ZingTruyen.Top

[BJYX] Bác Quân Nhất Tiêu là thật đó!!!!

Say?

_tuthanh_


Hôm nay, là một ngày đẹp trời. Trời trong xanh gió mát thoang thoảng, không khí lại mang theo cái sức hấp dẫn của mùa hè oi bức sắp đến. Ở trường đại học WX, lúc 7h rưỡi sáng là lúc học sinh trong trường đang chuẩn bị cho tiết học đầu tiên. Người phụ trách trực cổng hôm nay là Phó hội trưởng Hội học sinh - Vương Nhất Bác, sinh viên khoa Nghệ thuật năm 2, là người lạnh lùng, học giỏi, tài năng của trường.

Sắp tới lúc cậu chuẩn bị quay mặt lại đi lên lớp, thì từ đằng xa, một bóng hình của nam thanh niên chạy đến.

'Chậc. Lại muộn rồi. Ôi. Tại sao cái tên này lại trực hôm nay chứ?'

Tiếng lòng của anh thanh niên vang lên khi thấy bóng dáng cậu trước cổng trường. Ôi, thật xui xẻo cho tấm thân này. Từ nay mày xác định không yên ổn rồi.

"Tiêu Chiến! Đi trễ! Trừ điểm. Ra chơi lên phòng hội trưởng gặp tôi!"

"Ò. Biết rồi."

'Lên thì lên. Lên đó rồi em làm gì anh, anh mách hội trưởng!"

Thế là, người thanh niên họ Tiêu tên Chiến ấy đi một mạch lên phòng học, không thèm để ý đến cậu phía sau lưng mình đang nhếch mép. Àyyyy, mà đừng ai nói là anh Chiến của tô.. à không của YiBo là sinh viên cá biệt nha. Đừng ai nói nha.

Vì đó đương nhiên là sự thật rồi, nói hay không thì sự thật cũng hiển nhiên đâu cãi lại được. Anh ấy năm nay là sinh viên năm 3 khoa Thiết kế, đẹp trai, con nhà giàu, lại còn hòa đồng. Ai ai cũng thích anh hết trơn á, đương nhiên nếu có người nào đó không giữ là mất như chơi. Mà tại sao lại là cá biệt thì.. tại vì anh ấy thường xuyên đi học trễ, lên lớp thì bày trò cho các bạn chơi đến nỗi thầy cô cũng phải bó tay. Bù lại là anh học rất giỏi, luôn đứng đầu toàn khoa, nên việc tha thứ là không còn gì để nói.

Vào giờ ra chơi, Nhất Bác không thấy Tiêu Chiến đến gặp mình liền đi lại lớp tìm. Trên đường đi ai cũng phải ngước nhìn cậu. Vì cậu đẹp trai, vì cậu là hội phó, và cũng vì tò mò.. tò mò sao cậu lại đến khoa mà mình không học.

Đến nơi nhìn xung quanh lớp nhưng không thấy cái bóng dáng con thỏ muốn tìm. Hơi thất vọng định đi thì phía sau cậu vang lên giọng nói mềm mại nhưng khiến cậu sởn gai ốc

"Ý. Nhất Bác. Đến đây làm gì vậy? Tìm chị à?"

À. Ra đó là Trần Mỹ Liên - đàn chị đang theo đuổi cậu. Cô ả chạy đến khoác tay Nhất Bác, dùng giọng nũng nịu nói với cậu

"Ayda. Nhất Bác à. Người ta đợi anh lâu lắm đó. Sao giờ này anh mới tới vậy? Hay anh muốn đi hẹn hò với em lắm rồi sao~~"

Câu nói đó khiến mọi người đều phải nổi da gà. Nghĩ sao ở đây làm trò vậy? Đây là trường học, không phải khu tiếp gái, có được không đây? Đúng là làm trò con bò mà con chó cũng không thèm để mắt. Đa số ai ở đây cũng ghét ả. Vì ả chuyên môn đi gạ gẫm con trai nhà người ta, luôn đánh cắp ý tưởng làm bài, luôn bắt nạt nữ sinh khác... Con ả đàn bà vô liêm sỉ!

Và, câu nói đó cũng đã lọt vào tai của một người họ Tiêu nào đó. Bất ngờ, hơi hoảng loạn một chút, không sao nhỉ. Nghe lời nói của ả thì hình như cậu và ả đang.. hẹn hò??!!

Nước mắt rơi.. nước mắt hòa tan trong không khí.. rồi biến mất trước khi rơi xuống đất.. anh khóc rồi.. Tiêu Chiến khóc rồi. Chỉ vì một câu nói mà anh khóc. Đau lòng quá mà. Ai mà không buồn khi biết người mình yêu đang hẹn hò chứ. Anh là con người, nên biết đau biết khóc là chuyện bình thường mà.

