ZingTruyen.Asia

[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu

Chương 22

tieulaoban108

Quý Lan quá dễ dàng hấp dẫn tà ám, Lâm Đoản Đoản vẫn luôn tìm một biện pháp để giải quyết, đúng là Lâm Đoản Đoản rất mạnh nha, nhưng nàng không có khả năng một ngày 24 tiếng đồng hồ đều dính ở trên người Quý Lan.

Quý Lan có công tác của Quý Lan, nàng cũng phải kiếm tiền nuôi gia đình.

Như vậy thời điểm không có nàng, vạn nhất xảy ra chuyện gì biết làm sao bây giờ?

Quý Lan là nhân loại nàng dưỡng, làm miêu miêu tất nhiên là phải có trách nhiệm, hoặc là không dưỡng, nếu đã dưỡng liền phải phụ trách đến cùng.

Hiện tại có viên tiểu hạt châu này, an toàn của Quý Lan liền tăng lên rất nhiều.

Thời điểm Quý Lan ở trong phòng bếp bận việc, Lâm Đoản Đoản đang liếm liếm lông, nàng do dự thật lâu, cuối cùng từ trên cái đuôi nhòn nhọn kéo xuống một ít lông, xoa xoa thành một sợi dây thừng tinh tế, đến lúc đó để Quý Lan dùng lông mao của nàng, đem hạt châu buộc ở trên cổ tay.

Sau khi kéo xong, Lâm Đoản Đoản nhìn chằm chằm cái đuôi của mình cảm thấy chính mình trọc đi rất nhiều, liền ủy khuất ba ba, ôm cái đuôi ở nơi đó liếm liếm.

Ai, dưỡng nhân loại thật mệt.

Nhưng nàng là một con Tiểu Miêu Miêu có trách nhiệm, mới sẽ không giống như những nhân loại kia, một bên chửi đổng mèo hoang, một bên vứt bỏ miêu miêu do chính mình dưỡng.

Vô luận có phải nhân loại hay không, đều khó tránh khỏi sẽ sinh ra ý tưởng dưỡng sủng vật, nhưng nếu như ngươi không có cách nào gánh vác được hắn cả đời, liền không cần bởi vì nhất thời hứng khởi, mà đi dưỡng một cái sủng vật.

Đây là đạo lý mà Tiểu Miêu Miêu hiểu.

Lâm Đoản Đoản buộc thành cái lắc tay cho Quý Lan xong, sau đó liền yên tâm hơn nhiều, chờ cơm nước xong xuối, lại cầm một tấm thẻ ra cho Quý Lan.

Tiểu Miêu Miêu khí thế hừng hực, so với Quý tổng còn giống một cái bá tổng hơn: "Tiêu vặt tiền, cầm lấy xài đi!"

Quý Lan còn chưa bao giờ trải qua cảm giác được người ném thẻ cho xài đâu, cảm giác thập phần mới mẻ, sau khi tiếp được thẻ do Tiểu Miêu Miêu cho, do dự một chút, sau đó nói: "Vậy...... Cảm ơn Đoản Đoản?"

Hiện tại Tiểu Miêu Miêu không ở nguyên hình, nếu như ở nguyên hình, khả năng là cái đuôi nhỏ trơ trọi liền muốn dựng lên đến bầu trời đi, rõ ràng thực kiêu ngạo, nhưng Tiểu Miêu Miêu lại muốn cưỡng chế làm bộ rụt rè: "Về sau ta sẽ kiếm càng nhiều tiền tới dưỡng ngươi."

Bộ phim mới của nàng lập tức liền muốn khởi động máy, ở bên trong còn đầu hơn 500 vạn nha, Tiểu Miêu Miêu thực mong chờ đến lúc đó lại có thể kiếm một đống tiền.

Bộ phim truyền hình đầu tiên của nàng, nàng chỉ diễn một cái vai phụ, đạo diễn cũng từng thương lượng qua, hỏi nàng có muốn tham gia tuyên truyền hay không, nói trắng ra chính là đi theo đoàn phim cùng nhau quay gameshow gì đó.

Lâm Đoản Đoản đối với phương diện này không có hứng thú, liền cự tuyệt.

Nàng kiếm đủ tiền trả cho Quý Lan rồi, còn nhiều kiếm lời được không ít, sau khi có thể dưỡng được nhân loại trong nhà, liền không làm thêm việc gì nữa, chỉ an tĩnh chờ phim mới khởi động máy.

