ZingTruyen.Top

Ảnh Hậu Của Tổng Giám Đốc (phần tiếp theo)

Ảnh Hậu Của Tổng Giám Đốc Chương 350+351

NgocMy2804

Chương 350: Xin lỗi Chu Thoại Mỹ

Được, đừng ầm ĩ nữa, bây giờ quan trọng nhất là thân thể của ông cụ!”

Ba Chu lạnh lùng hô một tiếng, nôn nóng nhìn cánh cửa phòng giải phẫu đóng chặt.

Mẹ Chu nhàn nhạt nhìn ông, trong mắt tràn đầy thất vọng lúc này bà cũng lo lắng cho thân thể ông cụ Chu, nhưng mà...bởi vì điều này mà có thể lại lần nữa dung túng cho việc Chu Nhu thương tổn Thoại Mỹ  sao?

Nhiều năm như vậy, bà nhẫn nhịn cùng cúi đầu đến tột cùng là vì cái gì?

Mẹ Chu im lặng ngồi ở một bên, không hề mở miệng.

Chu Nhu lại còn ngạo mạn hừ một tiếng: “Nếu như ông nội có chuyện gì không hay xảy ra, tôi sẽ không bỏ qua cho mẹ con các người!”

Qua gần hai tiếng đồng hồ phẫu thuật, bác sĩ đi ra, người nhà họ Chu lập tức đi lên vây quanh, ba Chu vội vàng hỏi: “Ba tôi sao rồi?”

“Bệnh nhân đã qua khỏi thời kỳ nguy hiểm, nhưng cần quan sát một thời gian, hiện tại đã đưa đến phòng bệnh.”

Vậy là tốt rồi… Vậy là tốt rồi…”

“Mọi người phải giữ phòng bệnh an tĩnh, không thể làm bệnh nhân chịu kích thích lần nữa.”

Ba Chu gật đầu: “Được, chúng tôi hiểu rồi.”

Đoàn người chạy đến ngoài phòng bệnh của ông cụ Chu, nhìn thấy sắc mặt ông cụ tái nhợt nằm trên giường bệnh, trong lòng mọi người đều rất hụt hẫng.

Thư kí của ông cụ Chu dẫn đầu đi vào phòng bệnh, sau khi ông cụ Chu mở mắt ra, miễn cưỡng ho khan hai tiếng: “Cô ở lại, những người khác về trước đi.”

Ba…”

“Ông nội, để con ở lại cùng ông đi.” Chu Nhu nói.

Ông cụ Chu nhắm mặt lại, lắc lắc đầu: “Thư kí Lưu ở lại, mấy người về đi.”

Thư kí Lưu gật đầu, xoay người nói với ba Chu và Chu Nhu: “Tôi sẽ chăm sóc Chủ tịch.”

Ông cụ Chu đã nói như vậy, mọi người cũng sẽ không ăn vạ không đi, chờ đến lúc cửa phòng bệnh đóng lại, ông cụ Chu lại mở mắt ra.

Thân thể của ta bản thân ta biết rõ, từ hôm nay trở đi, để Chu Nhu thay ta quản lý công ty, ta muốn biết nó có thể quản công ty thành dạng gì.”

“Vâng.”

“Còn nữa, bảo luật sư Âu đến đây, ta muốn lập di chúc, giao hết thảy nhà họ Chu cho Thoại Mỹ , chỉ có như vậy, tôi mới có thể yên tâm.” Ông cụ Chu đau lòng nói: “Cho dù Thoại Mỹ  chán ghét nhà họ Chu, cũng không muốn trở lại nhà họ Chu, con bé vẫn là cháu gái của ta, là đứa cháu gái có thiên phú nhất của ta!”

Chỉ có giao nhà họ Chu cho Thoại Mỹ , ông mới có thể nuốt xuống khẩu khí này.

Chủ tịch, tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này!”

Sau khi rời khỏi phòng bệnh, thư ký Lưu lập tức chạy tới nhà họ Chu, tạm thời giữ bí mật chuyện ông cụ Chu muốn lập di chúc, sau đó nói với Chu Nhu: “Từ hôm nay trở đi, cô lớn Chu Nhu sẽ làm Tổng Giám đốc thay thế tạm thời của công ty, quản lý tất cả công việc hàng ngày của công ty.”