Khi Tiêu Chiến chuẩn bị lên phòng hội trưởng thì thầy Mạc gọi anh nhờ anh làm giúp tí việc. Lúc Tiêu Chiênq đi lên phòng thì gặp hội trưởng, anh ấy nói "Nhất Bác đi tìm em rồi!" thì anh cũng lập tức đi về. Ai mà ngờ được lại nghe câu nói đó.   (Anh ơi hiểu lầm rồi mà 😢😢)

Giây phút anh quay đi thì bên phía Nhất Bác cũng có động tĩnh. Nhất Bác gạt tay ả ra thật mạnh, mạnh đến nỗi ả sắp té (sao không té luôn đi), rồi cất cái giọng trầm khàn, không kém phần lạnh lùng kia lên và bước đi theo hướng anh chạy

"Tôi có người yêu rồi. Ngày mai. Đuổi học!"

Lúc nãy cậu thấy anh trong đám đông, cũng thấy anh đã rơi nước mắt và điều đó khiến cậu rất đau lòng. Vội bước đi theo anh, cậu không muốn người này hiểu lầm, không muốn người này phải rơi nước mắt nữa.

"Tiêu Chiến! Anh đừng đi!"

Đi tới kéo tay anh đến một góc nơi sân trường. Cậu ôm người nọ vào trong lòng, sợ, sợ anh đau lòng, sợ anh hiểu lầm mà không để ý tới cậu

"Anh đừng để ý. Đó là hiểu lầm thôi. Đừng khóc, em đau lòng nha."

"Em nói.. hức.. em nói là em chỉ yêu anh.. hức.. nhưng.. nhưng.. lúc nãy em.. hức.."

"Được rồi. Là em sai. Được chưa? Anh đừng khóc. Em chỉ yêu anh. Không yêu ai hết."

"Thật.. hức.. thật không..?"

"Tất nhiên. Em yêu anh mà. Nếu không em cũng không đặt anh dưới thân mình đâu."

"....Vô sỉ!!!!"

"Hahaha. Được rồi bảo bối. Em yêu anh. Mãi mãi yêu anh. Không dối lòng."

Không hiểu lầm nữa rồi. Bảo bối của Vương Nhất Bác này đúng là ngoan mà.

"Tiêu Chiến!! Hình như em say rồi!"

"Hả?? Say?? Em say nắng rồi hả? Mau.. mau đi vào trong nào. Ôi trời đứng ngoài nắng này say là đúng rồi. Đi mau."

"Không phải. Em say anh rồi. Làm sao để em hết say anh đây?"

"..."

"Cái đồ cún con này! Từ bao giờ mà em biết nói mấy lời này vậy?"

"Từ lúc say anh. Từ lúc nhìn thấy nụ cười của anh. Từ lúc em yêu anh."

"...ừm.. anh cũng yêu em!"

Họ quen nhau từ lúc bắt gặp nụ cười của anh, từ lúc cậu trừ điểm đi trễ của anh. Gặp nhau đúng thời gian đúng thời điểm, họ đã ở bên nhau suốt khoảng thời gian này. Gặp rồi nhớ, nhớ rồi yêu, yêu rồi bày tỏ, bày tỏ để bên nhau suốt đời. Trao nhau nụ hôn nhẹ nhàng, cánh môi chạm nhẹ như nâng niu đối phương.

.
.
.
.

"Cắt!!"

"Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác làm tốt lắm. Cảm ơn hai người đã hợp tác. Mong sau này chúng ta có cơ hội hợp tác lần nữa."

"Vâng. Đạo diễn. Tôi---"

"Xin phép chúng tôi đi trước. Có việc. Chiến ca đi thôi."

"Hẹn gặp lại."

Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến ra xe. Cho xe chạy một mạch về nhà trước sự khó hiểu của anh

"Nhất Bác. Đi đâu mà gấp vậy?"

"Về nhà. Ba mẹ chúng ta kêu đi chuẩn bị kết hôn nhanh kìa."

"Ồ. Vậy về thôi."

Vào tuần sau là sẽ đến ngày kết hôn của Nhất Bác và Tiêu Chiến - hai đại minh tinh đang hot bây giờ. Vào tháng trước, họ đã công khai chuẩn bị kết hôn với đối phương trên weibo. Điều đáng mừng là ai cũng chúc mừng cho họ, vui mừng, xúc động, hay ghen tị,.. mỗi cảm xúc đều có. Vì thế, bước sang tuần sau, một cặp phu phu của giới giải trí sẽ được mọi người công nhận. Thật mừng cho hai anh...


____________

Lần này không té xe. Tin tui đi 😤😤

Mấy bạn đọc 5 chap thì ít nhất cũng cho tui 1 ⭐ đi nè. Tui buồn lắm á 😢

Đã đăng tải: 17/4/2020
Beta: 13/5/2020

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top