Hiện tại đạo diễn còn đang tuyển diễn viên đây, chờ tất cả nhân vật đều tuyển xong, liền sẽ thông tri những người khác thời điểm khởi động máy.

Một mình Lâm Đoản Đoản ở nhà thực nhàm chán, sau khi ngây người được hai ngày liền không chịu nổi nữa, một hai phải cùng Quý Lan đi công ty, muốn nhìn một cái thường ngày Quý Lan công tác là cái bộ dáng gì.

Vì thế, sáng sớm hôm sau, sau khi Quý Lan thu thập chỉnh tề đi công ty, nhân viên trong công ty theo bản năng đều quay đầu nhìn nàng, không vì cái gì khác, liền bởi vì trong túi của nàng, thường thường sẽ có một cái đầu nhỏ của Tiểu Miêu Miêu dò ra ngoài.

Quý Lan khí chất thanh lãnh, làm việc sấm rền gió cuốn, nhân viên trong công ty đều biết phong cách của tổng tài bọn họ là cái dạng gì, kết quả hiện tại là như thế nào?

Chỉ miêu nho nhỏ kia, nhan sắc rõ ràng là một con tiểu quất miêu, lông mao mềm mại, đôi mắt to tròn, hai chỉ móng vuốt nhỏ phấn nộn nộn đáp ở bên cạnh túi tiền, bọn họ ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy thịt lót mềm mại của Tiểu Miêu Miêu.

Tiểu nãi miêu là trân bảo lớn nhất ở trên thế giới này, không ai có thể nhìn thấy một con Tiểu Miêu Miêu đáng yêu vô tội lại mềm mại như vậy, mà có thể nhẫn tâm được.

(Tiểu nãi miêu : mèo con.)

Đặc biệt là chỉ tiểu nãi miêu đáng yêu này, theo chân tổng tài nhà bọn họ khí chất hoàn toàn không ăn khớp, nhưng mạc danh lại có một loại tương phản đáng yêu.

Vì thế nhóm nhân viên ngày thường rất sợ hãi tổng tài nhà mình, hôm nay chẳng những thường xuyên đi xem Quý Lan, thậm chí ngay cả chuyện đi đưa báo cáo các loại vào văn phòng tổng tài, cũng bắt đầu cướp nhau làm.

Người đầu tiên thành công chui vào trong văn phòng tổng tài chính là bí thư Tiểu Điền, nàng làm bộ bình tĩnh mang theo báo cáo tài vụ của quý này, liền vào văn phòng, vốn dĩ cả người còn đang rất bình tĩnh, dù sao ở ngoài cửa đã tự chuẩn bị tâm lý cho chính mình rất nhiều lần, sau khi vào văn phòng......

A a a a a! Hảo đáng yêu a!

Chỉ tiểu quất miêu mềm mại kia hiện tại đã không còn ở trong túi nữa, mà đang ghé vào trên bàn công tác của Quý Lan, dùng móng vuốt nhỏ khảy cái bút Quý Lan dùng để ký tên.

Một đoàn nho nhỏ mềm mại, làm trái tim người xem đều muốn hoá thành nước, nếu chỉ nhìn một con Tiểu Miêu Miêu đáng yêu thôi, thì bọn họ không có khả năng sẽ hưng phấn như vậy, càng làm cho bọn họ hưng phấn chính là, Tiểu Miêu Miêu vẫn luôn cùng Quý Lan hỗ động.

Quý Lan tuy rằng bận công tác, vội đến đầu cũng không nâng lên, nhưng qua một lát sẽ mở ra ngăn kéo, từ bên trong lấy ra đồ ăn vặt đã chuẩn bị riêng cho Tiểu Miêu Miêu, đưa cho chỉ Tiểu Miêu Miêu kia.

Tỷ như bánh quy nhỏ a, miêu tiên điều a, còn có thức uống chuyên cung cấp sinh khẩn có lợi cho miêu miêu uống nữa, thời điểm công tác mệt mỏi liền vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng loát loát cái cằm của Tiểu Miêu Miêu.

Thậm chí nàng còn may mắn thấy được chỉ Tiểu Miêu Miêu siêu cấp đáng yêu kia, duỗi hai chỉ móng vuốt nhỏ phấn nộn nộn, ôm lấy cánh tay của Quý Lan, cọ tới cọ đi.

A! Nàng muốn ngất xỉu!

Sao lại có thể đáng yêu như vậy nha! Quá phạm tội!