Chu Nhu vừa nghe ông cụ Chu lại ngay lúc này giao quyền lực cho mình, lập tức vứt chuyện Thoại Mỹ  qua một bên.

Được, tôi nhất định sẽ làm thật tốt! Không để ông nội thất vọng.”

Mặt khác, Chủ tịch còn có một việc, muốn cô đi làm.” Thư ký Lưu nói: “Cô phải công khai xin lỗi cô Ba.”

Chu Nhu luôn luôn kiêu ngạo tuỳ hứng, không xem công nhân thấp hèn làm người, người như vậy cho dù có năng lực, nhiều nhất cũng là bảo vệ của cải nhà họ Chu, bình tĩnh mà xem xét, thư ký Lưu cũng không xem trọng Chu Nhu là người thừa kế được chọn tốt nhất, thậm chí còn kém cỏi hơn đứa con thứ hai Chu Trình của nhà họ Chu.

Nhưng lúc này cô biết ông cụ Chu đã lập di chúc, giao hết tài sản và xí nghiệp Đường thị giao cho Thoại Mỹ , cô ta nhất định sẽ ghen ghét nổi điên, nói không chừng sẽ nháo ra chuyện gì.

Xin lỗi?” Chu Nhu hơi tự hỏi một chút: “Tôi lập tức chuẩn bị.”

Nhà họ Chu đã đến tay cô ta, nói lời xin lỗi Thoại Mỹ  thì tính là gì? Vừa lúc có thể chính thức tuyên bố với Thoại Mỹ , cô ta đã thắng, hơn nữa có được nhà họ Chu mà cô ta muốn nhất.

Ở một bên, mẹ Chu nhìn thấy tất cả, đốt ngón tay nắm chặt đến trắng bệch, Chu Nhu làm chủ nhân nhà họ Chu, vậy nơi này còn có chỗ cho bà dung thân sao?

Bà đã nhịn nhiều năm như vậy, cái gì cũng đều không sao cả, nhưng bà không thể liên luỵ con gái mình.

Bà biết con gái mình cực kỳ không chịu thua kém, không dựa vào thế lực bối cảnh nhà họ Chu cũng tạo ra thế giới của mình, nhưng bà là mẹ của Thoại Mỹ , bà không thể không suy xét chuyện hôn nhân đại sự của Thoại Mỹ , nếu người nhà họ Dương biết những lời đồn này, sẽ đối xử ra sao với Thoại Mỹ ?

Con gái tiểu tam?

Đôi mắt mẹ Chu chợt ảm đạm, rốt cuộc ai mới là tiểu tam!

Bà sẽ không tiếp tục nhẫn nhịn nữa, bà muốn nói chân tướng sự thật cho mọi người biết!

Rốt cuộc Dương Hữu Quốc  cũng công khai sự thật anh và Thoại Mỹ  đã kết hôn, một đêm này đối với vợ chồng bọn họ mà nói có ý nghĩa rất quan trọng.

Anh đặc biệt bố trị lại phòng ngủ, hơn nữa treo lên ảnh chụp anh ôm Thoại Mỹ .

Nhìn thấy nơi nơi trong nhà đều là bãi hoa hồng đỏ, Thoại Mỹ  cảm thấy đặt mình trong biển hoa.

Anh Dương, anh thật lãng mạn…Em hy vọng cả đời đều có thể mơ giấc mộng lãng mạn như vậy.” cô dựa vào trong ngực anh, lẳng lặng nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ.

Hai tay Dương Hữu Quốc  mạnh mẽ vờn quanh vòng eo của cô, nhẹ nhàng ngửi mùi hương trên người cô.

Chỉ cần em muốn cuộc sống như vậy, anh nhất định tận hết sức lực.”

Cô nhoẻn miệng cười, hai người vây quanh trong âm nhạc, ở trong phòng khách tận tình ôm đối phương.

Muốn xem thử các fan có phản ứng gì không?” Dương Hữu Quốc  lấy di động ra, cùng Thoại Mỹ  xem bình luận của các fan trên trang chủ của anh.

Không biết đêm nay boss Dương sẽ dẫn Thoại Mỹ  đi nơi lãng mạn nào!”

Hiện tại bọn họ khẳng định là đang động phòng hoa chúc, không rảnh lo xem bình luận của chúng ta.”

Chúc hai người hạnh phúc thật lâu! Khi nào có kế hoạch sinh em bé?”

“Dáng người Tổng Giám đốc Dương tốt như vậy, phương diện kia cũng nhất định rất mạnh đấy…”

Thoại Mỹ  nhìn thấy bình luận của mọi người dường như lạc đề, gương mặt không khỏi phiếm hồng, dựa vào trong ngực Dương Hữu Quốc : “Mọi người lại tò mò loại vấn đề này sao?”

Anh  nhướng mày cười nhạt: “Anh cảm thấy góc độ bọn họ nhìn nhận sự việc rất chính xác.”

“Anh…”

Trên khuôn mặt anh tuấn của Dương Hữu Quốc  hiện lên nụ cười sâu xa, ánh mắt nhìn cô trở nên thâm tình phá lệ: “Nghĩ đến chuyện em lập tức phải vào đoàn phim, anh liền rất luyến tiếc, lúc trước không nên để em tiếp nhận phim như vậy.”

“Đây là công việc của em, chúng ta công khai chuyện kết hôn, lại không thể đến nhà họ Dương thăm hỏi, người lớn trong nhà có thể trách em hay không?” Thoại Mỹ  nói ra nghi hoặc trong lòng, nhỏ giọng hỏi.

Sẽ không.” Dương Hữu Quốc  xoa xoa tóc dài của Thoại Mỹ : “Anh đã nói qua chuyện này với người trong nhà, bọn họ đều cảm thấy hôn sự của chúng ta tự chúng ta làm chủ là được rồi, hơn nữa, cho dù đến thăm hỏi, cũng phải được nhà họ Chu bên kia tán thành, như vậy, đối với em tương đối tốt.”

Em không sao, nhà họ Chu tán thành hay không cũng không quan trọng…”

Thoại Mỹ  ngẩng đầu nhìn Dương Hữu Quốc : “Em không muốn làm anh khó xử.”

Dù sao tin tức bên ngoài truyền loạn như vậy, nhà họ Dương không thể nào không nghe được chút tin tức nào, Dương Hữu Quốc  cưới con gái tiểu tam, nhà họ Dương sẽ nghĩ cô thế nào, hiện tại công khai chuyện kết hôn, Dương Hữu Quốc  kẹp ở giữa cô và nhà họ Dương, nhất định rất khó xử…


Chương 351: Có phải công ty không có kinh phí hay không

Vừa thấy vẻ mặt của cô, anh  liền biết cô lại đang suy nghĩ miên man, lập tức nói:“ Đừng nghĩ lung tung, ba mẹ ở nước ngoài du lịch, lần sau có cơ hội sẽ dẫn em đi gặp mặt, về phần ông nội, biết anh thật sự đã kết hôn, cũng không hề hỏi đến.”

“Cho nên, em không cần lo lắng nhiều như vậy, chỉ cần chúng ta hạnh phúc, bọn họ nhất định sẽ vừa ý em, chúc phúc chúng ta.”

Em chỉ là có chút lo lắng, dù sao bọn họ vẫn luôn không lộ mặt…”Thoại Mỹ  có chút tò mò nói:“ Người nhà họ Dương đều điệu thấp như vậy sao?”

“Ừ, thật ra bọn họ đều sống dựa theo ý nghĩ của mình, rất tuỳ ý, chưa bao giờ để ý cái nhìn của người khác.”

Nghĩ đến lần trước gặp qua bác trai, Thoại Mỹ  cảm thấy Dương Hữu Quốc  nói có đạo lý.

Hơn nữa, trước nay Dương Hữu Quốc  đều không lừa gạt cô.

Trên mặt Thoại Mỹ  tràn đầy ý cười gật gật đầu:“Vậy em liền an tâm rồi.”

“Chỉ cần em vui vẻ, những chuyện khác đều không phải vấn đề.” Dương Hữu Quốc  nhẹ nhàng hôn một cái lên trán Thoại Mỹ :“ Bài hát chủ đề 《Mảnh vỡ hồi ức 》lần này còn cần một nữ chủ xướng, anh cảm thấy, em tới thu đi.”

“Em? Em không phải ca sĩ chuyên nghiệp, lần trước chỉ là vì phối hợp với bên chủ sự…” Cô lắc đầu:“ Người đại diện Dương, có phải anh vì tiết kiệm phí tổn cho công ty, biến em trở thành nghệ sĩ toàn năng?”

