ZingTruyen.Top

[AllLumine fanfic] Đoản văn

(Xiaolumi) [Ngẫu hứng]

Meo_NeOn


Xiao có một giấc mộng, một giấc mộng mà hắn thường mơ thấy. Mỗi lúc đêm về, khi giấc ngủ đậu trên mi mắt hắn, tiềm thức hắn lại lang thang kiếm tìm một bóng hình.

Lumine.

Cô ấy trong giấc mơ của hắn chưa từng phát ra bất kỳ tiếng động nào. Một giấc mộng vô thanh.

Hắn và cô đều im lặng.

Ở trong giấc mộng này, ánh mắt hắn luôn dõi theo cô. Nơi đây không có ma vật, không có nghĩa vụ, không có nghiệp chướng, không có đớn đau. Hắn không cần phải dõi theo bất kỳ thứ gì khác ngoài cô.

Cô đôi lúc nhìn hắn, đôi lúc lại không. Cô ấy hái những bông hoa, đối đầu với ma vật, bay từ trên đỉnh của Âu Tàng Sơn, . . . Hắn thấy rất nhiều trạng thái, giống như giấc mơ đang tái tạo lại ký ức của hắn, và hắn đắm chìm trong đó, chỉ với việc quan sát cô.

Dường như, hắn đang chờ đợi điều gì đó.

Những giấc mộng của hắn hầu hết đều là về cô, nhưng thật kỳ lạ, hắn không thể cử động trong giấc mơ của chính mình – nhìn là tất cả những việc hắn làm được.

Xiao hít thở, để cho phổi hắn ngập tràn không khí mát lạnh của buổi đêm, lần nữa chìm vào cơn mơ.

Giấc mộng của hắn vẫn không chút tiếng động, kể cả tiếng kim loại va chạm khi cô đánh nhau với Hilichurls. Hắn đã nhiều lần muốn lao lên, bay đến bên cạnh cô, để che chở và thay cô đánh gục tất cả những chướng ngại cản đường. Nhưng thân thể hắn vẫn như cũ, bị một thế lực vô hình nào đó kiềm hãm lại, tiềm thức dường như vang vọng một âm thanh khao khát đến cháy bỏng, bảo hắn chờ đợi, bảo cô phải làm gì đó.

Khi hắn thấy cô bị sảy chân bởi nền đất trơn trượt, mất đà mà ngã lưng về phía hồ nước, đôi mắt hổ phách ấy trong một khoảnh khắc đã nhìn về phía hắn, và lông mao của hắn dựng ngược, lồng ngực đánh lên từng hồi trống, chờ đợi.

Chờ đợi.

Môi cô mấp máy, và lần đầu tiên, có một giọng nói vang vọng trong giấc mơ vô thanh của hắn.

"Xiao"

Thế giới trong giấc mơ hắn bừng lên một quang mang rực rỡ, tay chân hắn tựa như vừa được giải thoát khỏi gông cùm kiềm kẹp, và hắn thấy cả người mình nhẹ bẫng đi, theo bản năng lao về phía Lumine.

Trong làn nước trong suốt sâu thẳm, hắn nhanh chóng tìm thấy cô, và khi chạm đến được bóng hình mà hắn ao ước, hắn phát hiện ra điều mà bản thân luôn chờ đợi bấy lâu.

Về lời hứa của hắn với cô, về cố chấp của hắn với cô, về khao khát của hắn với cô.

Sự thật về giấc mơ vô thanh của hắn phơi bày trước mắt, khiến hắn vừa ngạc nhiên, lại vừa như bừng tỉnh. Khi ôm cô trong vòng tay, hắn không cảm nhận được sự lạnh lẽo của dòng nước, cũng không thấy ngạt thở, trong ánh mắt hắn chỉ có duy nhất một ánh sáng, lồng ngực hắn tựa như được vuốt ve bởi lụa nhung.

Hóa ra, hắn đợi cô gọi hắn một tiếng "Xiao".

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top