Bí thư tiểu thư ôm báo cáo, đứng ở cửa anh anh anh, nửa ngày cũng không nhích được một một bước, Quý Lan ngẩng đầu nhìn nàng một cái: "Đứng ở nơi đó làm cái gì?"

Lúc này bí thư mới phản ứng, vội vàng đem đồ vật đưa tới: "Quý tổng, đây là báo cáo quý này của công ty......"

Bí thư một bên blah blah nói công tác, một bên trộm nhìn Tiểu Miêu Miêu, kết quả đối diện với hai mắt trong suốt tựa như trời quang của Tiểu Miêu Miêu.

Hô hấp dần dần khó khăn, muốn chết muốn chết!

Ngày hôm nay có khả năng nàng sẽ bị manh chết ở chỗ này! Còn hảo bí thư tiểu tỷ tỷ trên phương diện công tác năng lực thực không tồi, cho dù đang bị manh đến choáng váng, vẫn thành công hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Chờ sau khi nói xong, nàng thật sự không nhịn được, thật cẩn thận hỏi Quý Lan: "Tổng tài, đây chính là mèo ngươi nuôi sao? Thoạt nhìn hảo đáng yêu nha, tên gọi là gì? Là mèo đực hay là mèo cái? Mua ở nơi nào vậy? Ta cũng muốn đi mua một con tiểu miêu đáng yêu như vậy để nuôi!"

Sau khi nàng hỏi xong, theo bản năng nói một chút, đại khái là lo lắng Quý Lan sẽ sinh khí, chủ yếu là vì trong thời gian công tác Quý Lan không thích nhân viên nói chuyện ngoài lề, nàng còn vô nghĩa nhiều như vậy.

Vì thế bí thư thực lo lắng sẽ bị Quý Lan răn dạy, trong nháy mắt ánh mắt đều có vẻ đáng thương lên.

Nhưng ngoài dự kiến của nàng chính là, Quý Lan không có răn dạy gì nàng cả, ngược lại mặt vô biểu tình nói: "Mua không được."

"A?" Bí thư tiểu tỷ tỷ trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng.

Quý Lan bổ sung một câu: "Muốn mua một con đáng yêu giống như vậy, ngươi mua không được."

Bí thư:......

Quý tổng! Ngươi OOC rồi đầy đất a! Mau nhặt nhặt!

(OOC : Là từ viết tắt của Out of character, nghĩa là nhân vật trong truyện xử sự khác với tính cách vốn có của họ ở bên ngoài.)

Nhưng Tiểu Miêu Miêu lại được Quý Lan lấy lòng, đó là đương nhiên, trên đời này sao có thể tìm được một con Tiểu Miêu Miêu đáng yêu giống nàng được? Không tồn tại!

Bí thư tiểu tỷ tỷ thần sắc hoảng hốt, tổng cảm giác tổng tài nhà mình có thể là bị cái gì kỳ kỳ quái quái xuyên vào người rồi, hay là nói vô luận là nữ nhân cỡ nào cường thế, lúc đối mặt với Tiểu Miêu Miêu đều sẽ mềm hoá?

Chờ đến khi trong văn phòng chỉ còn lại có một con Tiểu Miêu Miêu và Quý Lan, Quý Lan mới bất đắc dĩ mà đem Tiểu Miêu Miêu đặt lên trên đùi của mình, bắt đầu mát xa cho Tiểu Miêu Miêu.

Thời điểm Lâm Đoản Đoản nhắc tới muốn tới công ty của nàng chơi, Quý Lan vẫn thật bình tĩnh, bởi vì lúc ấy nàng tưởng là mang theo Lâm Đoản Đoản hình người lại đây chơi, chứ không phải mang theo một con mèo a.

Bất quá......

Quý Lan không thể không thừa nhận một chuyện, tuy rằng bên người có thêm một con Tiểu Miêu Miêu biết quấy rối, nhưng tốc độ công tác của nàng cũng không bởi vậy mà chậm lại, dù sao cũng không chậm hơn thường ngày là được rồi.

Cho dù thường thường sẽ đưa tay ra để loát loát miêu, cho Tiểu Miêu Miêu nhà mình thêm chút đồ ăn vặt hoặc món đồ chơi gì đó, cũng không có làm nàng chậm trễ công tác.

Lâm Đoản Đoản liền làm bộ chính mình là một con tiểu nãi miêu bình thường, sau khi được loát thoải mái, ghé vào trên đùi Quý Lan, đánh lên tiểu khò khè, cái bụng nhỏ mềm mại của nàng là nơi có xúc cảm tốt nhất, nhưng bình thường không muốn cho người ta sờ, chỉ có thời điểm được loát đến thực vui vẻ, mới có thể ' ban thưởng ', để nhân loại nàng dưỡng sờ sờ hai cái.

Kỳ thực Quý Lan đặc biệt muốn vùi đầu vào cái bụng nhỏ của nàng để hút một ngụm, nhưng nỗ lực khắc chế xúc động của chính mình, công tác làm người bình tĩnh.

Có đôi khi thời điểm xử lý một ít chuyện xử lý đến tâm phiền ý loạn, liền ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Miêu Miêu, nho nhỏ một con tiểu nãi miêu không biết từ khi nào đã bò tới bên cửa sổ, đang ở nơi đó phơi nắng.

Ánh mặt trời dừng ở trên người Tiểu Miêu Miêu, ấm áp, làm nàng dễ chịu đến sắp ngủ rồi.

Nếu mỗi ngày đều có thể có miêu để hút, như vậy hiệu suất công tác của nàng sẽ nâng cao hơn rất nhiều đi?

Đáng tiếc chính là, ngày hôm sau Lâm Đoản Đoản liền chơi chán rồi, không còn xúc động muốn cùng nàng tới công ty bên này chơi nữa, thà rằng chính mình ở nhà chơi cầu cầu còn hơn.

Quý Lan chông có miêu để hút:......

Nhóm nhân viên không có biện pháp đi hút miêu:......

Nhóm nhân viên cũng từng đánh bạo đi xin, nuôi một con miêu miêu làm linh vật ở trong công ty, có thể nâng cao giá trị hạnh phúc cho mọi người, thời điểm mỗi người đi ngang qua đều có thể loát một phen, uy chút miêu lương a, tiểu cá khô a linh tinh.

Nhưng đã bị Quý Lan quyết đoán cự tuyệt.

Quý Lan quá rõ ràng tính cách của Tiểu Miêu Miêu nhà mình, thời điểm nàng vừa mới bắt đầu nuôi mèo, bởi vì có Lâm Đoản Đoản, trên người đều mang theo tiểu cá khô, có một lần tan tầm về nhà, ở phụ cận gặp được một con miêu lưu lạc.

Thấy chỉ miêu lưu lạc kia rất đáng thương, liền dừng lại uy đối phương mấy cây tiểu cá khô.

Sau khi về đến nhà, Lâm Đoản Đoản liền xù lông.

Nàng làm mấy cái động tác ngửi, chậm rãi tới gần Quý Lan, vẻ mặt hồ nghi, vài giây sau đó, cả người Tiểu Miêu Miêu đều lộ ra một loại biểu tình bị phản bội.

"Ngươi đã có ta, cự nhiên còn giấu ta, đi hút tiểu dã miêu khác?"

Quý Lan:......

Ta không phải ta không có! Ta chỉ là đi ngang qua!

Lâm Đoản Đoản rất ủy khuất: "Chẳng lẽ ta không phải là Tiểu Miêu Miêu đáng yêu nhất trên đời này sao? Miêu miêu bên ngoài có đáng yêu được như ta không? Chẳng lẽ là bởi vì mèo nhà không có đáng yêu như mèo hoang sao?"

Nàng làm một bộ biểu tình đau lòng, giống như đang chỉ trích một cái tra nữ, thậm chí bởi vì vậy mà vài ngày sau cũng không chịu cho Quý Lan hút.

Quý Lan phải biến đổi đa dạng làm vài ngày đồ ăn ngon, mới miễn cưỡng vãn hồi được miêu miêu nhà mình, cho nên nàng nào dám nuôi một con mèo khác ở trong công ty a.

Nàng chỉ là trên đường tan tầm trở về cho tiểu dã miêu khác chút tiểu cá khô thôi, nhưng Lâm Đoản Đoản cĩmg có thể phát hiện được, huống chi là vẫn luôn nuôi ở trong công ty.

Nếu thật sự dưỡng, phỏng chừng đến lúc đó Lâm Đoản Đoản sẽ trực tiếp cùng nàng trở mặt, ngươi đi tìm miêu miêu khác tới dưỡng ngươi đi! Ta không dưỡng ngươi!

Nói không chừng đến lúc đó Tiểu Miêu Miêu còn sẽ rời nhà trốn đi nha.

