ZingTruyen.biz

12 Chom Sao Thanh Xuan Full

Một ngày trời không nắng cũng không mưa, nhìn lên khoảnh trời xanh ngát mới biết mình nhỏ bé đến nhường nào.

Cô đã từng cho rằng bản thân chỉ là một cô gái sống trong ngôi nhà nhỏ, dần dần lớn lên như con đường mà chúng ta đã định trước, học hành rồi học hành, nỗ lực không ngừng nghỉ liền có thể sống một cuộc đời dễ dàng.

Cơ mà từ bé cho tới lớn trong mắt thầy cô và bố mẹ luôn đặt một áp lực vô hình lên cô, thực ra Bạch Dương không cảm thấy nó xấu, nhưng đôi khi nó khiến cô kiệt sức mà muốn bỏ cuộc.

Bạch Dương rất thích viết nhật ký, giống như bất kỳ ai cũng thế, đều sẽ có những nơi mà để bản thân giãi bày những cảm xúc của chính mình, nên cô chọn viết nhật ký, sau này có nhỡ cô có một lựa chọn khác thì những điều trong lòng mình ít ra người ta cũng hiểu, bởi người ta thường dễ đồng cảm hơn với người đã không còn bên cạnh mà.

Nói chung cô cũng chỉ nói thế thôi, chứ sống nay chết mai, cái chết luôn tới một cách bất ngờ mà chúng ta không bao giờ biết được, nhưng cô tin khi bản thân rời xa thế giới này, khi đọc được những dòng này họ sẽ hiểu vì sao thế giới này đáng ghét như thế.

Tiếng gõ cửa vang lên, thì ra là chị Song Tử, Bạch Dương cất cuốn sổ vào trong ngăn tủ, không biết chị ấy có nhắc tới việc cô và Thiên Bình cãi nhau không nữa.

- Đang học à, thấy Thiên Bình kể có người dạo này học chăm chỉ lắm, còn nghỉ làm để học cơ mà, bố mẹ lại ép uổng gì em à?

Song Tử ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng hỏi cô, thực ra Thiên Bình không nói gì việc hai đứa cãi nhau, nhưng cô cũng biết hẳn là đang lục đục cái gì, có thể là do cô và Thiên Bình nên Bạch Dương có cảm giác hụt hẫng thì sao.

- Thực ra cũng là một phần thôi chị, em đối với Thiên Bình không phải là kiểu thích gì, nhưng tại em với cậu ta chơi cũng mấy năm rồi ấy, em cũng biết cậu ta thích chị hồi lớp mười một cơ, em thì luôn ủng hộ cậu ta theo đuổi chị ấy, cơ mà em chưa từng nghĩ tới một ngày cậu ta và chị yêu nhau, em cảm thấy bình thường hai đứa đi chung, nói chuyện rồi chia sẻ, lúc nào cũng cùng nhau đồng hành, cho nên khi hai người tới với nhau em cảm thấy bản thân như kẻ thừa thãi ấy, lại nghĩ chị sẽ không thích một con ất ơ nào đó kè kè bên người yêu mình như thế, nên em mới tránh cậu ta.

Nghe tới đó Song Tử cũng hiểu được phần nào câu chuyện.

- Thực ra em nghĩ quá nhiều rồi, nhưng mà cái đấy vẫn là do Thiên Bình, chị nghĩ cậu ấy là người đủ bản lĩnh để rạch ròi các mối quan hệ, bạn bè có thể đối xử kiểu khác, và người yêu lại đối xử kiểu khác, em không cần đặt nặng trọng trách đó cho bản thân làm gì, tự nhiên hai đứa đang chơi với nhau, cái gì cũng chia sẻ, xong em cứ né tránh Thiên Bình, thế em không nghĩ cậu ấy cũng buồn vì em không chơi với cậu ấy à, thế nên làm lành với nhau đi, hai người đều quan trọng với chị hết ấy, cho nên đừng nghĩ nhiều làm gì nhớ chưa.

Bạch Dương cảm thấy như vừa có một tảng đá được bỏ ra khỏi lòng này vậy, thực ra Bạch Dương là người thoạt nhìn mạnh mẽ và vô tư như thế, nhưng bản thân cũng chỉ là một cô gái muốn tìm một ai đó để dựa, cũng là một cô gái nhạy cảm giỏi che giấu đi sự lo ấu, áp lực của chính mình mà thôi.

Cô gái ấy thật lòng đã gồng mình mạnh mẽ rất giỏi, sau này Bạch Dương trải qua những thăng trầm trong đời, khi ngoảnh lại mới biết cô bé nhỏ ở thời điểm mới sinh ra thật lòng mới vô ưu vô lo nhất, chỉ cần chúng ta biết suy nghĩ thì âu lo cũng đều cất giữ ở nơi đó rồi, làm người vui vẻ mới khó, bởi chẳng mấy ai cả đời có thể vui vẻ cả.

...