Anh là cảm thấy, ca hát cũng nhất định không làm khó được em!” Dương Hữu Quốc  cười nói, khoảng cách hai người dần dần tới gần.

Trong hai mắt của anh lan tràn tình ý mê muội, giây tiếp theo, trực tiếp chặn ngang cô bế lên:“ Anh nghĩ, chúng ta hẳn là nên nghỉ ngơi.”

“Hả?”

"Đêm động phòng hoa chúc..."

......

Sau khi Thoại Mỹ  đóng máy 《Mảnh vỡ hồi ức 》liền có thời gian mấy ngày nghỉ ngơi, vừa lúc Dương Hữu Quốc  nói cô có thể đi thu bài hát chủ đề, liền cùng đi đến công ty, ngồi trong văn phòng Dương Hữu Quốc  xem khúc phổ.

Phân khúc này, không có điền từ?”

“Em tới thử xem.” Dương Hữu Quốc  cưng chiều nhìn cô.

Thoại Mỹ  ở một bên hơi hơi nhíu mày, một bên cầm lấy bút:“ Có phải kinh phí của công ty thật sự không đủ hay không…”

Dương Hữu Quốc  bị dáng vẻ đáng yêu của cô chọc cười, hai người làm việc độc lập, lại làm bạn cùng nhau, đây có lẽ là dáng vẻ tình yêu và hôn nhân tốt đẹp nhất.

Hai bên đều toàn tâm toàn ý yêu đối phương, hơn nữa không ngừng vì tương lai mà nỗ lực.

Rất nhanh, Rick mang đến tin tức mới nhất, chỉ là nhìn thấy Thoại Mỹ  cũng ở trong văn phòng Dương Hữu Quốc , vẻ mặt của anh ta cực kỳ do dự.

"Nói đi." Dương Hữu Quốc  gật gật đầu với Thoại Mỹ , ý bảo cô cũng đi qua.

Thoại Mỹ  đứng dậy, nhìn vẻ mặt nôn nóng của Rick nói:“ Không sao, đã xảy ra chuyện gì?”

“Nhà họ Chu gửi thư mời, mời Thoại Mỹ  qua đó gặp mặt, uyển chuyển biểu đạt ý tứ Chu Nhu muốn thay nhà họ Chu xin lỗi Thoại Mỹ .” Rick nói xong, tạm dừng một chút:“ Nhưng mà tôi nghe được ông cụ Chu trước mắt đang nằm viện, chỉ là nhà họ Chu phong toả tin tức đối với bên ngoài.”

“Lúc này bọn họ mời Thoại Mỹ  qua đó gặp mặt, có lẽ sẽ không xin lỗi đơn giản như vậy.”

Ông nội thế nào rồi?” Thoại Mỹ  vẫn là quan tâm hỏi một câu.

Tin tức trước mắt thu được, đã qua khỏi thời kỳ nguy hiểm, đang nằm viện quan sát.”

"Vậy là tốt rồi..." Thoại Mỹ  nhẹ nhàng thở ra.

Dương Hữu Quốc  đứng dậy nhẹ nhàng cầm tay Thoại Mỹ :“ Chuyện này tạm thời không cần can thiệp, Thoại Mỹ , có đi gặp mặt hay không, tự em quyết định đi.”

Anh sẽ ủng hộ vô điều kiện.

Thoại Mỹ  suy tư một chút: "Em đi! Nếu em không đi, nhất định sẽ bị người ngoài cho rằng em keo kiệt, hoặc là chột dạ, em sẽ không cho Chu Nhu cơ hội bịa đặt.”

Chu Nhu không thể nào cúi đầu xin lỗi em, em chỉ nghĩ trước khi vào đoàn phim nên giải quyết xong chuyện này.”

Cần anh đi cùng em không?” Dương Hữu Quốc  rũ mắt hỏi.

"Không cần... Em sẽ không để nhà họ Chu thương tổn em lần nữa, anh yên tâm đi, em chỉ qua đó xem thử Chu Nhu còn có thể giở trò gì.”

Cô rõ ràng đã nói với người nhà họ Chu, cô sẽ không nương tay với Chu Nhu, nếu lần này Chu Nhu còn muốn khiêu khích, vậy không thể trách cô không khách khí.

Cô đã sớm không xem người nhà họ Chu là người thân của cô, bởi vì ở trong căn nhà lạnh băng đó, ngoại trừ khuất nhục, cô không có được cái gì.

Dương Hữu Quốc  nhìn Thoại Mỹ  một lần nữa cầm khúc phổ lên xem, sườn mặt nghiêm túc khiến tinh thần anh hoảng hốt, anh nghĩ rất nhiều biện pháp an ủi cô dời đi lực chú ý của cô, nhưng chuyện nhà họ Chu vẫn làm cô bị thương.

Thoại Mỹ  không phải đoá hoa yếu ớt cần người ta tìm mọi cách che chở, nhưng Dương Hữu Quốc  chính là luyến tiếc, anh luôn cầm lòng không đậu thật cẩn thận che chở cô.

"Có cơ hội, không bằng ra bài hát?” Dương Hữu Quốc  cười đề nghị.

"Anh là người đại diện của em, anh quyết định là được.” Cô trăm phần trăm tin cậy anh.

Nhà họ Chu công khai tỏ vẻ, Chu Nhu sẽ thay mặt nhà họ Chu, xin lỗi Thoại Mỹ

Chỉ là tin tức này đưa ra ánh sáng, mọi người cũng không mua nó.

Ông cụ Chu đột nhiên nằm viện, tất cả công tác của xí nghiệp Chu thị do Chu Nhu xử lý, làm Tổng Giám đốc thay thế, tất cả hành động của Chu Nhu đều đại biểu cho nhà họ Chu, sở dĩ cô ta đồng ý xin lỗi, đơn giản là muốn cảnh cáo Thoại Mỹ , hiện tại nhà họ Chu đã là vật trong tay cô, bảo Thoại Mỹ  về sau cẩn thận một chút!

Từ bốn năm trước Chu Nhu kết hôn với con trai của một công ty lớn khác, cô ta đã đặt toàn bộ trọng tâm vào công việc, chí hướng của cô ta cũng không phải làm bà chủ một gia đình, mà là muốn càng nhiều quyền lợi lấp đầy dã tâm của cô ta.

Về phần gia đình, chỉ có thể miễn cưỡng xếp vị trí thứ hai.

Chu Nhu  vừa mới về nhà, đã bị mẹ Chu ngăn cản.

Tôi muốn nói chuyện với cô.”

"Nói chuyện gì? Lại nói chuyện con gái của bà? Bà có thể đừng tới làm phiền tôi hay không, tôi đã nói rất rõ ràng, tôi sẽ xin lỗi cô ta, hơn nữa là xin lỗi trước mặt mọi người!” Chu Nhu vừa thấy khuôn mặt của mẹ Chu liền cảm thấy chán ghét.

Tôi nỗ lực nhiều năm như vậy, xem mẹ con hai người trở thành không khí, mục tiêu duy nhất của tôi là đoạt lại nhà họ Chu, hiện tại tôi đã làm được, tôi muốn nói tin tức này cho con gái bà trước tiên, chẳng lẽ rất quá phận sao?”

Tôi không làm người mẹ đã chết của mình thất vọng! Tuy rằng bà đoạt đi ba của tôi, nhưng vĩnh viễn cũng không đoạt đoạt nhà chúng tôi!”

Đời này Chu Thoại Mỹ  đã định là con gái của tiểu tam, vĩnh viễn đều không được yên! Tôi chờ một ngày cô ta bị nhà họ Dương đuổi ra khỏi nhà, bà cho rằng người khác đều rộng lượng giống như người nhà họ Chu chúng tôi sao? Loại xuất thân như cô ta, Dương Hữu Quốc  sẽ cùng cô ta cả đời sao? Chẳng qua hiện tại thích sắc đẹp của cô ta, sớm muộn gì, cô ta cũng sẽ…”

Cô nói đủ chưa!” Mẹ Chu tức giận đến phát run, trực tiếp cắt ngang lời Chu Nhu, bà chịu kích thích, lớn tiếng nói:“ Tôi không phải tiểu tam, mẹ cô mới là tiểu tam!”

Nhưng mà mẹ Chu vừa mới nói xong, Chu Nhu liền hung hăng đẩy bà một phen:“ Câm miệng, bà không xứng nhắc tới mẹ tôi! Đừng để tôi hiện tại đuổi bà ra ngoài.”


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top