ZingTruyen.Top

Charm

First

banhqui111

Mặc cảm - chà đạp.
Sự yêu thương, lòng căm thù.
Tha thứ và...
trả giá.
Tín ngưỡng của em, em yêu nàng biết nhường nào.
Minjeong là một đứa trẻ cứng đầu. Ở trại tế bần ngày bé, em sẽ luôn bò dậy cho dù bị bọn trẻ đẩy đau đến cỡ nào, ở bên cạnh Jimin, những đau thương ngọt ngào mà nàng mang đến luôn cố giết chết em từng ngày, đau đến mức em ngỡ như nếu nàng lại thực hiện nó lần nữa, em sẽ sống không nổi mất.
Nhưng mà, Minjeong đã vượt qua, hàng trăm lần như vậy. Jimin và thứ tình cảm chết tiệt của nàng không thể giết chết em, chỉ có em mới đủ bản lĩnh giết chết chính mình.
- Em sẽ không buông tay đâu!
Bởi vì em là của nàng, kể từ khi nàng nhặt em về từ cái bãi tha ma mà em luôn là kẻ yếu đuối và bị vứt bỏ.
- Không! Em nói gì vậy? Đừng làm chuyện ngu ngốc nữa. Là do chị! Em không yêu chị theo cách tự nhiên, chị cũng đã dùng ngải với em. Đừng yêu chị nữa, hãy ghét chị đi được không?
Minjeong không nghĩ Aphrodite vĩ đại của đời mình lại chơi cái trò bùa ngải với một kẻ thấp kém như em đâu, Jimin có nhiều thứ hơn là một nô lệ bé nhỏ suốt ngày chỉ biết lởn quởn quanh nàng, nhưng ít ra điều này cũng khiến em cảm thấy mình có giá trị với nàng, dù chỉ một chút.
Để em nói chị nghe... tình yêu là gì.
Lưỡi dao găm chặt vào lòng ngực phập phồng, xỏ xiên qua trái tim nóng bỏng chỉ cất chứa mỗi bóng hình nàng.
Đêm đông rét lạnh hôm ấy, Jimin cảm thấy cõi lòng tưởng như chai sạn này, chết đi lần nữa. Vậy mà người yêu nàng chỉ cười, mãn nguyện vì được hi sinh vì nàng, vì được giải thoát.
- Cuối cùng thì... chúng ta cũng chẳng thể ngăn được định mệnh.
Minjeong vẫn thanh thản cười đùa như thể em đang rất vui, nhưng sự tiếc nuối ẩn sâu trong đôi mắt đen láy kia thì lại không biết nối dối.
Hẳn là kiếp trước em phải gây nhiều tội nghiệt lắm, cả Jimin nữa.
Em chỉ mới được yêu - một tình yêu xuất phát từ cả hai phía một cách tự nguyện, giờ đây thì đến cả chạm vào gương mặt xinh đẹp kia cũng khó khăn làm sao, sinh mệnh chết tiệt này sắp phải trả lại cho nàng rồi.
Em và nàng không có lỗi, đúng không?
Sao lại đối xử với bọn em như vậy?
- Chị rất tồi đó Yu Jimin... nhưng em sẽ không bao giờ thích kẻ khác, chị hiểu không?
Minjeong chưa bao giờ là một kẻ mộng mơ, thực tế tàn nhẫn luôn giẫm đạp lên những mong muốn hèn kém của em, em biết tình trạng của mình rõ hơn bất kì ai, cũng như biết được việc dù Jimin có gào khóc hay gọi tên em bao nhiêu lần đi nữa thì mọi chuyện cũng không thể nào thay đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top