Nay có lẽ là buổi đi chơi đầu tiên của hai người, cô cảm thấy vừa hồi hộp vừa vui, vì có lẽ cô biết rằng hôm nay có lẽ là một ngày thật đặc biệt.

Xử Nữ mặc chiếc váy trắng tinh khôi, nhẹ nhàng, tinh tế, tại lần đầu tiên đi chơi như thế cho nên chuẩn bị sẽ có chút kĩ lưỡng hơn.

Lúc đi xuống mấy con giời bắt đầu la làng, còn khen lấy khen để, bởi vì Xử Nữ ít mặc mấy kiểu váy cách điệu như thế này, bình thường sẽ mặc những chiếc váy liền dài quá đầu gối, kiểu lazy style, hôm nay lại mặc cái váy ngắn đến đầu gối cơ đấy.

Thực hai đứa cũng không biết đi chơi ở đâu, vì bình thường cũng toàn là đi học, chắc sẽ đi ăn tối, rồi đi uống nước, đại khái là vậy.

- Hai người ăn tối ở đâu đấy?

- Cậu ấy đặt ở mercure, chỗ đấy đồ ăn ngon cũng ngon mà.

- Thế chắc vào luôn cloud28 sky bar để thưởng thức những ly cocktail ngon tuyệt, dưới ánh nến lung linh.

Xử Nữ không thèm nghe Bạch Dương nói nhảm nữa, cô liền đi ra không Thiên Yết sẽ đợi lâu cho xem. Lúc đi ra, Thiên Yết nhìn cô liền khẽ cười, nhưng cũng không nói gì thêm.

Thực ra hai người đã chơi với nhau cũng lâu, nhưng để mà đi chơi riêng như thế lại chưa từng, cho nên có chút hơi ngại.

Hôm nay cô đeo vòng cổ cậu ấy tặng, xương quai xanh mảnh, nhô cao, càng khiến cho Xử Nữ có phần quyến rũ.

Vẻ đẹp của Xử Nữ giống như một bức tranh sơn dầu, có chút buồn nhưng nó mang một vẻ đẹp hoài cổ, mấy bác bảo nếu mà mấy đứa cao thêm một chút, đứa nào cũng nên đăng ký thi hoa hậu, nghe có chút lùn thật.

Lúc tới phục vụ đưa cho hai người một cái menu, nhưng thực ra cô cũng hiểu rõ Thiên Yết hay ăn món gì cho nên cậu ấy để cô gọi đồ.

- Xử Nữ, chúng ta bắt đầu mối quan hệ đó đi, mình có thể sẽ rất bận sau này, nhưng tất cả thời gian rảnh của mình đều sẽ dành cho cậu.

Thiên Yết nhìn cô, nó còn hơn cả bất kỳ lời tỏ tình sến sẩm nào, không hứa hẹn, không hoa mĩ nhưng lại ngọt ngào như thế.

Trong mắt của Xử Nữ lúc đó, cô cảm thấy bản thân đã thỏa mãn cảm xúc của chính mình, trái tim liền nhảy múa trong lòng, hai má ửng hồng.

Tình yêu của cô và cậu ấy không mãnh liệt như người khác, chẳng điên cuồng mà nổi loạn, chỉ đơn giản cả hai bên cạnh nhau, chẳng tính tháng tính ngày, ở cùng một thành phố, nhưng hệt như yêu xa, vốn dĩ nó đã là một thử thách vô cùng lớn trong lòng  của hai người rồi.

...

Hôm nay đi Kim Ngưu đi họp lớp cấp ba, thực ra cô cũng không muốn đi đâu, nhưng tính Kim Ngưu là kiểu không lỡ từ chối, chỉ bắt nạt mấy người trong nhà thôi chứ bên ngoài sống biết điều lắm.

Nhân Mã chở cô tới quán cà phê, chắc giờ này cả lũ đang ở đấy rồi.

- Khi nào về nhớ gọi cho mình, gọi nước ấm ấm thôi đấy, không phải mùa hè rồi uống đá đâu.

- Hai người có nhanh lên không, cứ như đi mấy năm không bằng.

Song Ngư nhìn hai cái đứa bạn mình trở nên tình cảm, mỗi lần đi cùng là y như rằng thồn cầu lương cả buổi.

Kim Ngưu lườm Song Ngư, không quên thơm Nhân Mã một cái rồi đi vào.

Thực ra cô cảm thấy mọi thứ cũng không thay đổi gì nhiều, ngoài việc Nhân Mã trở thành bạn trai của cô ra, thì ba đứa vẫn đi với nhau như bình thường, hồi xưa Nhân Mã ở giữa làm quan tòa thì bây giờ vẫn thế, thật chẳng có tí tẹo chính kiến cái gì.

- Kim Ngưu.

Vài cô bạn đã tới thấy cô liền gọi lại.

Bạn nào cũng lồng lộn trang điểm đủ thứ, có mỗi cô không thích trang điểm cho lắm, ăn mặc cũng chỉ những set đồ đơn giản, không quá cầu kì.

Tính cách của cô ở lớp cũng rất hòa nhã với các bạn, không gây hấn cũng không thích gây sự chú ý, nhưng cái mà khiến người khác ấn tượng tới cô ấy chính là khí chất, ăn mặc đơn giản nhưng lại vô cùng nổi bật, sống lại biết điều nhưng không hiền, có chút ngơ ngơ nhưng lại không phải loại người dễ bắt nạt, rất tốt với mọi người cho nên lớp chia bè chia phía thì Kim Ngưu vẫn một mình một cõi, chơi xã giao với mọi người, để mà thân thì không có ai cả.

- Dạo này thế nào, có bạn trai chưa?

Quyên nhìn cô bạn từ trên xuống dưới, cái set đồ đơn giản của Kim Ngưu đều là của thương hiệu nổi tiếng, đôi giày cũng còn hơn giá trị cái túi hiệu mà cô đang mang nữa, cô cất cái túi hiệu Louis Vuitton ra đằng sau, để chỗ cho Kim Ngưu ngồi.

Kim Ngưu còn chưa ngồi xuống đã bị hỏi một câu trí mạng rồi, cô cười hiền đáp.

- Cũng tốt, còn các cậu.

Mấy cô bạn chỉ đợi hỏi mấy câu đó liền khoe học vấn của bản thân, du lịch, rồi mua sắm, rồi về bạn trai.

Lớp cô con gái đông hơn con trai nên có chút phức tạp, chia bè chia phía nhiều lắm, nghèo chơi với nghèo, giàu sẽ chơi với giàu, top đầu với với top đầu, top cuối chơi với top cuối, mấy người hạng giữa lại được phân bố theo kiểu giàu nghèo, còn Kim Ngưu thì không quan tâm tới mấy cái đó cho lắm, cô thì không phân biệt, ai cũng tiếp chuyện nhưng không chơi thân.

Cô cảm thấy việc phân theo giai cấp như thế chẳng hiểu để làm gì, thế nào mới là giàu, thế nào mới là nghèo chứ, dù sao cũng vẫn học cùng lớp, cùng sống chung một bầu không khí thôi mà, thật chẳng hiểu nổi.

- Nghe nói cái Vân mới được người yêu tặng cái túi gucci sylvie, mới đăng khoe lên kìa, nhìn là biết fake lòi ra rồi, mà khoe suốt cơ, lúc khoe người yêu tặng hoa hồng, rồi cho đi du lịch Châu Âu, để xem được bao lâu.

- Nhưng người yêu nó giàu lắm, con nhà tài phiệt đó.

Vừa mới nhắc cả đám nhìn ra bên ngoài, có con siêu xe dừng ngay trước cửa, thấy Vân bước xuống từ đó mà mấy đứa đối diện cô vừa trầm trồ nhưng lại vừa bĩu môi khó chịu.

Cả buổi bọn họ cứ ngồi kể về đám người yêu giàu có, còn Kim Ngưu luôn ngồi im lặng không tham gia mấy cái thú vui khoe mẽ này, rốt cuộc buổi gặp mặt này cũng chỉ để xem đứa nào hơn đứa nào thôi mà.

Cô cảm thấy xuất thân và hoàn cảnh không quan trọng, chỉ sợ mình không biết mình là ai thôi.

- Kim Ngưu, cậu có người yêu chưa?

- Mình có rồi.

Cả đám nhìn nhau liền biết lên mổ xẻ ai rồi.

- Ai thế, ai lọt vào được mắt xanh của tiểu thư vậy?

- Một người bình thường.

Kim Ngưu khẽ cười, nụ cười hiền hiền, giữa cả một đám bạn ăn vận lòe loẹt, váy vóc như công chúa, mặt hoa da phấn, thì cô lại lạc loài hết tất thẩy mọi cô gái ở đây, vắt chân ngồi gọn một chỗ, ung dung nghe chuyện đời.

- Trời cái vòng này là phiên bản giới hạn nè, sao cậu mau được thế, lúc mở bán mình săn còn không kịp, không ngờ tưởng cậu chỉ săn giầy thôi chứ, ai ngờ cũng săn cả trang sức cơ à.

Cô rụt tay lại.

- Thực ra không phải mình mua, có người tặng thôi.

- Người yêu à, là ai mà chịu chơi thế.

Vân liếc về phía Kim Ngưu, giá trị của cái bông cúc tính riêng thôi cũng đã bay mấy cái nhà rồi mặt đường rồi chứ chẳng đùa à.

Mấy cô bạn ban nãy ngồi khoe bạn trai liền không kể nữa, với cái giá của cái vòng đó đủ đá bay mấy món hàng hiệu mà bạn trai của bọn họ cộng lại rồi, cái việc khoe mẽ của mấy cô nàng chỉ mục đích là xem ai hơn ai mà thôi, nhưng người không nói gì luôn là người nguy hiểm nhất.

...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.biz