Bất quá Lâm Đoản Đoản nhàn rỗi cũng không được mấy ngày, bởi vì đạo diễn thực mau liền gọi điện thoại tới thông tri với Lâm Đoản Đoản, nhân vật đều đã tuyển xong rồi, đoàn phim cũng bắt đầu tiến tổ, tùy thời đều có thể khởi công.

Bởi vì hiện tại Lâm Đoản Đoản là nhà đầu tư lớn nhất của đoàn phim nhà bọn họ, cho nên thời điểm đạo diễn tuyển diễn viên cũng có nghe ý kiến của Lâm Đoản Đoản, thậm chí còn hỏi nàng: "Ngươi có cảm thấy đặc biệt hứng thú với nhân vật nào không? Muốn cho ai tới diễn?"

Nói trắng ra chính là đang hỏi, ta mở cửa sau cho ngươi a, ngươi muốn nhét thêm người nào hay không.

Lâm Đoản Đoản lại không quen biết nhiều diễn viên, tự nhiên là cự tuyệt, chỉ nói đạo diễn trước khi khởi động máy nhớ thông tri với nàng một chút.

Nàng ở nhà nhàn không đến một tuần, đạo diễn liền tỏ vẻ hết thảy đều đã chuẩn bị ổn thoả, tùy thời đều có thể khởi động máy, hiện tại đang tìm người coi ngày, chuẩn bị chọn thời gian thật tốt.

Không thể trách đạo diễn mê tín a, bọn họ làm như vậy, đơn giản chính là cầu một cái tâm an đi, cho nên trước khi khởi động máy đều sẽ tìm chuyên gia tới tính cái ngày lành, thời điểm khởi động máy còn có cái nghi thức khởi động máy nữa, phóng tế phẩm a, thắp hương a, chủ yếu là cầu quá trình quay chụp diễn ra thuận buồm xuôi gió, đương nhiên nếu có thể thuận tiện phù hộ cho bọn họ sau khi chụp xong chiếu phim đại bạo, như vậy càng tốt.

Sau khi đã định ra ngày, Lâm Đoản Đoản cuối cùng lại trở nên bận rộn lên, vốn dĩ Quý Lan muốn trang bị cho nàng một tài xế mới, bởi vì có đôi khi Quý Lan cũng sẽ dùng đến tài xế, mà chỉ có một tài xế thật sự là không tiện.

Nhưng thực mau nhà bọn họ liền tiết kiệm được một khoản tiền.

Bởi vì vị tôn tử Smart kia tìm tới cửa, nguyên nhân là lão gia tử để Smart lại đây, có thể là do lão gia tử cảm thấy Smart cả ngày ăn không ngồi rồi, như vậy thật không tốt.

Vì thế liền nhờ Lâm Đoản Đoản, mang theo Smart, rèn luyện Smart một chút, muốn hắn làm cái gì cũng được, còn không cần trả tiền lương.

Lâm Đoản Đoản nghĩ nghĩ, vừa lúc chính mình đang thiếu một tài xế nha, còn có thể tiết kiệm được tiền, sau đó liền đáp ứng rồi.

Vấn đề duy nhất đại khái chính là: "Ngươi đem những thứ lung tung rối loạn đó tẩy đi."

Nhìn son môi, nhìn màu tóc, nhìn khoen đồng, không biết còn tưởng rằng hắn là một yêu ngưu.

Smart:......

Hắn thập phần khuất nhục tẩy rớt son môi, đem đầu tóc nhuộm về màu ban đầu, cắt đến thật ngắn, lại bỏ đi khoen đồng.

Lâm Đoản Đoản vừa thấy, hoắc, cự nhiên là một tiểu tử khá thanh tú, so với trước kia đẹp hơn nhiều, hiện tại thẩm mỹ của nhân loại đều phù hoa như vậy sao?

(Phù hoa : vẻ đẹp phô trương bên ngoài.)

Smart còn không biết kế tiếp chính mình phải làm cái gì, hắn có chút hưng phấn, xoa xoa tay hỏi Lâm Đoản Đoản: "Đoản Đoản tỷ, kế tiếp ta là đi theo ngươi cùng đi hàng yêu trừ ma sao?"

Lâm Đoản Đoản vỗ vỗ đầu tóc ngắn của hắn: "Không phải."

Smart: "Vậy ngươi là muốn đi đoán mệnh gì đó cho người ta sao? Mang ta theo dạy chút đồ đi, ta cũng có thể!"

"Nghĩ cái gì vậy? Ngươi chính là tài xế." Lâm Đoản Đoản đem chìa khóa xe trong nhà đưa cho hắn: "Hảo hảo làm."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia