong đầu nàng khắc lên một cái tên - Huyền Ngọc, chính là người mà nàng phải hầu hạ và tuân mệnh đến cuối đời, dù có chết!

"Huyền Vân... Đa ta chủ nhân"

Huyền Ngọc cười một cái, sâu trong ánh mắt là sự thỏa mãn. Thu phục kẻ mà đạo tâm của hắn đang trên vờ vực phá vỡ thì chỉ cần cho hắn chút ấm áp là được...

"Tốt lắm. Đứng dậy đi"

"Thanh Y đưa nàng ta đi thay y phục, từ giờ nàng ta là người hầu trực tiếp của ta!"

Thanh Y Chí Tôn bị một màn này dọa sợ, nhưng vẫn nhanh chóng bình tâm hướng Huyền Ngọc thi lễ:

"Lão thần đã hiểu!"

Huyền Ngọc gật đầu, trở lại trên thần tọa, sắc mặt trở lại vẻ âm trầm. Lúc này, cũng là lúc mà trường đấu giá sôi nổi trở lại, bắt đầu vào món thứ tư!

Thái Phong vẫn như cũ đứng trên sân khấu, kim quang chói lóa, hưng phấn nói:

"Chào mừng các vị đến món đồ thứ tư!"

Người nữ tì trong tay mở ra rương bảo, kim quang lập tức chiếm hết không gian biến trận pháp không gian từ màn đêm thành buổi bình minh! Càng làm người ta thêm nể sợ chính là chiến ý phát ra từ đó! Quá mạnh! Mạnh đến mức khiến người ta vô lực!

"Đây là Thiên Thánh Thần Thương! Là món trang bị toàn vẹn Nguyên Khí cực bảo!!!"

Giới thiệu ngắn gọn súc tích, dễ dàng dễ hiểu, không cần nhiều lời càng khiến người ta nể sợ. Có lẽ trừ phòng "Thiên 1" thì các phòng khác đã động muốn mua:

"Để tăng tính kích thích! Giá khởi điểm của món Thánh Khí này là.... Ba cân linh thạch hạ phẩm!!"

Cả khán đài bùng nổ! Đây là cơ hội ngàn năm có một để sở hữu Nguyên Khí!!

"Một khối thần ngọc!"

"Năm khối!"

"Mười lắm khối!"

"Hai mươi lăm khối!"

"Năm mươi khối!"

"Sáu mươi!"

"Sáu mươi tám!"

"Bảy mươi lăm!!"

"Một trăm khối!!!"

.....

Chỉ trong chốc lát con số đã vượt qua trăm khối thần ngọc, đây là các đại thế lực dốc hết vốn luyến, nói là tất cả chứ số tiền lớn thế này chỉ có các thế gia chèo chống nổi, căn bản mấy cái nhất lưu thế lực không chịu nổi tổn thương này.

Lí do cho sự điên cuồng chính là ở độ quý hiếm ở Nguyên Khí! Đại lục Thần Diễn phân chia vũ khí thành Phàm bảo, Linh bảo, Pháp bảo, Địa bảo, Thiên bảo, Chí bảo và Nguyên Khí hay còn gọi là Nguyên Khí cực bảo. Dù là đệ nhất thánh địa Thứ Thần Giáo chỉ có bốn kiện, Linh Thần Tông chỉ có hai kiện, Thiên Thần Giáo chỉ có bốn kiện, Vạn Pháp Môn càng chỉ có một kiện! Các Thế gia cũng nhờ có lượng Nguyên Khí ngang với thánh địa mới có thể giữ thế cân bằng trên đại lục! Tức là nói chỉ cần có Nguyên khí chính là có thể thành thánh địa! Loại mị hoặc này được mấy ai thoát được, ngay cả thế gia cũng chỉ có thể cố gắng toàn lực thu về. Các thiên kiêu trẻ tuổi thì lo rằng vị Thần Cơ mà ngay cả bọn họ cũng không biết địa vị cao đến ngưỡng nào có ra tay không, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.

Nhưng các lão cường giả thì khác thì không đồng dạng, họ chắc chắn Huyền Ngọc sẽ không ra tay, vì ngoại trừ thiên địa tạo thành, Nguyên khí còn có thể đạt được do Huyền Thị Thần Tộc tạo ra, Huyền Tộc nắm trong tay phương pháp tạo ra Nguyên Khí! Trong trận hạo kiếp năm xưa, quân binh Huyền Tộc không chịu một chút thương vong nào chính là do trang bị Nguyên khí khắp người!! Vì thế kiện Nguyên khí này chắc chắn không rơi vào mắt Huyền Tộc Thần Cơ!

"Bảy nghìn khối thần ngọc!!

Ầm!

Số lượng này triệt để khiến rất nhiều người thậm chí các thế gia cũng có chút lung lay, quá lớn. Hàn Tộc không hổ là nhất đại tộc vị sở hữu mấy đạo khoáng mạch thần ngọc, ngay cả số lượng này Phong Lâm cũng có chút nheo mắt, hắn vẫn có thể ra giá nhưng đáng không? Nguyên khí quý giá là thật, Phong Lâm có thể thu về là thật! Thế nhưng tốn hơn bảy nghìn khối thần ngọc chỉ để mua Nguyên khí hạ phẩm chính là không đáng. Hắn quyết định không ra giá nữa.

"Bảy nghìn khối thần ngọc lần 1!"

"Bảy nghìn khối thần ngọc lần 2!"

"Bảy nghìn khối...."

"Bảy nghìn hai trăm khối thần ngọc!"

Phong Tộc không tranh thì Tần Tộc tranh! Tần Hạo còn có trong tay khoáng mạch của Đệ nhất chân truyền Thiên Thần Giáo đây cũng là đãi ngộ mà các thánh địa khác không so được, cực hạn của Tần Hạo chính là hơn một vạn khối!

"Tần huynh chính kà muốn tranh tiếp?"

"Hàn huynh không tranh được thì để ta nhận?"

Hai đại thế gia chính thức bước vào tranh đoạt, Phong Lâm bên cạnh trầm ngâm. Trong đầu truyền ra một đạo thanh âm:

"Hai vạn! Con có thể dùng hai vạn khối! Đó là cực hạn! Dùng nó đem Nguyên khí về đây"

Phong Lâm mỉm cười nói:

"Gia gia! con minh bạch!"

Thanh âm kia tắt đi, trước khi tắt còn để lại một câu:

"Tốt"

"Phong Tộc! Chín nghìn khối!"

Tất cả nhìn về phía Phong Lâm, xem ra Phong Tộc xuất tay rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz